Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Mua nước tương

Hôm nay Konoha như trước trời quang mây tạnh. Ta cũng như trước làm chân chạy cho nữ vương đại nhân để dưỡng phì Tiểu Vượng Tài nhà ta.

Cầm lấy chai nước tương mà Nara mẹ ném cho, ta đi đến cửa chính đeo lên đôi giầy, bỏ lại một câu "Ta đi đây" liền ra khỏi nhà.

Hát bài ca ta yêu thích "Mùa xuân ở nơi nào ~~", cầm trong tay chai nước tương, ta đi đến tiệm tạp hoá trong thôn.

Vuốt vuốt Tiểu Vượng Tài nặng trịch nằm yên trong túi quần, ta cảm thấy toàn bộ thế giới đều tốt đẹp hẳn lên. Mấy tháng gần đây nhờ ta không ngừng nỗ lực, Tiểu Vượng Tài rốt cục đã béo về như cũ, nhớ tới cuộc sống mấy tháng qua làm nô lệ phục dịch cho nữ vương đại nhân ta không khỏi rớt nước mắt a.

Sau khi hát thêm vài câu "Mùa xuân ở nơi nào~~", ta rốt cục đi tới tiệm tạp hoá.

Đưa chai nước tương trống rỗng cho lão bản nhờ hắn đổ đầy, ta ngồi lên hàng ghế ở trước cửa tiệm. Lấy ra Tiểu Vượng Tài bảo bối ta dùng sức cọ cọ.

Tiểu Vượng Tài a Tiểu Vượng Tài ~~~ ngươi rốt cục đã béo trở lại ~~~~ không uổng công ta làm nô lệ vài tháng a ~~~

Tại lúc ta cùng Tiểu Vượng Tài đang bàn chuyện yêu đương bất diệc nhạc hồ, lão bản đã trở lại, tay cầm chai nước tương được đổ đầy. Ta tay trái cầm Tiểu Vượng Tài, tay phải đón lấy chai nước tương cùng với vài đồng tiền lẻ lão bản thối lại.

Ta nói xong một tiếng "Cám ơn", liền xoay người đi về nhà Nara. Vừa đi ta vừa cố gắng muốn đem số tiền lẻ nhét vào Tiểu Vượng Tài. Cũng do gần đây Tiểu Vượng Tài ăn hơi nhiều mà đống tiền lẻ đó nhét không vào.

Đúng lúc này, bi kịch đã xảy ra.

Do cố gắng muốn nhét tiền lẻ vào Tiểu Vượng Tài ta tay phải buông lỏng, chai nước tương liền thuận theo xuống rớt.

Lúc này, trong lòng ta suy nghĩ là: Xong đời! Chai nước tương mà vỡ, về nhà khẳng định da thịt lại tránh không được phải chịu khổ!!

Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh tượng vô cùng thê thảm ta bị nữ vương đại nhân nhà ta dùng gương mặt dữ tợn hành hình, của ta tiểu vũ trụ trong nháy mắt bạo phát! Tại thời điểm chai nước tương cách mặt đất 3cm, ta phát huy ra thể thuật tinh hoa đã học tập nhiều năm, hai tay vững vàng chụp được chai nước tương.

Hai tay cầm chặt cái chai, ta thật sâu nhẹ nhàng thở ra,"May mà chụp được...... bằng không về nhà khẳng định tránh không được bị nữ vương đại nhân hành hung...... A? Chờ chút! Tiểu Vượng Tài của ta đâu?!!!"

Nhìn chính mình hai tay đang cầm chặt chai nước tương, ta mới phát hiện Vượng Tài bảo bối của ta không thấy !

Ta lập tức thất kinh nhìn xung quanh, phát hiện Tiểu Vượng Tài đang lẳng lặng nằm cách ta không xa. Ta lại thật sâu nhẹ nhàng thở ra, may mắn Tiểu Vượng Tài bảo bối của ta không có việc gì, bằng không ta muốn khóc chết, vì cái cái chai nước tương phá hư cư nhiên ném văng Tiểu Vượng Tài, Tiểu Vượng Tài ơi ta thực lòng xin lỗi ngươi!!!!

Ta chạy như điên đến chỗ Tiểu Vượng Tài, xoay người cúi đầu chuẩn bị nhặt Tiểu Vượng Tài, bỗng có một cánh tay nhỏ bé trắng nõn nhanh hơn ta một bước vươn ra nhặt lên Tiểu Vượng Tài.

Ai vậy! Tên hỗn đản nào cư nhiên có can đảm dám cướp đi Tiểu Vượng Tài ngay trước mặt ta!! Cẩn thận ta hẹn ngươi gặp ở sân thể dục rồi mang nữ vương đại nhân nhà ta đến hung hăng đánh ngươi à!

Tại lúc ta chuẩn bị lao về phía trước cướp Tiểu Vượng Tài về, cái kia cánh tay nhỏ bé lại đưa Vượng Tài tới trước mặt ta.

Hoá ra là muốn trả vật về nguyên chủ a...... Nếu có ý vậy thì ngươi phải nói sớm a! Làm ta sợ còn tưởng rằng Tiểu Vượng Tài bị người cướp......

"Tạ......" Tiếp nhận Tiểu Vượng Tài ta ngẩng đầu hướng người nọ nói lời cảm tạ, khi ta ngẩng đầu thấy người nọ bộ dáng, từ "tạ"  chuẩn bị nói ra khỏi miệng lại biến thành một từ khác. "F*ck!"

Lại, lại là ngươi! Vì mao lại là ngươi a!! Vì mao lại là ngươi nhặt Tiểu Vượng Tài nhà ta lên a a a!!! Ma vương đại nhân ngươi không đi tập luyện cường thân kiện thể đền đáp Konoha, ngươi chạy tới chợ nơi này để làm chi a a a!!! Ngươi nha chạy tới chợ cho dù ! Làm thậm lại giúp ta kiểm tiểu vượng tài a!!! Ngươi đã hỏi qua liệu ta có nguyện ý cho ngươi nhặt Tiểu Vượng Tài lên sao!! Ngươi đã hỏi qua liệu Tiểu Vượng Tài có nguyện ý bị ngươi nhặt lên sao!!

Cầm Tiểu Vượng Tài, ta không khỏi nhớ lại lần đó "sự kiện mời khách" vô cùng đau thương... Lần trước cùng hắn nói lời cảm tạ, kết quả là Tiểu Vượng Tài suýt chút nữa rời khỏi nhân gian, lần này nên làm thế nào mới tốt?

Địch bất động ta bất động, vẫn là trước tiên nên nhìn tình huống rồi tính tiếp, nói không chừng đại ma vương sẽ chủ động tránh ra.

Itachi:"......"

Ta:"......"

Một phút đồng hồ trôi qua......

Hai phút trôi qua......

Ba phút trôi qua......

Ta che mặt! Đã quên cái mặt than cao lãnh của người này là nét bút hỏng lớn nhất trong cả bộ anime!! Căn bản không thể từ trên mặt than của hắn đọc ra cái gì ý tưởng a a a!!! Nếu ta hiện tại quyết đoán bỏ chạy lấy người, đừng bảo là hắn sẽ một bên vừa nói "Lần này cư nhiên không mời ta ăn Dango!" một bên vừa chạy lại đâm ta hai đao đi! Nếu hắn ngay tại đây đâm ta hai đao sau đó lại cướp đi Tiểu Vượng Tài ta cũng ngăn không được a!!!

Nên như thế nào sống!! Tiểu Vượng Tài gặp phải đại nguy cơ!! Chẳng lẽ bảo bối của ta lần này cũng muốn bỏ mình trên tay đại ma vương?!

"...... Lần này không báo ân sao?" Gần năm phút đồng hồ trôi qua, cao lãnh mặt than rốt cục mở miệng nói chuyện.

Trong nháy mắt, ta giống như thấy ánh mắt Itachi biến thành  hình viên Dango, khóe miệng tựa hồ còn chảy cái gì không rõ chất lỏng......

Không không không! Nhất định là ta hoa mắt !! Cái kia cao lãnh mặt than đại ma vương sao có thể là ăn hàng bản chất!! Huống chi vì Dango chảy nước miếng cái gì nhất định không có khả năng!! Tuyệt đối không có khả năng!! So với siêu nhân đồng chí mặc nội y càng thêm không có khả năng!!!

Ta đã hiểu! Đây là uy hiếp, ngay mặt uy hiếp! Người này xác thực là lão đại xã hội đen đang khoác lớp da đại ma vương! Cố ý nhặt lên Tiểu Vượng Tài lên giúp ta sau đó bắt buộc ta báo ân rồi mang ta đến hắc điếm cho hắn tiêu xài thoải mái, con bà nó đây là lừa đảo có động cơ có sắp đạt trước a!!! Ta không hổ là có được [âm] 250 siêu cao chỉ số thông minh a! Liếc mắt một cái liền vạch trần  âm mưu của hắn!

Lần trước là ta nhất thời không để ý nên mắc mưu bị lừa, nhưng nếu lần này ta đã biết được rõ ràng âm mưu của hắn, bản thân ta nhiệt tình yêu thương tổ quốc nhiệt tình yêu thương Konoha nhiệt tình yêu thương nhân dân nhiệt tình yêu thương Tiểu Vượng Tài, nhưng mà lần này cũng không thể để đắc tội hắn được!!

Nghĩ biện pháp! Ta nhất định phải dùng cái kia [âm] 250 siêu cao chỉ số thông minh nghĩ ra biện pháp giúp bản thân thoát khỏi cục diện bế tắc này!

Tại lúc ta đang vắt hết óc suy nghĩ biện pháp, Itachi bỗng nhiên đem tay phải của hắn vòng ra sau lưng.

Không thể nào! Chẳng lẽ đại ma vương xem thấu chuyện ta biết được hắn chân thật thân phận nên chuẩn bị lấy ra phi tiêu giết người diệt khẩu?

Không được! [Âm] 250 siêu cao chỉ số thông minh như ta sao có thể chết tại cái địa phương này, ta còn phải trở thành Konoha tiểu phú bà rồi xuyên qua thời không đi tìm Ace nam thần của ta đâu!

Giữa bảo bối Tiểu Vượng Tài cùng với tánh mạng của ta phải gian nan chọn một trong hai, ta nước mắt nhạt nhòa đưa Tiểu Vượng Tài lên trước mặt đại ma vương nói:"Itachi! Lần này cũng làm ơn để cho ta báo ân đi!"

Giống như lại nghe thấy tiếng rên rỉ không ngừng của Tiểu Vượng Tài, ta cảm giác của ta bi thương đã chảy ngược dòng thành sông.

Tiểu Vượng Tài...... Thực xin lỗi ngươi...... Chúng ta chỉ có thể hẹn kiếp sau gặp lại......

Ta hai hàng nước mắt chảy dài nhưng trong lòng vẫn phải tự an ủi bản thân: Không có việc gì, lại làm nô lệ thêm mấy tháng cho nữ vương đại nhân, Tiểu Vượng Tài liền có thể hóa kiếp làm người...... A không, ta hóa kiếp vì Vượng Tài mới đúng, đến lúc đó chúng ta có thể khoái nhạc ở cùng một chỗ vĩnh viễn không tách rời.

Bỗng nhiên nhớ tới mấy tháng vừa qua phải chịu khổ dưới tay nữ vương đại nhân nơi đó, ta nhất thời cảm thấy con đường phía trước lại trở nên tăm tối......

~~Suy nghĩ của tác giả:
Shikasen muội tử có vẻ thích não bổ......

———————————
Chương 9: Ngẫu ngộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro