Giờ em muốn cô đơn
Để em vẽ tương lai
Bằng màu của lửa máu
Bởi em biết chông gai
Ngàn vạn lần ngăn cản
Em đi tới ngày mai.
Đôi lúc em sợ hãi
Hay mệt nhoài chán nản
Thật muốn mượn vai anh
Làm điểm tựa cuộc đời
Để em khóc rồi cười
Lại vững vàng bước tiếp.
Nhưng anh cứ trốn hoài
Em tìm mà chẳng thấy
Chắc duyên mình chưa tới
Anh cứ ở nơi anh
Em thì ở nơi em
Mình hẹn ước kiếp sau
Mình sẽ được gặp nhau
Giờ em muốn cô đơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro