Chương 3
Gavin mấy ngày này ở trên giường bệnh cực kỳ khó chịu. Mỗi ngày đều có vô số quân y mặc áo blouse trắng tiến hành các loại xét nghiệm trên người anh. Mỗi lần như vậy anh đều bị khóa chặt hai tay, không thể phản kháng. Nói như vậy cũng không có nghĩa là mấy quân y đó có thể làm gì anh. Tuy rằng trong hạm đội số 009 toàn là Alpha, kể cả hộ lý và hậu cần cũng toàn là đàn ông, nhưng quân kỷ nghiêm khắc, ai dám sau lưng mọi người giở thủ đoạn với Omega, toàn quân trên dưới nhất định đánh chết hắn!
Nhưng mà vấn đề chính là, thiên tính của Alpha là có dục vọng bảo hộ đối với Omega, cũng giống như Viagra biết đi vậy, khiến cho cả quân đội khí huyết sôi sục, mỗi ngày đều tìm đủ thứ lý do đến khu vực lân cận quân y, tính đi tính lại có thể bao quanh 30 vòng Hồng Thổ tinh. May mắn họ đã còng tay Gavin lại, nếu không nhất định có không ít sự kiện đổ máu diễn ra.
Hôm đó sau khi lấy máu xét nghiệm xong, Gavin được quân y hộ tống trở về phòng bệnh, bên ngoài cửa sổ trên hành lang hợp kim có vô số luồng sáng chớp nhoáng, tựa như thủy triều tinh hải.
"Đó là hạm đội đến tham gia tế lễ."
Gavin quay đầu, Trung Úy vẫn nhìn chầm chầm mặt đất dưới chân, biểu cảm cố sức bình tĩnh, thế nhưng ngữ khí bất tri bất giác lộ ra ý thức thân cận.
"Tế lễ?"
"Hồng Thổ tinh là nơi Nguyên Soái Liên Minh Gavin Celia tử trận, bệ hạ và các tướng lĩnh quân đội cứ 10 năm sẽ tổ chức tế lễ một lần... Đương nhiên chuyện này luôn được bảo mật, đối ngoại vẫn chỉ coi như viếng thăm cấp nguyên thủ thôi. Cậu có muốn đi xem không? Hạm đội hoàng gia rất hiếm khi có thể nhìn thấy đó."
Gavin đứng trong bóng tối trước cửa sổ, ngước nhìn bầu trời sao ấy, không hiểu sao trong lòng có cảm giác bi thương nặng nề, phảng phất như thủy triều từ vực sâu hắc ám nào đó đang chầm chậm dâng trào.
"Hà tất phải vậy? Chỉ khiến người chết không an lòng thôi."
Trung Úy hỏi lại: "Cậu nói gì thế?"
"Không có gì."
Gavin cúi đầu, trong lòng không biết vì sao lại thấy bất an.
Tự bản thân cũng không hiểu nỗi bất an ấy từ đâu mà đến, không phải bởi vì vị Nguyên Soái tử trận kia, cũng không phải bởi vì Hoàng đế giá lâm tế lễ. Suy cùng nghĩ tận thì có vẻ như vì hai chữ Liên Minh kia, khiến anh không tự chủ được mà chìm đắm trong vô hạn bi thương.
Phảng phất như, có thứ gì đó... vĩnh viễn mất đi.
"Tôi... tôi xin lỗi, tôi không cố ý..."
Trung Úy bàng hoàng:
"Cậu có muốn uống chút nước không? Hay là tôi đưa cậu về phòng nhé!"
Gavin đưa mắt nhìn Trung Úy, người này điển hình cho Alpha của Đế Quốc, thân cao gần 8 tấc Anh, đường nét rắn rỏi, nhìn qua rất có phong phạm quân nhân, nhu tình trong mắt khiến người ta rung động. Gavin nhìn người đàn ông đó, một lúc sau mới nhẹ nhàng mỉm cười:
"Không, anh dẫn tôi đi xem hạm đội hoàng gia... có được không?"
Aaron đang đứng trên tháp trước đài điều khiển, trái tim không hiểu sao lại bồn chồn không yên. Thật sự kỳ lạ, tế lễ này tất cả đều được chuẩn bị chu đáo, đội hộ vệ hạm đội hoàng gia cẩn mật nghiêm minh, đáng lý ra không có điều gì đáng cho vị tướng quân quân công hiển hách này phải lo lắng.
Anh cầm tách cà phê trong tay mấy giây, quay đầu hỏi Thượng tá:
"Địa điểm hạ cánh đã thanh lý sạch sẽ chưa?"
"Nửa giờ trước đã cho người thanh lý 3 lần rồi."
"Tín hiệu vẫn ổn chứ?"
"Đã kết nối được với hạm đội hoàng gia."
"Omega kia?"
"..."
Thượng tá mạc danh kỳ diệu hỏi:
"Không phải đã giao cho Bộ phận quân y chăm sóc rồi sao?"
Aaron vừa định nói gì đó, một phó quan hớt hải chạy vào:
"Tướng quân! Trung úy đội quân y số 003 có việc gấp cần gặp ngài."
"Chuyện gì?"
"Omega... Omega kia chết rồi!"
Tách cà phê trên tay Aaron rơi xuống đất, nhưng điều anh muốn làm hơn hết là ném tách cà phê đó lên mặt phó quan:
"Người đâu?"
"Ở, ở bên ngoài! Ngài có cần cho anh ta vào không?"
Aaron gạt phó quan qua một bên, sắc mặt khó coi đi ra khỏi phòng chỉ huy.
Bởi vì phải nghênh đón hạm đội hoàng gia, cho nên đại bộ phận thân vệ của Thượng tướng đều được điều đến địa điểm hạ cánh, phần nhân thủ khác thì tập trung bảo vệ tại bộ phận quân y, phòng chỉ huy trái lại chỉ có vài người. Omega kia chết quá đột ngột, lúc Aaron ra ngoài bên cạnh chỉ mang theo Thượng tá và một phó quan, ba người chạy ra khỏi phòng chỉ huy chỉ thấy bóng lưng quân y ở góc hành lang, trên mặt đất có thi thể một thiếu niên.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Aaron bước nhanh về phía trước nhưng chưa đi đến sát lưng Trung Úy đã thấy có điểm không ổn.
"Này, cậu..."
Lời chưa nói hết, người của Trung Úy đột nhiên bị ai đó nâng lên ném sang một bên. Ngay sau đó, Gavin như mũi tên rời cung, "ầm" một tiếng, Aaron bị đánh ngã trên sàn! Một tiếng nổ lớn, đôi tay gầy yếu của thiếu niên giống như kẹp sắt, kẹp chặt cổ Aaron hét lớn:
"Không được nhúc nhích!"
Hai tay bị khống chế không thể cử động, tay súng cũng chỉ có thể giơ ra giữa không trung. Mặt Aaron và Gavin cách nhau vỏn vẹn một bàn tay, với khoảng cách này, Aaron có thể thấy rõ gương mặt của mình trong tròng mắt thiếu niên, cả khẩu súng đang chỉa vào đầu mình nữa.
"Cậu..."
Aaron nói: "Cậu chạy không thoát"
Gavin đập báng súng vào đầu Aaron, trực tiếp đánh cho anh ta phun máu mũi.
"Chuyện này trên đường đi chúng ta cứ từ từ mà nói. Bây giờ để cho tôi đứng dậy, hai người lui ra, ném súng qua đây!"
Thượng Tá và phó quan đối mắt nhìn nhau, ném súng qua, dè dặt nói:
"Không được làm bậy."
Gavin không trả lời, dùng chân đá súng ra xa, khóa cổ Aaron từ từ kéo anh ta đứng dậy, coi anh ta như khiên thịt, bước lùi về cửa lớn.
"Cậu chạy không thoát đâu, bên ngoài đều là thân binh của tôi, cậu vừa bước ra liền bị bắn thành cái sàng"
Aaron trấn định, nghe ra có chút quái dị:
"Bỏ súng xuống ngoan ngoãn theo chúng tôi về Đế Quốc, độ tuổi này của cậu cần được hưởng chăm sóc và đãi ngộ tốt nhất, sẽ không có ai làm khó cậu. Tại sao lại muốn bỏ mạng ở đây? Cậu chỉ là một Omega, cậu thật sự cho rằng có thể dựa vào việc uy hiếp tôi mà trốn khỏi tinh cầu này sao?"
"Anh thật quá tri kỷ rồi, Thượng tướng Đế Quốc lại bị một Omega uy hiếp..."
Gavin mỉm cười kề sát tai anh ta: "Không phải đang nói rằng anh yếu đuối vô dụng thế nào sao?"
"Cậu!"
"Cậu cái gì mà cậu? Câm miệng!"
Aaron chưa kịp phản ứng gì, Gavin đã đá vào khớp gối, đẩy mông anh ta: "Đi nhanh, coi chừng tôi đánh nát cúc hoa của anh!"
Aaron: "..."
Aaron Thượng tướng như bị thiên lôi đập một phát, hồn phi phách tán.
Họ lùi lại gần cuối hành lang, Gavin giật tóc Aaron và ép mắt trái của anh ta vào thiết bị nhận dạng đồng tử, cánh cửa hợp lập tức mở ra!
"Thượng tướng bị bắt rồi!"
"Bắn tỉa chuẩn bị! Không đội sẵn sàng!"
Vô số tiểu hình pháo đài nâng lên, như bầy ong bao vây lấy họ, đầy trời là chằng chịt họng pháo nhắm thẳng đến hai người. Nếu đây là một trận chiến trực hiện, e là cả hai sẽ bị bắn đến xương cốt không còn. Aaron gấp đến độ nói lắp:
"Đừng... đừng manh động"
"Câm miệng"
Gavin chỉa họng súng vào yết hầu anh ta, cao giọng nói:
"Bảo bọn họ chuẩn bị cho chúng ta một phi hạm đầy năng lượng, anh đi với tôi!"
"Đi đâu? 10 vạn đại quân của hạm đội số 009 đang ở đây, cậu căn bản là chạy không thoát!"
"Vậy thì trước khi bị bắt tôi nhất định sẽ phế anh!"
"Mẹ nó cậu rốt cục có phải Omega không?"
Tam quan của Aaron trực tiếp bị đạp đổ, quát lớn: "Đủ rồi! Không cho cậu chút bài học, cậu còn coi lão tử...?
ĐOÀNG!
Chấn động từ trên trời ập xuống, phút chốc lan ra khắp đại địa!
Vô số pháo đài rơi xuống, mảnh kim loại và xác pháo lả tả như mưa. Aaron cũng bị thương ngã văng trên mặt đất.
"Chuyện gì xảy ra?"
Anh mặc kệ trán chảy đầy máu đứng dậy liền bị Gavin ấn xuống:
"Yên đó, không được động!"
"Cậu..." – Aaron định lớn tiếng mắng, đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng ngoài khoảng không kia, triệt để câm lặng.
Chỉ thấy một cỗ U Linh chiến giáp, xuyên qua bầu không đạn pháo, đâm thẳng vào chiến hạm dẫn đầu của hạm đội hoàng gia!
Đó chính là chiến hạm của Hoàng đế Setekh Heinrich, giờ đã hoàn toàn phát nổ, cảnh tượng huyễn lệ huy hoàng khiến đêm đen tưởng trở thành ban ngày.
"Hoàng, Hoàng đế bệ hạ..."
Biến cố quá đột ngột khiến mọi người không kịp định thần, trong cơ giáp phát ra đạo âm thanh bén nhọn:
"Setekh Heinrich!"
"Phản đồ của Liên Minh, hôm nay là ngày chết của ngươi!"
Hạt nhân quang đao năng lượng cao từ trong cơ giáp phóng ra, trong nháy mắt, chém vào hoàng gia kỳ hạm!
Vào lúc đó, 10 vạn đại quân của hạm đội 009 đều ở trên mặt đất còn đội hộ vệ hoàng gia thì đã bị U Linh cơ giáp đụng đến đội hình tan tác. Uy lực của hạt nhân quang đao năng lượng cao không hề thua kém bom nguyên tử, nếu như chịu một đao, không chỉ Hoàng đế mà tất cả người trong hoàng gia kỳ hạm đều thịt nát xương tan.
Aaron thất thanh: "Bệ hạ!"
Khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, thiên địa đều nín thở.
Ngay sau đó, một luồng sáng trắng không thể tưởng tượng hiện ra từ trong khói đen mù mịt còn lại sau va chạm, một cánh tay hợp kim cực đại vươn ra.
ĐOÀNG!
Âm thanh kinh động thiên địa phát ra, cánh tay đó bắt lấy quang đao từ trên trời giáng xuống.
"Bệ Ngạn!"
"Là Bệ Ngạn!"
Tiếng kinh hô từ bốn phương tám hướng vọng lại, chỉ thấy khói đen trên ko tản ra, một cỗ cơ giáp tựa như cự long kim sắc, trên tay cầm cự kiếm, một kiếm chém văng U Linh cơ giáp ra hàng trăm mét!
Hoàng kim cơ giáp cấp 3S Bệ Ngạn!
Chiến giáp chuyên dụng của Hoàng đế Setekh Heinrich!
"Ai mới là phản đồ của Liên Minh, ngươi ta đều nhất thanh nhị sở."
Giọng nói Heinrich thâm trầm uy nghiêm, sông núi đại địa đều chấn động.
"Xem ra chỉ có thanh trừng triệt để các ngươi mới có thể chân chính an ủi vong linh người đã chết."
Hắn vừa rung cự kiếm thiên địa liền một phen nổi dậy phong ba:
"Aaron Thượng tướng!"
Aaron gấp gáp muốn đứng dậy:
"Nghe lệnh!"
Anh ta cũng không màng họng súng kề sát đầu, nhanh tay giật cúc áo trên tay, dưới khuỷu tay có một armband màu xích kim, một đạo dịch năng lượng huyết hồng từ armband luân chuyển, bạo phát năng lượng cực đại.
Gavin đột nhiên nhận ra điều gì, thoáng chốc đồng tử thu hẹp lại. Rõ ràng không có chút ký ức thế nhưng khi nhìn thấy armband kia, bản năng sinh tồn khiến anh ý thức được: Đây là dịch tủy của cơ giáp cấp S!
Sức mạnh linh hồn của trí năng cơ giáp!
Đây, đây mới chính là thứ mà anh đang cần!
Ánh sáng từ armband phát ra, cấp tốc biến hình, từng tầng từng tầng hợp kim chiến giáp bao lấy hai người Aaron và Gavin. Chỉ trong phút chốc một Hùng Sư cơ giáp màu xích kim xuất hiện trên bình nguyên, phát ra tiếng gầm uy mãnh!
Setekh Heinrich đứng trong khoang điều khiển, trầm ngâm mở mắt.
Xích kim Sư Thứu là một trong số ít chiến giáp cấp 3S của Đế Quốc, chưa nói đến năng lực chiến đấu của Aaron, so với bình quân chiến lực của Ngân Hà mấy thế kỷ qua, kỹ thuật của Sư Thứu cũng đoạn tầng dẫn đầu, pháo đài bất khả chiến bại gặp thần sát thần gặp quỷ tróc quỷ.
Tuy rằng U Linh cơ giáp của Đào vong quân thật sự rất mạnh nhưng Sư Thứu với Bệ Ngạn liên thủ cũng đủ hủy diệt cả một tinh cầu, đánh cho Đào vong quân hôi yên phi diệt.
Đã đến lúc rồi, hắn lạnh lùng nghĩ.
50 năm trước, lũ chuột nhắt ti tiện này vì cầu sinh mà bán đứng Liên Minh cho Đế Quốc. Nay lại có mặt mũi dùng danh nghĩa của Liên Minh để đối đầu với Đế Quốc, thậm chí còn mưu đồ quấy nhiễu vong linh người đã mất, thật sự nên sớm đọa địa ngục, dùng thủ cấp cùng máu huyết nhơ nhớp của chúng để tạ tội.
Hoàng đế bệ hạ nghĩ thật hay, Aaron cũng cho là như vậy.
Tưởng tượng thì hay ho lắm, nhưng thực tế lại không như vậy. Aaron Thượng tướng từ sớm nên biết rằng bắt đầu từ lúc đáp xuống Hồng Thổ tinh, anh linh của Celia Nguyên Soái tuyệt đối sẽ không bảo hộ cho họ, dù chỉ một lần.
"Sao ngươi có thể vào đây?"
Aaron hoảng hốt nói: "Ai cho ngươi vào đây?"
Gavin đứng trong khoang điều khiển, bộ mặt vô tội nhún vai, kế đó liền dùng báng súng lưu loát đánh vào đầu Aaron đến máu chảy ròng ròng.
"Sư Thứu! Sư Thứu!"
Aaron đau đớn lăn lộn trên đất: "Ngươi bị nhiễm virut rồi phải không? Sao có thể để người ngoài vào khoang điều khiển? Đây không phải là điều lệ đầu tiên của trí năng cơ giáp à? Ngươi còn dám tự ý tải mấy thứ nhảm nhí trên mạng về?!"
"..."
Vô số kết nối thần kinh màu xanh lục thăm dò mấy vòng xung quanh Gavin, một đạo âm thanh máy móc nhuyễn thanh nhuyễn khí nói:
"Xin lỗi, Aaron đại nhân, người xâm nhập có cổng tinh thần cao hơn ngài, tôi không thể tự mình kháng cự với phương thức xâm nhập cao cấp như vậy được..."
Aaron thiếu chút nữa là phun máu: "Đừng giỡn mặt với ta! Một Omega lại có cổng tinh thần cao hơn ta! Ngươi cút đi đọc teenfic tiếp đi."
"Không, tôi khẳng định nghiệp vụ của mình không có vấn đề..."
"Câm miệng! Mau phát kết nối thần kinh!"
Gavin nâng súng, đi mấy bước tiến sâu vào khoang điều khiển. Không giống như mọi người hay nghĩ, bên trong khoang điều khiển của cơ giáp cao cấp không hề có đài thao tác thủ công, ngay cả nút ấn và cần điều khiển cũng rất ít, vô số kết nối thần kinh xanh lục dao động từ trong bóng tối – đây mới thực sự là linh hồn của cơ giáp.
Cơ chế hoạt động của trí năng cơ giáp là dùng kết nối thần kinh liên kết với đại não của người điều khiển, thông qua đó dùng ý niệm khống chế cơ giáp chiến đấu. Nhãn lực và tốc độ tay không còn quan trọng, người điều khiển chỉ cần dùng tinh thần lực là có thể trực tiếp quyết định thành bại của trận chiến.
Gavin vô thức đưa tay ra bắt lấy kết nối thần kinh màu xanh lục. Đây mới thật sự là thế giới thuộc về anh, một âm thanh vọng ra từ tiềm thức của Gavin nói với anh như vậy.
Đây là thành lũy của ngài, là lãnh thổ của ngài, ngài sinh ra chính là mang vận mệnh quân lâm thiên hạ.
Anh ném súng xuống mặt đất, Gavin mở rộng hai tay, vô số kết nối thần kinh hưng chí lao đến bao lấy anh.
Aaron đang chuẩn bị liên kết thần kinh, nghe thấy động tĩnh liền quay đầu, phút chốc bị cảnh tượng trước mắt dọa đến kinh hãi! Khung cảnh đột ngột như biến ảo đến kỳ lạ, thiếu niên đơn bạc phảng phất biến thành cự thú có tinh thần lực khủng bố thức tỉnh sau cơn say giấc, phát ra tiếng gầm thỏa mãn mà thanh sảng!
Ngay khi tinh thần lực không thể tưởng tượng kia trùng kích, Ngân Hà như thác nước từ trên trời đổ xuống, cả thế giới chìm trong biển trời tinh hải. Huyễn cảnh mênh mang dồn dập khiến Aaron còn chưa kịp lên tiếng đã bị kéo vào thế giới ý niệm của người kia.
Anh ta không có cách nào bảo trì thanh tỉnh, trong cơn hốt hoảng chỉ cảm thấy toàn thân phiêu đãng trong mảng vũ trụ rộng lớn, bị ngàn vạn tinh thể lấp lánh trôi nổi giữa thái không dịu dàng kiểm soát.
"Celia... đại nhân..."
Aaron lẩm bẩm một câu, cố gắng vươn tay bắt lấy thân ảnh trong ký ức, nhưng chung quy cũng là kính hoa thủy nguyệt, vừa chạm vào đã vỡ vụn. Ý thức dần mơ hồ, rơi vào vực sâu tăm tối.
"Ta không thể thần phục ngươi."
Tiếng nói của Sư Thứu từ trong vũ trụ vọng lại: "Ngươi rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả Aaron... Thế nhưng ta không thể thừa nhận ngươi làm chủ nhân."
Gavin tĩnh thân đứng lặng giữa tinh hải, nhẹ giọng thanh lãnh nói: "Ai lại cần ngươi nhận chủ?"
Sư Thứu: "..."
"Ngươi hiểu lầm rồi. Kỳ thực ta không phải loại người xem cơ giáp là chiến hữu, trong mắt ta, ngươi chỉ là một cỗ máy mà thôi."
Gavin nâng tay, hạt nhân năng lượng lưu chuyển tích hợp trên cánh tay: "Ngươi không cần nhận chủ, chỉ cần tuân lệnh. Đừng ở đó chơi cái trò người – máy tình thâm với ta, trận này nếu thua ta nhất định làm chết ngươi."
Sư Thứu: "..."
Sư Thứu cảm thấy bản thân gặp phải lưu manh, phút chốc trong đầu có vô số thảo nê mã chạy qua.
Trên bình nguyên Hồng Thổ tinh, U Linh chiến giáp cùng Hoàng kim Bệ Ngạn vần nhau, khí thế hung hãn. Chỉ vài giây sau, Sư Thứu gia nhập vòng chiến, cao năng pháo trên vai liên tục phát kích.
ĐOÀNG!
Cao năng hạt nhân pháo xuyên thành một vòng cung, áp sát trước mặt phi hạm đội, thuận tiện nổ Hoàng đế văng xa đến 200 mét.
Bệ Ngạn
Bệ Ngạn đầu rồng thân hổ, là đứa con thứ 7 của Long Vương, mẹ là Bạch Hổ Thần. Thời phong kiến, người ta thường chạm khắc hoặc vẽ hình Bệ Ngạn ở những nơi như công đường, nha môn,... với hi vọng hình dạng dữ dằn giống hổ, răng nanh dài sắc và cặp mắt đầy uy nhiêm của linh vật này răn đe được tội nhân. Bên cạnh đó, Bệ Ngạn vốn yêu thích sự công bằng, lý lẽ, lại rất trượng nghĩa nên nó càng thích hợp để xuất hiện chốn xét xử, phán án.
Sư Thứu
Còn gọi là Điểu Sư, thân, đuôi và chân sau của sư tử; đầu và cánh của đại bàng và móng vuốt đại bàng ở chân trước. Vì theo truyền thống sư tử được coi là vua của các loài thú và đại bàng là vua của các loài chim, điểu sư được xem là một sinh vật đặc biệt quyền lực và cao quý.
Armband: Băng đeo tay áo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro