Chương 9 - *Chụt* lên trán
17:30 PM
*Tại một gốc nào đó*
Nhìn từ xa thấy chị cứ cười một mình hoài , ghê quá . Mà quan trọng hơn là sao giờ này chị mới về , ba chị lo lắm đấy . Còn bảo em phải chạy đi kiếm chị nè - SHOU -.-
Chị đi chơi với bạn nên về trễ , xin lỗi em nhé SHOU-KUN - YUKI
Thời điểm này em bận ôn thi tuyển sinh , không có thời gian làm mấy việc thừa thãi này , chị biết không hả ? Đừng gây rắc rối cho em nữa  ̄へ ̄ - SHOU
Chị xin lỗi mà , chị sẽ không làm phiền SHOU-KUN nữa đâu híc ≥﹏≤ - YUKI
Cơ mà , em thi vào trường của chị mà phải không ? Cố lên nhé - YUKI
Muốn cổ vũ cho em , thì thứ nhất : chị nên ngừng gây rắc rối .
Thứ hai : mau giúp em học đi đi chứ bà chị ngốc . - SHOU
Em không nên gọi chị là đồ ngốc chứ 。•́︿•̀。 - YUKI
Được rồi mau giúp em đi - SHOU
________________________
18:00 PM
* Tại trước nhà của MIHARU*
Uống thuốc đau bụng rồi , mà chẳng đỡ hơn tí nào cả awww .
Mà dạo này mình cũng khó chịu liên hồi , cứ liên quan đến KOTARO thì lại dao động .
Cậu ấy đang nghĩ gì lúc này...
Từ lúc nào mình lại bận tâm đến điều đó .
Sao giờ này cậu ấy còn chưa tới , chắc lại đang đi với SHINOHARA-SAN rồi...
Thế nào cũng nhắn tin xin lỗi cho xem ,
Trời ngày càng lúc càng lạnh...
Trong tương lai , cái thân phận thanh mai trúc mã này , liệu sẽ giữ vững chứ?
Hôm nay là sinh nhật tôi mà , ông mau về lẹ đi chứ!
Vừa buồn lại vừa lạnh...thật không hiểu nổi
"YÊU" người mình không ngờ nhất...
Ở cạnh họ sẽ thấy điều nhỏ nhất cũng thành ý nghĩa...
Rồi cảm thấy khó chịu khi họ đi với người khác.
"Coi chừng cậu đổ SHINEGAWA-KUN hồi nào không hay đó "
A tự nhiên nhớ lại lời của RIO từng nói lúc trước....
MIHARU!
Bà làm gì vậy? Sao lại đứng ngoài này. - KOTARO
Mà cũng lạ...
Từ lúc nào bóng hình quen thuộc đó làm tôi phải bận tâm nhiều đến thế .
Trời đang lạnh lắm đó , da tôi phòng đỏ rộp hết cả lên luôn , tôi kêu bà đợi tôi trong nhà mà !! - KOTARO
Chuyện đó không quan trọng!! Nhưng tại sao giờ này ông mới đến hả. Tôi đợi được 1 tiếng rồi đó!!! - MIHARU
Ểhh thiệt hả , à thì...
Tôi định mua hoa Diên Vĩ tặng cho bà , mà đi hết 2 3 tiệm rồi , không có tiệm nào có hết . Đi lòng vòng một hồi , cũng không tìm được cái nào vừa ý , nên đành đến đây luôn - KOTARO
Hả , sao lại là hoa Diên Vĩ , hoa khác cũng được mà - MIHARU
Bà không biết thiệt đó hả , theo ngôn ngữ loài hoa thì hoa Diên Vĩ tượng trưng cho tình bạn ấp ủ lâu năm đấy , tôi định tặng cái đó cho nó có ý nghĩa trong ngày sinh nhật bà . - KOTARO
V-Vậy sao ông cũng sâu xa ghê nhỉ? - MIHARU
Xin lỗi vì đi tay không như thế này nhe (っ'▽')っ - KOTARO
Được rồi , khỏi quà cũng được - MIHARU
Mà khoang như vậy được tính là quà không ? - KOTARO
"Như vậy " là sao ? - MIHARU
Thế này nè - KOTARO
Cậu áp sát MIHARU vào lòng rồi đặt tay mình lên đầu của cô , rồi hôn *chụt*lên trán cô một cách ngọt ngào.
Cô hoảng hốt , đặt hai tay mình lên trán rồi đỏ mặt
Làm gì vậy!!! - MIHARU
Cậu ngây thơ , trả lời 0.0
Sinh nhật mẹ tôi , tôi cũng hay làm vậy mà , mẹ tôi cũng vui quá chừng , nên tôi nghĩ làm vậy thì bà cũng sẽ vui ,
Mẹ tôi còn nói cái này là món quà quý giá nhất luôn ấy chứ o.o - KOTARO
Quý giá cái đầu ông !! - MIHARU
À quên , hát tặng sinh nhật bà nà
🎶 HAPPY BIRTHDAY TO YOU . HAPPY BIRTHDAY TO YOU 🎶
Thôi thôi , im đi dở quá - MIHARU
Quá đáng ! T_T
Giờ đây một nụ cười của cậu thôi , cũng làm tôi rụng rời rồi...
Dù rằng lúc đó tôi cứ một mực phủ nhận cái tình cảm ấy .
Vì nó càng ngày rõ rệt hơn bao giờ hết . Không thể từ chối nữa.
Trời hôm nay vẫn rực rỡ biết bao...
Nhưng lúc này, tin đập nhanh cũng chẳng còn ý nghĩa gì hết rồi!
End chap 9
Đừng quên thả sao nhé !!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro