Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Six (END)


Chàng hoàng tử nằm bên bờ biển.

Nàng tiên cá đưa mắt nhìn chàng được đưa đi, trong lòng vững chắc chàng yêu nàng.

-Trích từ truyện cổ tích của Seele-

Vào mùa hè nửa năm sau đó, một ngày nắng đẹp, các nàng đi xem biển.

Bronya lái xe máy, Seele ngồi phía sau.

Gió thổi mạnh, em ôm chặt eo cô, nhìn từ bên phải đường cao tốc, có thể trông thấy biển cả vô tận nối liền với đường chân trời, những chú chim biển bay trên cả bầu trời mặt nước, Seele không dám ngẩn đầu lên. Tiếng kêu của chúng chỉ có thể nghe thấy mơ hồ trong tiếng gầm rú của động cơ, có thể ngửi thấy vị mặn trong gió.

Đây là biển sao? Cựu sát thủ giờ chỉ là một học sinh cẩn thuận chuẩn bị kỹ lưỡng chọn khu vực biển an toàn, vắng người, thích hợp để vui chơi.

Họ đang ở bờ biển Okhotsk, nơi khí hậu nóng hơn, gió mạnh hơn và sóng lớn hơn vào mùa hè so với Địa Trung Hải.

Nước biển trong xanh, xanh nhạt rồi xanh đậm chuyển dần, lẫn vào nhau thành những mảng màu thơ mộng.

Họ thay đồ tắm.

Cát mềm và nóng, nước biển hôn lên ngón chân em, sóng biển trong nháy mắt đem lấy Seele mà bao phủ, em có chút khó khăn trôi nổi trên mặt biển. Không cẩn thận bị sặc nước. Mặn chát. Nhưng em rất vui, chị Bronya nói đúng, ai cũng sẽ thích biển.

Bronya đang bơi cạnh em, thuần thục như người cá. Em cùng cô lênh đênh trên mặt biển, ngắm nhìn chim biển cùng bồng bềnh mây trắng.

Kế đến, em cùng cô lặn xuống nước, cẩn thận mở mắt ra liền nhìn thấy thế giới màu lam nhạt, nước biển trong suốt lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, khiến người ta cho rằng sẽ có tiên cá ẩn hiện. Không thể nín thở được lâu, em được Bronya đưa vào bờ sau khi bị sặc.

A, bởi vì chị Bronya bây giờ đã không còn quá cẩn trọng.

Thế là họ đã xây dựng lâu đài trên bờ biển, giống như nơi ở của 'Công chúa ngủ trong rừng', một chàng hoàng tử sẽ đến và hôn cô ấy để phá bỏ bùa mê.

"Chơi trốn tìm nào!" Đó là trò chơi mà Seele rất giỏi.

"Được. Chú ý an toàn, Seele, đừng chạy quá xa."

Bronya phải đi tìm Seele.

Thế nhưng sau đó cô không thể tìm thấy em. Ban đầu không có gì cả, nhưng sau một thời gian dài, cô vẫn không thể tìm thấy.

"Seele!" cô gọi em, không có hồi âm. Bronya có chút hoảng loạn.

Biển đã mất đi mị lực, ngay cả ánh nắng cũng không còn ấm áp.

Bronya đột nhiên phát hiện ra mình chỉ là một kẻ hèn nhát, chỉ cần Seele không ở bên liền lộ ra dáng vẻ sợ hãi này. Rõ ràng 20 phút trước, cô còn là một người chị tốt có thể dạy em cách lặn, một ngày trước cô còn là học sinh đạt điểm xuất sắc nhờ việc tự học, một năm trước cô còn là một người lính trẻ chưa biết đến ý nghĩa của cái chết và sự sợ hãi, vậy mà giờ đây cô lại luống cuống như một đứa trẻ mất đi chỗ dựa. Nỗi hoảng sợ này khiến cô nhớ lại cảm giác của mình khi đối mặt với kẻ thù bằng một con dao rất lâu trước đây, nhưng lại không giống, cô sợ mất em, sợ sẽ bị bỏ rơi...

"Chị Bronya?" Em xuất hiện phía sau cô.Chỉ muốn trêu chọc chị một chút, khoe khoang một chút rằng mình có thể trốn lợi hại như nào.

"Seele!" Bronya ôm lấy em.

"Sao vậy?" Seele có thể cảm giác được cô đang run rẩy.

"Bronya rất sợ...sợ sẽ không tìm thấy được Seele."

"Seele sẽ không bỏ rơi chị Bronya đâu." Em mỉm cười nói. "Bởi vì Seele thích chị Bronya."

Em hôn lên môi cô. "Đây là tâm ý của Seele." Nàng ngượng ngùng cười.

"Nhưng......"

"Chờ khi nào chị Bronya rõ thời điểm, hãy trả lại nó nha."

...

"Lần sau hãy dạy Seele bơi đi!" em trên chiếc mô tô hô hào, âm thanh tiêu tán trong gió. Mặt trời lặn, gió thổi vào người se lạnh, em quấn chặt chiếc áo khoác mà cô đã chuẩn bị trước. Dừng lại trên đường, ngắm hoàng hôn.

Thế giới này, thật sự rất đẹp.

Bronya nắm chặt tay Seele. Em đã cứu cô, cho cô nhiều xúc cảm, giúp cô có thêm các mối quan hệ tốt, cho tới bây giờ vẫn luôn tôn trọng, ủng hộ lựa chọn của cô. Em sẽ đi cùng cô tiến đến tương lai, cô hiểu ý nghĩa của tất cả điều này, nhưng vẫn không rõ - yêu có lẽ là điều kỳ diệu đi.

Gió thổi tung mái tóc em, trời chiều ôn hoà điểm bên mặt sắc màu cam ấm áp, đôi mắt xanh lam sáng tỏ bên trong những mảng màu đỏ, tựa như ánh sáng rực rỡ của mặt trời chìm vào trong nước.

Nhịp tim nhanh thêm mấy phần.

"Vì điều gì mà nhịp tim của Bronya tăng nhanh hơn khi cùng nhìn em ngắm biển?"

"Đại khái bởi vì, tâm động đi." Em như thường lệ đáp.

Câu chuyện của họ đã kết thúc và cũng chỉ mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro