Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Cái nhìn đầu tiên qua hòm sáu tấm (3)

Thiên Giới - Yên Vân cốc

Yên Vân cốc là nơi cư ngụ của Nara thị tộc, nằm ở tầng trời thứ hai mươi tư, quanh năm bao phủ bởi mây mù, được xem là một trong những danh lam thắng cảnh lâu đời nhất Thiên giới. Nơi đây không bị ảnh hưởng bởi thế giới hỗn tạp bên ngoài, bốn mùa tươi tốt, cảnh sắc đẹp tươi. Khung cảnh thanh bình ngay từ lúc mới bước chân vào, khiến cho lòng người thư thả, tâm hồn vì vậy cũng khoan khoái dễ chịu.

Lúc này, cả Yên Vân cốc tựa như một bức tranh với sắc màu xanh làm gam màu chính. Chỉ thấy màu xanh tươi mới của cỏ cây, màu xanh thăm thăm của đất trời, màu xanh biêng biếc của nước hồ trong veo, tất cả tạo nên một phong canh non nước hữu tình, xứng danh tiên cảnh. Gió núi nhẹ thổi mang theo không khí mát lành và hương hoa dìu dịu, khiến cho chiếc thuyền gỗ nhỏ đang neo cạnh hồ cũng thoáng chao nghiêng. Bên trong ngôi nhà gỗ, ở ngay trong sân hướng ra hồ, có ba người đang cùng ngồi chơi cờ.

Lão nhân tuổi tác đã cao, trên người mặc y phục màu xanh xám, đang ngồi trước hai bàn cờ ngọc để cạnh nhau, một cờ Shogi và một cờ vây. Lão nhân tóc đã bạc, trên cằm là hàng râu dài, dáng người cao nhưng hơi gầy, đôi mắt đầy những vết chân chim nhưng ánh nhìn lại rất tinh tường, cả người toát lên phong thái của một tiên nhân đức cao vọng trọng, vô cùng đẹp lão. Lão nhân đang cùng một lúc chơi hai ván cờ, đấu với hai kỳ thủ khác nhau, và cả hai đều trẻ hơn rất nhiều so với lão.

Người chơi cờ Shogi với lão là một nam tử trẻ tuổi mặc áo màu xanh thiên thanh, đằng sau thêu họa tiết mây cỏ. Nam tử bộ dáng chững chạc đường hoàng, chiều cao không tệ, tóc đen không quá dài nhưng cũng đủ để búi lại thành kiểu cây chổi ở sau gáy. Gương mặt hắn không quá mức tuấn mỹ nhưng lại rất khôi ngô dễ nhìn, với đôi mắt phượng màu nâu quế cực kỳ sắc sảo, mi tâm rõ ràng, tai cao hơn lông mày - một nét ngoại hình của người thông tuệ minh mẫn. Trên người hắn tỏa ra khí chất của người đọc sách am hiểu thi thư lễ nghĩa, chính là vừa lịch lãm lại vừa thong dong, vừa thanh tao lại vừa tuấn dật, vừa thâm thúy lại vừa nhãn nhã ung dung, tựa như thiên hạ có đổi dời, thì hắn cũng bàng quan không chuyển biến.

Ngồi bên cạnh nam tử - người đồng thời cũng là đấu thủ cờ vây với lão nhân kia, là một nữ nhân trẻ tuổi. Nữ nhân vóc dáng nhỏ nhắn, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, trên người mặc y phục đen thêu bạch hạc vân quy, là một cô gái đặc biệt xinh đẹp. Da trắng mịn như tuyết, tóc trắng mềm như mây, cặp môi xinh xinh đỏ hồng, hàng mi cong cong như vầng trăng hạ huyền, đôi bàn tay búp măng xinh xắn, ngoại hình thực sự trẻ hơn so với tuổi. Nổi bật nhất trên gương mặt căn đối nét nào ra nét ấy chính là cặp mắt nai trong trẻo hút hồn. Tất cả pha trộn lại, tạo thành một vẻ đẹp có phần ma mị cổ quái nhưng cũng phảng phất sự ngây thơ ngơ ngác của một con nai trắng nhỏ có thể đạp chết cả người đi săn.

Cả ba con người, một già hai trẻ đang chơi cờ với nhau. Ba người này, lão già là Thọ Lão nhân Nara Suzaku - vị thần đứng đầu trong Thất phúc thần, nam tử là Kim Đỉnh Ngọc chân quân Nara Shikamaru, nữ nhân là Huyền Thất nguyên quân Nara Hotarubi, đều là thần tiên có chức sắc trên Thiên đình cả.

Shikamaru xuất một quân Mã, điềm đạm cất lời. "Vừa rồi bột cáp (bồ câu) của con vừa đưa tin đến, rằng Dạ Du thần đã chính thức trở về rồi, cả địa phủ đang làm lễ tẩy trần cho hắn ta, không khí rất là náo nhiệt."

Hotarubi đặt một con cờ vây màu đen vào giao điểm, tiện thể bắt luôn một quân trắng, nhẹ nhàng nói tiếp. "Dạ Du thần là cháu trai của Nguyên thiên đại đế, bởi vì hắn trở về cho nên phu quân mới đưa con về mẫu tộc một thời gian, bởi sợ sự xuất hiện của con trong buổi lễ tẩy trần sẽ làm cho Nguyên thiên đại đế không hài lòng. Dù sao thì Shimura và Nara cũng đâu có thích nhau bao giờ."

Suzaku nghe vậy, chòm râu dài khẽ rung lên để lộ ý cười nhạt. "Shimura à, vừa nhắc lại nhớ tới thằng cháu rể mắt trắng quý hóa của ta, không phải hiện tại nó cũng đang làm việc cho Shimura Danzo đó sao."

Thọ Lão nhân nói xong liền hạ một quân cờ trắng, cũng bắt được một quân đen của đối thủ. Huyền Thất nguyên quân thấy thế thì chau mày suy nghĩ tìm cách vây lại được lãnh địa trên bàn cờ, hạ một quân cờ đen xuống, lại nói. "Ông nội thật là... Con gả cho phu quân cũng được ba mươi năm, ông cứ phải mặt nặng mày nhẹ với chàng sao ? Chẳng nhẽ ông muốn bọn con phu thê không hòa hợp, ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng sao ?"

Suzaku nhìn nước cờ của cháu gái, rất nhanh đã đặt cờ trắng của mình xuống, đáp. "Phu thê ba vạn năm còn hòa ly được thì ba mươi năm đã là gì."

Hotarubi nghe thế, liền quay sang Shikamaru như để cầu trợ giúp. Kim Đỉnh Ngọc chân quân thấy muội muội cầu viện mình, định nói đỡ vài lời nhưng đã bị Suzaku chặn lại. "Không cần phải nhờ đại ca ngươi nói giúp." Nói xong, Thọ Lão nhân xuất một quân Xe trên bàn cờ Shogi. "Ngươi đã có lòng với Hyuga Neji như thế, thì ba hôm nữa hắn tới đón ngươi, ngươi cứ theo hắn trở về Minh giới đi. Uổng công ông nội thấy ngươi chịu thiệt thòi, còn tìm cách lấy lại công đạo cho ngươi."

Hotarubi đưa tay lên cầm một con quân đen, vân vê nó trong tay chưa hạ xuống bàn cờ. Đôi mắt nai ngước lên nhìn ông nội, nhẹ nói. "Đúng là ban đầu con cũng cảm thấy mình ủy khuất, nhưng phu quân đối với con rất tốt, cho nên cũng ít nhiều nguôi ngoai rồi."

Lời vừa nói ra đã khiến cho đôi mắt già nua tinh tường của Thọ lão nhân ánh lên vài tia sắc lẻm. Shikamaru thấy ông nội đã để lộ sát khí rồi, vậy là liền xuất quân. "Chiếu tướng !"

Suzaku thấy mình đã bị cháu trai chiếu tướng, cho nên liền chuyển hướng tập trung sang bàn cờ Shogi. Nhìn nước cờ mà Shikamaru vừa đánh, lão gật gù để lộ sự hài lòng. "Khá lắm. Shika chơi cờ ngày càng khá."

Sau rồi lại quay sang bàn cờ vây đánh với Hotarubi. "Còn ngươi thì đúng là ngày càng không có tiền đồ, nhìn diện tích lãnh thổ của ngươi mà xem."

Hotarubi thấy vậy thì nhẹ đáp. "Ván cờ còn chưa kết thúc, thế cục cuối cùng về tay ai cũng không thể nói trước được, huống chi con tiền đồ vô hạn lượng." Xong rồi liền hạ quân cờ đang cầm trong tay xuống. Suzaku nhìn nước cờ của cháu gái, quả nhiên thế cục vẫn chưa kết thúc được, vậy là tiếp tục xuất quân, dồn sức dồn đối phương vào tử địa.

Shikamaru nhìn bàn cờ tranh đoạt quyết liệt của ông nội và muội muội, thì liền chống tay ra sau đầu, thở dài nói một câu. "Bây giờ thì con đã thấm thía thế nào là lời đã nói ra như mũi tên bắn đi không thể thu lại. Nếu biết nhắc tới Shimura Sai khiến cho ông nội cùng Rubi thành ra như vậy, thì con đã không hé răng nửa lời."

Từ thuở hồng hoang, ngay từ lúc khai thiên lập địa, Shimura tộc thần và Nara tộc thần đã đối đầu không ngừng, cạnh tranh không dứt, tranh đấu liên miên. Mặc dù về sau đã cùng thề trung thành với Ngọc Hoàng Thượng Đế, nhưng mối quan hệ đối địch này cũng không thể chuyển thành giao hảo cho được.

Thế hệ này, người đứng đầu của Shimura là Shimura Danzo - Địa phủ Chí tôn Bắc Âm đồng thời cũng là Phong đô Nguyên Thiên đại đế, còn người đứng đầu của Nara chính là Nara Suzaku - Thất lão nhân - vị tiên nhân đứng đầu Thất phúc thần - những vị thần mang bảo hộ cho những điều may mắn và tốt đẹp. Hai vị lão nhân, một người ngự ở âm phủ, một người ngự ở tầng mây, tất nhiên không hề yêu quý lẫn nhau rồi. Không chỉ vì truyền thống gia tộc bắt nó phải thế, mà vì bản thân địa vị lẫn đạo tu hành của hai người đã không thể nhìn chung một hướng. Danzo là Địa phủ Chí tôn Bắc Âm, là người cai quản linh hồn của các sinh vật sống. Còn Suzaku lại là vị thần của trường thọ, công việc của hai người chỉ nhìn qua thôi là cũng đã thấy không thể chung hòa nổi rồi.

Hai vị thần tiên lão nhân vì vậy mà cũng tranh chấp hơn thua không ngừng. Lúc trẻ thì so nhau về tu vi pháp lực, lúc già thì so nhau về đường con đường cháu. Nếu như Danzo có bốn người con trai, tự hào khắp nơi là nhà phải có đủ bốn cột trụ mới vững trãi, thì Suzaku cũng không kém cạnh, có bốn người con đủ hai trai hai gái, nói là mình đủ nếp đủ tẻ, không như ai đó chỉ có con một bề. Chỉ là xét về đường cháu chắt, thì Nguyên Thiên đại đế có bảy người cháu nội, còn Thọ lão nhân chỉ có năm người cháu cả ngoại lẫn nội mà thôi. Nhưng thôi cũng không sao, bởi Thọ lão nhân đã từng dõng dạc nói khắp Lục giới, rằng hàng ngoại thì tốt hơn hàng nội.

Thiên đình có Cửu diệu tinh quân, chính là chín vị thần trông coi chín thiên thể lớn nhất chuyển động trên bầu trời, lần lượt Thái Dương (mặt trời), Thái Âm (mặt trăng), Thái Bạch (sao kim), Mộc Đức (sao mộc), Thủy Đức (sao thủy), Hỏa Đức (sao hỏa), Thổ Đức (sao thổ),  La Hầu (sao la hầu), Kế Đô (sao kế đô). Con trai út của Suzaku - Nara Hiroshi, chính là Thái Bạch tinh quân của Thiên đình, ba mươi năm trước đã cùng với Thái Âm tinh quân Hyuga Hizashi có xích mích không nhỏ, cuối cùng dẫn tới việc đem pháp bảo ra đấu nhau một trận, khiến cho cả hai bên cùng tổn hao nguyên khí thần lực.

Ngọc Hoàng Thượng Đế biết chuyện liền đứng ra phân xử, cán cân thế nào lại nghiêng về phía Thái Âm tinh quân. Thái Bạch tinh quân vì thế phải đứng ra bồi thường. Chỉ là Hizashi nói mình không cần Hiroshi phải bồi thường, tuy nhiên thì vẫn nhận, cho nên Hiroshi bồi thường cái gì thì cứ cho con trai của ông ta là Hyuga Neji nhận thay đi. Hiroshi tất nhiên lòng không phục, nhưng Ngọc Đế đã có lệnh, nên cũng đành phải tuân theo, cho nên liền hỏi, không biết Bạch Vô Thường muốn cái gì để ông bồi thường. Neji chỉ nói một câu rất đơn giản, là Hiroshi lúc về nhà, chạm phải cái gì đầu tiên thì cứ đưa cho hắn thứ đó.

Hôm đó Hiroshi về nhà. Nữ nhi của ông, chính là Huyền Thất nguyên quân Hotarubi, vì lo lắng cho cha cho nên đã chạy ra ôm ông trước tiên. Hiroshi nhớ đến lời mà Neji nói, trong lòng đã biết mình phải làm gì, nhưng mà Neji dù sao cũng là Bạch Vô Thường của địa phủ, làm việc dưới trướng Shimura Danzo, không chỉ Hiroshi mà cả Suzaku lẫn Nara, tất nhiên không thể để cho Hotarubi theo hắn ta đến Minh giới được.

Cho nên nhà Nara đã thay mận đổi đào, đem một lễ vật khác thập phần quý trọng khác, nói là bồi thường cho Hyuga. Chỉ là Neji chỉ vừa nhìn đã cười nhẹ một cái, bảo đó không phải là thứ đầu tiên mà Hiroshi chạm vào khi về nhà, rằng không có gì qua mắt nổi Bạch Nhãn, cho nên đừng có trộm long tráo phụng nữa mà đem người thật đến đây đi. Nara tộc tất nhiên không chịu. Vậy là Bạch Vô Thường liền đích thân lên Thiên đình tấu với Ngọc Đế, khiến cho Thiên đình náo loạn một phen. Cuối cùng thì Ngọc Đế đích thân ban hôn, Nara tộc không thể làm khác được, đành phải gả Huyền Thất nguyên quân đến Minh giới.

Thực ra mà nói, Neji và Hotarubi cũng rất là xứng đôi. Hyuga và Nara đều là thần tộc lâu đời từ buổi khởi nguyên khai thiên lập địa. Chàng là Bạch Vô Thường một trong Thập đại Âm soái của địa phủ, danh tiếng vang danh lục giới, nàng là Huyền Thất nguyên quân, tuổi còn trẻ đã phi thăng lên hàng ngũ này trong thiên giới cũng là điều hiếm thấy. Nếu như Neji có phụ mẫu là Thái Âm tinh quân và Chu Tước tinh quân, thì Hotarubi lại có thân sinh là Thái Bạch tinh quân và Đông Hoa tiên cô. Hai người thành đôi cũng xem như là môn đăng hộ đối, nhưng mà nhà Nara đối với hôn sự này mà nói, chính là cảm thấy bản thân chịu thiệt thòi lớn rồi.

Hotarubi xuất giá từ Yên Vân cốc đến Minh giới, từ của hồi môn nhà mẹ đẻ lẫn sính lễ nhà chồng đều rất quý giá, long trọng vô cùng. Chỉ là đối với việc tiên tử trên Thiên cung gả cho Âm soái của Địa phủ, cũng khiến cho lục giới bàn tán không ngớt. Nhiều người còn bảo, Thái Âm tinh quân và Thái Bạch tinh quân mối quan hệ không tốt như vậy, chưa kể cấp trên của Bạch Vô Thường và ông nội của Huyền Thất nguyên quân là kẻ địch vạn năm, chúng ta hãy thử cược xem bao giờ hai người họ chia tay. Nhưng Neji và Hotarubi thành thân đã ba mươi năm, đến giờ vẫn không có điều tiếng gì, phu thê vẫn hạnh phúc ân ái, xem ra cũng khiến cho không ít người thất vọng.

...

Phàm giới - Thành Kim Hoa - Cô nhi viện Nghi Tâm

Một buổi tối không trăng không sao, trên trời còn còn có những vệt đen vệt đỏ vô cùng hắc ám. Sarutobi Konohamaru ở trên bàn thờ Thần Tài - Thổ Địa nhìn ra, cảm thấy bầu trời tối nay thực sự không đẹp.

Konohamaru là Thổ Địa của cô nhi viện Nghi Tâm này đã tròn ba năm. Những gia đình ở Hạ giới hầu như nhà nào cũng thờ Thần Tài - Thổ Địa cả. Câu nói từ thời xa xưa "Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá" chính là nói đến Thổ Địa, vị thần cai quản những mảnh đất nơi mà mình được thờ cúng, trông coi gia đình, dự định họa phúc.

Thổ Địa thường được thờ chung với Thần Tài. Thần Tài là vị thần trông coi tiền tài cho gia chủ và đem lại may mắn. Phàm là người kinh doanh buôn bán thì đều có bàn thờ Thần Tài cả, và tất nhiên, ngay cả những gia đình bình thường không làm ăn buôn bán, thì cũng có thể thờ vị thần này để được phù trợ may mắn và tài lộc.

Mỗi gia đình nếu có tâm thờ cúng, thì đều có Thổ Công và Thần Tài của riêng nhà mình. Khi gia chủ làm lễ thỉnh, thì Thiên đình sẽ cử người phù hợp để về làm Thổ Công và Thần Tài của gia đình đó. Tài lộc mà gia đình đó được phù trợ, còn phụ thuộc vào phước phần của họ. Có những người làm ăn mãi vẫn thua lỗ, nhưng có người lại ăn nên làm ra. Đôi khi việc đó không phải là do Thần Tài - Thổ Địa không phù hộ cho gia chủ, mà là do phước phần chưa đủ, hoặc là phúc phận của bọn họ chưa tới mà thôi.

Thần Tài và Thổ Địa khi được thỉnh về, thì bàn thờ sẽ là nơi trú ngụ và sinh sống của bọn họ khi là vị thần bảo hộ cho gia đình đó. Một ngôi nhà mà không có Thổ Địa canh giữ, thì rất dễ là nơi trú ngụ của yêu ma quỷ quái.

Như đã nói ở phía trên, Sarutobi Konohamaru chính là Thổ Địa của cô nhi viện Nghi Tâm này. Trước cậu là một tiền bối Thổ Địa kỳ cựu khác, nhưng vì ông ấy quyết định về hưu, cho nên Thiên đình mới cử cậu xuống đây đảm nhận nhiệm vụ thay ông ấy, tính ra đã được ba năm tròn. Konohamaru hiện tại chưa đến một ngàn tuổi, tuổi tác so với thần tiên tính ra cũng còn trẻ lắm. Thế nhưng tu vi pháp lực của cậu so với độ tuổi mà nói, cũng rất là có thành tựu.

Konohamaru xuất thân cũng được xem là danh giá. Thần tộc của cậu là tộc Sarutobi, ông nội cậu là Đông nhạc Thái sơn Thiên tề Nhân thánh đại đế -  Sarutobi Hiruzen, người trông coi Thái Sơn - một trong năm ngọn núi long mạch trấn yểm ở trần gian. Còn chú của cậu, chính là Thiên Hựu nguyên soái trên Thiên đình - Sarutobi Asuma. Gia tộc Sarutobi đối với việc dưỡng dục con cháu rất nghiêm khắc, cho nên Konohamaru vì thế không thể ngồi mát ăn bát vàng, đối với việc tu hành càng phải thêm nghiêm túc chú tâm. Con đường thành danh lập nghiệp của Konohamaru cũng phải bắt đầu từ con số không, nghĩa là lần lượt đi lên từ vị trí thấp nhất. Thổ Địa của một ngôi nhà trong một tòa thành nhỏ, chức vụ này so với các đại tiên trên Thiên đình cũng chỉ là một vị thần nhỏ mà thôi, và đây là chức danh đầu tiên mà Konohamaru nhận được.

Người cùng làm việc đồng thời là bạn cùng nhà với Konohamaru trong cô nhi viện này chính là Naruto. Trước khi Konohamaru về đây làm Thổ Địa, thì Naruto đã ở đây trước làm Thần Tài rồi. Konohamaru không biết Naruto xuất thân thế nào, bởi hắn chưa bao giờ mở miệng nói về chuyện đó, chỉ biết Naruto pháp lực rất lợi hại, thường xuyên giúp cậu tu luyện, cậu gặp khó khăn thì luôn sẵn sàng giúp đỡ. Konohamaru vì vậy rất yêu quý và nể phục, không chỉ cùng người ta kết nghĩa huynh đệ, mà còn gọi người ta là ca ca. Phong thái của Naruto ca ca thực sự rất hợp với vị trí Thần Tài. Tóc của hắn vàng rực như ánh mặt trời, mắt xanh như đại dương sâu thẳm, chiều cao thực tốt, hai bên má mỗi bên còn có ba vệt như râu mèo, nhìn qua đã thấy ấn tượng và phát tài phát lộc rồi.

Chỉ là, dù cho Naruto pháp lực rất bá còn Konohamaru pháp lực cũng rất khá, thì cô nhi viện Nghi Tâm cũng không khấm khá được hơn chút nào. Nơi này nhận nuôi cô nhi không cha không mẹ hoặc bị bỏ rơi không người nuôi dưỡng, số phận của những đứa bé này khi sinh ra đã định là mệnh khổ. Cho dù Naruto và Konohamaru có cố hết sức, thì cũng không có thể có cách thay đổi hoàn toàn vận mệnh của người phàm, bằng không bọn họ nhất định sẽ bị thiên lôi đánh chết.

Gia chủ ở cô nhi viện Nghi Tâm mặc dù không có của ăn của để, nhưng đối với việc lễ bái thần thánh cũng rất thành tâm. Mỗi dịp lễ tết đều cúng Thần Tài - Thổ Địa theo khả năng có thể của mình. Cho nên Naruto và Konohamaru cũng chưa từng có ý định bỏ đi tìm nhà khác.

Lúc này, cô nhi viện Nghi Tâm chìm trong tĩnh lặng vô cùng. Mấy đứa bé còn đang ẵm ngửa đã được các nhũ nương dỗ đi ngủ, còn những người lớn hơn thì đã theo đại nương ra ngoài. Gia tộc giàu nhất thành Kim Hoa - nhà Kurosagi có người con trai vừa mất, bọn họ tổ chức tang lễ rất to, và cả thành đều đến lễ tang để chia buồn với gia tộc Kurosagi. Cô nhi viện này cũng không ngoại lệ.

Nhà Kurosagi cũng cúng cho Thần Tài - Thổ Địa nhà mình rất nhiều, để bọn họ có thể chăm lo và dẫn đường cho cậu con trai vừa mất. Naruto vì vậy cũng phải ghé qua dinh thự Kurosagi, một là để hỏi thăm tình hình xem có cần giúp đỡ gì không, bởi vì Thần Tài - Thổ Địa của các nhà đều quen nhau cả, hai là cũng vì được bên đó mời sang ăn. Cả Konohamaru lẫn Naruto đều được mời đi ăn, nhưng cả Thần Tài và Thổ Địa đều bỏ đi hết thì không hay, cho nên Konohamaru quyết định ở lại, và Naruto bảo sang nhà Kurosagi ăn có gì ngon sẽ đem về cho cậu.

Vậy cho nên lúc này Konohamaru đang ở trên bàn thờ, nhìn ra ngoài. Công việc của một Thổ Địa là phải trông coi đất đai nhà cửa cho gia chủ. Cô nhi viện này có rất nhiều trẻ con, vì vậy cũng dễ là mục tiêu của đám yêu ma quỷ quái, và đại nương trong cô nhi viện cũng thỉnh thêm cả Phật Bà nữa.

Konohamaru tựa lưng nhìn một lúc, thì thấy xa xa ở phía cửa sân viện, thì đại nương đã cùng với mọi người trong nhà đã trở về. Vì biết là những đứa bé đã đi ngủ, cho nên bọn họ đều cố gắng đi lại thật êm, ngay cả tiếng mờ cửa cũng thật khẽ khàng, để không làm cho mấy đứa trẻ kia thức giấc. Konohamaru bất giác đưa mắt về phía hai thiếu nữ đi cuối cùng, một tóc vàng và một tóc hồng kia. Đó là Ino và Sakura, hai cô nương lớn lên trong cô nhi viện này.

Naruto đã kể cho Konohamaru nghe lai lịch của từng đứa trẻ trong cô nhi viện Nghi Tâm, trong đó có cả của Ino và Sakura. Nếu như Ino là không rõ cha mẹ, bị bỏ rơi gần giếng cạn, thì Sakura chính là huyết mạch thân sinh của thành chủ thành Kim Hoa, nhưng vì sinh mẫu chỉ là ca cơ địa vị thấp kém, cho nên mới bị bỏ rơi ở cô nhi viện này. Mọi đứa trẻ ở cô nhi viện Nghi Tâm, những đứa có cha mẹ qua đời hết cả không thân không thích chỉ chiếm số ít, còn lại đa phần toàn là bị người thân nhẫn tâm vứt bỏ. Việc vứt bỏ con cái cho bọn chúng tự sinh tự diệt là một tội nghiệt rất nặng, khi chết xuống địa phủ nhất định Thập điện Diêm Vương sẽ không bỏ qua.

Cả Ino và Sakura hiện tại đều đang trong độ tuổi trăng rằm. Con gái phàm giới ở độ tuổi này thì cũng có thể đính hôn, đợi một, hai năm nữa là có thể gả đi được rồi, nhưng cho đến thời điểm này, cả hai cô gái vẫn chưa tìm được mối tốt nào để chờ gả. Mặc dù ngoại hình của Sakura lẫn Ino đều thật xuất chúng, nhưng quan niệm "Lấy vợ xem tông, lấy chồng xem giống" vẫn được nhiều người xem là chân lý. Ino cùng Sakura đều là cô nhi, một người không rõ cha mẹ còn một người có gốc gác không trong sạch, cho nên phàm là nhà tử tế trong thành cũng sẽ không muốn cưới cô con dâu như vậy. Mà nhà phức tạp hơn, nếu gả vào chắc chắn sẽ chịu khổ.

Konohamaru ở cô nhi viện vài năm, người trong cô nhi viện đều thành tâm cả, cậu cũng muốn giúp họ, tuy nhiên số mệnh phàm nhân không phải là thứ ngươi có thể tự động quyết định. Nếu như ai cũng như Konohamaru, thì lục giới sẽ đại loạn mất.

Ino và Sakura nắm tay nhau đi vào trong nhà. Khoảnh khắc đi qua bàn thờ Thần Tài - Thổ Địa, cả hai cô gái đều dừng lại thắp cho Konohamaru và Naruto một nén nhang, sau đó mới đi vào sâu bên trong trạch viện. Konohamaru ngoái đầu nhìn theo hai cô gái, và bỗng nhiên Ino quay lại, trong thoáng chốc đôi mắt xanh của cô gái tóc vàng cùng đôi mắt của Konohamaru bất chợt giao nhau.

"Sao vậy ?" Sakura thấy bạn mình quay lại thì nhẹ nhàng hỏi.

Và rất nhanh Ino đã đáp. "À, không có gì đâu. Chúng ta vào nhà thay đồ đi ngủ thôi."

Konohamaru nhìn cảnh đó, liền thở phào một cái. Lúc cậu mới đến đây, Naruto đã nói với cậu, là cô gái Ino này có một năng lực rất đặc biệt, đó chính là có thể nhìn thấy linh hồn của người chết và tất nhiên là đôi khi cô cũng có thể thấy được nhân dạng của thần tiên bọn họ. Cho nên ở trong nhà này, việc ẩn thân là rất quan trọng. Nếu như không cẩn thận có thể sẽ bị Ino nhìn ra mất. Mặc dù nói bọn họ là Thần Tài - Thổ Địa của ngôi nhà này, nhưng thần tiên ngoại trừ trong trường hợp bất đắc dĩ hay bất khả kháng, thì phải hạn chế không được để lộ thân phận của mình với phàm nhân. Nếu không thì rất có thể, bọn họ sẽ vô tình thay đổi số kiếp của phàm nhân này, theo chiều hướng tốt lên hay xấu hơn thì cũng khó nói trước được lắm.

Konohamaru nhiều khi tự hỏi, năng lực của Ino cô nương cũng có thể xem là một năng lực tâm linh lợi hại đó chứ. Tại sao cô ấy không rời cô nhi viện, theo một đạo quán nào đó mà tu hành nhỉ, biết đâu sau mấy kiếp tu luyện, có thể được thăng tiên thì sao ? Nhưng rồi Naruto đã trả lời cậu, rằng số mệnh của Ino là vận số hút ma quỷ, việc tu hành đối với cô ấy mà nói, cũng chưa chắc đã là một con đường thích hợp của kiếp này, mà cho dù nó có thích hợp, thì cũng phải là để cô ấy tự mình nhận ra.

"Kono, đệ đang nghĩ gì vậy ?" Konohamaru đang suy tư thì bên ngoài bàn thờ đã vang lên tiếng gọi. Naruto đã về rồi, và ngay lập tức cậu đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức.

Naruto đi vào, cười cười, vui vẻ nói. "Huynh mang nhiều đồ ăn về cho đệ lắm này. Nhà Kurosagi mặc dù cúng đồ chay nhưng ăn ngon lắm."

Dù cô nhi viện không bao giờ bỏ bê Thần Tài - Thổ Địa, nhưng bọn họ điều kiện kinh tế có giới hạn, cho nên đồ cúng cũng chẳng xa hoa thừa mứa bao giờ. Konohamaru tất nhiên cũng không chê gia chủ nghèo, hơn nữa cậu là thần tiên, sinh ra đã có tiên cốt và tiên tịch, không ăn đồ ăn bình thường thì hít hương nhang cũng có thể duy trì pháp lực. Nhưng nhiều khi được ăn thỏa thích một bữa cũng vui vậy.

Naruto dọn đồ ăn ra, và Konohamaru được một bữa no nê, món nào cũng ngon cả. Trong lúc cậu ăn, Naruto ngồi bên cạnh kể chuyện.

"...Ta nghe Thần Tài và Thổ Địa của nhà Kurosagi nói, là vị tam thiếu gia này, không phải là người bình thường. Hắn ta chính là Dạ Du thần đầu thai chuyển kiếp, vì mắc tội nên phải chịu phạt năm trăm năm ở trần gian, khổ cực mười kiếp. Nay thời hạn đã hết, hắn trở về địa phủ thôi..."

Konohamaru húp canh bánh bao, sau rồi liền đăm chiêu nói. "Nếu hắn ta là Dạ Du thần, thì chính là cháu trai của Nguyên Thiên đại đế, đứng vào hàng Thập đại Âm soái rồi. Ông nội của đệ và Nguyên Thiên đại đế cũng có giao tình đó. Nhân vật tầm cỡ như vậy, sao đợi cho tới khi hắn đi rồi thì chúng ta mới biết nhỉ ?"

Naruto nghe vậy thì bật cười. "Bởi vì hắn chính là nhân vật tầm cỡ như vậy, cho nên phải đợi cho hắn đi rồi thì Thần Tài và Thổ Địa nhà đó mới dám tiết lộ ra. Đệ nghĩ Shimura Danzo sẽ để cho thân phận cháu trai mình bị lộ như thế hay sao ?"

Lời nói của Naruto khiến cho Konohamaru gật gù, lòng nghĩ, mình đúng là đã nghĩ đơn giản quá rồi.

"Vậy là nhà Kurosagi sau này phước phần lớn lắm đây. Dù gì thì cũng đã nuôi cháu trai của Địa phủ Chí tôn Bắc Âm lâu như vậy." Konohamaru nói xong thì ăn thêm bánh trôi. Công nhận là bánh rất ngon, vỏ bánh mềm mịn, đường ngọt mà không ngấy, khi nhai vào chỉ thấy deo dẻo, ăn một viên lại muốn ăn thêm viên nữa.

Ăn xong, cậu nhóc Thổ Địa trẻ tuổi liền bâng quơ thốt lên một câu vu vơ. "Còn phước phần của gia chủ nhà chúng ta thì không biết bao giờ mới tới đây ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro