Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hatake Kakashi

Tôi ngồi trong quán cà phê, đã ăn đến cái bánh thứ ba, nhưng ông anh trai với Kakashi vẫn ngồi đối diện nhìn nhau, không nói câu nào.

- Ngài Hokage.

Cuối cùng anh trai tôi chọn mở lời trước.

- Tôi không biết Ngài và em gái tôi quen nhau như thế nào, nhưng có những chuyện không thể cưỡng cầu.

- Tôi không thấy cưỡng cầu.

- Em gái tôi ngoài ăn với ngủ, thì không có tài năng hay đức hạnh gì.

- Vô tri hưởng thái bình.

Miếng bánh nuốt xuống đến cổ họng thì bị nghẹn lại.

Tôi có tài kiếm tiền, tuy rằng hình thức có hơi nhạy cảm nhưng chung quy vẫn là những đồng tiền chân chính.

Kakashi hai mắt vẫn như cũ, hấp háy ánh cười nhìn tôi.

Uống ngụm nước, nuốt xuống miếng bánh, tôi ngồi thẳng lại.

- Có lẽ cả Ngài Hokage và anh đều hiểu nhầm chuyện gì đấy.

Hai người đồng loạt nhìn tôi, ánh sáng trong đôi mắt Kakashi tối đi.

- Em với Ngài Hokage không có quan hệ gì cả, việc xảy ra ở Làng Mưa là ngoài ý muốn, sẽ không có lần sau.

Tôi phải tự tạo đường lui. Chơi bời cũng phải có chừng mực, việc để phát sinh quan hệ với một người đàn ông đối với mình chưa hề có một lời khẳng định rõ ràng là điều tôi không thể lặp lại.

Hơn nữa, tôi tự ý thức được vị trí của bản thân.

Kakashi chỉ là lưu luyến thứ khoái cảm điên cuồng ngày hôm đó. Mà thứ khoái cảm này, sẽ còn sung sướng gấp nhiều lần khi làm cùng người mình yêu thương, nhưng tôi không phải người đó.

- Ngoài ý muốn?

Kakashi nheo mắt.

- Đúng, là ngoài ý muốn, sẽ không có lần sau.

Kakashi im lặng, nhìn thật sâu vào mắt tôi.

Tôi tự cổ vũ bản thân, phải dũng cảm, tôi không làm sai!

Kakashi như nghĩ thông chuyện gì, khách sao nói với anh tôi vài câu, thì đứng dậy, rời đi.

Nhìn bóng lưng Kakashi, trong lòng tôi có chút chua xót, nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống.

Bên ngoài làng có bão cát, anh trai đột nhiên có nhiệm vụ, phải rời đi ngay lập tức, tôi đành về phòng nghỉ một mình.

Anh trai rất quan tấm đến chuyến đi lần này, đến phòng nghỉ của tôi cũng chọn nơi có tầm nhìn đẹp, từ ban công có thể nhìn thấy lễ hội rước tượng ở bên dưới.

Gió sa mạc thổi qua tóc mai, không biết Làng Cát đã xây dựng hệ thống thông gió như thế nào trong suốt những năm qua, khiến cho những cơn gió bỏng rát trên sa mạc trở nên dịu dàng, man mát.

Tôi thay váy ngủ, kê ghế ra ban công, nhìn đoàn người tập nấp khua chiêng gõ trống đi bên dưới.

Tôi không có hứng thú với những lễ hội hay thậm chí là những cuộc tụ tập vui chơi. Từ khi còn nhỏ, tôi đã xác định được bản thân lớn lên sẽ không trở thành Shinobi, tôi chỉ muốn sống một cuộc đời bình thường.

Vậy nên giữa những đứa trẻ ngày đêm cố gắng luyện tập tài năng để trở nên xuất sắc, tôi lại thường trốn học chạy vào rừng chơi, mỗi lần đến tối muộn mới về.

Đoàn rước tượng đi qua, một chút nữa có lẽ sẽ bắn pháo hoa, đứng ở ban công này, cũng có thể nhìn thấy.

Tôi hơi khát, nên quay vào trong phòng.

Cầm chai nước hoa quả mình mua cơn chiều, tôi tu ừng ực liên tục vài ngụm rồi thở hắt ra vì thoải mái.

Đột nhiên, cảm giác eo có người túm lấy, miệng bị bịt kín.

An ninh khách sạn này rất tốt. Không có chuyện có kẻ đột nhập vào mà không bị phát hiện, trừ khi, là loại đến thần không biết, đi quỷ không hay. Mà nếu là loại này, thì tôi từ chối phản kháng.

Nhưng bàn tay trên eo lại không thành thật, bắt đầu ra sức xoa miết.

Cướp sắc???

Thì ra tôi hấp dẫn thế!

Tự cắn vào đầu lưỡi, bây giờ là lúc nào rồi mà còn suy nghĩ linh tinh!

Trời đất quay cuồng một trận, tôi bị kẻ đó ném thẳng lên giường, tôi có thói quen tắt đèn khi ở một mình, hiện tại, trong bóng tối, không thề nhìn rõ được khuôn mặt người đang ngồi lên mình.

Hắn xé chính chiếc váy lụa đen mà tôi đang mặc để bịt mắt tôi.

Có tiếng thắt lưng lạch cạch cởi ra. Hai tay bị kéo qua quá đầu, tôi liếm môi, nghĩ cách thương lượng cùng hắn.

- Anh muốn bao nhiêu tiền? Tôi có tiền...

Giọng tôi hơi run lên.

Môi lưỡi hắn áp xuống, hơi thở đàn ông đậm đặc mùi rượu nặng.

Hắn vừa hôm vừa cắn, một tay giữ chặt khớp hàm.

Con mẹ nó! Thực sự là biến thái!

Hai chân tôi quẫy đạp lung tung, giãy dụa kịch liệt tìm cách phản kháng, nhưng đúng như tôi nghĩ, rõ ràng tên này không phải dạng tôi có thể chọc vào.

Hắn lật úp tôi lại, cực kỳ dễ dàng dùng dây lưng buộc chặt hai cái móng mèo của tôi.

- Cút ra cho bà! Thằng chó chết! Bà giết...ức

Những tiếng chửi rủa bị chặn ngang, khi cái quần lót bị lột xuống cùng những mảnh váy rách nát. Hắn dùng chính những mảnh váy rách, nhét chặt vào miệng tôi.

Không muốn! Không thể! Ai đó cứu với!

Hắn kê gối vào sau lưng, đặt tôi nằm ngửa, bàn tay to lớn bắt đầu vuốt ve trên những đường cong cơ thể.

Hai vú dưới sự xoa nắn, như hai cục bột, bị bóp đến biến dạng, dấy lên căng tức cực kỳ, đầu nhũ hoa liên tục cọ sát với những vết chai trong lòng bàn tay hắn, run rẩy đứng lên.

Lưỡi hắn như con rắn, ẩm ướt lướt trên gò má, liếm mút vàng tai, những nụ hôn như chuồn chuồn rơi rớt đầu cổ và xương quai xanh, cuối cùng dừng lại trên ngực chuyển thành cắn mút.

- Hức...

Đầu nhũ tiêm bị hắn ngậm trong miệng, dùng sức hút mạnh, như muốn hút ra linh hồn tôi, đầu lưỡi trườn quanh quầng vú, khi lại dùng răng để day nghiến.

Cơ thể bất chấp trí não kêu gào phản kháng, dưới kích thích vừa dịu dàng vừa bá đạo của hắn, nhanh chóng nóng lên, run rẩy, miệng huyệt phía dưới âm ỉ rỉ ra chất lỏng.

Tôi nghe rõ tiếng hắn cười.

Đùi bị đẩy lên.

Nhớp nháp môi lưỡi dính chặt lấy vùng kín đang hưng phấn.

Mắt không nhìn thấy, khiến cho mọi giác quan trên cơ thể trở nên nhạy cảm hơn.

Tôi có thể cảm nhận rõ ràng chiếc lưỡi nhám, dài và khỏe của người đàn ông sục sạc từng góc ngách đóa hoa.

Hắn liếm lên hoa hạch sưng tròn, đảo qua đảo lại.

Cơ thể như phải bỏng, sống lưng căng cứng trước những khoái cảm dồn dập đánh tới. Từ sau đêm phát sinh quan hệ với Kakashi, tôi thậm chí còn không tự thủ dâm, cơ thể vắng vẻ lâu ngày trở nên cực kỳ vui thích với những hành động thân mật từ người kia.

- Hưm...ưm...ức...

Khi cái lưỡi trườn vào bên trong hoa huyệt, liếm lên vách tường chật hẹp, hai má đùi run rẩy, bắp chân căng cứng, hoa hạch cũng bị hắn túm lấy coi như đồ chơi rồi vân vê.

Sung sướng khiến mười đầu ngón chân tôi quắp lại.

Hai ngón tay chen chúc cùng với chiếc lưỡi, moi móc trong huyệt thịt khốn khổ, thuận lợi tìm được điểm nhạy cảm, chọc mạnh lên.

- Ứm!

Miệng bị nhét vải, mọi câu từ đều biến thành tiếng rên rỉ vụn vặt không thể thoát khỏi cổ họng.

Không chịu được! Khoái cảm chạy rần rần khắp sống lưng.

Cơ thể tôi căng cứng, run rẩy đạt cao trào.

Dị vật kê sát vào đóa hoa lầy lội, quy đầu to lớn cọ cọ hoa hạch.

- Hưm hưm...

Vừa mới trải qua cao trào, sức lực gần như bị rút hết, tôi chỉ có thể ngẩng cổ, cố gắng rướn người thoát khỏi kìm kẹp nhưng cuối cùng vẫn bị lôi lại.

Một chân bị đè ngang sang một bên, một chân bị hắn khoác lên trên vai.

Dương vật nóng như thép nung ngang tàn xé mở tầng lớp thịt mềm, xông tới, mạnh bạo đâm lút cán, bụng dưới có cảm giác bị đâm thủng.

Tôi khóc nấc lên.

Vải che mắt được bỏ xuống.

Bụp! Bụp!

Pháo hoa bên ngoài bắn lên, bừng sáng không gian tăm tối trong phòng.

Hai mắt đen lay láy, có chút ánh sáng lấp lánh như sao, mũi cao, môi hồng, cả người cơ bắp hừng hực hormone nam tính.

Dưới thứ anh sáng nhiều màu sắc của pháo hoa, từng đường nét hệt như một bức tranh nghệ thuật, vừa quyến rũ, vừa mạnh mẽ.

Hatake Kakashi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro