Chương 2: Đụng mặt
Hiện tại, nó tay vừa cầm cái sandwich, tay thì lái xe, còn mắt thì nhìn chăm chăm xuống mặt đường( không biết nó nhìn gì nữa) đang đi thì đột nhiên
*Rầm* âm thanh chói lóa, vang vọng khắp nơi mà nguyên nhân là do đâu?
(Còn ai trồng khoai đất này nữa đâu, vâng chính xác là do chị nhà ta")
Xe đạp của nó đâm phải một chiếc xe không biết từ phương nào đi tới và kết quả chị nhà ta mặc dù đã rất cố gắng giữ thăng bằng nhưng vô ích. Chuyện gì tới rồi sẽ tới, nó đã có một màn tiếp đất đầy ngoạn mục.
Sau màn hôn đất mẹ đầy yêu dấu, nó ngước khuôn mặt xinh đẹp lên nhìn xem ai là thủ phạm thì đập ngay vào mắt nó là một chàng trai vô cùng handsome: mái tóc đen nhánh có phần hơi dài phủ lòa xòa che gần như nửa khuôn mặt của anh nên không nhìn rõ được ngũ quan gương mặt nhưng nó khẳng định 1 điều là anh rất đẹp. Nhưng hình tượng đẹp đẽ đó bay mất trong 1 giây.
- Này! Này! Anh không nhìn đường à? Nhìn đẹp trai sáng lạng vậy mà đụng trúng tôi không xin lỗi là sao?_ Nó đứng dậy xổ 1 tràng, khi thấy anh chàng quay đầu xe bỏ đi ý nghĩa don't care.
- Gì nữa? Muốn kiếm chuyện à! Rõ ràng cô đi ngược đường, cô phải xin lỗi tôi mới phải_ giọng nói băng lãnh kèm theo khuôn mặt có thể nhìn rõ những tia hắc tuyến trên trán làm nó rùng mình im phăng phắc.
Sau khi thấy chị nhà ta im lặng gió thoảng, thì anh đi mất và để cho nó đứng bất động và khởi động lại khi nghe mấy đứa hám trai chỉ trỏ:
- Ồi, xấu mà thích gây sự chú ý._ đứa 1
- Đúng rồi đó, nhỏ này xấu quắc mà anh hồi nãy tui quên chụp hình lại rồi tiếc quá._ đứa 2
bla bla.......
- Được lắm, ngươi cứ chờ đó, đừng để ta gặp lại, hừ!_ Nó giờ mặt đang nhăn nhó như khỉ, tức giận giậm mạnh chân xuống đất.
Vừa lúc nó mở điện thoại ra xem thì:
- Thôi không xong, trễ giờ rồi, ngươi cứ chờ đó ta sẽ tính sổ sau_ nói xong nó leo lên xe phóng đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro