Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 9: Con rể???


6h30 pm

-Ai nha tên nhóc đó sao giờ còn chưa đem con gái mình về chứ? Thật không thể tin tưởng mà! Àiiii

Nhìn chồng mình vò đầu bứt tai đi đi lại lại quanh nhà, mẹ Thiên Bình liếc xéo 1 cái, lên tiếng:

-Mới muộn có 30' mà ông làm gì cứ phải sồn sồn lên thế hả?

Ông chồng nào đó muốn phát hoả:

-Này mình nói vậy là sao chứ?

-Sao là sao? Bọn trẻ giờ lớn cả rồi phải để cho chúng tự do chứ. Hơn nữa vẫn còn sớm mà. Nhớ ngaỳ trước chẳng biết người nào đèo tôi đi học về đoạn đường có 3km mà đi mất gần 2 tiếng? Ờ đã thế lúc tôi hỏi mặt còn tỉnh bơ đáp lại 'đường gần anh cứ thích đi vòng cho nó xa' hả? Không biết ai mới là người không đáng tin tưởng nữa.

-Ơ tôi đâu có ý này đâu?- Bố Thiên Bình mặt ngơ đáp lại làm người nào đó cũng ngơ ngác theo:

-Vậy chứ ý ông là gì?

-Ý tôi là trời sắp có mưa to rồi mà tên nhóc đó còn không biết đem con gái mình về. Nhìn nó tôi còn tưởng là thằng rể thông minh tháo vát ai ngờ đâu lại kém tắm như vậy. Nhất định tôi phải hảo hảo dạy dỗ lại thằng con rể tương lai này dể nó có thể theo kịp 1 người tuyệt vời như tôi..Ơ kià mình sao thế?

Vâng trong lúc chồng ba hoa tự sướng thì mẹ Thiên Bình đã chính thức ngã oạch từ trên sofa xuống. Thảm a thảm.

Phen này Song Tử tới số rồi. Bị vợ chồng người ta chấm làm con rể còn tính sẵn cho theo khoá học để trỏ thành người chồng tốt nữa kià. Liệu Song Tử sẽ thích ứng như thế nào??

Bất quá chuyện đó để sau hãy nói còn bây giờ qua chỗ Bình-song xem sao nhé.

Anh chàng Song tử đang đạp xe 1 cách hết sức thản nhiên và chậm rãi. Ta nói sắp tới nhà Thiên Bình rồi mà hình như có người không muốn cho con gái nhà người ta về thì phải.

-Anh Song Tử gần tới nhà em rồi kià sao không đi mau đi anh. Mà sao có chút đưòng như vậy mà anh đi mất gần tiếng rưỡi là sao vậy chứ? - (Quả nhiên rất xứng làm con rể cuả bố Thiên Bình)

Thiên bình ỏ phiá sau thắc mắc.

-Đi như vậy mới thú vị chứ. Mà em không thích thế sao?

-Không...không phải vậy nhưng trời sắp mưa rồi kià. Anh còn không mau đi mình sẽ bị ướt đó.

Song Tử vênh mặt tự đắc:

-em yên tâm đi. Có anh đây Trời làm sao mưa được chứ....

Ầmm...Rào rào....

Vâng tình hình là cháu Song Tử còn chưa kịp chém gió xog thì trời đã mưa như trút nước xuống cái bản mặt đang vênh lên tự sướng cuả cháu nó.

Không còn cách nào khác Song Tử đành nhắc Thiên Bình bám chặt vào anh rồi tăng tốc đạp xe về. Tuy nói đạp xe dưới trời mưa là việc rất lãng mạn nhưng nếu dính mưa rồi bị cảm thì đúng là lãng xẹt ý. Hơn nữa để Thiên Bình ốm thì thật là...vậy nên dù không cam tâm nhưng chỉ 5' sau Song Tử đã hộ tống Thiên Bình về nhà an toàn.

Cổng đã mỏ sẵn và bố Thiên Bình thì đứng chờ sẵn. Vừa thấy bóng dáng 2 người, ông đã vội giục :

-2 đứa mau vào nhà đi kẻo ướt hết bây giờ.

-Ơ dạ...-Song Tử ngơ ngác.

-Còn dạ vâng gì nữa mau vào nhà nhanh lên

Nhìn bố Thiên Bình lo lắng, vội vã như vậy Song Tử cũng khó từ chối đành dắt xe theo vào. Vừa đi vừa nghĩ lí do để thanh minh việc mình chở Thiên Bình về muộn.

Vừa vào nhà đã thấy mẹ Thiên Bình cầm khăn lông đưa cho 2 người bảo lau tóc rồi sốt sắng hỏi han có bị ướt không, có cần đi tắm thay đồ luôn không..

Trước 1 tràng câu hỏi, Song Tử cười tinh ranh, đáp lại đúng 1 câu mà làm cả nhà y người Thiên Bình...đứng hình:

-Dạ tụi con không sao đâu mẹ.

1s...2s...3s... Mẹ Thiên Bình không có phản ứng gì. Bố Thiên Bình vừa vào cưả đã hoá đá. Duy chỉ có Thiên Bình phản ứng được nhanh nhất:

-Anh...anh Song Tử anh nói cái gì vậy?

Nhìn Thiên Bình mặt đỏ lựng lên, lắp bắp hỏi lại Song Tử thản nhiên đáp:

-Em là em gái cuả anh vậy bố mẹ em cũng là bố mẹ anh rồi. Đúng không?-quay sang bố mẹ Thiên Bình cười ngoan hiền hết mức có thể- Bố me, Con nói thế có sai không ạ?

Bị cái điệu cười cùng bộ mặt ngoan hiền cuả Song Tử dụ dỗ, nhị vị Thiên Bình phụ huynh cùng gật đầu đáp:

-Không sai, không sai..

-Bố mẹ.. Thiên Bình không còn biết nói gì nữa.

Cuối cùng bố Thiên Bình cũng có phản ứng trước tiếng gọi cuả con gái. Mang bộ dạng 1 người cha cưng chiều con, ông cười hiền từ nói với Song Tử:

-Đúng là con nói không sai nhưng nhà ta không cần thêm 1 người con trai nên con không thể gọi chúng ta là bố mẹ được...

Trong khi Thiên Bình ra sức gật đầu phụ hoạ.

Song Tử ngơ ngác đáp 'Dạ???'

Mẹ Thiên Bình lại có suy nghĩ hoàn toàn khác. Bà còn không hiểu chồng mình sao? Cứ mỗi lần ông ấy giở cái giọng điệu cùng bộ dáng ấy ra là y như rằng có người sắp bị lừa vào tròng.

Quả nhiên, nghe mà xem bố Thiên Bình nói gì kià:

-...Bất quá nếu con muốn gọi chúng ta là bố mẹ thì làm con rể chúng ta đi. À mà ta còn chưa hỏi con tên gì nữa?

Đấy nói cấm có sai mà. Mẹ Thiên Bình tự đắc.

-oạch. Bình Bình nghe xong câu cuả cha mình mà muốn xỉu, trong lòng thì gào thét: Gì mà con rể chứ? Gì mà hỏi tên tuổi chứ? Chưa gì đã muốn điều tra sơ yếu lí lịch con nhà ta rồi sao?Aaaa...

Trong khi đó Song Tử lại gãi đầu gãi tai, gãi tất cả những chỗ mà 1 người lịch sự được phép gãi, ấp úng trả lời:

-Dạ con là Song Tử. Còn chuyện kia thì..-liếc liếc Thiên Bình cười trừ-...hìhì con...

Thật tình Song Tử đang cực kì rối; không biết phải trả lời sao nữa. Gì mà hoang mang cứ như thể đi ra mắt bố mẹ vợ không bằng. Á không sao lại là bố mẹ vợ chứ. Haiz Làm bao nhiêu tự tin cuả anh cũng bay sạch sẽ luôn rồi...

Cũng may mà mẹ Thiên Bình nhanh trí, thấy chồng mình đang làm khó con rể tương lai vội nhanh chóng giải vây:

-Thôi nào chuyện này để sau. Còn 2 đứa mau đi tắm thay đồ đi rồi xuống ăn cơm nha.

-Dạ không con...

Song Tử còn chưa kịp chối đã bị mẹ Thiên Bình cắt lời:

-Không bàn cãi nữa. Con đi lên tầng 2 rẽ phải, phòng cuối cùng là phòng tắm đó. À quên mình lên lầu kiếm bộ quần áo cho Tiểu Song thay đi. Nhanh lên kẻo mặc quần áo ướt sẽ ốm mắt. Cả Thiên Bình nữa, còn không mau về phòng mình tắm đi? Nhanh lên rồi mẹ sẽ cho 2 đứa thưởng thức tài nghệ nấu ăn cuả mẹ...

-Dạ...mẹ.... nói...là mẹ nấu ăn ý ạ?

Lần này đến lượt Thiên Bình lắp bắp không thôi.

-Tất nhiên rồi. 2 đứa còn không mau đi?

Mẹ Thiên Bình gật đầu chắc nịch rồi nghiêm mặt ra lệnh.

Nhìn thái độ bố mẹ vợ à nhầm bố mẹ Thiên Bình mà Song Tử đổ mồ hôi hột. Quả nhiên là vợ chồng a. Mới câu trước còn ngọt ngào mềm mỏng câu sau đã bá khí ngút trời buộc người khác phải nghe theo. Thôi thì cung kính không bằng tuân mệnh vặy...

Chờ cho Bình Song lên lầu cả, bố Thiên Bình mới run rẩy quay sang hỏi vợ:

-Mình khẳng định sẽ tự tay vào bếp?

-Ông nói thế là ý gì hả?- bà vợ nào đó quắc mắt quát- còn không mau đi lấy quần áo cho con rể rồi xuống phụ tôi nấu cơm hả?

Làm bố Thiên Bình cũng đổ mồ hôi, vội chạy lên lầu theo Song Tử...

Trong phòng Thiên Bình...

Ngâm mình trong nước nóng thư giãn, nhưng đầu Thiên Bình lại quay mòng mòng với mớ suy nghĩ hỗn độn.

Cô có chút khó xử với thái độ cuả bố mẹ mình. Cô biết họ là những người dễ tính, thoải mái sẽ không làm khó anh. Nhưng đấy là khi họ chỉ coi anh như người bình thường. Còn 1 khi đã chấm anh rồi thì... Haiz, nhớ lần trước cả nhà về quê gặp đúng hôm chị họ đưa người yêu về ra mắt. Sau khi nói chuyện vài câu, bố mẹ cực kì thích anh âý thế là liên tục đưa ra những thử thách ngầm cho anh cháu rể tương lai, thử nghiệm đủ trò làm người ngòi nhìn vào còn không biết ai mới là bố mẹ người yêu cuả anh ấy nữa. Cũng may mà chị họ Thiên Bình có mắt nhìn người, kiếm được 1 anh rể không phải dạng vừa, có thể vượt qua được thiên la điạ võng do bố mẹ Thiên Bình song kiếm hợp bích bày ra. Bất quá anh rể cũng tốn không ít công sức, chất xám mới thoát nạn thành công. Ăn xong 1 bữa cơm mà mồ hôi mẹ mồ hôi con đổ ròng ròng. Chắc có lẽ lần sau gặp bố mẹ Thiên Bình anh ấy sẽ tìm đường vòng mà đi mất. Ahihi.

Nhưng đó chỉ là với cháu rể thôi. Còn với người mà họ chấm làm con rể Thì không biết thái độ sẽ thế nào? Hơn nữa người đó còn là Song Tử... Mặc dù anh luôn đối xử rất tốt với cô nhưng Thiên Bình rất sợ bản thăn mình sẽ ngộ nhận. Tình cảm mà anh đối với cô liệu có phải tình yêu? Hay chỉ là tình anh em hay thậm chi chỉ là bạn đơn thuần? Cô không dám chắc, cũng không dám mơ tưởng. Chỉ sợ rằng sau hôm nay Song Tử còn có thể đối xử với cô như bình thường nữa không hay sẽ ngại và khó xử khi bị bố mẹ cô hiểu lầm như thế.....

Vừa bước xuống lầu, Song Tử đã nghe mùi thức ăn thơm nức mũi.

-A Tiểu Song con tắm xong rồi hả. Chà quả nhiên người đẹp mặc cái gì cũng đẹp ha. Đồ cuả bố Thiên Bình mà mặc vào người con nhìn vẫn nổi bần bật thế nhỉ? Hìhì à quên nữa nhân tiện con lên gọi Thiên Bình xuống giùm mẹ nhé. Con bé này hay bám rễ trong phòng tắm lắm. Phòng nó là phòng thứ 2 bên tay phải ấy nhé.

Còn chưa kịp bước chân xuống lầu đã nghe mẹ Thiên Bình ca luôn cả 1 bài làm Song Tử còn thắc mắc không biết đây là mẹ cuả Thiên Bình hay cuả Xử Nữ nữa. Dù sao anh cũng nhanh chóng đáp ứng yêu cầu cuả bác ấy:

-Dạ để con đi gọi em ấy.

Cw 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro