8
Skip to the content
Search
Ellipsis
Ellipsis
Menu
Chuyên mục
TÔI THÍCH TIN TỨC TỐ CỦA CẬU
Chap 39: Tôi có đẹp trai không
Post author
Bởi Ellipsis
Post date
28 Tháng Ba, 2020
3 bình luận ở Chap 39: Tôi có đẹp trai không
Thấy chủ nhiệm Tưởng khí thế hung hăng đi tới, lần đầu tiên Đoàn Gia Diễn gặp phải tình huống thế này, người hơi ngẩn ra.
Cuối cùng lại là Lộ Tinh Từ bên cạnh kéo cánh tay, kéo cậu chạy theo hướng ngược lại.
Đoàn Gia Diễn phản ứng được lập tức bước nhanh hơn, chạy lên theo.
Chủ nhiệm Tưởng không ngờ mình mới vừa bước mấy bước đến bên đó, hai học sinh này đã chạy đi.
Đây rõ ràng là chột dạ!
Tưởng chủ nhiệm phẫn nộ, chạy lên phía trước đuổi theo. Ông thường tóm mấy đôi tình nhân trong trường, đã quá quen với những con đường học sinh hay chạy qua. Tưởng chủ nhiệm từ vườn bên kia đã chạy tới gần, sắp đuổi tới nơi.
Đoàn Gia Diễn kéo Lộ Tinh Từ quẹo qua, đột nhiên cảm thấy việc này có gì đó không đúng, vừa chạy vừa nói: "Lộ Tinh Từ! Tại sao chúng ta phải chạy!"
"Bởi vì chủ nhiệm Tưởng," Lộ Tinh Từ dừng lại chốc lát: "Cảm thấy chúng ta yêu sớm?"
"Chúng ta có thể giải thích với thầy ấy mà?"
"Giải thích thế nào?" Lộ Tinh Từ hỏi: "Đến đài kéo cờ đọc kiểm điểm hả?"
Đoàn Gia Diễn cũng ý thức được trong suy nghĩ của chủ nhiệm Tưởng, hai người bọn họ chính là yêu sớm, lần này mà bị tóm sẽ là loại yêu sớm dạy mãi không sửa. Sai càng thêm sai, tội nặng thêm một bậc.
Đoàn Gia Diễn thở dài trong lòng, tầm mắt Lộ Tinh Từ quét nhìn xung quanh. Cũng sắp đến tiết mục của Ban 10, tiếp tục hao tốn thể lực với chủ nhiệm Tưởng thế này cũng không phải cách: "Chúng ta chạy tới sân khấu bên kia___"
Đoàn Gia Diễn cũng kịp hiểu ra: "Có nhiều người đúng không? Đi đi đi!"
Ở cuối vườn hoa là phòng học khối 10, xa hơn một chút là sân thể dục, sân khấu ở ngay bên cạnh.
Đoàn Gia Diễn cũng không hiểu sao tinh lực của chủ nhiệm Tưởng lại dồi dào như vậy, một vị đàn ông trung niên đã hơn 30 tuổi, liên tục đuổi theo bọn họ hơn 10 phút, lúc chạy còn không ngừng chiếu đèn pin qua đây, ý muốn uy hiếp bọn họ hãy mau ngoan ngoãn đi vào khuôn phép.
Nếu muốn tới gần sân khấu, phải đi qua hàng ghế khán giả.
Học sinh lớp 10, lớp 11 đều phải xếp theo lớp, chỉnh tề ngồi ở đây. Rất nhiều người, tin tức tố Alpha xa lạ bắt đầu tăng lên, vùng da bên ngoài của Đoàn Gia Diễn thoáng có cảm giác đâm nhói.
Cậu bất giác nắm chặt cánh tay Lộ Tinh Từ, sau đó ngại chưa đủ, bàn tay thuận theo cánh tay rắn chắc của nam sinh trượt lên phía trước, nắm lấy bàn tay hắn, muốn tận mọi khả năng tiếp xúc nhiều nhất với Lộ Tinh Từ.
Lộ Tinh Từ nhận thấy động tác của cậu, nghiêng đầu: "Cậu đau à? Hay thôi đừng chạy nữa?" Cùng lắm thì hắn lại đọc kiểm điểm một lần.
Đoàn Gia Diễn chạy cả đường, bây giờ phấn khích đã đè bẹp đau đớn từ lâu, cậu kéo tay Lộ Tinh Từ lay lay: "Chạy! Phải chạy chứ! Nhanh một chút nhanh một chút! Tôi cảm thấy thầy ấy cũng bị chúng ta bỏ lại rồi! !"
Lộ Tinh Từ thấy mắt cậu sáng lên, rõ ràng bị chủ nhiệm đuổi theo, chẳng hiểu nổi cái người này đang phấn khởi cái gì, mà hắn cũng phối hợp thuận theo cậu: "Được, chúng ta bỏ thầy ấy lại."
Hai người bọn họ chạy quá nhanh, chủ nhiệm Tưởng cũng không chịu được, không biết tìm ở đâu ra được một cái loa, vừa đuổi theo vừa gọi: "Hai nam sinh phía trước! Đứng lại! Đứng lại! Đứng lại cho tôi! ! Các em học lớp nào___"
Không biết Đoàn Gia Diễn nghĩ đến cái gì, nghe đến đó đột nhiên cười lớn.
Lộ Tinh Từ không hiểu cậu vui cái gì, mà nhìn cậu cười đến vui vẻ như vậy, trong mắt cũng bất giác nổi lên ý cười. Cùng lúc đó không quên nhắc nhở cậu: "Đừng cười, cẩn thận lát nữa không chạy nổi."
Đoàn Gia Diễn cười đến chảy cả nước mắt: "Loa hả? Sao thầy ấy nghĩ ra được thế, đúng là thiên tài mà___ha ha ha ha ha ha dừng lại không được.....Bụng tôi đau quá, cứu mạng với Lộ ca...."
"...."
Lộ Tinh Từ cũng hết cách, chỉ có thể tăng lực tay, kéo cậu chạy.
Chủ nhiệm Tưởng hết sức tức giận: "Bạn học bên trái kia! Em đang giễu cợt thầy đấy à! Loại hành vi này của em có tính chất cực kì ác liệt đấy!"
Động tĩnh bên này quá lớn, tuy rằng loa của chủ nhiệm Tưởng bị nhạc trên sân khấu át hơn nửa, mà học sinh xung quanh vẫn cùng nhìn sang bọn họ:
"Đại hội thể thao dành cho giáo viên lần trước, chủ nhiệm Tưởng đoạt giải nhất toàn thành phố ở hạng mục chạy 3000 mét đó, nói không chừng là kinh nghiệm rút ra từ việc tóm học sinh mà có."
"Không phải lão Tưởng được xưng là sát thủ tình nhân à? Tóm một chuẩn một, lúc này nhìn như không tóm được rồi."
"Hết cách, hai vị anh em này chạy quá nhanh."
Ban Thể Dục đứng ở góc tối bên ngoài, vừa khéo thu hết cảnh này vào mắt.
Da đen vốn đang chơi game, đột nhiên nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người xung quanh, ngước mắt lên nhìn, ngẩn cả người: "Ba tôi?"
Da đen cảm thấy kinh ngạc: "Lão Tưởng sao lại gây phiền phức cho ba tôi?"
Nam sinh bên cạnh vỗ vai da đen một cái, liếc mắt nhìn: "Cậu không thấy bên cạnh cậu ấy là ai hả, Đoàn Gia Diễn đó."
Da đen bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đoàn Gia Diễn thật không tử tế, còn hại ba tôi nữa chứ."
Thấy nam sinh kia bắt đầu lấy điện thoại ra quay video, da đen hỏi: "Cậu làm gì vậy?"
Nam sinh thở dài: "Bạn gái tôi nói, lúc phát kẹo không cho cổ thấy, sẽ giết tôi chết."
Da đen ngạc nhiên: "Không phải bạn gái cậu ở Tam Trung à? Chị dâu còn theo dõi CP của trường mình nữa hả?"
Nam sinh: "Ờ đó, cậu không biết à? Bây giờ vừa nhắc tới Nhất Trung, bọn họ đều sẽ hỏi đây là trường có giáo bá và giáo thảo ở bên nhau phải không? Trường học yêu sớm."
Da đen: "...."
Lúc bọn họ chạy đến sân khấu, Lộ Tinh Từ quay đầu lại nhìn một lát. Chủ nhiệm Tưởng đã bị bọn họ bỏ ra xa rồi.
Bên này nhiều người, chủ nhiệm Tưởng có qua đây cũng nhận không ra ai với ai. Đoàn Gia Diễn thấy hắn dừng chân lại, hỏi một câu: "Bỏ xa rồi?"
Lộ Tinh Từ gật đầu.
Giọng Trần Việt từ không xa truyền đến: "Hai cậu chạy đi đâu thế? Vừa nãy cô Triệu chạy khắp nơi không tìm được hai cậu, vội muốn chết."
Đoàn Gia Diễn tập trung nhìn lại, mới phát hiện đằng trước đều là học sinh Ban 10.
Lúc cậu mới nhớ tới lớp mình sắp biểu diễn rồi. Chắc là mọi người đang đứng đợi lên sân khấu, cậu với Lộ Tinh Từ đánh bậy đánh bạ lại chạy tới đúng chỗ.
Lộ Tinh Từ nhìn xung quanh một lát: "Cô đâu rồi? Tôi nói với cô một tiếng."
Trần Việt hất hất cằm, ra hiệu bên kia: "Bên cạnh nữ chủ trì đó."
Lộ Tinh Từ tìm Triệu Mẫn Quân, Đoàn Gia Diễn thấy mọi người đều cởi áo khoác, chỉ mặc lễ phục thống nhất, cậu cũng cởi áo khoác của mình ra.
Đã đến tháng 12, Đoàn Gia Diễn cũng không sợ lạnh, bên ngoài lễ phục chỉ mặc thêm cái áo khoác bóng chày. Cậu luôn thích mặc kiểu quần áo rộng thùng thình thế này, nhìn qua hơi cà lơ phất phơ, cả người trông cũng có vẻ rất gầy.
Lúc Lộ Tinh Từ trở về, đúng lúc nhìn thấy Đoàn Gia Diễn tiện tay treo áo khoác lên lưới sắt bên cạnh.
Cậu với Trần Việt đang cười nói gì đó. Lúc trước ở nhà vệ sinh thay quần áo, mọi người thay xong lại lập tức mặc áo khoác vào, bây giờ Lộ Tinh Từ mới nhìn thấy dáng vẻ cậu mặc lễ phục trông thế nào.
Giống như những người khác, Đoàn Gia Diễn cũng bỏ áo sơ mi vào trong quần dài màu đen. Khung xương của cậu không mỏng manh như những Omega khác, nhưng bởi vì gầy, cả người nhìn vào rất đơn bạc.
Bên dưới eo thon, là đôi chân dài thẳng.
Màu tóc và màu lông mày không giống với những người khác, mà giống như màu cây lanh, càng thêm nổi bật làn da trắng nõn. Ánh sáng trên sân khấu chiếu lên mặt cậu, bộ dạng mang theo ánh sáng lộng lẫy, rất xinh đẹp.
Tổ trưởng tổ giải trí giục bọn họ đến sau khán đài chờ, nữ chủ trì trên sân khấu bắt đầu giới thiệu tiết mục: "Có những lúc, chúng ta cảm thấy mình thật cô đơn, núi cao biển rộng chắn đường chúng ta đi. Nhưng vẫn có những người có thể vượt núi ca hát, ngọn lửa tuổi trẻ cũng cháy lan được đến cánh đồng, xin mời Ban 10 khối 11 mang đến cho chúng ta một tiết mục hợp xướng____"
Tên Ban 10 vừa nói ra.
Dưới sân khấu lập tức náo nhiệt.
Nhất là lúc màn hình lớn chợt loé lên, chiếu đến hình ảnh Đoàn Gia Diễn và Lộ Tinh Từ đứng chung một chỗ, da đen đột nhiên hét lớn: "Nhất Trung Ninh Thành!"
"Trường học yêu sớm!"
"Yêu đương! Yêu đương!"
Ban Thể Dục bên kia kêu la loạn xạ, như yêu ma quỷ quái nhảy nhót. Tưởng chủ nhiệm cầm loa duy trì trật tự: "La hét loạn cái gì! Khương Lâm! Mấy anh em các em lại muốn đến sân thể dục chạy phải không?"
Mà mới vừa ngăn bên này, một bên khác bắt đầu rít gào bùng nổ.
Nghe tiếng động này, có lẽ là một đám nữ sinh.
"Hồ ly! Hồ ly! Cậu nhìn thấy không!"
Cố Lê cũng sắp lệ nóng doanh con mẹ nó tròng: "Thấy! Các chị em, tôi nhìn thấy!"
"Tôi không hoa mắt chứ? Tôi không nhìn nhầm chứ?"
"A a a a a a a a a a! Làm gì thế! Tay trong tay lên sân khấu kìa!"
Lúc Đoàn Gia Diễn chuẩn bị bước lên sân khấu, trên người thoáng truyền đến đau đớn.
Sau khi lên sân khấu tất cả mọi người đều đứng sát gần, cậu sợ chứng kích ứng nghiêm trọng, nói trước với Lộ Tinh Từ, cứ cách vài phút cậu sẽ chạm vào hắn một cái.
Hoặc là đụng tay, hoặc là chạm mu bàn tay vào nhau.
Cậu với Lộ Tinh Từ đứng kế bên nhau, làm những động tác nhỏ như vậy cũng sẽ không kì lạ quá.
Lúc Đoàn Gia Diễn đề nghị xong, Lộ Tinh Từ không tỏ rõ ý kiến gật đầu. Đến khi chính thức lên sân khấu, Đoàn Gia Diễn cảm thấy mu bàn tay nhói đau, lại đụng sang bên cạnh một cái.
Không đụng được tay, ngược lại đụng phải bắp đùi rắn chắc của Lộ Tinh Từ.
Đoàn Gia Diễn ngẩn người, chưa kịp phản ứng lại.
Một cánh tay từ bên cạnh vươn tới, cầm lấy tay cậu.
Trực tiếp tay trong tay.
Đúng lúc này Đoàn Gia Diễn nghe thấy tiếng rống của bọn da đen, vốn cậu cũng không để ý tới, lại thấy rất nhiều cặp mắt đang chăm chú nhìn vào mình, rất nhiều người đang cười.....
Đoàn Gia Diễn cảm thấy, hình như có chỗ nào đó không giống với trong tưởng tượng của cậu.
"Còn đau không?" Nam sinh bên cạnh đè thấp âm thanh, giọng nói trầm thấp đâm vào lỗ tai cậu.
Vốn đã đứng gần.
Lúc Lộ Tinh Từ nói chuyện tuy giọng nhẹ nhàng chậm rãi, thế nhưng hơi thở Alpha che ngợp bầu trời bao trùm lên. Cậu như bị người này quấn lại.
Tiết mục còn chưa bắt đầu, có nam sinh len lén cười.
"Lộ ca, hai người sao lại tay trong tay vậy?"
"Làm sao?" Lộ Tinh Từ không quay lại, nở nụ cười: "Không thể nắm?"
"Có thể, đương nhiên là có thể." Nam sinh cười hì hì: "Tôi cũng nắm tay người anh em bên cạnh đây."
Cuối cùng Đoàn Gia Diễn cũng nhận ra không đúng chỗ nào. Khoảng thời gian này, thái độ của Lộ Tinh Từ đều rất mơ hồ.
Cảm giác này của cậu với Lộ Tinh Từ, tựa như có cái gì đó rất giống nhau.
Đoàn Gia Diễn hơi rối rắm.
Là trò đùa của Lộ Tinh Từ.
Hay do mình không biết đùa?
Không chờ cậu ngẫm nghĩ kĩ, nhạc đệm đã vang lên.
Hớp xướng bắt đầu.
Lúc lễ kỷ niệm kết thúc, từ không trung rơi xuống những bông tuyết tinh tế.
Đây là trận tuyết đầu mùa của năm nay ở Ninh Thành, tuyết mùa đông rơi từ đêm đến ngày, liên tiếp rơi ba ngày ba đêm, hai bên đường cũng đọng lại một lớp tuyết dày.
Mỗi một bước đi, trên mặt tuyết sẽ lưu lại một dấu chân màu xám.
Đoàn Gia Diễn mới vừa ăn xong cơm tối, rảnh rỗi ngồi trong lớp uống trà sữa nóng.
Lát nữa đến tiết tự học buổi tối, trong trường đang phát một bài hát Tiếng Anh. Tống Ý ở bên cạnh cậu chơi điện thoại, đột nhiên không nhịn được cười một tiếng.
Liếc mắt nhìn Đoàn Gia Diễn một cái.
Tống Ý lại cười thêm một tiếng.
Đoàn Gia Diễn quay mặt sang, nghi ngờ hỏi: "Tôi lớn lên rất có tính giải trí hả?"
Tống Ý vội vàng lắc đầu: "Tôi đang xem cái bài viết này, bên trong nói cậu.... Hay là cậu tự xem đi?"
Không chờ Đoàn Gia Diễn trả lời, Tống Ý gửi cho cậu một đường link.
Vẫn là cái bài viết [ Tình địch hoá tình nhân, tin đồn giáo thảo và giáo bá Nhất Trung yêu hận tình thù. ]
Qua một thời gian dài như vậy, nhiệt độ bài viết này không những không giảm xuống, lượt phản hồi còn tăng lên đến đáng sợ. Đoàn Gia Diễn nhìn tên của lầu chủ này trước, thấy người này là người lúc trước bịa đặt cậu với Lộ Tinh Từ cùng đi mua bao, đang dùng giọng điệu vô cùng học thuật nói:
[ Gần đây xảy ra rất nhiều sự tình, tui kể lại từ đầu tới đuôi cho những người mới hiểu rõ hơn nè.
1. Vào tiệm thuốc mua thuốc ngăn mùi tin tức tố (thời gian bắt đầu cọ ra lửa của hai người bọn họ có thể còn sớm hơn)
2. Cùng chơi game trong quán cafe net (nghe nói hai người cực kì ăn ý! Vừa nhìn là biết thường ngấm ngầm cùng nhau chơi game! Lần này giáo bá trực tiếp gọi lên bạn trai luôn nha!)
3. Thổ lộ dưới đài kéo cờ (có cả một đoạn video nữa nè, hồ ly đại đại đã cắt nối biên tập riêng ra rồi, trong đó có đoạn, giáo thảo cực kì đẹp trai đàng hoàng trịnh trọng tuyên bố chủ quyền! Nghiêm túc đến muốn hói luôn!)
4. Cùng đi KTV (liên quan đến việc riêng cá nhân, hiện trường tình huống lúc đó các chị em không thấy rõ, thế nhưng nghe nói rất ngọt!)
5. Ngồi cùng bàn 3 ngày (ở trong lớp ngồi siêu gần, gần đến nỗi khiến giáo viên tức giận là hiểu rồi)
6. Mấy ngày trước có văn nghệ kỷ niệm, kẹo ngọt thế kỷ, hiện trường kết hôn! Bởi! Vì! Bọn! Họ! Nắm! Tay! Rồi!
Hoa nguyệt quý thái thái có sắp xếp một ít đồng nhân văn làm phúc lợi, đầy đủ các thể loại, có một quyển tổng tài tại thượng X sinh viên đại học cực kì ngọt! Còn có video cắt nối biên tập của hồ ly đại đại làm, báu vật nhân gian! ]
Đoàn Gia Diễn: "...."
Đoàn Gia Diễn không thể hiểu nổi khoảng cách tuổi tác của bộ đồng nhân văn này, chẳng lẽ cậu phải học lại lớp 12?
Đoàn Gia Diễn nhìn câu thường ngấm ngầm cùng nhau chơi game kia, nhớ lại hình như cậu còn chưa thêm Lộ Tinh Từ vào bạn tốt trong game thì phải.
Đoàn Gia Diễn không xem chủ lầu nữa, lướt đến đến trang cuối cùng.
[ Tui đồng ý! Đoàn Đoàn của chúng ta là kiểu Chó! Sói! Nhỏ! Khó dạy bảo! ]
[ Tuy rằng thấy hơi vô lí, thế nhưng chỉ nhìn vào lời nói, cậu ấy thực sự đúng là như vậy. ]
[ Các A đúng thật đều thích kiểu này nhỉ, đối ngoại hung hãn đối nội dịu dàng, O kiểu này như báu vật nhân gian vậy đó. Hơn nữa giáo bá nhìn cũng đẹp, có thể xem là mỹ nhân rồi. ]
[ Tui có một thắc mắc, giáo bá đối nội dịu dàng thật? ]
.....
Đoàn Gia Diễn có dự cảm không lành.
Cậu kéo xuống một chút, nhìn thấy một dàn trả lời.
[ Giáo bá vừa nhìn là thấy cực kì khó quản, kiểu Omega này cần phải kết hôn rồi đánh dấu cả đời mới có thể khoá lại, nhưng mà lại cực kì bốc lên dục vọng chinh phục của Alpha đó, quả nhiên nam thần đều thích kiểu yêu diễm đê tiện này? ]
Đoàn Gia Diễn: "...."
Đoàn Gia Diễn thật không đỡ nổi.
Tống Ý nhìn vẻ mặt này của cậu, cười sắp bò không nổi. Trần Việt ngồi sau đột nhiên phát ra một tiếng cười kinh thiên động địa: "Ha ha ha ha ha ha! Đoàn Gia Diễn cậu xem cái bài viết kia chưa! Bọn họ nói cậu là.... Ha ha ha ha ha!"
Trong phòng học vốn đang nhao nhao ồn áo, giọng cười của Trần Việt bỗng nhiên vang lên, không ít người đều nghiêng đầu nhìn sang.
Sau đó đồng loạt nhìn về phía Đoàn Gia Diễn.
Chu Hành Sâm ngồi cách bọn họ không xa, lúc này cũng phối hợp cười vang: "Ôi Đoàn của tôi, kẻ mắt mù nào diễn tả cậu như thế vậy hả? Đây cũng không biết nói chuyện quá rồi ha ha ha ha ha ha!"
Đoàn Gia Diễn mặt không cảm xúc, chuẩn bị cho hai người này mở mang kiến thức về cái gì gọi là bạo lực nơi sân trường.
Bài hát tiếng Anh trong sân trường ngừng lại, thay vào đó là một bài tiếng Trung.
Đoàn Gia Diễn chợt nghe thấy một tiếng cười.
Cậu quay đầu lại, thấy Lộ Tinh Từ cong cong môi, khoé mắt cũng nhuộm ý cười.
Đoàn Gia Diễn thấy bọn họ đều cười, giọng nói mang đầy vẻ nguy hiểm: "Cười cái gì? Cậu cũng cảm thấy việc này rất buồn cười hả?"
"Không." Lộ Tinh Từ tốt tính thuận theo cậu: "Bọn họ đều đang nói linh tinh cả."
Rốt cục có người nói chuyện giúp cậu, Đoàn Gia Diễn gõ gõ bàn Trần Việt.: "Có nghe thấy không? Lộ ca của chúng ta nói, loại hành vi này của cậu gọi là bịa đặt."
Trần Việt cợt nhả: "Cậu ta đương nhiên nói theo cậu rồi."
Tống Ý không sợ chết nâng cằm Đoàn Gia Diễn, hơi ngả ngớn nắm cằm cậu xoay lại: "Nhìn thế này, tiểu Đoàn của chúng ta cũng xem như một đại mỹ nhân đấy chứ."
Tống Ý vừa nhìn cậu vừa nói thầm: "Hình như còn có chút yêu diễm nữa...."
Đoàn Gia Diễn nhịn, không ra tay với tên Omega Tống Ý mảnh mai này.
Bài hát trong sân trường đến đoạn điệp khúc.
Giọng hát là nam, khàn khàn mang đến từng tia cảm xúc nhỏ, lại như chan chứa từng sợi bí ẩn, vừa ôn nhu, lại vừa khắc chế:
Em chói mắt nhất.
Mùa xuân với gió chen vào giữa trang sách.
Hoàng hôn mùa hè bay bổng hương cỏ hoa.
"Lộ Tinh Từ, cậu nói xem." Đoàn Gia Diễn chỉ nhìn người duy nhất nói chuyện giúp mình, đẩy Tống Ý đang đem mình thành trò cười ra.
Đến cuối cùng, Đoàn Gia Diễn cũng cảm thấy việc này buồn cười, thẳng thắn cười hỏi: "Tôi có đẹp trai không?"
Ánh trăng trời thu dừng dưới ánh đèn đường.
Tuyết mịn mùa đông gõ nhẹ ô cửa sổ.
Hắn thấy cậu.
Khẽ nhếch mắt.
Lúm đồng xu sâu bên khoé môi.
Chỉ một biểu tình vui đùa, quân lính của hắn tan rã, thua trận.
Lộ Tinh Từ đối diện với cậu chốc lát, như nhận mệnh thản nhiên nói:
"Cậu đẹp mắt nhất."
Sau khi gặp em rồi, phong hoa tuyết nguyệt cũng ảm đạm tối tăm.
Tác giả có lời muốn nói: A Dã của mẹ
Sau khi gặp con rồi, phong hoa tuyết nguyệt cũng ảm đạm tối tăm.
Chia sẻ:
Bấm để chia sẻ trên Twitter (Opens in new window)Nhấn vào chia sẻ trên Facebook (Opens in new window)
Đang tải...
Có liên quan
Chap 33: Đài kéo cờ
28 Tháng Ba, 2020
Trong "Tôi thích tin tức tố của cậu"
Chap 11: Trà trái cây
28 Tháng Ba, 2020
Trong "Tôi thích tin tức tố của cậu"
Chap 32: Tay nắm tay
28 Tháng Ba, 2020
Trong "Tôi thích tin tức tố của cậu"
←
Chap 38: Thay quần áo
→
Chap 40: Thổ lộ
3 replies on "Chap 39: Tôi có đẹp trai không"
Hàn Hànsays:
31 Tháng Bảy, 2020 lúc 18:34
đó là bài gì ý nhỉ?
Thích
TRẢ LỜI
Thảo Phạmsays:
27 Tháng Bảy, 2021 lúc 21:37
ỏoo
Thích
TRẢ LỜI
Nguyễn Linhsays:
14 Tháng Chín, 2021 lúc 20:57
=)) cưới luôn thôi
Thích
TRẢ LỜI
Trả lời
HOME
Tôi Thích Tin Tức Tố Của Cậu 🌳
Chàng Nhập Bạch Trú 🌳
Đợi Tôi Sau Giờ Học 🌳
Search
© 2023 Ellipsis
Up ↑
Theo dõi
Tạo trang giống vầy với WordPress.com
Tham gia
xxxxxxxc
Skip to the content
Search
Ellipsis
Ellipsis
Menu
Chuyên mục
TÔI THÍCH TIN TỨC TỐ CỦA CẬU
Chap 40: Thổ lộ
Post author
Bởi Ellipsis
Post date
28 Tháng Ba, 2020
13 bình luận ở Chap 40: Thổ lộ
Giọng Lộ Tinh Từ không lớn, nhưng mọi người xung quanh đều nghe được rõ ràng.
Tầm mắt Tống Ý dừng lại trên người Lộ Tinh Từ, lại quay sang nhìn Đoàn Gia Diễn. Cậu hơi ngẩn người, sau đó lập tức quay sang Lộ Tinh Từ cười nói: "Thật hả? Tôi thấy hơi ngại đó."
Mặc dù cậu nói ngại, biểu cảm trên mặt lại cợt nhả, không hề có gì gọi là nhận lấy thì ngượng ngùng cả.
Trùng hợp lúc này, chuông reo đến tiết tự học buổi tối.
Đoàn Gia Diễn chợt nhớ đến cái gì đó, quay mặt nhìn Trần Việt với Lộ Tinh Từ.
"Tối thứ sáu hai cậu có rảnh không? Sinh nhật tôi, muốn mời các cậu ăn cơm." Cậu dừng một lát: "Có một công viên giải trí mới mở gần đây, nghe nói chơi rất vui. Tôi định ăn tối xong sẽ tới đó, hai cậu có thời gian không?"
Giáo viên dạy toán đi vào lớp, bảo học sinh ngồi xuống. Nhìn thấy Đoàn Gia Diễn đưa lưng về bảng quay xuống nói chuyện, đang định nhắc tên cậu.
"Có," Lộ Tinh Từ nhắc nhở cậu: "Giáo viên nhìn cậu kìa."
Đoàn Gia Diễn vội vàng quay lên.
Trần Việt: "Có, cậu tròn bao nhiêu tuổi? 17 hả?"
Đoàn Gia Diễn gật gật đầu, kéo ghế hơi dựa ra sau, muốn tiếp tục nói.
Trần Việt: "Vậy một năm nữa, cậu đến tuổi có thể kết hôn rồi."
Pháp luật quy định, Omega đầy 18 tuổi có thể kết hôn, Alpha thì chậm hơn, phải đầy 20 tuổi mới được.
Lộ Tinh Từ như thuận miệng chen lời: "Sớm như vậy làm gì?"
Trần Việt sờ cằm, cười xấu xa: "Đúng rồi, làm sao cũng nên chờ đến hơn 20 tuổi, chuyện lớn cả đời cần phải nghĩ kĩ."
Trần Việt nhấn mạnh chữ chờ, Lộ Tinh Từ nghe thấy ý ngoài lời nói, cũng cười cười, liếc mắt nhìn Trần Việt một cái.
Hai người phía sau cười đến khó hiểu, Đoàn Gia Diễn hơi nghiêng đầu: "20 tuổi cũng sớm quá, sau này 20 rồi nói."
Lộ Tinh Từ không có ý kiến gì, đồng ý nói: "Vậy cũng được"
Tống Ý: "...."
Tâm trạng Tống Ý thật sự rất vi diệu.
Sinh nhật mấy năm trước Đoàn Gia Diễn đều đón cùng Tống Ý với Thẩm Trì Liệt.
Từ sau khi Phó Viện tái hôn, Đoàn Gia Diễn cũng không để Phó Viện tổ chức sinh nhật cho mình nữa. Một là bởi vì Phó Viện bận rộn công việc, hai là vì Phó Viện đã tái hôn, tổ chức sinh nhật sẽ có thêm Hạ Thành với Hạ Vân Thâm, cậu không biết nên đối mặt với ba dượng và em trai thế nào.
Khiến Đoàn Gia Diễn bất ngờ là, tối hôm sinh nhật đó, cậu nhận được điện thoại của Hạ Vân Thâm.
Thằng nhóc này chắc là cũng vừa tan học, ở đầu bên kia cực kì phấn khích chúc cậu sinh nhật vui vẻ. Đoàn Gia Diễn không ngờ Hạ Vân Thâm còn nhớ sinh nhật mình, nói chuyện phiếm với Hạ Vân Thâm một lát, cậu cười cười cúp điện thoại.
Để cho tiện, tới gần công viên giải trí, Đoàn Gia Diễn tìm một quán đồ ăn Hồ Nam ở quanh đây.
Nhìn Đoàn Gia Diễn gọi món ăn, Chu Hành Sâm nhịn không được hỏi: "Đoàn Gia Diễn, rốt cục cậu là người miền nam hay người miền bắc?"
Đoàn Gia Diễn khó hiểu nói: "Ninh Thành không phải phía bắc hả?"
Những người đang ngồi đây đương nhiên là người miền bắc.
"Vậy sao cậu thích ăn cay thế?" Chu Hành Sâm nói: "Tôi còn tưởng cậu giống hồ ly, là người miền nam chuyển tới."
"Cố Lê ở đâu?"
"Thanh Châu." Chu Hành Sâm vừa nhắc tới Cố Lê là hăng hái: "Nghe qua chưa? Là vùng sông nước bên trong vùng sông nước. Một miền khí hậu nuôi một phương người, nhìn hồ ly là biết thế nào gọi là mỹ nhân Giang Nam."
Đoàn Gia Diễn đang định cười nhạo hắn mỗi giờ mỗi khắc đều show ân ái, Chu Hành Sâm chuyển chủ đề trước: "Mà hình như cậu không thích loại hình này đúng không? Cô gái trước đây cậu thích tên gì nhỉ? Giang gì đấy?"
Thẩm Trì Liệt thuận miệng nói: "Giang Kỳ Niệm."
Chu Hành Sâm: "Đúng đúng đúng, hoa khôi trường lúc trước."
Chu Hành Sâm dừng một lát, cười đến kỳ quái: "Vậy phỏng vấn giáo bá Nhất Trung một chút, cậu thích loại hình nào?"
Vừa nói ra khỏi miệng.
Trần Việt vốn đang chậm rãi lấy đũa, nghe đến đó, động tác ngừng lại.
Hắn thở dài một tiếng trong lòng.
Chu Hành Sâm này thật đúng là đần hết chỗ nói. Chỗ nào có nguy hiểm lại giẫm vào đó, quét mìn ngược hướng.
Đoàn Gia Diễn liếc mắt nhìn Chu Hành Sâm, suy nghĩ: "Cao, trắng, gầy, dịu dàng một chút, tốt nhất là dáng vẻ mặc váy sẽ đẹp."
Đoàn Gia Diễn nói xong.
Trần Việt liếc mắt nhìn sang bên cạnh.
Đúng như dự đoán, khoé môi Lộ Tinh Từ hơi mím, dựa lưng vào ghế, dáng vẻ không rõ cảm xúc.
"Mẫu hình lý tưởng của cậu là như vậy?" Lần đầu tiên Thẩm Trì Liệt nghe cậu nói cái này, hơi ngồi dịch lên phía trước, hứng thú nói: "Đây không phải là tiêu chuẩn nữ thần đại chúng à?"
Đoàn Gia Diễn hơi suy nghĩ: "Phải không?"
Cậu thấy Lộ Tinh Từ hình như vẫn không lên tiếng, thuận tiện đẩy đẩy nam sinh ngồi bên cạnh một cái: "Lộ Tinh Từ, cậu thích kiểu nào?"
Lộ Tinh Từ trầm mặc chốc lát, ngước mắt lên.
Con ngươi hắn đen thẳm, đường nét gương mặt vô cùng rõ nét. Đoàn Gia Diễn đối diện với hắn chốc lát, thấy hắn cong cong khoé môi.
"Lớn lên đẹp, da trắng. Có hơi ầm ĩ, nhưng dáng vẻ ồn ào rất đáng yêu." Hắn như vừa nghĩ vừa nói, tốc độ nói chậm rãi: "Đối xử với bạn bè rất tốt, rất hiền lành, ở phương diện mình am hiểu lòng háo thắng rất lớn....Ở bên người đó nói chuyện, sẽ cảm thấy mỗi ngày đều vui vẻ."
Chu Hành Sâm bị câu nói sau cùng
kích thích, không kìm lòng được cảm thán một tiếng: "Má ơi, thần tiên kiểu này đi đâu để tìm?"
Đoàn Gia Diễn cũng không nhịn được: "Yêu cầu của cậu cao thật đó."
Chu Hành Sâm ài ài hai tiếng: "Lộ ca của chúng ta yêu cầu cao, thì làm sao?"
Đoàn Gia Diễn cũng cảm thấy có lý, phối hợp nói: "Điều kiện Lộ ca của chúng ta thế này, nên có yêu cầu cao."
Chu Hành Sâm: "Dựa theo cái này, tâm hồn thú vị kiêm túi da mỹ lệ, có phải Lộ ca sẽ phải tìm 800 năm không?"
Đoàn Gia Diễn: "Vậy thì không được đâu, mau nghĩ một cách đi chứ."
Hai người bọn họ một xướng một hoạ, Lộ Tinh Từ mới đầu còn cảm thấy thú vị.
Cho đến khi Đoàn Gia Diễn cắn đũa, quay qua nhìn hắn, hàm hồ nói: "Cậu nói tường tận lại tôi nghe xem, tôi giúp cậu hỏi thăm, chú ý một chút."
Đối diện với đôi mắt long lanh này, ý cười trong mắt Lộ Tinh Từ cũng nhạt đi.
"Không cần." Giọng điệu hắn bình tĩnh: "Tôi có người mình thích rồi."
Lúc hắn nói chuyện, tầm mắt vẫn luôn dừng trên mặt Đoàn Gia Diễn. Trần Việt từ đầu tới cuối không nói chen vào đột nhiên cười cười, như thể đầy hứng thú nói: "Người nào thế? Tôi có biết không?"
Đoàn Gia Diễn cũng hứng thú, vội vã truy hỏi: "Ai ai ai? Cùng trường với chúng ta hả?"
Lộ Tinh Từ ừ một tiếng: "Là trường chúng ta."
Lòng Thẩm Trì Liệt hồi hộp: "Giới tính gì___"
Tống Ý ở dưới bàn đột nhiên đạp hắn một cước, chữ chưa kịp nói ra nghẹn lại trong cổ họng Thẩm Trì Liệt.
Thẩm Trì Liệt cũng kịp phản ứng.
Cứ coi như Lộ Tinh Từ biểu hiện như là thích Đoàn Gia Diễn, thế nhưng mập mờ và nói toạc ra là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Cố tình Đoàn Gia Diễn vẫn còn đang hỏi: "Vậy cô ấy có biết cậu thích cổ không?"
"Không biết."
"Vậy là cậu, thầm mến hả?" Đoàn Gia Diễn hơi giật mình, cảm thấy việc này làm sao cũng khó thể tin được: "Cậu vậy mà cũng thầm mến."
Đoàn Gia Diễn nhớ lúc trước mình thích Giang Kỳ Niệm, cô ấy lại mong mà không được với Lộ Tinh Từ, cảm thấy tình cảm thật sự là một việc khó nói. Cậu thấy Lộ Tinh Từ có vẻ rất nghiêm túc, cũng nghiêm túc hẳn lên: "Tôi cảm thấy, cậu mà thổ lộ, đại đa số mọi người đều sẽ đồng ý. Cậu từng nghĩ sẽ thổ lộ với cô ấy chưa?"
"Muốn theo đuổi." Lộ Tinh Từ nói: "Thế nhưng sợ không theo đuổi được, bạn bè cũng không thể làm nữa."
Tống Ý nghe đến đó, muốn che mặt luôn rồi.
Thật sự.
Cái này với trực tiếp thổ lộ khác nhau chỗ nào?
Cố tình ở đây một Chu Hành Sâm, một Đoàn Gia Diễn, đều không nghe ra ý ngoài lời nói, còn đang suy đoán xem Lộ Tinh Từ thích cô gái nào.
Đoàn Gia Diễn tò mò muốn chết, nghe đến đây, nhịn không được bật cười: "Cậu cũng sợ bị người ta từ chối hả?"
"Dù sao người cũng chỉ có một." lúc hắn nói chuyện chậm rãi, vô cớ lộ ra mấy phần bất đắc dĩ: "Sợ cậu ấy chạy."
"Cái này có gì phải sợ? Cậu vẫn có thể ở trước mặt cô ấy cơ mà, không phải cậu nói cùng trường chúng ta à? Cô ấy không chạy xa được." Đoàn Gia Diễn nhìn biểu cảm của hắn: "Không nghĩ đến hả?"
*Cậu ấy/ cô ấy viết khác nhau nhưng mà khi phát âm lại cùng đọc là Tā.
Lộ Tinh Từ nghe đến nở nụ cười: "Đúng là không nghĩ nhiều như vậy."
Hắn như suy nghĩ gì đó liếc mắt nhìn Đoàn Gia Diễn một cái, nhẹ giọng nói: "Hình như không phải không thể."
Tống Ý không nhìn nổi Đoàn Gia Diễn tự đào hố chôn mình nữa, đẩy ly nước tới trước mặt Đoàn Gia Diễn: "Tiểu Đoàn, cậu đừng cứ lôi kéo lớp trưởng nói chuyện nữa, cậu không khát hả?"
Đoàn Gia Diễn nghe thế, cảm thấy hình như cũng hơi khát. Cậu thuận tay uống một ngụm coca.
Thẩm Trì Liệt thấy thế, vô tình hay cố ý nhắc tới mấy chuyện thú vị hôm lễ kỉ niệm thành lập trường, chủ đề trên bàn cũng tự nhiên được thay đổi.
Bởi vì hôm nay là thứ sáu, đến tối, công viên giải trí bên này người đến người đi, cực kì náo nhiệt.
Vừa vào cổng, trên đường phố treo rất nhiều đèn trang trí lớn, như là đại dương vàng ấm lơ lửng trên đỉnh đầu. Nhân viên mặc đồ gấu đi tới đi lui, rất nhiều người đến chụp hình chung với bọn họ.
Một trong những điểm thu hút của công viên là hiệu ứng ánh sáng rất đẹp. Bên trên các thiết bị trò chơi lắp đặt vô số đèn màu, cả một mảnh rực rỡ ánh vào trong mắt.
Vài chỗ phía xa, có thể nhìn thấy bóng của vòng quay khổng lồ và tàu lượn siêu tốc cực lớn.
Đoàn Gia Diễn quét mắt qua loa nhìn bản đồ, nhớ kỹ tàu lượn siêu tốc ở vị trí trung tâm. Bọn họ có nhiều người, mỗi người đều muốn chơi một trò khác nhau, cứ đi cùng nhau cũng không tiện, Đoàn Gia Diễn nói: "Tôi với Thẩm Trì Liệt muốn đi tàu lượn siêu tốc, các cậu có ai muốn đi không?"
Sở dĩ cậu muốn đến chỗ này chơi là bởi vì nơi đây có một chuỗi tàu lượn siêu tốc duy nhất ở Ninh Thành. Trước đây Thẩm Trì Liệt nhắc đến rất nhiều lần, nói lúc leo lên cực kì kích thích, Đoàn Gia Diễn cũng bị hắn nói tới tràn đầy hứng thú.
Tống Ý lắc đầu một cái, đối với việc đi tàu lượn siêu tốc thì xin miễn thứ cho kẻ bất tài.
Chu Hành Sâm tiện tay gấp bản đồ công viên vào: "Tôi muốn đi nhà ma, trước đây nghe hồ ly nói bối cảnh nhà ma ở đây là một trường học ma quái? Cô ấy nói rất thú vị."
Trần Việt cười một tiếng: "Cậu cũng thật là sợ cái gì lại chơi cái nấy."
"Vậy chúng ta chia ra ở chỗ này đi? Chờ 2 tiếng sau chúng ta gặp mặt ở vườn hoa bên kia?" Thấy những người khác không có ý kiến, Đoàn Gia Diễn không thể chờ đợi được nữa vỗ vỗ Thẩm Trì Liệt một cái, đẩy hắn đi lên phía trước: "Tiểu Thẩm! Đi thôi! Chúng ta bắt đầu hành trình tàu lượn siêu tốc đêm nay nào."
Thẩm Trì Liệt cũng rất hưng phấn: "Đi đi đi! Nhưng mà bên đó nhiều người, không chừng xếp hàng cũng phải mất nửa tiếng ấy."
Đoàn Gia Diễn xoay người, đang định đi.
Có người ở phía sau kéo chỉnh lại mũ áo hoodie của cậu.
Bây giờ trời rất lạnh, nghe nói gần sáng còn có tuyết rơi. Dù Đoàn Gia Diễn là kiểu không sợ lạnh, cũng phải mặc thêm một cái áo phao trắng bên ngoài áo hoodie.
Lúc cậu quay lại, thấy Lộ Tinh Từ không có biểu cảm gì. Giọng hắn không mặn không nhạt, nói với những người khác: "Đoàn Gia Diễn cùng đi với tôi."
Đoàn Gia Diễn ngẩn người, quay đầu lại: "Vậy cậu cũng chơi tàu lượn siêu tốc hả?"
Lộ Tinh Từ nhìn cậu, lại liếc mắt nhìn Thẩm Trì Liệt: "Tôi không muốn chơi cái đó lắm."
Thẩm Trì Liệt nhìn qua tuy rằng bình tĩnh, mà cũng giống Lộ Tinh Từ, không thân thiện gì cho cam.
Còn chưa có quan hệ chính thức gì mà dục vọng chiếm hữu đã mạnh như vậy. Để hai người bọn họ ở cùng nhau, không thể nào.
Thẩm Trì Liệt mở miệng: "Vậy cậu___"
Lời còn chưa nói hết, Tống Ý đập bả vai hắn một cái, kéo hắn qua bên cạnh: "Cậu cùng đi với tôi đi, tôi với cậu chơi tàu lượn siêu tốc."
Thẩm Trì Liệt không kịp chuẩn bị đột nhiên bị lôi xa mấy bước: "Cậu không thể bởi vì cậu ta lớn lên đẹp trai mà theo phe cậu ta được. Cậu không thấy ánh mắt cậu ta nhìn con trai hả? Giống như hận không thể ăn sạch người vào bụng đó."
Tống Ý không chịu được tên ngu ngốc này: "Còn ăn thịt người, cậu xem phim nhiều quá rồi."
Thẩm Trì Liệt dựa vào lí lẽ biện luận: "Alpha nhìn Alpha mới chuẩn nhất. Không được, không thể để bọn họ đơn độc____"
Tống Ý lười nói nhảm với hắn, kéo hắn lên phía trước.
Thấy Thẩm Trì Liệt bị túm đi, Đoàn Gia Diễn cảm thấy cũng chẳng sao, dù sao cũng là chơi, đi cùng Lộ Tinh Từ cũng không có gì khác.
Một mình Chu Hành Sâm đi nhà ma, có hơi sợ, thấy hai người này chưa quyết định đi chỗ nào, không nhịn được mời gọi: "Đoàn Gia Diễn, Lộ ca, hai cậu chơi cái gì? Hay là chúng ta cùng đi nhà ma đi?"
Trần Việt kéo cái tên không muốn sống này lại: "Đi, tôi với cậu đi nhà ma."
Chu Hành Sâm ghét bỏ hắn: "Cậu không vui bằng Đoàn Gia Diễn."
Trần Việt: ".....Ông cầu xin cậu mau ngậm miệng đi."
Đoàn Gia Diễn quét mắt nhìn bản đồ, nhìn thấy bên này có tháp rơi tự do với tàu cướp biển: "Được, đi thôi."
Cùng nhau đi tới, đâu đâu cũng có ánh đèn đủ loại màu sắc.
Bên trong công viên có không ít du khách, rất nhiều trò chơi đều phải xếp hàng. Đoàn Gia Diễn dùng mắt ra hiệu tàu cướp biển cách đó không xa: "Chúng ta chơi cái này không?"
Lộ Tinh Từ hàm hồ nói: "Quá nhiều người."
Lúc đi qua cây dây văng, Đoàn Gia Diễn lại hỏi một lần.
Lại bị từ chối.
Đoàn Gia Diễn suy nghĩ một chốc, đột nhiên xấu xa nở nụ cười, bước chân cậu tăng nhanh, đứng rất gần Lộ Tinh Từ: "Cậu không thích mấy trò chơi này hả?"
Lộ Tinh Từ hình như đang suy nghĩ chuyện gì đó, thuận miệng đáp một tiếng.
Đoàn đường này rất ít người, ngoại trừ thỉnh thoảng có du khách đi ngang qua, cũng chỉ có ánh đèn tạo hình các con vật.
Sư tử, nai, xa xa một chút còn có thiên nga, cá voi.
"Không phải cậu sợ độ cao chứ?"
"...."
"Không nên đâu Lộ ca, sao cậu sợ ma rồi còn sợ độ cao nữa?" Đoàn Gia Diễn thấy hắn không nói lời nào, tự xem như mình đoán đúng: "Cái này hình như không khớp với hình tượng của cậu lắm, tình huống thế này nên gọi là gì? Dễ thương tương phản?" (tương phản manh)
Bất tri bất giác, xung quanh chỉ còn hai người bọn họ. Lộ Tinh Từ không tiếp tục đi về phía trước, mà quay người lại nhìn Đoàn Gia Diễn, hắn nghiêm túc nhìn chăm chú cậu một lát, đầu lưỡi bất giác hơi liếm khoé môi, ánh mắt hơi rũ xuống.
"Tôi có lời muốn nói với cậu."
Đoàn Gia Diễn hơi ngẩn ra, cũng ngừng bước chân. Thấy hắn có vẻ rất nghiêm túc, cậu từ từ thu lại biểu cảm trêu đùa: "Cái gì?"
Ầm ầm ầm.
9 giờ đúng, công viên giải trí bắn lượt pháo hoa đầu tiên.
"Lúc ăn cơm, tôi có nói tôi thích một người, cậu cảm thấy sao?" Giọng hắn nói chuyện rất thấp.
Đoàn Gia Diễn đón lấy ánh mắt của hắn, thoáng cảm thấy có gì đó không giống trong suy nghĩ của mình. Chưa kịp cân nhắc, Đoàn Gia Diễn vẫn nói ra ý nghĩ trực tiếp nhất.
"Có hơi kinh ngạc, nhưng mà rất tốt." Lộ Tinh Từ cao hơn cậu một chút, nếu muốn nhìn thẳng, Đoàn Gia Diễn phải hơi ngước mắt lên. Cậu vẫn cảm thấy tò mò: "Ai thế? Tôi có biết người đó không? Học lớp nào?"
Lộ Tinh Từ cụp mắt nhìn biểu cảm của cậu một lát, đột nhiên cười rộ lên, giọng nói cực kì bất đắc dĩ: "Rốt cuộc cậu là ngốc thật hay đang giả ngốc đấy?"
"....."
Sống mũi nam sinh thắp tắp, đường nét xương mày rõ ràng, thoáng rũ mắt.
Có chút khí chất trẻ con.
Nhưng lời nói hành động của hắn vô cùng thẳng thắn, lại khiến hắn toả ra vài phần đầy tính xâm lược.
"Là cậu."Lộ Tinh Từ nói chuyện không do dự chút nào, lại như không để đường lui cho Đoàn Gia Diễn: "Tôi thích cậu."
Pháo hoa nở rộ sau lưng hắn.
Khoảng cách quá xa, tiếng vang ầm ầm cũng không còn chói tai nữa, chỉ có ánh sáng rực rỡ cắt ngang bầu trời. Ánh sáng như mờ như ảo trèo lên ngọn cây, hắt xuống mặt đất, cuối cùng rơi vào gương mặt nam sinh đối diện Đoàn Gia Diễn.
Mọi thứ đều lúc sáng lúc tối.
Lộ Tinh Từ thấy Đoàn Gia Diễn nghe xong gần như sửng sốt, bước lên phía trước một bước, để khoảng cách giữa hai người càng gần hơn.
Hắn nhìn qua rất bình tĩnh.
Chỉ có tin tức tố trôi nổi trong không khí, nói rằng thật ra hắn cũng không có bĩnh tĩnh như vậy.
Hương cây cỏ tan vào trong gió, còn có từng sợi vị chanh, ấm áp mà nhẹ nhàng.
Hắn thấy Đoàn Gia Diễn hơi mở to đôi mắt: "Trước đây tôi chưa từng thích ai khác, không có kinh nghiệm, nhưng mà tôi sẽ tận lực học hỏi..."
Giọng Lộ Tinh Từ dừng lại, sửa miệng, tự lẩm bẩm: "Hình như cũng không cần phải học. Tôi sẽ đối xử với cậu thật tốt."
"Những thứ tôi có, nhìn qua cũng rất nhiều? Thế nhưng chân chính thuộc về tôi thật ra cũng không bao nhiêu." Lộ Tinh Từ nhìn cậu vài giây, thả nhẹ giọng nói: "Đều có thể chia cho cậu."
"Tôi sau này, hẳn là rất có tiền đồ phải không?" Nói đến đây, chính hắn cũng cười, đôi mắt đen nhánh ấy vừa nghiêm túc vừa ôn nhu: "Sau này tôi có gì, đều sẽ chia cho cậu."
"Giang Kỳ Niệm chuyển trường, tôi hơi ích kỷ một chút, để bây giờ cậu không còn thích người nào nữa."
"Vậy cậu sẽ, suy tính đến tôi một chút."
"Được không?"
Tác giả có lời muốn nói: Đoàn Gia Diễn con hãy suy xét thật tốt!!!!
Thật sự rất ôn nhu, Tiểu Lộ của chúng ta
Chia sẻ:
Bấm để chia sẻ trên Twitter (Opens in new window)Nhấn vào chia sẻ trên Facebook (Opens in new window)
Đang tải...
Có liên quan
Chap 37: Bổ sung ký hiệu
28 Tháng Ba, 2020
Trong "Tôi thích tin tức tố của cậu"
Chap 20: Tôi sợ
28 Tháng Ba, 2020
Trong "Tôi thích tin tức tố của cậu"
Chap 43: Màu môi
28 Tháng Ba, 2020
Trong "Tôi thích tin tức tố của cậu"
←
Chap 39: Tôi có đẹp trai không
→
Chap 41: Theo đuổi cậu
13 replies on "Chap 40: Thổ lộ"
=_=says:
12 Tháng Tư, 2020 lúc 00:57
Hự. Lăn lăn lăn cx ko thể ngăn sự dịu dàng ôn nhu này đc.
Đã thích bởi 6 người
TRẢ LỜI
Mèo Múpsays:
12 Tháng Tư, 2020 lúc 20:53
aaaaa ôn nhu như Lộ ca chỉ có ở trong tiểu thuyết
Đã thích bởi 3 người
TRẢ LỜI
Hạ Vũsays:
26 Tháng Tư, 2020 lúc 17:36
Aaaaa màn tỏ tình này ngọt quá, sắp sâu răng luôn rồi
Đã thích bởi 1 người
TRẢ LỜI
Renakoarusays:
28 Tháng Năm, 2020 lúc 11:39
Awwww. Con tym tôi. Dễ thương quá đi 😳😳😳😳
Đã thích bởi 3 người
TRẢ LỜI
✌︎('ω')✌︎says:
30 Tháng Sáu, 2020 lúc 20:06
aaaaaaa đọc mà quắn quéo hết chái tym íu đúi TTwTT
Đã thích bởi 1 người
TRẢ LỜI
FangRuan5says:
8 Tháng Hai, 2021 lúc 01:28
Ui lời thật lòng này cx thật lãng mạn quá 🥺❤️
Đã thích bởi 1 người
TRẢ LỜI
Thảo Phạmsays:
27 Tháng Bảy, 2021 lúc 21:56
cái tiêu chuẩn của A Dã ngoại trừ mặc váy ra thì còn lại đều có thể liên tưởng đến Lộ ca nhaaa uwu
cuối cùng cũng đợi đến ngày này uwu, thích quáaaaaa
Đã thích bởi 2 người
TRẢ LỜI
Tử Vân (Mây Tím)says:
2 Tháng Mười, 2021 lúc 22:18
Tui nghĩ Lộ cả mà mặc váy...quả thực cũng không tệ...=))
Đã thích bởi 1 người
TRẢ LỜI
Nguyễn T T Linhsays:
5 Tháng Mười Hai, 2021 lúc 15:02
Chời ơi xem Lộ ca tỏ tình làm nhũn cả người =)))))
Thích
TRẢ LỜI
GiaaHânnsays:
17 Tháng Mười Hai, 2021 lúc 13:19
Chời oiw dethuong waa ヾ(≧▽≦*)o
Thích
TRẢ LỜI
mekuchinhlataosays:
10 Tháng Hai, 2022 lúc 12:30
Chời ơi con tim bé bỏng của tui
Thích
TRẢ LỜI
chloesays:
18 Tháng Sáu, 2022 lúc 11:58
a a a a a a a a a a a a a tỏ tình rồi a a a a a a a a
Thích
TRẢ LỜI
Tiểu bạch miu :3says:
22 Tháng Chín, 2022 lúc 10:21
Cuối cùng tui cũng chờ đươc ngày này
Hight quáaaaa
Thích
TRẢ LỜI
Trả lời
HOME
Tôi Thích Tin Tức Tố Của Cậu 🌳
Chàng Nhập Bạch Trú 🌳
Đợi Tôi Sau Giờ Học 🌳
Search
© 2023 Ellipsis
Up ↑
Theo dõi
Tạo trang giống vầy với WordPress.com
Tham gia
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro