Chương 8
Lương Sơn CP
[ Nếu như không có ta, thế giới của ngươi sẽ thế nào]
Chương 8
"Lương Loan, Lương Loan, Lương Loan." Trương Nhật Sơn lặp lại ba lần.
"Hội trưởng, tra được, Lương Loan thật sự bị Uông gia bắt đến trụ sở, thậm chí nghe nói cô ấy đã đồng ý kế nhiệm vị trí tộc trưởng Uông gia.”Tiểu Hoa vội vàng nói
"Ừm, biết rồi." Trương Nhật Sơn mặt không thay đổi lên tiếng.
"Nếu như Hỏa Phượng thập nhị linh kế nhiệm tộc trưởng, sẽ tiến hành nghi lễ quán đỉnh. " Tiểu Hoa có chút lo lắng nói
"Ta biết!" Trương Nhật Sơn nói
"Sau lễ quán đỉnh, cô ấy thật không còn đường lui." Tiểu Hoa nói
"Bây giờ cô ấy có đường lui sao?" Trương Nhật Sơn bình tĩnh hỏi
"Đây là mệnh của cô ấy.” Trương Nhật Sơn tiếp tục nói
Cái này không phải là tự mình có thể thay đổi.
"Ngày mai sẽ tiến hành nghi lễ quán đỉnh rồi, hối hận vẫn còn kịp.” Trương Ngọc Sơn xác nhận lại tâm ý của Lương Loan
"Ta biết." Lương Loan bình thản trả lời
"Hối hận, ta từ cái ngày gặp được anh ấy đã không có cơ hội hối hận." Lương Loan tự nhủ
"Tộc trưởng tiếp nhận đại điển bắt đầu. "
"Tộc trưởng, hành lễ."
"Trong tộc mọi người hành lễ "
"Quán đính lễ, bắt đầu..."
Chỉ thấy Lương Loan tay vịn một mảnh có khắc Phượng Hoàng cùng với tảng đá bên trong Cổ Đồng Kinh trông rất giống nhau.
"Một ít hình ảnh từ từ xuất hiện trong đầu Lương Loan, từ cổ đại đến dân quốc, rồi đến hiện đại..."
"Đây là một địa bí mật kinh thiên." Lương Loan nghĩ thầm
"Hóa ra là như vậy a, chẳng trách?" Lương Loan trong lòng oán thầm
"Kết thúc buỗi lễ. "
"Bác sĩ Lương, à, không đúng, là tộc trưởng." Trương Ngọc Sơn nói
"Tiếp theo cô muốn làm thế nào?"
"Ta còn cần suy nghĩ một chút." Lương Loan trong lòng thật giống như đang tìm cách.
"Uông tiên sinh, ta dự định đi một chuyến đến Côn Lôn Sơn, lấy một thứ." Lương Loan cười nói
"Ồ! Vật gì?"
"Cái này không tiện nói cho ngươi biết.” Lương Loan nghiêm nghị nói
"Cần mang bao nhiêu người? "
"Ta chỉ mang một người là được" Lương Loan nói
"Yên tâm, ta vừa đã tiếp nhận tộc trưởng tuyệt sẽ không làm chuyện có lỗi với tổ tiên." Lương Loan nói
"Được rồi, chúc cô mã đáo công thành "
"Hội trưởng, Lương tiểu thư, ở dưới lầu muốn gặp ngài" La Tước nói
"A!" Chỉ thấy điện thoại trong tay Trương Nhật Sơn thiếu chút nữa rơi xuống đất.
"Mời cô ấy vào đi." Trương Nhật Sơn nói
"Trương hội trưởng, gần đây tay đã khá hơn chút nào không?" Lương Loan lễ phép thăm hỏi
"Tốt rồi, xin hỏi Lương tiểu thư, à không đúng, Uông tiểu thư đến đây làm gì?" Trương Nhật Sơn quái gở nói
"Ta là tới cùng anh bàn chuyện giao dịch, nếu như giao dịch thành công, chúng ta là cùng có lợi." Lương Loan đại khí nói.
"Yêu cầu của ta là mời Trương hội trưởng theo ta cùng đi một chuyến đến Côn Lôn Sơn."
“ Anh báo lại là..." Lương Loan miệng phóng tới Trương Nhật Sơn bên tai nói
"Như thế nào, Trương hội trưởng?" Lương Loan kiên định nói
"Tại sao làm những thứ này? " Trương Nhật Sơn hỏi
"Từ bỏ anh, cũng buông bỏ ta." Lương Loan nước mắt xuất hiện thủy quang
"Lương Loan, cô lẽ nào liền như thế không muốn ở lại..." Trương Nhật Sơn có chút tức giận nói, khi vừa nghe thấy chuyện xưa của chính mình cùng với Lương Loan thời điểm, bản thân rất vui vẻ. Dù sao qua trăm năm có thể gặp được người đối xử thật lòng thật ý với mình. Bây giờ Lương Loan lại nói buông xuống mình cũng như buông xuống cô. Trong lòng ngọn lửa như bùng cháy lại nổi lên.
"Được, nếu Uông tiểu thư đã nghĩ kỹ như vậy, ta đương nhiên đồng ý , để an bài tốt thời gian xuất phát sẽ liên lạc cô ." Trương Nhật Sơn trên mặt núi băng ngàn năm kia lại có một tia cảm xúc ở bên trong .
Doãn Nam Phong đang theo dõi trông được một màn này . Trương Nhật Sơn , chỉ có đối mặt với nữ nhân này mới có thể khiến cho ngươi trên mặt xuất hiện loại biểu cảm này, vô luận ngươi là có hay không nhớ nàng . Doãn Nam Phong, người chưa từng chấp nhận việc mình là người kế thừa ks Tân Nguyệt, lẽ nào dễ dàng chấp nhận tùy ý mặc cho ngươi ức hiếp.
"Lão già kia , ngươi thật phải đi sao?" Doãn Nam Phong nghiêm mặt hỏi
"Ừm, đây là con đường duy nhất có thể giải quyết vấn đề." Trương Nhật Sơn nói
"Ngươi thật tin tưởng cô ta, cho dù cô ta bây giờ đã tiếp quản Uông gia?" Doãn Nam Phong mỗi lần cũng có thể đem vấn đề mấu chốt nhìn ra .
"Ừm, cô ấy sẽ không gạt ta?" Trương Nhật Sơn nói
"Cho dù ngươi đã quên hết mọi thứ về cô ta, ngươi vẫn khẳng định như thế?" Doãn Nam Phong lại hỏi
"Mỗi lần nhìn ánh mắt của cô ấy , ta liền có thể xác định cô ấy có thể tín nhiệm." Trương Nhật Sơn đáp lại
#fanfic_luongsoncp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro