Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Tác giả: AS26‬
‪Trans: Ayujun‬
‪Thể loại: Tương lai, tinh tế, ABO‬
‪Nguồn: renjianzhiaixiaonanhai.lofter.com‬

‪[OOC]‬
‪[TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU]‬

———

Làm bạn lữ hợp pháp của Winwin, Yuta rất ít khi có mặt bên người cậu. Bởi tướng quân của đế quốc phải đi thị sát chỉnh đốn và cải cách gia tăng biên phòng ở các tinh cầu.

Đồng hành cùng tướng quân chính là đại hoàng tử.

Cách đế tinh năm năm ánh sáng chính là tinh cầu Siren, nơi này là hành tinh gần giống với khu vực Địa Trung Hải của cổ địa cầu. Bờ cát trắng, hải dương, cây ôliu, cho dù là biên cảnh nhưng vẫn hấp dẫn rất nhiều du khách.

Tướng quân cùng đại hoàng tử ngồi trên bãi biển uống rượu.

"Lúc này cậu đi ra ngoài thì khác nào dậu đổ bìm leo?"

"......"

Yuta không nói lời nào mà tiếp tục uống rượu.

"Mình nghe Lucas nói, mấy ngày nay Doyoung đều ra ra vào vào phủ tướng quân?"

Taeyong thử hỏi mà quan sát sắc mặt Yuta.

"A, cậu khẳng định biết phải không."

"Cảm tình của Doyoung đối với Sicheng......"

Lời này Taeyong có chút giữ lại, rốt cuộc bọn họ đều trên cùng một chiến hạm, nếu vì một người mà nổi lên nội chiến, thì tuyệt đối chính là trò cười cho thiên hạ. Lần này Doyoung thật đúng là không suy nghĩ thấu đáo.

"Cậu có tư cách gì gọi tên em ấy?"

"Đây là trọng điểm sao?!"

"Mình biết."

Tướng quân của đế quốc lúc này càng giống một nam nhân nghèo túng buồn bực vì thê tử.

"Cứ tạm để vậy đi......"

"Là mình... không xứng với em ấy......"

Yuta làm sao không biết chứ, đặt Winwin ở bên Doyoung, một ngày nào đó nhất định sẽ xảy ra hậu quả.

Nhưng Yuta lại thực xin lỗi Winwin, anh đã làm lãng phí 6 năm thanh xuân của đối phương. Thậm chí còn lợi dụng tư quyền để thay đổi đệ nhị giới tính của em ấy, khiến cho Winwin không thể không trở thành omega mà dựa vào chính mình.

Yuta là đao phủ, trên tay dính vô số mạng người, mà người không đáng nhận hình phạt đó nhất, chính là Dong Sicheng của 6 năm trước.

Tội lỗi này như ngấm vào trong máu, khiến anh mỗi đêm đều đau đớn bất kham, khiến hai người họ trở thành một đôi oán ngẫu, chỉ có thể tra tấn lẫn nhau.

———

Doyoung đương nhiên không biết chính mình đã có kim bài miễn tử của Yuta. Anh chỉ nghĩ Winwin bị bệnh lại ở nhà một mình, hơn nữa còn phải chăm sóc cho Gou, ngày thường lại không có ai nói chuyện, nên mới đau lòng mà đến thăm cậu mỗi ngày.

Tại trung cư của Doyoung, Jaehyun đã có vài lần chua lòm nói, có phải mỗi học sinh bị bệnh thì thầy đều đến thăm không.

Doyoung cười, trên tay bưng món canh tự mình nấu cho người nọ.

"Học sinh khác sẽ không, nhưng nếu là em với Winwin thì có."

Jaehyun có chút thẹn thùng mà cúi đầu.

"Gạt người."

"Thầy đi đây."

———

Quan hệ của Doyoung với Winwin đương nhiên là có thay đổi.

"Doyoung hyung, anh đến rồi."

Đây là yêu cầu của Doyoung, khi không ở trường học, Winwin phải gọi anh là "Doyoung hyung".

Ngay từ đầu cậu còn có chút ngượng ngùng, nhưng gọi nhiều rồi cũng thành thói quen.

Doyoung đột nhiên cảm thấy, đây mới là chuyện vốn nên xảy ra, hai người họ mới nên là bạn lữ.

Doyoung ở trong đầu hận không thể cho chính mình một bạt tai: Vượt giới hạn, vượt giới hạn rồi, Kim Doyoung, mày xong đời rồi cái đồ ngốc này.

"Hôm nay anh làm canh rong biển, em nếm thử không?"

"Được!"

Winwin a, anh quả thật ích kỷ, Doyoung cúi đầu nhìn đối phương.

Nhưng anh rất muốn ôm lấy em.

Anh thích em, Dong Sicheng.

Lời này Doyoung đương nhiên sẽ không nói ra, chỉ cần một ngày Winwin còn là bạn lữ của Yuta, thì anh sẽ bảo thủ bí mật này.

Doyoung nhìn sườn mặt của Winwin, mỗi một lần tiếp xúc gần gũi đều làm anh càng thêm minh xác về sự ưu tú của cậu. Không riêng gì lý do cá nhân, mà còn vì Cytron và đế quốc, Dong Sicheng, chắc chắn sẽ trở thành "Ngôi sao đế quốc" mới.

Tin tưởng anh, anh sẽ trở thành ngươi thầy tốt của em, giúp em thắp sáng tinh hệ này một lần nữa.

———

Renjun tới xem Winwin nhưng thật ra phải tốn khá nhiều công phu, không vì cái gì khác, chỉ là cậu mang theo một người bạn bình dân mà thôi.

Phủ tướng quân đương nhiên không phải ai muốn tiến là tiến, có Renjun đảm bảo còn chưa đủ, Jeno vẫn phải trải qua nhiều tầng kiểm tra mới có thể đi vào. Cũng may Yuta còn có ấn tượng tốt với đứa nhỏ này, nên thủ tục cũng nhanh hơn chút.

"Anh thế nào rồi?"

"Anh khá tốt."

Tâm tình của Winwin hiện tại đã bình thản hơn rồi. Kỳ thật thân thể cậu cũng không có vấn đề gì, ở nhà nghỉ ngơi chẳng qua là do Yuta với Doyoung đồng thời đề nghị thôi.

"Vậy là tốt rồi."

Renjun lôi kéo Jeno đến trước mặt Winwin.

"Vị này chắc em không cần giới thiệu đi?"

"Ừm."

Winwin hướng đối phương vươn tay.

"Đã lâu không gặp."

"Đã lâu không gặp, em là bạn của Renjun."

Hai mắt Jeno cong cong, vừa nhìn là biết tính cách thường ngày rất thân thiện.

"Mới có mấy ngày không gặp mà Renjun đã đá anh để có người khác rồi."

"Hai đứa quen biết nhau thế nào vậy?"

Tiểu công tử của Hoàng gia cư nhiên quen biết đứa nhỏ xóm nghèo?

Nguyên bản hai người bọn họ thật đúng là quăng tám sào cũng không tới, rốt cuộc gia thế bất đồng, một người thuộc khoa chủ công, người kia thuộc khoa phụ trợ.

Nhưng từ khi Jeno đánh bại Winwin và giành quán quân, thì Renjun bắt đầu có chút chú ý người này. Hơn nữa sau khi đính hôn, cậu với Lucas đều dứt khoát dọn ra khỏi đại trạch Hoàng gia. Mỗi ngày Renjun đều ngây người ở Cytron huấn luyện, nên tần xuất đụng phải Jeno cũng cao hơn.

Lee Jeno là tân tinh, cậu ấy không giống bọn họ.

Renjun đương nhiên hiểu sự thật này. Một đứa nhỏ xuất thân thấp kém, tiến vào đại môn Cytron, giành được sự chú ý của nhiều người, tất cả đều khiến Renjun tò mò cùng bội phục. Vừa vặn đối phương cũng có hứng thú với cậu, nên hai người liền thường xuyên qua lại mà trở thành bạn bè.

"Jeno giúp em rất nhiều."

———

Cự tuyệt cùng thái tử ngư tộc ở chung, Renjun quyết định ở một mình trong ktx.

Cậu suy nghĩ rất nhiều, nhiều nhất đương nhiên vẫn là về chính mình. Tuy rằng Renjun với Winwin có nhiều điểm tương đồng, nhưng cậu biết bản thân so ra kém người nọ.

Renjun là thông minh, khi còn nhỏ mẹ cậu đã từng nói "Tuệ cực tất thương", cậu không tin, nhưng sau đó lại phát hiện sự thật phũ phàng. Nhìn thấu mọi thứ thì đã sao, cuối cùng vẫn là đem chính mình chôn theo.

Chuyện này không thể trách Na Jaemin, không thể trách Lee Mark, nếu trách thì cũng chỉ có thể trách chính bản thân cậu.

Renjun bò đến đuôi giường mà lục tung đống sách. Kết quả là thật sự tìm được rồi.

Cậu ngẫm lại rồi nhận ra bản thân không phải cũng có quan hệ hay sao. Vì vậy Renjun liền gọi cho Lucas.

"Hyung, em muốn học cơ giáp."

"Cái gì? Em muốn lái phi cơ hả?"

"Em! Muốn! Học! Cơ! Giáp!"

"Học cơ giáp?"

Lucas chớp mắt.

"Không được không được."

"Vì sao? Anh nói với Doyoung hyung một tiếng đi, em muốn học!"

"Không được không được."

Lucas nhắm mắt mà lắc đầu. Jungwoo ở một bên bật cười.

"Em đừng nghe Lucas nói bậy. Để anh nói lại với Doyoung hyung cho."

"Cảm ơn Cửu ca!"

"Cửu ca?"

Lucas vội vàng chất vấn em trai.

"Anh dâu, anh dâu."

Lú này Lucas mới vừa lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro