Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 02 : Không cánh mà bay

" Cái tên đại ngốc này !! Lúc ngủ im lặng dùm cái đi , phát ngôn lung tung !! "

Tiểu Mạn thầm nghĩ , lúc này chẳng phải vì dẫn cô đi chơi thì chắc chắn cô sẽ cho Chấn Vũ 1 quả đấm , tới bến xe tiếp theo , Tiểu Mạn gọi :

- Chấn Vũ , mau dậy đi !

- Hở ? À...ờ...

Chấn Vũ lơ mơ tỉnh dậy , Tiểu Mạn tự hỏi sao trên thế giới này lại có người con trai như thế chứ !! Tiểu Mạn bước xuống xe , đi về khu kí túc xá trước , Chấn Vũ vội đuổi theo nói :

- Tiểu Mạn , a...vừa nãy xin lỗi !

- Tỉnh dậy không xin lỗi đi , mai đi ăn tiếp !

Tiếu Mạn đi trước , Chấn Vũ tự hỏi anh đã ăn ở kiểu gì mà toàn bị con gái bắt nạt , nếu chẳng phải hồi nhỏ được bố mẹ dạy phải biết nhường phái nữ thì anh đây chắc chắn cho Tiểu Mạn một trận rồi .

- Mạn Mạn , cả trưa cậu đi đâu vậy ?

Thu Sương chạy tới chỗ Tiểu Mạn hỏi , cô nói :

- Đi ăn ấy mà !

- Ủa , con vịt này ở đâu ra thế ?

Thu Sương chỉ vào con vịt trong tay của cô , Tiểu Mạn nhìn xuống cười , rồi nói :

- Đi ăn được đó !

Thu Sương gật đầu rồi là chỉ vào con vịt :

- Ơ , nhưng mà đây là vịt đôi mà...mê trai bỏ bạn nhá !

Thu Sương quay người bỏ đi , Tiểu Mạn vội chạy theo :

- Sương Sương , mình không có mà , mê trai gì chứ !

- Cả trưa đi ăn mảnh , về vác con vịt đôi , không mê trai thì là gì chứ !

Thu Sương vừa đi vừa nói , cô biết là Tiểu Mạn không như thế nhưng phải trêu chút để xem biết đâu Tiểu Mạn như thế thật thì sao !

- Huhu Sương Sương , oan cho mình quá !

Tiểu Mạn giả khóc , liền dỗ ngọt :

- Sương Sương , mai đi ăn , Chấn Vũ bao , nha nha !!

- Thật hả ? Ok , mai đi , hứa đấy !

Thu Sương cười tươi , Tiểu Mạn đơ mặt lại , chỉ cần nghe được ăn cái là hết giận , nhưng trong vụ này chỉ có mỗi Chấn Vũ là khổ .

Trong lúc đó , tại kí túc xá - phòng của Chấn Vũ :

- Ắt xì ! Ắt xì !

- Mày bị bệnh à ? Đi chơi với gái chán rồi vác bệnh về phòng !

- Kiến Phong , mày có còn coi tao là bạn hay không mà nói thế ?

Chấn Vũ lườm thằng bạn thân - Kiến Phong , cậu ta cũng chỉ nhún vai nói :

- Bạn thì bạn .

------------TÔI LÀ GIẢI PHÂN CÁCH ĐẶC BIỆT---------

*Đặc biệt :

Tên đầy đủ của Kiến Phong là Dư Kiến Phong , bạn từ nhỏ của Chấn Vũ , tính cách rất tinh quái , trong rất cute .

-------------------HẾT-------------------

- Hờ , câu nói cảm động gớm nhỉ Kiến Phong ?

- Thế giờ mày muốn tao nói như thế nào ?

Kiến Phong cầm điện thoại lên chơi game , Chấn Vũ nói :

- Ít ra cũng phải nói " Chúng ta là bạn mà "

- Hờ hờ , tao còn có cách nói cảm động cực !

Kiến Phong cười, bỏ cái điện thoại xuống , tiến tới chỗ Chấn Vũ , anh liền có cảm giác xấu :

- Thằng óc bã đậu kia , tránh xa ra ngay !

- Đéo , mày muốn cách nói cảm động mà !

Kiến Phong càng cười ranh ma hơn , Chấn Vũ anh đã ăn ở kiểu gì mà toàn bị ăn hiếp vậy chứ ! Ông trời à , ông không có mắt sao ?! À lộn, bà tác giả à!!  Bà không có mắt à?!

- Thằng khốn , tránh xa tao ra , đừng để tao đánh mày !

- Giỏi đánh đi !

Kiến Phong chạm vào đùi Chấn Vũ khiến anh nổi hết da gà lên , cậu cúi người xuống khiến Chấn Vũ anh đây sắp nổi cơn thịnh nộ :

- Plè , thằng cọng rơm !

Kiến Phong nói , Chấn Vũ điên lên :

- Thằng kia , bố mày điên rồi đấy ! Tao sẽ cho mày đéo được làm bố nữa !

- Từ từ , Chấn Vũ , tao giỡn chút thôi ! Đừng manh động !

Kiến Phong tái xanh mặt , lùi ra xa , Chấn Vũ tiến tới , cười ranh mãnh :

- Đứa nào là đứa manh động trước ?!

- Đéo đùa đâu , tao chưa muốn " mất " !!

Kiến Phong chạy ra khỏi phòng , la ầm ĩ lên , Chấn Vũ đuổi theo , anh nhất định phải sử cho tên kia một trận !!

Lúc 9 giờ tối :

- Đếu mợ mày , đuổi dai vãi , đau chết mất !!

Kiến Phong ôm " t*im " trên giường , Chấn Vũ lên mạng lạnh lùng một câu :

- Cho mày chết !

Sáng sớm hôm sau :

- Kiến Phong , dậy mau ! Sắp muộn rồi !

- Đợi tao !

Chấn Vũ cầm cặp chạy đi trước khiến Kiến Phong luống cuống vừa mặc quần vừa chạy . Khi vừa vào giảng đường thì đã vào tiết , Kiến Phong thầm cảm ơn trời phật .

Lúc trưa 12h :

- Chấn Vũ , tao đói !

Kiến Phong " níu kéo " Chấn Vũ , anh liếc nhìn , rồi cười khẩy :

- Kệ mày !

- Chấn Vũ , dẫn tao đi ăn !

- Hở ? Mày nghĩ mày là ai ?

Chấn Vũ đơ mặt , nhưng dù sao cũng là bạn thế nên anh không thể để Kiến Phong chết đói được , đành dẫn cậu đi theo .

[t/g : trong vụ này đúng là chỉ có Chấn Vũ bi thảm nhất !]

- Ố ! Hế lô Chấn Vũ , em dẫn theo Sương Sương đi ăn cùng được không vậy ?

- Đây là cô em hôm qua mày dẫn đi ăn đó hả ?

Kiến Phong lấy củ trỏ chọt chọt vào tay thằng bạn mình , Chấn Vũ tối sầm mặt lại , cái oắt đờ gì đây ? Trời đất , tiền của anh lại bay , Chấn Vũ gật đầu nói :

- Ờ...ờ , đi thôi...

- Hử ? Anh bị ốm à ? Sao mặt mũi tái xanh , người lờ đờ thế ?

Tiểu Mạn nhìn Chấn Vũ , chớp chớp mắt hỏi , rồi Kiến Phong chen vô nói :

- Em tên là gì vậy ? Anh là Kiến Phong , bạn thân của Chấn Vũ !

- Em là Tiểu Mạn , đây là Sương Sương !

Hai người giới thiệu , Thu Sương cũng nhào vô luôn :

- Em là Thu Sương , bạn thân của Tiểu Mạn !

Không ai để ý tới Chấn Vũ , anh bị ăn bơ ! Ăn bơ đó !!!!

- Mọi người có muốn đi ăn không đấy ?

Chấn Vũ lên tiếng , Tiểu Mạn liền quay mặt ra, mỉm cười thật tươi :

- Có có ! Đi ăn bánh kem !

- Sau đó đi ăn mì xào !

Kiến Phong và Tiểu Mạn lên tiếng .

- Cuối cùng là ăn cơm và sườn xào chua ngọt !

- Ừ được đấy !

Cả ba cùng nhất chí, kéo Chấn Vũ đi , anh đang thương tiếc tiền của anh , why ? Anh ăn ở không tồi , tốt bụng như thế mà tại sao bà tác giả lại cho anh bao mọi người chớ !? Bà TÁC GIẢ !!!!!!!!!!!!

[t/g : ấy , đừng nóng ! ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: