C6
Sau cuộc làm tình kia thì hắn mệt mỏi ngồi dậy, bàn tay mò tìm cái kính đeo lên. Đôi mắt quầng thâm nhìn thân hình đang ngủ bên cạnh mà nhớ lại, những vết cắn đỏ và nước của cả hai vẫn còn vươn vãi khắp nơi.
Đúng thật là... - Ego
Hắn để tay lên trán mà không khỏi nhớ lại cái hình ảnh nóng bỏng còn lưu luyến trong tâm trí, thật khiến hắn nóng người. Thấy cậu ngủ say nên cũng lặn lẽ lau chùi rồi cho cậu mang đồ hắn, cho dù cơ thể tầm nhau nhưng chiếc áo của hắn như bó gần sát cái cơ thể kia. Cổ họng khô rát nhưng hắn cố nhịn, cái dục vọng vẫn còn muốn khơi dậy hắn.
Từng ngóc ngách được hắn tận tình chăm sóc đến sạch sẽ, nhìn cậu ngủ ngon hắn cũng không ngại mà hôn lên má cậu nhẹ rồi quay lại làm việc.
Ưm... Đã mấy giờ rồi? - Yoichi
Dậy rồi à!? Lại ăn đi, mì tôi nấu đấy - Ego
Cậu nhìn hắn rồi nhìn bản thân, phía dưới không có gì che ngoài cái quần lót của bản thân.
Dù gì cũng thấy hết rồi, tôi không ngại đâu. Mà sở thích cậu lạ nhỉ, quần lót ren đấy - Ego
Càng nói lại càng ngại, cậu ăn mì mà nuốt không trôi nổi. Thật sự mang đồ lót ren vì nó vừa với lại đẹp còn thuận tiện, dễ cử động.
À, Noa hỏi cậu sao không có mặt. Tôi đã xin phép cho rồi, về nghỉ đi và mang quần này vào - Ego
Hắn đưa cho cậu rồi dọn dẹp, cậu cũng không thiết tha mà mang vào rồi rời đi. Giờ nhìn lại cậu như chịch dạo vậy nhưng cũng không thể vào phòng với cái thân chi chít vết cắn này, càng ngày càng nhiều người biết khiến cậu lo sợ một ngày cái thứ này sẽ giết chết bản thân mình.
Isagiiiii - Bachira
Con ong vàng nhào tới lại bị cậu né mà dập mặt không thương tiếc, gã phồng má mà nhìn cậu một cách đáng thương.
Tại sao lại né, buồn cậu ghê - Bachira
Mình xin lỗi nhưng mình có việc rồi, chào cậu - Isagi
Gã nhìn cậu khó hiểu, khuôn mặt rạng rỡ cũng không cười nữa rồi bỏ đi.
Hên còn được cái áo này - Isagi
Nhìn thân thể càng ngày bị chằn chịt vết đỏ cậu không khỏi lo lắng, giờ Ego cũng biết thì hắn có đuổi cậu đi không, ước mơ sẽ bị dập tắt sao, nhìn bản thân trong gương làm cậu càng buồn càng sợ.
Xin thông báo đã tới giờ tập trung, mời các cầu thủ ra sân.
Vội dẹp đi thứ suy nghĩ đi, cậu thở một hơi dài để bình tĩnh rồi ra sân. Không thể nói, cậu sợ nhất đụng chạm và chắc chắn mấy tên đó sẽ không tha đâu. Nhìn cánh cửa trước mặt mà cậu chẳng muốn vào, thật sự bây giờ cậu mà giả chết thì còn tốt hơn.
Thiếu Yoichi sao? - Noa
Gã lướt nhìn xung quanh nhưng vẫn thiếu cậu và tất nhiên sự trống vắng ấy ai cũng nhận ra.
Kì lạ? Cậu ấy luôn là người tới sớm nhất mà - Chigiri
Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra rồi sao? - Kurona
Ừ - Barou
Bọn họ ngơ ngác nhìn tên nhà vua trước mặt, chẳng lẽ tên này đã làm gì rồi sao.
Ý mày là sao? - Rin
Gã bực bội nhìn hắn, rõ ràng không ai được đụng cậu mà cái tên này không lẽ đã làm gì. Không khí im lặng bao trùm càng nặng thì tiếng nói vang lên.
Xin lỗi mọi người, em có chút vấn đề nên tới trễ - Yoichi
Ổn chứ, trông cậu xanh xao quá - Karasu
Không sao, tớ hơi mệt thôi - Yoichi
Nhìn bộ đồ cậu mặc làm gã hơi khó hiểu nhưng cũng không hỏi thêm, cậu cũng có chút thở phào vì không ai nhận ra điểm bất thường rồi nhìn xung quanh và chắc chắn ánh mắt chạm với cái tên Aiku kia. Hắn không liêm sỉ mà móc hai ngón tay và móc nó khiến cậu đỏ cả mặt.
Giờ tôi sẽ triển khai kế hoạch, xin hãy lắng nghe. Vì sắp tới là kì nghỉ đông nên tôi sẽ có lịch một kì nghỉ cho các cậu tại khu Kusatsu Onsen tại Kusatsu, quận Agatsuma. Đây là món quà của tôi dành cho sự nỗ lực và vất vả của mọi người. Ba ngày nữa sẽ xuất phát - Ego
Giờ tôi sẽ triển khai buổi tập, chạy sân 10 vòng, sút banh vào thành 100 cái mỗi người, hít đất 50 cái. Nhẹ nhàng cho mọi người - Anri
Màn hình tắt ngay làm ai cũng ngơ ra, nghe giống nhẹ chưa. Đúng là không có gì miễn phí nổi.
Nào mọi người, tập trung chạy nào. Mỗi đội chạy theo hàng lần lượt - Lavinho
Cậu thì được miễn tập do không thể nào đi nổi, bọn họ đều cho rằng cậu chỉ hơi mệt mỏi rồi cho qua. Ego ngồi nhìn tôm nhỏ mà cười thầm, có lẽ hắn đã quá mãnh liệt nên làm bị thương cậu rồi.
Bài tập luyện kết thúc nên mọi người nghỉ ngơi, Nagi nhìn cậu bơ vơ nên cũng lại gần thì bị cái tên to tướng trước mặt chắn ngang.
Nhìn tôm nhỏ hôm nay mệt nhỉ? Có vẻ hơi mất sức nhỉ~ - Shidou
Mày không thấy lạ à? - Zantetsu
Hử!? - Shidou
Tao thấy có điều gì kì lạ khi lúc buổi tập trước, mùi hương ấy không phải do từ đống robot y tế mà nó thuộc phần con người - Zantetsu
Mày nói tao xem? - Rin
Khuôn mặt sát khí toả ra từ hắn làm Zantetsu cũng phải dè chừng, Shidou nhìn phản ứng kia cũng cười thầm.
Chắc mày nhìn ra gì à~ Rin - Shidou
Mày câm - Rin
Hả? Kiếm chuyện à... - Shidou
Gã nắm cổ áo Rin mà hầm hầm cứ thế xô sát nhau, tiếng cãi lộn phát ra to làm mọi người để ý và ngay cả cậu.
Hai người bình tĩnh đi, làm ơn... Nếu không bị phạt đấy - Aoshi
Sự ngăn cản cũng không có tác dụng, cả khán phòng cứ ầm lên nhưng không ai để ý bóng dáng cậu.
Nè Nanase... Ha từ từ đã bọn họ - Isagi
Tiền bối, anh hãy cẩn trọng... em em đã biết .... - Nana
Cậu khó hiểu nhìn Nanase đang vô cùng bất an, tay vội vỗ nhẹ lưng cho em ấy thở.
Ngày hôm ấy, em đã biết. Cái lúc mà làm...t tình - Nana
Khuôn mặt xấu hổ nhưng tay cầm chặt tay cậu mà run rẩy.
Anh không được lại gần bọn họ, làm ơn. Chuyến đi tới anh đừng đi - Nana
Hả?? Nanase... - Isagi
Tay vuốt mặt kia đang khóc như đứa trẻ, cậu ôm nhẹ để Nanase có thể bình tĩnh.
Được rồi, yên nào - Isagi
Cậu vuốt mái tóc đen kia mà mỉm cười, cả hai vội trở lại thì thấy mọi thứ đã ổn. Có vẻ cún con không nhớ về vụ làm tình làm cậu cũng thở phào.
Anh không sao đâu, nên em đừng lo nhé. Giờ ta đi thôi - Isagi
Nana gật đầu rồi nhìn bóng lưng cậu, đôi mắt nhìn xuống đất như có điều khó nói liền nhớ lại cuộc trò chuyện lúc ấy.
Trước đó,...
Mày định làm vậy thiệt à? Coi bộ mày cũng để ý tới nó rồi đó hay là do mày vốn biết... - Erik
Thì? Nó là của tao, lão Ego đấy dám đụng vào người của tao - Kaiser
Mày biết không đứa nào là thèm khát nó mà nên mày đừng có làm gì rối ben lên - Erik
Cho dù là gì hay là ai, tao biết ngay cả mày cũng muốn ăn nát nó nên đừng tưởng bở, trước khi đó tao sẽ làm nó phải mang thai con tao thì không ai đụng vào ISAGI YOICHI - Kaiser
Hắn bực bội đi khỏi làm Erik cũng phải dè chừng nhưng gã cũng cười khẩy, lòng không ngừng cho cầu cho tôm nhỏ điều phải sắp đối mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro