Chương 16 : Khi sáu ta về một nhà ?!
Sau khi đi dạo chợ quanh thành Trường An , Chấn Vũ và Tiểu Bảo quay về phủ , Mạt Khanh và Tuyết Anh lẽo đẽo đi theo , rõ là bực mình !( là t/g bực mình !)
---- Phủ họ Huỳnh ----
- " Quản gia à , ông chuẩn bị phòng cho hai vị Tiểu thư đây nhé !". Tiểu Bảo kéo Mạt Khanh và Tuyết Anh đến chỗ lão quản gia nói.
Lão quản gia cau mày nhìn Mạt Khanh và Tuyết Anh , thấy trong mắt hai cô ả ẩn chứa ý kiêu ngạo , vênh váo nên cũng ko thấy ưa gì , ông chỉ lạnh lùng nói : " Mời hai vị tiểu thư đi theo tôi !".
Phòng của hai cô kia ở sát phòng của Chấn Vũ và Tiểu Bảo. Ông quản gia ko thích họ ở cạnh phòng của hai thiếu gia nhưng hai cái người mặt dày này cứ nhất quyết đòi ở đây nên ông miễn cưỡng bỏ đi mà ko thèm nói lời nào , mặc kệ hai ả.
- " Nhất định ta sẽ làm cho Chấn Vũ yêu ta !".
- " Ngươi có chắc ko vậy ! Ta thấy hai con nhỏ kia cũng khó chơi lắm !".
- " Ta thấy tụi nó chỉ biết đánh nhau là chính , làm sao chúng biết điểm yếu của đàn ông !".
- " Cũng đúng , đàn ông chỉ thích phụ nữ mềm yếu , mỏnh manh ! Mà ngươi diễn cái đó thì rất giỏi !".
- " Đương nhiên , mà hai cái con nhỏ kia chính là vật cản lớn nhất , ta sẽ xử lý bọn chúng !"
......
---- Dưới khu vực bếp của phủ Huỳnh ----
- " Ê ê ...muội nghe tin gì chưa ? ". Một nha hoàn 1 nói.
- " Tin gì vậy tỉ tỉ ?". Nha hoàn 2 vừa thái thịt vừa hỏi.
Nha hoàn 1 hào hứng nói : " Tỉ vừa ở trên kia xuống , nghe nói là có hai Tiểu thư xinh đẹp ở trong phủ !".
Nha hoàn 2 bĩu môi nói : " Trời ơi , chuyện xưa như trời mưa , chắc chắn là tiểu thư Trần My và Hạ Chi rồi !".
- " Ko phải , ta nghe nói hai tiểu thư tên là ... Mạt Khanh ...với cả Tuyết Anh thì phải !".
- " Thế hả ?".
- " Ừm .... !".
Trần My và Hạ Chi đang ở sau nhà bếp , nghe hai nha hoàn đó nói thì đã bực lại càng thêm bực , chạy một mạch lên phòng khách.
RẦM !!!
Hạ Chi tức giận đập tay xuống bàn quát ầm cả cái phủ lên : " GỌI CHẤN VŨ VÀ TIỂU BẢO RA ĐÂY MAU !!!". Nha hoàn trong phủ hốt hoảng đi kiếm hai vị thiếu gia .
Trần My cũng bực mình ko kém , vốn dĩ hai người đã ko thích Mạt Khanh và Tuyết Anh rồi , bây giờ Tiểu Bảo , Chấn Vũ lại đưa hai ả về , ko phải là đổ thêm dầu vào lửa hay sao ?
Năm phút sau , Vũ Vũ và Bảo Bảo đi ra theo lời của Nha hoàn , Khanh và Anh lại lẽo đẽo theo sau.
Chấn Vũ hỏi : " Đầu heo ! Gọi bọn này ra đây làm gì ?".
- " Tôi có tên đàng hoàng , đừng gọi tôi như thế ! Ok ?" . Hạ Chi hừ lạnh nói.
Trần My liếc ánh mắt lạnh lùng qua Mạt Khanh và Tuyết Anh , vẻ mặt khó chịu nói : " Bọn tôi gọi Chấn Vũ với Tiểu Bảo ra , chứ đâu có gọi hai cô ?".
Tuyết Anh làm ra vẻ mặt đáng thương , cô ta cắn chặt môi , hai tay run rẩy nắm lấy vạt áo khe khẽ nói : " Bảo bảo à... Muội ...s ...ợ..quá..."
- " Muội sợ gì chứ , có huynh ở đây rồi ! ". Tiểu Bảo ôm Tuyết Anh vào lòng nói làm cho ai đó vô cùng tức giận.
- " Bây giờ tôi hỏi hai người..." Hạ Chi lạnh lùng nói : " .... Tại sao 2 cậu lại đưa hai cô ta về mà ko hỏi ý kiến của bọn tôi !".
Chấn Vũ và Tiểu Bảo chưa kịp nói gì thì Mạt Khanh đã nhảy vào nói : " Vì bọn tôi đi theo Chấn Vũ thôi , huynh ấy ko làm gì sai cả !".
Hạ Chi tức giận quát : " Cô im ngay cho tôi ! Tôi đâu có cần cô trả lời !".
Mạt Khanh bắt đầu nước mắt lưng tròng , ả ta cắn chặt môi , miệng run run nói lắp bắp : " Là...là..tô..i....có ....lỗi...tất cả ...là tại tô.i...hi..c.....hic...".
Trần My và Hạ Chi thản nhiên nói : " Giả nai !". Họ ko thèm quan tâm đến cảm giác của Vũ Vũ và Bảo Bảo.
RẦM !!!
- " HAI CÔ THÔI ĐI , QUÁ ĐÁNG LẮM RỒI ĐẤY !!!". Chấn Vũ tức giận đạp đổ cái bàn rồi quát ầm lên .
Tiểu Bảo vênh mặt lên nói : " Đây là phủ của tôi , tôi đưa ai về , tống ai ra thì đó là quyền hành của bọn này , có liên quan gì đến hai cô ko ?".
- " À... Bọn này hiểu rồi , cảm ơn đã nhắc nhở !!!". Trần My nhếch mép rồi kéo Hạ Chi bỏ đi.
Hai cái con người giả tạo kia , nhìn nhau cười thầm rồi lại tiếp tục diễn kịch ...
- " Để muội đi tìm họ ! " Mạt Khánh giả vờ đi ra ngoài cửa .
- " Muội ko cần phải đi , là do họ có lỗi trước !". Nói rồi Chấn Vũ kéo tay Mạt Khánh , ôm chặt cô ta vào lòng.
Còn Tuyết Anh thì ngồi yên trong lòng Tiểu Bảo , giả vờ vô tội.
----- Bữa ăn cơm trong phủ Huỳnh -----
Thấp thoáng đã tới bữa tối . Bữa nay nghe chừng căng thẳng hơn mọi hôm rất nhiều , ko khí thật ảm đạm và cực kỳ ngột ngạt , khó thở .
Lại là Mạt Khanh , cô ả giả vờ với với đĩa thức ăn phía Hạ Chi . Chấn Vũ thấy vậy liền gắp giúp cô ta rồi nói : " Khanh Nhi à , muội há miệng ra ta đút cho nào !".
- " Ưm... Huynh đừng làm vậy , muội sợ Hạ Chi cô nương chê cười !". Mạt Khanh giả bộ từ chối , hai má đỏ ửng lên.
Tiểu Vũ liếc nhìn Tiểu Chi rồi quay lại tươi cười nói với Mạt Khanh : " Kệ đi , muội há miệng ra cho ta đút nào !".
- " Ưm.....!". Nói rồi , Cô gái họ Mạt kia há miệng ra cho Vũ Vũ đút thức ăn.
Còn cảnh trước mặt Trần My thì cũng ko khác là bao nhiêu .
Tiểu Bảo cầm tay Tuyết Anh nũng nịu : " Anh Nhi , ta muốn muội đút thức ăn cho ta !".
Tuyết Anh yếu ớt gạt tay Tiểu Bảo ra , khe khẽ nói : " Huynh bỏ muội ra đi , Trần cô nương đang nhìn kìa !".
Trần My nói mà tay vẫn gắp thức ăn : " Hai người cứ tự nhiên , việc gì phải để ý đến tôi làm gì ?".
Tuyết Anh khẽ nhếch mép cười , Tiểu Bảo thì vẫn nũng nịu . Ả ta đút thức ăn cho Bảo Nhi mà mặt đỏ ửng lên , công nhận là diễn sâu thật , diễn viên chuyên nghiệp khéo còn thua .
Hạ Chi ko nói gì , buông đũa đứng dậy dù cô chỉ ăn được chưa đầy nửa bát cơm. Trần My kéo tay Hạ Chi nói với giọng đầy lo lắng : " Mày đi đâu đấy ! Chưa ăn xong mà !".
- " Ăn ở đây tao ko nuốt nổi cơm !". Hạ Chi nhẹ nhàng nói.
- " Ừ ! Tao thấy cơm nó mất ngon mày à !". Trần My đứng dậy cùng Hạ Chi xoay người bỏ đi .
Chấn Vũ và Tiểu Bảo dường như ko thèm để ý , vẫn tiếp tục vui vẻ ăn cùng với Mạt Khanh và Tuyết Anh.
Hạ Chi và Trần My đi tìm quản gia để hỏi chuyện và dặn dò một số thứ cần thiết . Khi biết Khanh và Anh ở sát phòng của Vũ và Bảo thì Hạ Chi và Trần My lập tức bảo quản gia chuyển đồ đạc của họ ra một căn phòng nhỏ ở hậu hoa viên. Bởi phòng hai người đối diện với phòng của Vũ Vũ và Bảo Bảo , nếu sáng nào cũng gặp nhau thì có lẽ sẽ khó chịu.
- " Quản gia à , ông sai người đem thức ăn đến cho bọn ta nhé ! Từ bây giờ bọn ta sẽ ăn ở đây !". Trần My dặn dò lão quản gia .
- " Dạ vâng ! thưa tiểu thư !".
Hạ Chi sắp xếp đồ đạc xong , cô mệt mỏi nằm nhoài xuống giường .
Rốt cục là cô đang muốn gì đây ?!
Kết thúc chương 16.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro