Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

Lương Sơn CP
[ Nếu như không có ta, thế giới của ngươi sẽ thế nào]
Chương 9
"Bác sĩ Lương, đã chuẩn bị gần xong rồi , trong vòng hai ngày có thể xuất phát, cô cần mang theo bao nhiêu người?" Trương Nhật Sơn hỏi
"Hai người." Lương Loan trầm lắng nói .
Trương Nhật Sơn có chút không hiểu hỏi, "Chỗ nguy hiểm như vậy chỉ mang theo hai người, có được không?"
"Dẫn theo cũng chỉ là tổn hại tính mạng người khác, nếu là đánh cuộc một lần thì cũng đừng nên liên lụy nhiều người như vậy, không đáng." Lương Loan nói
"Lại nói không phải có anh rồi sao? Anh không phải cũng đã đem ta từ Cổ Đồng Kinh mang ra ngoài sao? A, thật xin lỗi, anh đã quên có một số chuyện, không nên nhắc tới?" Lương Loan có chút u oán nhìn.
"Ta . . .thật có thể đem cô từ nơi đó đi ra?” Trương Nhật Sơn không tự chủ được đáp lại cô.
Khả năng trong đại não con người ký ức có thể mất đi , nhưng ký ức trong lòng là sẽ không mất đi. Vô luận ký ức trong đầu cps mất đi sạch sẽ thế nào, thế nhưng ký ức trong lòng cũng sẽ tức thời nhắc nhở mình sự tồn tự của người kia.
"không sao, ta có đường tắt tiến vào Côn Lôn Sơn.” Lương Loan nói
"Há, cô từng đi qua?" Trương Nhật Sơn hỏi
"Anh quên rồi sao? Ta bây giờ là Uông gia tộc trưởng , ta đã qua lễ quán đỉnh, ta có được ký ức của các đời tộc trưởng." Lương Loan cũng không thích những ký ức này, những ký ức này chỉ có thể khiến hai người bọn họ càng ngày càng xa .
"Được rồi nghe cô , gặp mặt rồi nói sau." Trương Nhật Sơn không biết nên như thế nào để tiếp tục cuộc nói chuyện.
"Hội trưởng người thật quyết định đi?” Ngô Tà hỏi
"Ừ , ta cần gặp một người.” Trương Nhật Sơn nói
"Người nào?" Ngô Tà cũng có chút không hiểu
"Tộc trưởng Trương Khởi Linh.” Trương Nhật Sơn trịnh trọng nói
"Há, được , ta đi sắp xếp." Chuyện này hắn cũng là có thể làm được , dù sao từ sau khi đem Tiểu Ca đón về, hắn ở tạm Ngô Sơn Cư , chỉ cần hỏi Tiểu Ca một chút là được rồi.
"Cành nhanh càng tốt , ta muốn trước khi xuất phát phải gặp được hắn ." Trương Nhật Sơn không cho phép thắc mắc nói
"Được rồi , ta đi sắp xếp." Ngô Tà nhìn Trương Nhật Sơn, bọn họ chắc là có chuyện quan trọng cần thương lượng.
"Tộc trưởng." Trương Nhật Sơn cung kính hành lễ
"Ừm, đến tồi." Trương Khởi Linh nhìn anh
"Há, ta đi ra ngoài một chút, có chuyện gì thì gọi điện cho ta là được rồi." Ngô Tà tức thời đi ra khỏi phòng, dù sao đây là cuộc gặp mặt của người Trương gia.
"Tộc trưởng , ngài cảm thấy chuyện này có thể chứ?" Trương Nhật Sơn cung kính hỏi ý kiến Trương Khởi Linh.
"Tùy tâm mà làm." Trương Khởi Linh nói đơn giản.
"Vậy chuyến đi Côn Lôn sơn lần này?" Trương Nhật Sơn hỏi
"Vật kia là ngàn năm trước Uông Tàng Hải lấy đi, đoán chừng cũng chỉ có người nhà họ Uông mới có thể biết." Trương Khởi Linh nói
"Cám ơn tộc trưởng khai sáng." Trương Nhật Sơn tôn kính phúc đáp
"Những năm nay khổ cực cho ngươi rồi." Trương Khởi Linh đột nhiên nói ra một câu
Trương Nhật Sơn đối với lời nói đột ngột như vậy, có chút không biết phản ứng làm sao.
"Nên làm, thân là người Trương gia những thứ này là nên phải làm." Trương Nhật Sơn ánh mắt kiên nghị .
"Cô ta đã lựa chọn con đường này cũng không dễ đi , ngươi cùng cô ta cứ chậm rãi mà đi hết con đường này đi." Trương Khởi Linh có chút tiếc nuối nói
"Tộc trưởng , cô ấy sẽ không gặp chuyện gì bất trắc chứ?" trong lòng Trương Nhật Sơn khá lưu tâm đối với câu nói này của Trương Khởi Linh, sau khi mất đi ký ức về Lương Loan, mỗi lần nhắc đến hoặc gặp phải người này, tâm đều loạn .
"Mỗi người đều có con đường mà họ phải đi, nếu cô ấy lựa chọn con đường này, thì hãy để cô ấy đi hết đi." Trương Khởi Linh không biết vì sao đối với đứa hậu bối Trương gia này còn có vị tộc trưởng tân nhiệm chưa từng gặp mặt qua kia của Uông gia có chút cảm thán.
"Được rồi , mặc dù ta không có ký ức gì về cô ấy, thế nhưng ta nguyện tùy tâm mà đi một lần, tộc trưởng" Trương Nhật Sơn kiên quyết nói
"Côn Luân đường cũng không khó đi, chỉ cần có người Uông gia dẫn đường là có thể, khó khăn là ở phía sau." Trương Khởi Linh nói
"Vâng. Ta biết rồi, ta sẵn lòng cùng cô ấy đi một chuyến." Trương Nhật Sơn nhắc lại một lần nữa, anh nhìn lão tộc trưởng này so với mình còn trẻ hơn rất nhiều.
"Tộc trưởng, chỉ có hai người chúng ta đi thôi sao?" Trương Ngọc Sơn nói
"Thế nào, ngươi không muốn đi sao?" Lương Loan hỏi
"Dĩ nhiên không phải, ta sợ cô gặp phải nguy hiểm ." Trương Ngọc Sơn đáp lại
"Không sao, còn có những người khác." Lương Loan thần bí nói
"Ồ! Biết rồi!” Trương Ngọc Sơn không tiếp tục truy hỏi nữa
"Trương Nhật Sơn anh đã an bài xong mọi thứ chưa?" Lương Loan lại đến gặp anh
"Đã sắp xếp xong." Trương Nhật Sơn trả lời
"Người kia nhất định sẽ thừa dịp lúc anh cùng ta đi Côn Luân, mà làm khó dễ." Lương Loan trầm lặng nói
"Đã an bài xong nên không cần phải lo." Trương Nhật Sơn tự tin đáp lại
"Đúng rồi, hắn là người sẽ đi cùng chúng ta lần này." Lương Loan giới thiệu
"Là hắn." Trương Nhật Sơn cau mày nhìn Trương Ngọc Sơn. Từ lúc gặp được hắn, trong lòng anh có chút bất an.
"Tộc trưởng, cô nói người còn lại chính là người Trương gia?" Trương Ngọc Sơn có chút khiếp sợ nói.
"Ngọc Sơn, ngươi tin ta không?” Lương Loan hỏi nghiêm túc
"Ta tin, ta nguyện cùng tộc trưởng sinh tử bất khí, chỉ nghe lời của ngài ." Trương Ngọc Sơn thật tâm hứa hẹn
Nhìn người có khuôn mặt giống mình, nói ra lời như vậy. Trương Nhật Sơn có cảm giác không biết diễn đạt thế nào, không biết là khổ, là ngọt, hay là chua.
"Ừm, tin ta là được rồi. Về sau ngươi đều phải nhớ lời ngươi mới vừa nói." Lương Loan nhìn người vừa là bằng hữu vừa là….

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro