Nếu ngày mai tôi chết
Nếu ngày mai tôi chết
Thức ăn ấy còn nguyên
Tôm hùm hay là rác
Cho một cơ thể khác
Nuôi dưỡng sự sống ấy
Hãy tận hưởng tốt nhé
Hãy sống tốt thay tôi
À mà ta có quen gì nhau!
Nên không cần nghe đâu
Cứ biết rằng tôi chết
Nên cậu có thêm phần
Mà ăn được hay không
Lại là do cậu cả!
Nếu ngày mai tôi chết
Không tốn vài giọt nước
Nuôi dưỡng tâm hồn tôi
Hãy chia ra đều nhé
Lan tỏa sự mát tươi
Mà nghe tôi bảo này
Đứa bé ấy di chuyển
Cả ngàn dặm xa xôi
Khô cằn và nứt nẻ
Không đào hoa vạn lý
Thấy được nước cùng đất
Bụng to tay chân teo
Nghe xa nhưng thật gần
Nên nếu bạn có thể
Hãy nhận nụ cười tôi
Mà làm trong dòng nước
Ngay con sông đầu ngõ
Ngay cái ao đầu làng
Ngay vũng nước đầu hẻm
À mà lại nhăn cuội
Ta có quen gì nhau
Tôi cũng chẳng thể hưởng
Bạn hãy thử đoán xem
Bạn có thể
Có phần nước từ tôi?
Nếu ngày mai tôi chết
Lửa ấm tôi không cần
Vì chẳng thể cảm nhận
Xin cho đi ấm áp
Nếu bạn đang rất lạnh
Tôi chẳng thể làm gì
Chẳng phải vì vô tâm
Nên đừng chửi tôi nhé
Chỉ vì ta chẳng quen
Mà nếu có phàn nàn
Thì làm gì được nhau [lêu lêu]
Hãy chửi đổng ông trời
Nhưng hãy be bé thôi
Vì chỉ có ông ấy
Nguyện nghe ta thì thầm
Mà không lời hồi đáp
Rồi sau đó ấy mà
Hãy thả hoa nhả ngọc
Tìm hỏi một cái chăn
Mang lửa ấm phần tôi
Dưỡng cho sự sống bạn
Không cần phải sợ hãi
Không cần thấy tội lỗi
Vì đã dùng phần tôi
Tôi nguyện cho bạn đấy
Vì quan trọng hơn là
Ta có quen gì nhau.
Nếu ngày mai tôi chết
Phần khí nhỏ nhoi ấy
Trong 5 giây cuộc đời
Bạn có thể có nó
Vì sao như thế á?
Để tôi kể bạn nghe
Tôi có nhóm đồng bào
Ba chín người tất cả
Không thể có chút gió
Dù bụi dù mịt mù
Chỉ vài giây ngắn ngủi
Trong cỗ quan tài thép
Và vì họ chỉ có
Không khí trong 4 giây
Thế thôi, chỉ thế thôi!
Vì thế hãy nhìn sang
Những người thở cạnh bên
Để tôi chỉ anh nhé
Địa chỉ mua khẩu trang
Rồi chúng ta cùng lấy
5 giây không khí ấy
Từ một người không quen
Là tôi!
Nếu ngày mai tôi chết
Đất không cần cằn cỗi
Oằn mình bị xới tung
Để nuôi nhiều thứ khác
Phục vụ cho thân tôi
Ngược lại,
Tôi sẽ làm màu mỡ
Phần đất ấy tôi nằm
Trước khi bạn sâu ăn
Hãy để tim đập loạn
Như vui mừng hát reo
Trong một lồng ngực khác
Gan thận phổi tụy mắt
Chưa thể cho đất đâu
Mà vẫn vui nơi khác
Đất chờ thêm chút nhé
Chúng sẽ về nhà sau!
À mà tiền ấy hả
Đất cậu có nhận không?
Nghe nói polymer
Ở cùng cậu rất lâu
Nên cậu không thèm hả?
À mà đất đừng lo
Tôi tới chơi với cậu
Nên chẳng làm ra tiền
Mà hại cậu thêm nữa
Vì thế nên cậu hãy
Nhẹ nhàng ôm lấy tôi
Như bao nhiêu vật khác
Tấm da bọc bộ xương
Đừng làm buồn người khác
Nếu có thể đất hãy
Hòa tôi với cỏ xanh
Sống lại trong quả thị!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro