Oneshots: Shikatema
Oneshots mk ngẫu hứng viết, đây là cặp mk thik nhất trong Naruto chỉ sau Sasusaku, mong m.n ủng hộ
____________________________________
Author: Hanako-chan
Rating: K
Status: Hoàn thành
____________________________________
Những ngày cuối tháng bảy ảm đạm và nhạt nhẽo. Nắng lười biếng trườn mình trên mặt đất, thả dài qua những ngọn đồi và mặc cho gió trêu ghẹo. Cánh cổng làng Lá khép lại, bóng đổ dài méo mó trên nền cỏ, lấm lét chút ánh hoàng hôn le lói. Người con trai với mái tóc nâu, được buộc cao trên đỉnh đầu đứng đó, vẻ mặt anh lộ rõ vẻ khổ sở xen lẫn chút bối rối. Anh ấp úng chào cô gái tóc vàng kia mà không biết nên mở đầu cuộc đối thoại bằng cách nào.
Không phải là anh không có gì muốn nói với cô, chỉ là anh đang cố tình trốn tránh việc này. Anh đã cố tình cắm đầu vào nhiệm vụ với đội 10 khi được ngài Hokage giao cho nhiệm vụ dài hạn ở làng Sương Mù. Nhiệm vụ này chắc cũng phải mất vài tuần mới xong, anh định bụng sẽ ra đi trong lặng im.
Sau đại chiến nhẫn giả, Shikamaru và Temari đã chính thức hẹn hò. Cô hiện giờ đang là trợ lí cho Kazekage ở làng Cát, mấy hôm trước cô có cùng với Gaara sang làng Lá có việc. Cô và anh cuối cùng cũng có dịp để nói chuyện với nhau, anh đã xin ngài Hokage nghỉ vài ngày để dẫn cô đi chơi. Vậy mà ngài Hokage "đáng kính" ấy đã không biết điều còn giao thêm cho anh một nhiệm vụ dài hạn nữa. Anh vẫn chưa nói chuyện này với Temari.
Trong đầu anh đã vạch ra một kế hoạch nho nhỏ thế này: Anh sẽ nài nỉ ngài Hokage đệ Lục "đáng kính" cho anh kéo dài thời gian bắt đầu nhiệm vụ thêm một ngày hoặc ra đi trong đêm tối, nhưng ông ấy chỉ trưng ra cái bộ mặt đừng -mong -tôi -chấp - nhận rồi lại chúi đầu vào cuốn sách bìa cam quen thuộc.
- Shikamaru, tôi yêu cẩu cậu đi làm nhiệm vụ đàng hoàng chưa có phải đi giết người đâu mà cậu nghĩ ra cái kế hoạch đó. Hơn nữa việc này cấp bách lắm rồi, không thể kéo dài thêm được đâu - Kakashi chậc lưỡi.
- Thì coi như là ân xá cuối cùng trước khi tôi đi đi.
- Đừng có lôi tôi vô chung với cái mớ tình cảm của cậu. Không lôi thôi nữa cậu mau về chuẩn bị đi.
Anh tiu nghỉu đóng cánh cửa văn phòng Hokage sau lưng, thở dài. Kế hoạch A- coi như đi tong. Rồi theo lời cô bạn tóc vàng nắng của anh thì hiện giờ cái tin ấy cũng đã đến tai cô gái làng Cát yêu dấu nên anh không thể cứ giấu giếm mãi được. Cái đầu với IQ 200 của anh thật vô dụng khi đứng trước cô.
Vừa rời khỏi quán thịt nướng với hai người bạn thân, anh nhanh chóng phóng thật nhanh đến cổng làng.
Thể nào Temari cũng giận dỗi và mắng mỏ anh một trận trước khi gật đầu, đồng ý tha lỗi cho anh, Shikamaru nhủ thầm. Tuy nhiên mọi suy đoán của anh đều trật lất.
-Anh có coi tôi là bạn không vậy Shikamaru?- Temari nói gần như hét lên
-Dĩ nhiên, cô luôn là bạn tôi mà- Shikamaru ấp úng trả lời.
-Vậy mà anh không nói với tôi gì hết
-Temari à tôi...tôi xin lỗi. Nhưng tôi cũng định cho cô biết đó thôi.
Cô gái tóc màu vàng nâu không nói gì, cố gắng tập teung về phía xa xăm, lẩn tránh ánh mắt của anh.
Cả hai đứng lặng thinh trong cái không gian buồn tẻ đó.Vẻ mặt anh vừa bối rối vừa khổ sở. Hai vành tai đỏ ửng lên, điều chỉnh lại hơi thở gấp gáp của mình, anh nắm lấy hai vai cô, lấy hết can đảm ma ngìn vào đôi mắt xanh ngọc sâu thẳm kia:
- Temari
Nhưng lời nói chưa kịp thốt ra thì Temari đã bỏ chạy thật nhanh, bỏ lại tiếng gọi của anh. Thở dài, bực tức thẳng tay ném viên đá quơ đại gần đó xuống...
" Đồ ngốc"
.
.
.
.
Trăng vén mây rọi xuống ngôi làng Konoha thân thuộc, tao nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Gió ngoài kia cũng lượn lờ, len lỏi qua biển người đông đúc, rồi vút lên tận không trung, thả mình vào cái không khí lành lạnh pha lẫn hơi sương đêm. Gió chao nghiêng, lướt nhẹ qua kẽ lá. Có ánh trăng từ đâu đến đùa ghẹo gió, gió rúc rích cười rồi lướt đi. Ánh trăng nghịch ngợm vờn theo sau.
Gió mải vui đùa, nào hay có anh chàng đứng kia. Cái bóng hình cao lớn ấy, mái tóc với vài sợi lòa xòa trước mặt trông có vẻ buồn buồn. Hình như anh đang chờ đợi ai đó. Chờ à? Phải, chờ đợi. Anh sẽ luôn chờ người đó, vẫn hi vọng người đó sẽ đến, ít ra thì trước khi anh đi.
- Shikamaru
- Cậu đợi bọn mình lâu chưa
Từ đằng xa, Ino và Chouji vẫy tay với cậu, Ino chạy nhanh đến với cái hành lý bự chảng trên vai.
Chouji thì vẫn đang nhâm nhi gói bánh Snack trên tay.
- Đi thôi, Shikamaru -Ino hối thúc
- Ờ...- Shikamaru tiếc nuối ngoái đầu lại phía sau, mong được nhìn thấy bóng hình quen thuộc ấy...
Ba người họ đang dần tiến về phía cổng làng.
Mưa. Cơn mưa đổ ào xuống làng Konoha rộng lớn, khiến bao người hối hả tìm chỗ trú.
- Đi thôi, Shikamaru- Chouji giục- Nhanh lên.
- Được rồi, Chouji bọn mình mau đi tìm chỗ trú mưa rồi tính tiếp - Như hiểu ra vấn đề, Ino đẩy đẩy Chouji vào một mái hiên gần đấy, giờ chỉ còn mỗi Shikamaru đứng dưới làn mưa lạnh lẽo...
" Có lẽ cậu ta đang tương tư bà chị Temari đó đây mà "
Tách
- Mưa ư?
Từng giọt mưa thúc nhau rơi xuống tự do rồi vỡ òa khi chạm mặt đất. Anh chau mày nhìn những giọt mưa nhảy bắn tung tóe dưới chân mình.
- Đã bảo là đừng mưa mà - Anh càu nhàu gắt gỏng.
Anh vẫn đứng đó, lặng im trong màn mưa. Anh ngẩng đầu nhìn mưa, để mặc cho toàn thân đã ướt sũng. Lâu lâu bất giác đưa tay ra, hứng từng giọt mưa rơi. Trăng không nhìn nhầm chứ, anh đang khóc sao? Không rõ, những dòng nước đang chảy trên khuôn mặt kia là nước mưa hay nước mắt. Vai anh run, bàn tay siết lại như muốn bóp chết những hại mưa vô tội này. Anh cảm thấy căm hận bản thân mình, giận chính cái sự hèn nhát của anh.
- Shikamaru
Tiếng ai đó gọi tên anh giữa những hơi thở gấp gáp vang lên đằng sau. Anh giật mình quay lại, chính là hình ảnh quen thuộc ấy. Mái tóc vàng nâu ưới đẫm vì mưa. Cô nhìn anh mỉm cười. Shikamaru sững người đi, chợt anh cảm thấy nơi cổ họng nghẹn lại. Lặng đi trong giây lát bỗng anh đột ngột chạy ôm cô vào lòng, Temari siết chặt cổ anh. Anh không cần nói gì, bởi yêu thương từ trái tim anh đã cho cô hiểu điều đó. Cô biết rằng anh yêu cô đến nhường nào và tình yêu cô dánh cho anh không ngôn từ nào diễn tả nổi.
Hai con tim hòa chung nhịp đập, ấm nồng trong cơn mưa.
.
.
.
̀
- Hehehe, sau vụ này cậu phải hậu tạ và cảm ơn mình đấy Shikamaru, mình đã cho cậu cơ hội mà. Nhưng mà nhìn hai người họ kìa, tình tứ hết sức... Em nhớ anh có Sai-kun... - Ở một mái hiên nào đó Ino và Chouji đang trú mưa. Ino thì đang ngồi tự kỉ, còn Chouji thì vẫn đang nhâm nhi gói bánh Snack còn dang dở.
- Ino, Snack không?
---HẾT--̣
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro