Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chiến sự.

Họa Ly Huyền rời đi ngay trong chiều khiến hoàng thất không chút đỡ nổi cách y hành xử, Họa ly vẫn tưởng còn có thể trò chuyện, sau khi lại tới làm phiền y đã sớm rời đi. Chỉ bảo mọi người không cần lo lắng, chiến sự cấp bách không thể trậm trễ.

Lý Phục Kính vẫn còn đau đầu về chiến báo liên tục, quân si trăn đột nhiên khởi chiến quân ta cũng đã thiệt hại lớn. Đương lúc khó khăn liền nhận tin Phó tướng đã trở lại, trong mắt có điểm sáng .

" A Ly sao quay trở lại sớm vậy. " Lý Phục Kính nói, những ngày qua nàng vô cùng nhớ nhung hắn, đếm từng ngày mong đợi hắn hết tháng sẽ trở lại, không nghĩ chưa tới 10 ngày hắn đã quay trở lại. Vừa hay đúng lúc.

" Chiến sự cấp bách, thân làm phó tướng làm sao có thể ham mê vui chơi." Họa Ly Huyền nói.

" Ân, bệnh tình nàng đã khỏi." Lý Phục Kính vẫn để tâm tới nàng nữ hài nói. Họa Ly Huyền gương mặt khẽ biến không vui vẻ." Nàng có khí tức tới trách ta chính là đã khỏi rồi. Sư phụ không cần lo lắng nàng."

" Ân." Lý Phục Kính đã đoán ra được việc gì, cũng không nhắc tới nữa.

" Sư phụ, tình hình chiến sự thế nào rồi?" Họa Ly huyền ánh mắt chăm chú nhìn bản đồ phía trước nói.

" ân, quân địch đột ngột tấn công, quân ta thiệt hại một 1 nghìn bình sĩ." Lý Phục Kính nói.

" Bọn chúng lấy núi cao làm lợi thế, quân ta muốn tấn công lên gặp vô cùng khó khăn." Lý Phục Kính nói tiếp, tay nàng chỉ theo bản đồ, xem ra lợi thế thuộc về quân ta không nhiều , cố gắng xông lên nhất định sẽ thương vong không ít.

" Sư phụ, người nhìn xem, tuy thành bắc nằm trên núi cao , nhưng mà cánh mặt phải cùng cánh mặn trái lưu thông với hai ngọn núi. " Họa Ly Huyền nhìn bản đồ địa thế nói.

" Nếu ta chia quân ra làm hai đạo, xây dựng doanh trại ở hai bên có thể đưa quân địch vào tình thế tiến thoái lưỡng nan." Họa Ly Huyền ngẫm nghĩ " Nhưng mà, chắc chắn người si Trăn đã sớm chuẩn bị."

" Vậy thì chúng ta có thể làm gì, nếu mãi ở thế bị động cũng không phải là cách." Lý Phục Kính nói.Họa Ly huyền nhất thời trầm mặc, hiện tại y cũng không nghĩ ra được cách gì, trong lòng khó chịu ấm ức không biết nói cùng ai.

'' Ta tạm thời cũng không nghĩ ra được giải pháp." Họa ly huyền mâu quang ủ rũ nói, từ lúc y chở lại doanh trại tâm trí đờ đẫn, như một người mất hồn. Lý Phục Kính lo lắng vỗ vai y an ủi.

" A Ly đã xảy ra chuyện gì? Ngươi làm sao vậy? Không khỏe trong người chỗ nào sao? Còn tay làm sao vậy?" Lý Phục Kính lo lắng cầm tay đang được băng bó của y lên , trong ánh mắt chua xót.

" Sư phụ ta không sao, người không cần lo lắng. Ngày mai vẫn có thể cầm thương ra trận giết địch." Họa ly huyền gượng cười nói, trong ánh mắt không tiêu hao nỗi buồn, sự u ám buồn bã đã bao chùm khắp người y.

Lý Phục Kính muốn nói nhưng lại không biết mở lời như nào, nàng biết thời thế này nữ tử nam sủng thiếp thất vô số, mà A Ly chỉ muốn tình thâm 1 phu 1 thê bình dị sống qua ngày, y trở về ăn không ít thương tâm đi. Nàng khẽ thở dài, rốt cuộc Là lý Xuân thu ngu ngốc hay là bị những thứ phù phiếm che mắt, người đang còn ở bên không trân trọng, sau này mất đi chớ hối tiếc.

Ngây ngốc trải qua một ngày ở quân doanh, mỗi ngày đều luyện thương pháp , rất nhanh cũng sẽ quên đi thôi, Họa ly huyền yêu được bỏ được, mới cả đối với nàng chỉ là cảm mến nhiều hơn một chút, đâu tính là yêu đương. Như vậy cũng tốt, tiêu dao tự tại ở xa trường biên ải, lập lên chiến tích, vũng vẫy tứ phương ngao du sơn hải không phải là tệ.

Rất nhanh chiến ự nổ ra, hai quân hai bên thế trận đông đảo vô cùng khí thế, họa ly huyền dây cương khẽ xiết chặt, ánh mắt kiên định, lần này nguy hiểm khó lường, nhân lúc còn sống giết được càng nhiều địch nhân bảo vệ biên ải cũng không uổng .

Họa Ly Huyền bắt gặp thân ảnh ngồi trên trướng cao chỉ huy, y có chút kinh ngạc thì ra nàng ta không phai rtuwownsg lĩnh bình thường, không phải một kẻ yếu đuối. Si Quý mi mục khẽ mở vươn tay vén lên mành che, nhìn tới y môi khẽ cười.

" Đã lâu không gặp? Nam sủng của bổn quân rất hiên ngang nha.Đáng tiếc, thật đáng tiếc a"

Họa Ly huyền ánh mắt càng lãnh đạm." Muốn đánh thì xông tới, hà tất trêu đùa ."

" Thái Nữ , thuộc hạ xuất mã trước cùng hắn đánh." Chỉ thấy một hàn tử cao lớn tay cầm hai trùy thủ cưỡi ngựa lao tới hướng y khiêu chiến, họa Ly huyền khí huyết ngưng đọng, thương trong tay cũng nắm chặt, y hướng mắt nhìn về phía sư phụ " Cẩn thận một chút." Họa ly Huyền gật đầu, ánh mắt hiên ngang đầy sát khí phi ngựa ra đối chiến, từng đợt giao đấu tiếng binh sĩ hai bên hô hào quyết liệt. Họa Ly Huyền không khiêm ngường sau 10 chiêu một kích đánh bay hán tử kia ngã ngựa lăn xuống đất, chỉ thấy y thân bào khẽ phất, một thương chém ngang cổ hắn yết hầu, máu tưới bắn lên túng tóe. " May mắn ngươi tế thương cho ta." Họa Ly huyền lạnh lùng nói.

Nhất thời bên quân si trăn ngưng đọng lại tĩnh lặng, Si Quý ánh mắt vẫn điềm nhiên nhìn, chỉ là quan sát tình tiết thú vị.

Chỉ thấy ngón táy nàng khẽ phất , đồng loạt các tướng sĩ si triền hô hào lao tới, họa ly huyền cũng không rút lui, thản nhiên chờ đợi. Lý Phục Kính dứt khoát hô lớn " Các tướng sĩ, Giết!" Cả hai bên rơi vào hỗn chiến, chém giết tiếng binh đao va chạm, máu tươi bắn tung tóe, chiến vào ngân giáp nhuốm máu, tóc mai cùng rũ xuống, Họa ly huyền không lùi bước một thương lại 1 thương đem từng tên địch ngã xuống .

Lý Phục Kính không hề thua kém , từng thương kích đánh tới hỗ trợ bên cạnh y, hai sư đồ nhìn nhau cười, lưng áp sát nhau . Phối hợp đánh thương rất ưng ý, nhưng các tướng sĩ bên si triền nhanh chóng lao tới táh hai người bọn họ ra hai phía.

Họa ly huyền không tránh khỏi thụ thương bị quân địch một đao chém ngang lưng, y ánh mắt đỏ ngầu, thương vung một kích lại một tướng địch nữa ngã xuống. Nháy mắt địch nhân đã hạ sát, y cũng được thở một hơi , nhìn tới phía bên sư phụ đang bị địch quây y nhanh chóng lao tới, giác quan nhạy bén y vô tình chú ý tới người vẫn đang yên ổn ngồi trong mành chướng, tay khẽ vươn cung mũi tên nhắm về hướng Lý Phục kính.

Họa ly huyền đồng tử mở to, vội vã lao thân tới chỗ nàng, " sư phụ, cẩn thận!" Chỉ thấy một kích tên xuyên qua từng lớp binh lính, vừa lúc Họa ly huyền đem nàng bảo hộ trong lòng, phập một tiếng mũi tên sắc bén xuyên qua ngực trái. Khóe môi ứa ra huyết tinh, Lý Phục Kính nhanh chóng đem thương hướng địch phân phóng tới. Ôm lấy y thân thể " A Ly...A Ly..." Nàng hốt hoảng gọi, mũi tên xuyên qua chiến giáp từ sau xuyên qua trước ngực, máu đỏ rỉ ra một mảng.

" Không lo ngại, trước giết địch. Đừng quản ta. " Họa ly huyền đẩy nàng ra, thương trong tay vung lên đoạt mạng thêm một tướng địch lao tới. Y cắn răng kiên định đem mũi tên bẻ gãy đầu. Cắn răng chịu đựng giết địch.

" Các tướng sĩ, Giết.!!!!" Họa ly Huyền thét lớn, đồng loạt các binh sĩ Họa quốc tập hợp sông thẳng vào tàn quân của người si triền . Đánh đến sắc trời mờ tối, tướng sĩ xác chết nằm vô số la liệt. Hiện tại quân Họa Quốc thiệt hại vô cùng lớn, người si Trăn cũng không khá hơn là bao. Nhưng đã trên chiến trường thà chết không bỏ cuộc.

" hôm nay chúng ta nhất định phải chiếm lại được thành trì." Họa ly huyền hô lớn, từ phái xa y phát hiện Định An thống soái đã đem trợ binh dẫn tới, lúc này bản thân không thể bỏ cuộc, mặc sắc khí dần tiêu tán, máu địch lẫn máu y tưới đỏ chiến bào, tay y cũng không một lúc buông lỏng thương kích.

" A ly..." Chỉ thấy Lý Phục Kính thét lớn, Họa ly huyền thân thể một đao xuyên qua, máu tươi khóe miệng liên tục chảy ra tanh ngòm, y ánh mắt mông lung vung kích đem tướng sĩ kia giết chết, trong mơ hồ y nhìn thấy một bóng dáng bào y lao tới.

" Sư Phụ..." Họa ly huyền cuối cùng không chịu được ngã xuống, tầm mắt mê man, chỉ thấy nàng bị địch nhân bao quanh lo lắng chém giết, Họa Ly Huyền không nghĩ gì nữa lập tức lâm vào mất đi ý thức.

Lý Phục Kính nhìn chính mình đồ đệ nàng yêu thương ngã xuống trong lòng nóng như lửa đốt, muốn chạy lại nhưng địch nhân quá đông, bao quanh nàng, đợi đến lúc viện quân tới, thành trì đánh chiếm được , Họa ly huyền mất tăm không còn thấy.

Lý Phục Kính bất lực thở dốc, khóe mắt lệ quang cũng chảy xuống " a Ly...ngươi ở đâu. A Ly...A Ly..."






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro