Chương 1
Không sao cả, là lời nói dối đáng thương nhất.
4 năm trước. Năm 2010.
– Em không sao chứ ?
– Em không sao, em vẫn ổn
– Chúng ta là bạn mà, đúng không?
– Vâng, chúng ta là bạn.
1 năm sau. Năm 2011
– Anh sẽ tham gia show WGM với fx Victorian.
– Cô ấy là một người tốt, anh hãy chăm xóc cô ấy thật tốt nhé
– Ừ, em vẫn ổn chứ ?
– Vâng, em vẫn ổn
– Ừ, chúng ta là bạn mà, đúng không?
– Vâng chúng ta là bạn.
Cuối năm 2012
– Anh và cô ấy thế nào rồi ?
– À, bọn anh vẫn tốt, cô ấy đúng là một cô gái tuyệt vời.
– Em thì sao, người đó tốt với em chứ ?
– Vâng, anh ấy rất tốt, chúng em đang tính đến chuyện giới thiệu bạn bè với nhau, anh có thời gian không ? Hôm nào đó, gọi cả Victorian cùng đi, chúng ta có thể tụ tập.
– Anh nghĩ là bọn anh không có thời gian, show sắp kết thúc, cô ấy phải qua Trung Quốc quay phim.
Đầu năm 2013. Sau scandan của Nickhun.
– Khun ni anh không sao chứ ?
– Khun ni, sao anh không nghe điện thoại.
– Nickhun, anh đang ở đâu ?
…
Tifany ngồi trong phòng tập, cô thẫn thờ nhìn vào điện thoại, trên đó là hàng loạt bài báo viết về tai nạn giao thông của Nickhun, cô biết anh không sao nhưng cô vẫn thấy lo lắng, Tifany cầm điện thoại nhấn một dãy số.
– Vic à, cậu đang ở đâu đó, cậu có liên lạc được với Khunni không ?
– Tớ cũng đang lo đây, tớ không liên lạc được với anh ý, tớ gọi từ sáng đến giờ nhưng tất cả các số máy đều không liên lạc được.
Victorian, đến cảnh quay của em rồi – tiếng trợ lý đạo diễn vang lên. Vic đành cúp máy, cô nói với Fany : nếu cậu liên lạc được với anh ấy, hãy nói cho mình biết nhé.
Fany ngẩn ngơ “anh đang ở đâu”
Chuông điện thoại.
– Alo, Tifany nghe.
– Alo.
– Alo, Nickhun, có phải là anh không ?
…
– Khun, anh ở đâu ? anh không sao chứ
Một tiếng trầm ấm mệt mỏi vang lên ” ừ, anh đang ở room, anhkhông sao”
– Nickhun dừng lại một lúc rồi anh mới cười khổ và nói với cô : ” Fany này, hình như mọi lần đều là anh hỏi em, em không sao chứ, lần này anh mới biết Không sao cả, là một lời nói dối đáng thương nhất”
Im lặng.
– Em vừa nói chuyện với Vic, anh gọi cho cô ấy đi, đừng để cô ấy lo, tập xong chúng em sẽ tới room của anh, anh đừng đi đâu cả.
– Ừ, anh sẽ gọi cho cô ấy, chắc giờ cô ấy đang quay phim, anh chỉ không muốn cô ấy lo lắng mà thôi. Anh định dấu cô ấy nhưng không ngờ công ty không kiểm soát được tin đồn
Tifany tắt máy, cô vẫn nhớ anh vừa nói gì, hóa ra bây giờ anh mới hiểu cô cảm thấy thế nào khi nói không sao ư ? Quá muộn hay vẫn còn kịp. Bây giờ bên cạnh anh đã có Victoria, còn cô, cô có SNSD rồi, nên dù không có anh, cô vẫn ổn.
Thật đó, cô vẫn ổn, cô không sao cả, dù cô biết đó là lời nói dối đáng thương nhất, nhưng chẳng sao cả, bởi thật sự cô cũng là người đáng thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro