Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Tác giả: AS26‬
‪Trans: Ayujun‬
‪Thể loại: Tương lai, tinh tế, ABO‬
‪Nguồn: renjianzhiaixiaonanhai.lofter.com‬

‪[OOC]‬
‪[TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU]‬

———

Cái khoảng thời gian mà Winwin mới tiến phủ tướng quân thì đã gặp qua Lucas, khi đó đối phương vẫn chỉ là học sinh của Cytron.

Cậu chỉ có cơ hội gặp qua đối phương một lần, ở hành lang lầu hai của phủ tướng quân. Lucas mặc trên người bộ đồng phục của Cytron, a tĩnh mà nghe Yuta dạy bảo, sau đó giơ tay cúi chào, động tác sạch sẽ lưu loát vô cùng.

Vốn dĩ Winwin cũng nên là như vậy.

Cậu rũ đầu, nhoáng cái đã 5 năm trôi qua, đối phương trở thành thượng tá, mà cậu, chỉ có thể ôm con, rồi nhập học dưới sự "bố thí" của bạn lữ.

Winwin không ghen ghét Lucas, cũng không hận Gou, cậu chỉ hận Nakamoto Yuta. Vừa hận, vừa sợ nhưng vẫn muốn đấu tranh, để rồi lại thuận theo, ỷ lại.

"Em đang làm gì?"

Đối phương từ trong thư phòng đi ra mà đứng trước mặt cậu.

"Anh yên tâm."

Winwin đẩy ra cánh tay đang định ôm lấy cậu của Yuta.

"Cái gì tôi cũng không nghe thấy, cũng không có hứng thú."

Winwin ngẩng mặt lên mà nhìn thẳng vào tướng quân, ánh mắt sáng ngời.

"Tôi không giống anh."

Làm ra loại chuyện đê tiện......

Lời này Winwin không dám nói ra, nhưng Yuta cũng có thể đoán được.

Anh quả thực muốn bật cười.

"Em rất giống anh."

Không có giải thích. Giải thích thì có ý nghĩa gì?

Winwin trừng mắt nhìn bạn lữ.

"Không giống!"

Yuta chỉ là mỉm cười rồi đẩy cửa về phòng.

Em xem, kể cả giận dữ cũng giống.

———

Tin tức về lễ đính hôn của Na Jaemin và Huang Renjun rất nhanh liền truyền đi. Lúc này, toàn bộ Cytron đều đã biết, bất quá, nhân vật chính lại không xuất hiện lấy một lần.

Winwin lo lắng, dù cậu có gọi bao nhiêu lần thì đối phương cũng không có hồi âm.

Cậu giống như lại trở về đoạn thời gian trước kia, độc lai độc vãng, một mình trong căn phòng nhỏ, chỉ có giường, kệ sách, xiềng xích và Nakamoto Yuta.

———

"Động dục kỳ của em sắp tới."

Buổi tối, khi Winwin định hỏi chuyện của Renjun với Yuta, thì đối phương đột nhiên đưa ra đề tài này. Cả người Winwin đều cứng lại, sau một lúc lâu, cậu mới lạnh băng nói.

"Tôi có ức chế tề."

Yuta đứng bên cạnh cậu, trong tay anh cầm văn kiện.

"Chúng ta là bạn lữ hợp pháp."

Âm thanh đóng văn kiện vang vọng trong căn phòng. 

"Đã đến lúc cho Gou thêm một cậu em trai."

"Tôi không muốn."

"Vậy thì em gái."

"Tôi không muốn."

"Đây không phải chuyện em muốn hay không."

"Vậy thì là cái gì?"

Winwin trừng mắt nhìn đối phương, hốc mắt cậu đỏ lên.

"Tôi nói cho anh biết! Nakamoto Yuta! Tôi không muốn!"

Cậu vừa mới tiến vào Cytron không lâu. Mới nhận biết Doyoung. Mới cùng Ten học tác chiến cơ động. Đôi cánh của cậu còn chưa đủ lông, vậy mà lại một lần nữa bị nhốt vào lồng ư.

Cả người Winwin liền phát run.

Yuta nhìn chằm chằm cậu.

"Anh chỉ đưa ra ý kiến thôi."

"Ý kiến?"

"Vậy đi."

Yuta bắt đầu đàm phán.

"Chuyện này chúng ta về sau nhắc lại, không phải em muốn biết chuyện của Renjun sao?"

———

Tiểu thiếu gia của Hoàng gia không có việc gì, cũng không thể có việc gì.

Buổi tối hôm đó, Lucas đã trở về trấn an Renjun. Trong lòng cậu đã sớm biết đáp án này. Tuy rằng Renjun còn nhỏ, nhưng tâm tư lại thấu đáo, thông tuệ tới cực điểm. Chẳng qua là, lòng cậu đã sớm lạnh lẽo mà thôi.

Đêm trước lễ đính hôn, Lucas còn ở trước mặt Renjun mắng Na Jaemin.

"Thằng nhãi kia thế nhưng dám mơ tưởng cưới em trai anh! Anh, anh! Anh!"

"Anh làm sao?"

Renjun cười nhìn anh trai.

"Anh, anh sẽ đánh nó!"

Lucas hùng hồn trả lời.

"Đánh đến khi thằng nhóc đó răng rơi đầy đất! Không đúng! Vảy rơi đầy đất!"

Renjun phì cười.

"Người ta là thái tử ngư tộc đó."

"Thái tử ngư tộc thì làm sao! Em trai anh là!"

"Là gì?"

Renjun chống eo chuẩn bị đợi anh trai chọc cười, thì lại ngạc nhiên khi Lucas đi đến xoa xoa đầu cậu.

Lucas quá cao, sức lực quá lớn, vì vậy Renjun không thể nhìn thấy biểu cảm của đối phương, cậu chỉ có thể nghe thấy thanh âm trầm thấp của anh trai.

"Em là hòn ngọc quý trên tay anh."

"Nhớ bảo vệ chính mình cho tốt."

Cái mũi Renjun bắt đầu hồng lên, cậu gạt tay Lucas ra rồi cười cười.

"Oa! Cái gì mà hòn ngọc quý trên tay! Buồn nôn quá đi! Oẹ!"

Lucas thấy vậy cũng bắt đầu hùa theo em trai.

"Em nói cái gì cơ?! Lặp lại lần nữa?!"

Hai người họ cứ vậy ngươi đuổi ta chạy.

Tựa như những ngày thơ bé.

———

Ngày hôm sau, chính là lễ đính hôn của Renjun và thái tử ngư tộc.

Renjun không quan tâm, cũng không than trời oán đất. Ông trời ném cho cậu gánh nặng gì thì cậu cũng sẽ không sợ hãi mà tiếp nhận.

Vương thất và quân bộ đều rất coi trọng hôn sự này, vì vậy có không ít nhân vật quan trọng đến tham dự.

Lee Mark không tới, nghe nói đối phương đã bị quốc vương bệ hạ khoá ở trong cung. Nhưng mà người nọ có tới hay không cũng đâu có ý nghĩa? Hiện tại, Renjun đã không quan tâm.

Nhân ngư bên người Renjun, dùng một đôi mắt đào hoa nhìn chằm chằm vào cậu.

Lúc trao nhẫn, Renjun liền không nhịn được mà trào phúng đối phương một câu.

Người nọ trả lời như thế nào?

Ván cờ này xem như ta thắng. Mong rằng chúng ta có thể tiếp tục hợp tác vui vẻ.

Thật không hổ là kẻ giàu nhất tinh hệ, bản tính thương gia.

Người đau lòng nhất, có lẽ chính là Winwin. Đối phương đi theo Yuta rồi gắt gao nắm lấy tay Renjun.

"Anh đợi em ở Cytron."

Renjun ngẩng đầu mà lén nhìn sắc mặt của tướng quân, sau đó nhẹ nhàng gật đầu.

Winwin giống như trang giấy trắng trước vở kịch này.

Renjun nghĩ vậy rồi thầm thở dài trong lòng.

Ban đêm của đế tinh luôn là đèn đuốc sáng trưng, nhưng ở một góc nào đó, ở một nơi mà ánh trăng nhân tạo kia không thể chiếu tới, lại hoang vu, lạnh lẽo giống như nhân tâm.

Đây là điều mà Lee Jeno nói với Renjun khi cậu trở lại Cytron.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro