20.
Cuộc sống của tôi đang đảo lộn hết cả lên từ cái ngày "rước" loài Cá về nhà. Vốn chỉ muốn cùng Jungwoo oppa xây dựng mái ấm "một túp lều tranh tám trái tim vàng", ấy vậy mà Lu Cá đã phá tan giấc mộng đẹp đẽ đó. Hành vi thứ nhất, Lu Cá độc ác đã "cưỡng đoạt dân lành" ép Jungwoo oppa yêu dấu của tôi phải ở chung phòng. Hành vi thứ hai, Lu Cá trơ trẽn đã khích bác để chị Jungna nhường lại phòng...Chuyện này sẽ chẳng liên quan gì tới tôi nếu chị Jungna không một mực đòi chuyển sang ở cùng phòng với tôi và chị Cincin a! Hai quả bom số hiệu 00lines chuyên bắt nạt tôi đã chính thức "trâu về hợp phố" khiến cuộc sống của tôi giờ đây chả khác nào drama Lọ Lem dài tập hết á...Bỗng dưng muốn khóc ghê vậy đó...
Hành vi thứ ba cũng là hành vi đáng trách nhất. Đó là Lu Cá miệng rộng đã đi rêu rao khắp nơi về Minmin- cái tên "thân mật" mà tôi "dành riêng" cho anh ấy. Cũng nhờ hành vi này mà cái tin đồn ngớ ngẩn đang nóng sốt kia càng thêm cháy nhiệt tình cháy hết mình. Hàng loạt tip giật gân cứ thế mà ra lò. Nào là "Minji vì thất tình quá độ mà rũ bỏ Mười Khó đến với Lucas", nào là "Juliet thay đổi cuộc tình đau khổ với Romeo để đi theo Jack- tiếng gọi mới của con tim". Đùa chứ Rose họ vứt đi đâu rồi vậy? Đã không đúng sự thật còn thiếu logic, chả hiểu mọi người thấy hấp dẫn ở chỗ nào nữa. Tôi thừa nhận lần đó nói "nhầm" tên là lỗi của tôi thật, nhưng nghiệp có cần nặng như thế này không? Đúng là lúc nghiệp hết mình lúc quật hết hồn mà.
-Minmin, em đến công ty hả? Chờ anh đi với.-Tại sao Huang Lu Cá lại cứ thích dính lấy tôi vậy nhỉ? Đã thế người này còn dửng dưng như không hề hay biết mình đang là tâm điểm của cái tin đồn ba lăng nhăng kia nữa chứ...Càng nghĩ càng tức muốn lên cơn đau tim luôn vậy á...
-Em không có phúc đi cùng Lu Cá nhà anh đâu.-Cách duy nhất tôi có thể làm để vơi bớt sự bực bội lúc này đó là phũ, ra sức phũ loài Cá. Mấy ngày nay, tôi đã phải sống trong sự xa lánh của họ Na và Họ Huang cộng thêm sự ghẻ lạnh từ Jaehyun oppa. Ngay cả đến Jungwoo oppa hiền lành lương thiện cũng tránh mặt tôi nốt. Combo xa lánh, ghẻ lạnh, hắt hủi, tránh mặt...Nỗi đau này xanh cao kia nào thấu a...Nhiều lúc tôi đã không kìm được xúc động muốn đem con Cá này "thả ra ngoài sống với thiên nhiên", nhưng toàn bị chị Jemmy phá hỏng mọi chuyện thôi, nó tức gì đâu á...
-Đúng là để đi cùng anh thì em không đủ phúc thật, nhưng vì anh rất tốt bụng nên đặc xá cho em đi cùng đấy.-Đậu xanh đậu đỏ đậu đen...Da mặt người này được làm từ bê tông cốt thép sao? Có khi còn dày hơn cả Vạn Lí Trường Thành luôn ấy...-Mà Minmin này, tên của anh là Lucas, không phải Lu Cá nhé.
-Vậy thì em cũng xin nhắc cho anh là em tên Minji not Minmin. Chẳng phải anh đã đi khoe khắp nơi là anh gọi em bằng cái tên đặc biệt sao? Em chỉ đang "đáp trả" lại tấm lòng của anh để mọi người biết là chúng ta "tình thương mến thương" như thế nào thôi.
-Ồ, ra là vậy. Nếu gọi anh là Lu Cá có thể khiến em thoát khỏi "trạng thái thất tình thảm hại" mà vui lên thì cứ tự nhiên nha. Chỉ sợ mai này em lại lỡ nảy sinh tình cảm hay thú tính gì đó với anh, lúc đấy anh biết chống cự sao đây...-Tôi đen mặt âm thầm hỏi thăm tổ tiên 18 đời của người nào đó đang giả vờ lo sợ đem hai tay che chắn trước ngực. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy danh hiệu "best mặt dày" của bản thân đang bị lung lay cực mạnh...
-Mơ đi anh! Lỡ em mà vã quá thì đã có Jungwoo oppa rồi, không đến mức "bụng đói ăn quàng" mà vớ phải anh đâu.
-Em dám?-Cái gì vậy chứ? Tôi chỉ nói ra suy nghĩ thật thôi mà, con Cá này có phải bày ra vẻ mặt đáng sợ đến thế không, cầm tay tôi đến phát đau...-À thì...anh đang lo lắng cho Jungwoo hyung thôi. Anh ấy mà va phải em chắc "tàn hoa bại liễu" mất. Vậy nên anh nguyện xả thân chấp nhận cơn vã của em đấy...
-Giữa đường giữa chợ mà nắm tay nhau là một hành vi rất vô lương tâm và vô nhân tính, phải không Renjun?-Oh my chuối, trước mặt tôi là Nana và Renjun oppa...Xin thề là nếu không phải tay bị Lu Cá cầm chặt thì tôi đã nhảy bổ lên để hỏi họ vì sao dạo này cứ thấy tôi là lạnh nhạt bỏ đi rồi. Còn cả Nana nữa, nắm tay là đan xen mười ngón một cách hài hòa thơ mộng chứ không phải cái kiểu giữ tay chặt như còng số tám thế này đâu. Oan ức chết mất...Chắc chắn Renjun oppa sẽ không đồng tình với anh đâu, Nana.
-Cậu nói đúng lắm, thật là vô tâm và mất nhân tính.-Ặc! Nếu không phải đang ở ngoài đường thì chắc chắn tôi sẽ "nhắm mắt xuôi tay" ngay và luôn vì cú sốc nặng nề này. Rốt cuộc là ai, ai đã nhẫn tâm tẩy não Renjun oppa, người vẫn luôn đứng về phe tôi vậy?
-Người đã vô lương tâm rồi thì hai đứa có nói gì cũng vô ích thôi.-Chỉ Nana và Renjun oppa đã đủ khó thở lắm rồi, mà giờ còn thêm cả "ông hoàng băng giá" Jaehyun oppa mang khí lạnh đến. Rõ ràng trước kia Jaehyun oppa rất ấm áp hay cười mà sao giờ lại lạnh lùng khủng khiếp vậy nè?
-Cảm ơn mọi người quá khen. Nắm tay nhau cho một số người đỏ mắt cũng vui lắm.-Chưa để tôi kịp nói gì thì Lu Cá đã lên tiếng trước. Tôi dùng hết sức lực thoát khỏi bàn tay gông kìm của loài Cá. Liệu sau này tôi có nên xuất bản một cuốn sách với tiêu đề "1001 hành vi trơ trẽn của Lu Cá" để cảnh báo cho bạn đọc về sự nguy hiểm của kẻ này không nhỉ?
-Không phải đâu, các anh đừng hiểu lầm. Bọn em không hề nắm tay nhau, là Lu Cá đang giữ tay em thì không may bị mấy anh nhìn thấy thôi.-Dù tôi đã cố giải thích nhưng mấy người kia vẫn không thay đổi thái độ...
-Là không may nên mới bị nhìn thấy sao? Có lẽ chúng ta không đúng lúc rồi, làm cho người ta cảm thấy không may...-Trời ơi Nana à, sao anh không chịu hiểu ý của em thế?
-Thôi đừng nói nhiều, chúng ta đi để khỏi quấy rầy người ta.-Renjun oppa, đến anh cũng nỡ bỏ em sao? Ai khóc nỗi đau này...
Không cho tôi thêm một cơ hội giải thích nào, cả ba người họ đều quay lưng bỏ đi. Khóc a! Rốt cuộc phải làm sao cho họ hiểu đây?
--------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro