Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 45 Between Light and Dark ( NC: 17)

JunSu ngồi bên YooChun, tìm cách vỗ về đứa bé cho nó ngủ. Mặt trời sắp lặn và mặt trăng sẽ xuất hiện trên bầu trời. Trời chưa tối hẳn, nhưng nó không sáng, nó là một khoảng thời gian giữa ság và tối, khoảng thời gian ngắn ngủi chỉ diễn ra 2 lần trong một ngày

JunSu chợt cảm thấy một nguồn sức mạnh lớn từ đứa bé. Nó đang phát sáng. Bất chợt, một luồng sức mạnh từ thằng bé bay thẳng tới chỗ YooChun và bao bọc lấy người anh. Đúng lúc đó, Dark, Light, đức vua, JaeJoong, ChangMin, KiBum cùng những người giám hộ bước vào

Tất cả đều dừng lại trước cửa. Họ muốn nhìn thấy sức mạnh thật sự của thằng bé, chỉ nhìn và mỉm cười. Nó vẫn tiếp tục truyền sức mạnh kì lạ đó cho YooChun. Trong khi đó JunSu lại nhìn ra ngoài cửa sổ

Cảnh tưởng tuyệt đẹp chỉ xuất hiện hiện trong vài giây. Khi mà trên bầu trời, cả mặt trăng và mặt trời đều xuất hiện. Chúng không chuyển động, như thể thời gian bị đông cứng lại vậy. JunSu quay lại nhìn đứa con của mình

- Bé yêu, con đang làm gì thế?

Cậu biết thằng bé không thể trả lời cậu, nhưng nó hoàn toàn hiểu những gì cậu nói. Thằng bé nhìn cậu cười ngoác, và sức mạnh cũng biến mất, ngay khi mặt trời và mặt trăng lại di chuyển. Mặt trời lặn xuống sau dãy núi, bầu trời bây giờ chỉ còn mặt trăng tròn sáng vằng vặc

JunSu từ từ bước tới bên YooChun và quì xuống cạnh anh. Cậu đặt đứa bé xuống giường và áp bàn tay mình vào mặt YooChun. Nó không còn lạnh nữa. Môi anh cũng chuyển sang màu đỏ. Người anh cũng đã ấm dần lên. JunSu đưa tay lên mũi anh và cảm nhận được một luồng khí nóng phả vào ngón tay cậu

- Anh ấy thở rồi!

Tất cả mọi người chăm chú nhìn YooChun. Anh cau mày và khẽ cựa mình 

JunSu không tin vào mắt mình. Cậu lắc mạnh người YooChun cho đến khi anh mở mắt mới thôi. Anh chậm rãi ngồi dậy và bế đứa bé lên. Anh nhìn sang bên và cười toe khi thấy JunSu

- Su? Em về rồi?

- Phải, là em đây

YooChun mỉm cười và đưa thằng bé cho JaeJoong. Anh ôm chặt lấy cậu

- Thật vui vì em đã quay lại

JunSu mỉm cười rồi đánh khẽ vào ngực YooChun

- Tại sao anh lại hành xử ngu ngốc như thế?

- Huh?

- Anh có biết em đã lo lắng như thế nào không? - JunSu nói và không ngừng đánh YooChun

- Anh….

- Em cứ nghĩ đã mất anh rồi….hức ….Em sắp chết đến nơi ấy…….hức….hức

YooChun lau nước mắt trên mặt JunSu và ôm chặt lấy cậu

- Em sẽ không thoát khỏi anh dễ dàng như vậy đâu mà. Em sẽ còn phải ở với anh dài dài cơ, tin anh đi

Mọi người mỉm cười hạnh phúc

JunSu áp mặt vào người YooChun để giấu đi khuôn mặt đỏ bừng của mình

- Mọi ngươi cho chúng tôi một chút riêng tư chứ nhỉ?

JunSu đỏ mặt - ý nghĩ đen tối

- Tôi sẽ đưa thằng bé theo - JaeJoong nói

Cửa phòng đóng lại. Bây giờ chỉ còn lại YooChun và JunSu. 

- Anh nhớ em - YooChun nhìn JunSu và nói

- Em cũng thế

- Anh muốn đánh dấu em, anh muốn em lại là của anh

JunSu nhìn anh và mỉm cười

- Em muốn là của anh

YooChun cười ngoác tới tận mang tai. Anh đẩy JunSu ngã xuống giường rồi nằm lên trên cậu. Anh nhớ cảm giác này khủng khiếp, cảm giác được có JunSu trong tay.

YooChun không chần chừ một giây nào. Anh lột bỏ chỗ quần áo vướng víu ra khỏi người JunSu. Anh ngấu nghiến đôi môi cậu, đùa nghịch với môi dưới của cậu. Cảm giác vẫn thật tuyệt vời cho dù họ đã từng làm chuyện này nhiều rồi.

JunSu tìm cách cởi bỏ quần áo của YooChun. Nhưng việc này với cậu thật khó khăn khi vẫn đang hôn anh. Cậu không nghĩ được gì cả. Cơ thể cậu mềm nhũn ra. Cậu hôn lại anh và mút mát môi anh 

YooChun biết là JunSu đang cố cởi đồ của mình ra nên anh tìm cách giúp cậu. Trong khi đó họ vẫn hôn nhau. Chỉ một lát sau, cả hai đã hoàn toàn trần trụi. Họ hôn nhau cuồng nhiệt, để bù đắp lại nhưng khoảng thời gian đã mất, cho những nỗi đau, cho những giọt nước mắt, họ tìm lại về nơi thiên đường ngày xưa, tận hưởng sự ngọt ngào trong vòng tay của người họ yêu

Lưỡi của YooChun quét qua giữa hai môi JunSu. Cậu hơi hé miệng ra một chút để anh trượt vào. YooChun đưa lưỡi mình qua mọi ngóc ngách trong miệng JunSu. Anh lùng sục khắp miệng cậu không chừa một chỗ nào.

JunSu liếm nhẹ vào lưới YooChun. Cậu muốn thử một lần miệng của YooChun, xem nó như thế nào. Cậu ‘chiến đấu’ với YooChun nhưng anh dễ dàng chiến thắng cậu. JunSu rên rỉ đầy thất vọng và tiếp tục công việc của mình

YooChun khẽ mỉm cười. Anh hiểu JunSu muốn gì. Anh rút lưỡi mình lại để JunSu có thể trượt lưỡi vào miệng anh. Cả hai lật người lại và lần này JunSu nằm trên

JunSu khẽ mỉm cười và đẩy lưỡi mình vào miệng YooChun. Cậu lang thang trong miệng anh và thăm thú quanh đó. Cậu cảm nhận được vị ngọt ở đầu lưỡi, và cậu muốn nhiều hơn nữa. Nhưng YooChun lật người lại và phá vỡ nụ hôn. Anh dùng lưỡi liếm một đường dài trên người cậu và dừng lại ở bụng

- Anh còn chưa cám ơn em em vì đã cho anh một đứa con nhỉ?

JunSu khẽ mỉm cười rồi khẽ rên lên khi YooChun liếm quanh bụng cậu

YooChun trườn lên và mút lấy đầu nhũ của JunSu. Điều đó khiến cậu rên lớn hơn

- aaahhh… chunie… đừng có đùa…mmmm…

YooChun thích nghe tiếng rên của JunSu. Đó là những âm thanh tuyệt vời nhất mà anh từng được nghe

YooChun tiếp tục đùa nghịch với đầu nhũ của JunSu. Trong khi đó tay anh luồn xuống dưới và nhẹ nhàng tách hai chân JunSu ra rồi ngồi vào giữa. Anh chà xát ngón tay của mình quanh lối vào của JunSu, rồi từ từ đưa một ngón vào. JunSu rên ngày một lớn

JunSu rên lớn hơn khi cậu thấy YooChun đẩy ngón tay của anh vào cái lỗ của cậu. Nó đã không còn chật như trước kể từ sau khi cậu sinh thằng nhóc. YooChun cũng không còn làm cậu đau khi anh làm thế nữa. Mặt khác, nó giống như anh đang trêu đùa cậu, có điều cậu không chịu được khi anh làm như thế. Cậu muốn nhiều hơn từ anh, và cậu không chờ được

YooChun biết JunSu muốn gì bây giờ. Nhưng nói thế nào nhỉ, anh thích việc trêu đùa cậu. Anh tiến đến thành viên của cậu và hôn lên đỉnh của nó, rồi liếm từ trên xuống dưới. Việc đó khiến JunSu phải hét lên, cậu không thể chịu đựng được. Anh lùi lại và mỉm cười với cậu

- Em sẵn sàng chưa?

Gật đầu

YooChun đưa tay và nắm lấy tay cậu thật chặt. Bàn tay nhỏ nhắn của cậu thật vừa vặn với tay của anh. Nó thật hoàn hảo. YooChun nhìn JunSu rồi từ từ đẩy thành viên của mình vào bên trong JunSu

JunSu nhắm chặt mắt lại, cố thả lỏng người. Anh nhìn cậu chăm chú, chờ cho tới khi cậu đã quen với chiều dài của anh

Một lát sau, JunSu mở mắt nhìn anh rồi khẽ gật đầu

YooChun mỉm cười và bắt đầu di chuyển. Anh liên tục ra và vào bên trong JunSu. Chúa ơi, anh nhớ cảm giác này biết bao! Cảm giác được ở bên trong JunSu, cảm giác có được cậu. Anh chuyển động nhanh hơn và mạnh hơn. JunSu rùng mình và hét lớn sau mỗi cú đẩy của anh

- aaaahhhh… chunie…mmm….chúa ơi…aahhh… nữa đi…aaaaahhhhh' 

- aaahhh…anh nhớ em….mmm…baby….mmm….GOD! 

YooChun nắm lấy thành viên của JunSu, trong khi vẫn tiếp tục ra và vào bên trong cậu, cho tới khi cả hai cùng tới đỉnh điểm. YooChun phóng toàn bộ thứ đó vào bên trong JunSu, còn JunSu thì ra đầy trên tay anh

YooChun rút nó ra và ngã xuống bên cạnh JunSu. Anh ôm cậu và hôn lên trán cậu

- Anh muốn đánh dấu em

- Làm đi 

YooChun ngồi lên trên JunSu. Anh phẩy tay mình. Một con dao quen thuộc xuất hiện. Anh dùng nó rạch một đường trên ngực JunSu…

Bây giờ đang là mùa hè ở vùng đất bóng tối. Nhưng giờ đây nó không còn tối nữa, giờ nó đã có cả mặt trời. Vùng đất đẹp rực rỡ dưới ánh mặt trời. Giờ nó trở thành vùng đất của mùa xuân, nơi mà mùa xuân là vĩnh cửu. Mỗi đêm mà YooChun cùng với JunSu, sức mạnh của họ khiến cho đồng cỏ nở đầy hoa, trái chín đầy trên những cành cây và hồ thì đầy những cá

Đứa bé lớn lên khoẻ mạnh và ngay càng đẹp trai. JunSu đặt tên cho nó là Alexander, người che chở cho loài người, nhưng mọi người đều gọi nó là Al. Và nó là đứa trẻ duy nhất mà có tới bốn cha mẹ đỡ đầu. Mẹ đỡ đầu của JunSu trước kia giờ cũng đống ý nhận làm mẹ đỡ đầu của thằng bé. Light và Dark đống ý làm cha đỡ đầu của nó. Và họ cũng chuyển đến sống chung với YooChun và JunSu.

JunSu cầm trên tay một đĩa thức ăn và chuẩn bị mang nó ra vườn. Họ có một bữa tiệc nhỏ tại đây và họ mời cả gia đình tới ăn chung. Đức vua, YunJae, KiMin, Những người giám hộ, Light và Dark và Al. Light đã tạo ra thêm một người giám hộ nữa, sẽ là một cặp với người giám hộ bóng tối…

JaeJoong bưng một đĩa thức ăn khác và đi bên cạnh em trai mình

- Su, em nói chuyện với hyung được không

JunSu nhìn anh và dừng lại

- Chuyện gì thế ạ?

- Khoảng một tuần trước, hyung và YunHo đã…ờ…em biết đấy, và bây giờ hyung thường thấy chóng mặt và buồn nôn. Hyung không nghĩ là mình có thai. Nên hyung đã hỏi mẹ đỡ đầu nhưng họ bảo hyung hãy hỏi em

- Ồ - JunSu lắng nghe và mỉm cười

- Su, có chuyện gì phải không? - JaeJoong hỏi đầy lo lắng

JunSu đặt cái đĩa xuống bàn và nói với JaeJoong

- Ngồi xuống

- Có chuyện gì? - JaeJoong đang vô cùng lo lắng

- Hyung vẫn muốn có con chứ?

- Có chứ. Hyung và Yun đã nghĩ đến việc sẽ nhận con nuôi

- Thế hyung nghĩ sao nếu em nói rằng hyung sẽ có một đứa con của-riêng-mình

- Đừng đùa thế, hyung không thể đâu

- Nhưng đúng mà, và em có thể làm được

- Làm thế nào cơ? - JaeJoong mở to mắt ngạc nhiên

- Em có thể dùng sức mạnh của mình để làm việc đó

- Cảm ơn em su! Cảm ơn em nhiều - JaeJoong cười ngoác và ôm JunSu chặt cứng

JunSu mỉm cười và ôm lấy anh

- Ra ngoài thôi nào

JaeJoong mỉm cười rồi cả hai cùng ra vườn

YooChun kéo JunSu ngồi vào lòng mình, YunHo cũng làm thế với JaeJoong

Tất cả mọi người ngồi nói chuyện và cười đùa vui vẻ với nhau. Khi tàn tiệc, YooChun và JunSu chào tạm biệt những người thân, rồi anh giúp JunSu dọn dẹp

Cuộc sống của họ giờ đây thật hoàn hảo. JunSu có YooChun và đứa bé. Nhưng người khác cũng yêu quí cậu. JunSu cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cậu ngồi bên YooChun và đứa con đang say ngủ trên toà tháp cao nhất của lâu đài. Họ cùng nhau ngắm khoảnh khắc kì diệu, khi mặt trăng biến mất và mặt trời dần lên

Khoảnh khắc giữa sáng và tối là khoảng thời gian ưa thích của họ, khoảnh khắc đặc biệt để ở bên nhau, để nghỉ ngơi. 

Họ ở bên nhau, sống hạnh phúc mãi mãi về sau

------HAPPY ENDING------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: