Bài thơ: NẾU LỪA DỐI CON TIM (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)
Nếu có thể lừa dối được con tim,
Tôi sẽ tưởng buồn đau là hạnh phúc,
Ánh chiều rơi là mặt trời chói lọi,
Những đêm dài là vệt nắng ban trưa.
Nếu có thể lừa dối được con tim,
Tôi sẽ biến thời gian thành hạt cát,
Dạt vào tay như cuộc đời hữu hạn,
Thả trôi vào giữa biển cả mênh mông.
Nếu có thể lừa dối được con tim,
Tôi sẽ ước lòng tôi toàn sỏi đá,
Nhìn tình yêu bằng ngục tù vô vọng,
Và tin rằng tôi chẳng biết Trâm Anh.
Nhưng không thể bởi tình yêu cao quý,
Chẳng bao giờ lừa dối được con tim
Dẫu vẫn biết duyên người và thân phận,
Luôn chia đôi một khoảng cách xa vời.
Nhưng không thể bởi tình mãi rạng ngời,
Khi đã trót trao vào lòng êm đẹp,
Khi đã yêu bằng nụ cười hy vọng,
Dù ngày ngày hạnh phúc chết trong tim.
Nhưng không thể bởi mãi giống trên phim
Những ngày tháng sau này dài vô tận
Lần tìm trong muộn màng tình lận đận
Chợt mỉm cười vì rệu rã yên vui.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro