Chương 7
Lương Sơn CP
[ Nếu như không có ta, thế giới của ngươi sẽ thế nào]
Chương 7
Bên trong trụ sở mới của Uông gia.
"Không phải nói là, chờ một chút sao? Uông tiên sinh, tại sao lại bắt trói cô ta đến đây?" Một thanh âm mà Lương Loan quen thuộc, dường như rất quen thuộc.
"Cô ta là tộc trưởng kế nhiệm Uông gia, cô ta có trách nhiệm đem mọi người ra khỏi cục diện khốn cục này."
"Thế nhưng cô ta cái gì cũng không biết, như vậy không phải quá tàn nhẫn sao?" Người kia hỏi
"Tàn nhẫn, người nhà họ Uông cái kia không phải trên tay đều dính đầy máu tươi, còn nói tàn nhẫn với ta."
"Chuyện này..." Lúc này người kia không nói chuyện
"Mở bịt mắt ra đi, chúng ta cuối cùng cũng gặp mặt."
"Ngươi là ai?" Lương Loan nhìn người đàn ông mặc âu phục này
"Cô có thể gọi ta là Uông tiên sinh."
"Nơi này là nơi nào, tại sao lại mang ta tới đây?" Lương Loan hỏi
"Trụ sở Uông gia, về phần tại sao mang cô đến đây bởi vì cô chính là tộc trưởng kế vị tân nhiệm. "
"Cái gì tộc trưởng, ta không phải, các ngươi tìm lộn người." Lương Loan lập tức phản ứng lại
"Trên vai ngài có Hỏa Phượng thập nhị linh không phải sao?"
"Các ngươi làm sao biết?" Lương Loan hỏi
"Cái này không quan trọng, ngài chỉ cần biết rằng ngài chính là người nắm giữ Uông gia chính thống huyết mạch là được rồi."
"Ngài không phải vẫn luôn muốn biết thân thế của mình sao? Chỉ cần tiếp nhận tộc trưởng, sau nghi lễ tưới nước lên đầu, ngài sẽ khôi phục ký ức trước kia."
"Sau khi ngài khôi phục ký ức trước kia, ngài sẽ không còn muốn cùng Trương gia có bất quan hệ nào."
"Ta..." Lương Loan thật sự có chút động tâm
"Ta là ai, thân thế của ta, " vẫn luôn là nút thắt trogn lòng Lương Loan.
"Để ta suy nghĩ một chút đi. " Lương Loan nhẹ nhàng nói
"Có thể cởi trói cho cô ấy được rồi chứ?" Trương Ngọc Khôn sốt ruột nói
Người kia gật gù.
"Trương Ngọc Khôn, tại sao anh lại ở chỗ này, lẽ nào anh cũng vậy..." Lương Loan có chút cảm giác bị lừa gạt.
"Trở về sẽ giải thích với cô. " Trương Ngọc Khôn giúp Lương Loan cởi dây
"Không cần, ngược lại cũng không cần thiết." Lương Loan có chút oán giận nói
"Không nên tức giận, ta sẽ từ từ giải thích cho cô nghe." Trương Ngọc Khôn nói
"Đã nói là không cần thiết." Lương Loan trả lời.
"Hội trưởng, đã hiểu rồi chứ ? Tại sao ta lại nói cô ấy là một nữ nhân ngu ngốc. Ngô Tà lời nói ý vị sâu xa nói
"Đúng vậy a, đúng là một nữ như ngu ngốc, cái gì cũng không biết liền lại dám nhập cuộc, đi Cổ Đồng Kinh, ngốc nghếch a." Trương Nhật Sơn hiện tại trong lòng ngũ vị tạp trần. Một là vì nữ nhân Uông gia kia vì mình làm nhiều việc như vậy hơn nữa thân phận lại là người kế vị.
"Bất luận thế nào, Doãn tiểu thư, lời nói rất đúng chỉ cần các ngươi ở bên cạnh nhau tất cả mọi thứ sẽ hủy hoại trong một ngày." Ngô Tà thâm trầm nói
"Trương gia không cho phép ngài, Cửu Môn cũng không." Ngô Tà nói
Trương Nhật Sơn không nói gì thêm, chỉ là yên tĩnh ngồi ở nơi đó.
"Cái gì anh là người Trương gia vừa cũng là người Uông gia, đợi...đợi chút, ta có chút mơ hồ ." Lương Loan nghe Trương Ngọc Khôn nói thân thế của chính mình.
"Ta tên là Trương Ngọc Sơn, ở đây cũng có thể gọi ta là Uông Ngọc Sơn."
"Cha của ta là người Trương gia, mẹ của ta là người Uông gia, người Uông gia chính tông là có Hỏa Phưởng thập nhị linh, nhưng ta chỉ có cửu linh." Trương Ngọc Sơn nói.
"Chẳng trách, các ngươi lại giống như vậy, giống đến kỳ quái." Lương Loan đột nhiên giống như tỉnh ngộ.
"Cô là nói Trương Nhật Sơn sao? Chúng tôi rất giống sao? À hiểu rồi, có phải là vị bệnh nhân lần trước, " Trương Ngọc Sơn hỏi
Lương Loan gật đầu.
"Cô suy nghĩ xong chưa?" Trương Ngọc Sơn hỏi Lương Loan
"Chỉ cần cô tiếp nhận tộc trưởng cô liền không thể cùng Trương Nhật Sơn ở cùng nhau ." Trương Ngọc Sơn nói
"Cho dù ta không tiếp nhận, chúng ta cũng không thể ở cùng nhau, " Lương Loan hơi có thâm ý nhìn Trương Ngọc Sơn
Đúng vậy, bọn họ hiện tại đã càng đi càng xa, bọn họ hướng về hướng ngược lại đi tới con đường của chính mình.
"Đã suy nghĩ kỹ rồi, nếu như chúng tôi sống chết cũng không thể ở cùng nhau, như vậy ta chi bằng biết thân thế của chính mình đi." Lương Loan nhún nhún vai trả lời
"Cô thật có thể quên hắn sao?" Trương Ngọc Sơn cảm giác có chút khác biệt
"Không phải quên, mà là nhất định phải tách ra. Cùng quên không có quan hệ." Bất kể là Trương gia hay Uông gia vẫn còn Cửu Môn đều sẽ không cho phép hai chúng tôi ở cùng nhau.
Lương Loan là thông minh, chỉ có lúc ở cùng Trương Nhật Sơn mới trở nên ngây ngốc.
"Được rồi, từ giờ trở đi ta sẽ đi theo cô, bảo vệ cô, lên núi xuống biển, ta đều sẽ theo cô, thế nào?" Trương Ngọc Sơn đứng lên đến trịnh trọng nói
Lương Loan không khỏi có chút thê lương, gương mặt này cơ hồ mỗi lần đều có vài phần để sẽ xuất hiện ảo giác của hắn.
"Tùy anh vậy." Lương Loan nói
" Chỉ cần cô bất ly bất khí, ta tất nhiên sinh tử tương y." Trương Ngọc Sơn cam kết.
A! Nhìn khuôn mặt này nói ra những lời này, Lương Loan cảm giác mình thật sự rất buồn cười.
#fanfic_luongsoncp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro