Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5


Ánh mặt trời loang lổ xen kẽ dưới lá cây, chiếu xuống sau lưng không nhìn rõ mặt.

Trong tấm ảnh cô nói cười ríu rít, người đàn ông khom lưng mở cửa xe cho cô, nhìn qua quan hệ không tệ.

Úc Tranh không giống người theo cảm tính, khó trách đột nhiên đòi chia tay với hắn, Lâm Chiếu Ảnh quyết không tin Úc Tranh sẽ bị ảnh chụp của Nhậm San San chọc giận.

Trước đấy cô nhất định là yêu hắn , nhưng bây giờ tất cả mỉm cười đều hướng về người khác.

Một người đẹp trai, nhiều tiền hơn hắn.

Lâm Chiếu Ảnh đương nhiên không biết, hắn hẹn hò cùng Úc Tranh chưa đến một tháng, căn bản không hiểu gì về cô.

*

Tạ Minh dừng xe.

Đi sang bên cạnh ghế phụ, mở cửa xe đưa tay vào bên trong. Úc Tranh do dự một chút, thấy anh cười thản nhiên , liền duỗi tay đưa anh đỡ.

Sau đó Úc Tranh đứng dậy, rút tay lại rất nhanh, quay đầu nhìn Mai Tử.

Ấn tượng của cô đối với người đàn ông này không rõ , hơn nữa hắn tự xưng là fan của mình, đối với fan trong lòng cô vẫn có sự khoan dung, cảm giác khoảng cách cũng gần hơn .

Cảm xúc ngắn ngủi khi chạm vào bàn tay trắng muốt, Tạ Minh tiếc nuối nhìn tay mình , đút tay vào túi, giống như đối đãi với trân bảo .

Anh quyết định ngày hôm này sẽ không rửa tay .

"Tầng 3, phòng 302." Tạ Minh như không có việc gì đi đến trước mặt Úc Tranh .

Úc Tranh gật đầu đi theo. Đối với việc Mai Tử nháy mắt ra hiệu, cô ngoảnh mặt làm ngơ.

Cô có cảm giác chung cư này xây từ lâu rồi, trên tường dây thường xuân khô vàng xen với màu xanh của lá, xung quanh có nhiều cây xanh. Chung cư có thang máy, đi lên tầng ba, cô nhìn thấy có hai căn hộ đối diện nhau .

Tạ Minh gõ cửa, bên trong liền có tiếng động.

Ra mở cửa là một lão phu nhân đã có tuổi, tóc trắng được chải gọn gàng, da trắng, nhìn qua cũng biết thường xuyên chăm sóc. Mặc dù chỉ mặc bộ quần áo giản dị ở nhà, nhưng cũng sửa sang cẩn thận tỉ mỉ.

Nghe thấy âm thanh bên trong, Úc Tranh không ngờ còn có người khác, cô đoán chắc là chủ cho thuê nhà .

"Bà Trương." Tạ Minh vừa thấy lão phu nhân khóe miệng liền cong lên, nhếch miệng kêu một tiếng. Bà Trương cùng anh thật ra là người quen, cầm một chút quà đưa tới.

"Tiểu Minh à, đây có phải hai người cháu nói đến thuê phòng?"

"Là cháu." Úc Tranh mang theo túi từ sau anh đi ra. Lão phu nhân mặc dù tuổi lớn, nhưng khí thế không kém, đứng trước mặt khiến cô có loại cảm giác áp bức.

Bà Trương híp mắt quan sát cô, sau đó cười gần gũi, "Lớn lên thật xinh đẹp. Mọi người vào đi."

"Bà nhìn qua cũng rất có tinh thần." Úc Tranh câu nệ cười trả lời. Bà lão này nhìn qua cũng không phải người dễ chung sống, đừng nhìn bà với Tạ Minh thân thiết, đoán chừng là vài chục năm mới có thể quen thân.

Cảm giác như chui vào hầm lạnh.

Bên trong đơn giản có một phòng khách và hai phòng ngủ, đối với Úc Tranh thì phòng này hơi lớn . Nhìn qua không có gì phàn nàn, mặc dù phòng có từ lâu, nhưng lại sạch sẽ, hẳn là mấy ngày gần đây đã được quét dọn qua.

Bà nội Trương chậm chạp nói: "Phòng chỉ có vậy, nếu như cháu muốn thuê, nhiều nhất chỉ có thể thuê một năm, bên trong không thể sửa. Một phòng có việc, không thể dùng, cho nên ta chỉ tính tiền một phòng ngủ và một phòng khách."

Cái giá đối với dự đoán của Úc Tranh cũng không quá lớn.

"Nghe nói cháu đàn Cổ Tranh ?" Lão phu nhân lại đem con mắt híp híp, thanh âm kia nghe vào đúng là có một chút hoài niệm, "Học bao lâu ?"

Úc Tranh mỉm cười: "Cháu mới học vài chục năm, không có gì nổi bật."

"Tôi cảm thấy cô đàn rất êm tai." Tạ Minh bổ sung một câu.

Bà Trương nhẹ nhàng liếc anh một cái, anh lập tức im lặng .

"Cứ như vậy đi." Úc Tranh chú ý tới bà muốn nói lại thôi, nhưng thái độ đã thay đổi không ít.

Úc Tranh nói: "Vậy trước tiên cháu thuê nửa năm, về tiền thì cháu sẽ chuyển khoản cho bà sau."

Lão phu nhân "Ừ" một tiếng xem như đồng ý, khoát tay áo, "Ta ngồi lại một lát, bọn cháu đi trước đi."

Bình tĩnh mà xem xét, thái độ lão phu nhân quả thật không tính là tốt, nhưng phòng này ở ngay nội thành, giá cả hợp lí lại được sửa sang rồi, trực tiếp cầm vali xách vào là ở được, nếu như tìm người môi giới trong khoảng thời gian ngắn khẳng định cũng không tìm được phòng tốt như này, Úc Tranh liền ôn tồn gật đầu, kéo Mai Tử đi ra ngoài.

Đuổi khách chỉ là nói với Úc Tranh và Mai Tử, lão phu nhân hình như còn có lời muốn nói với Tạ Minh, các cô cũng không muốn làm phiền người khác nói chuyện.

"Thật khó hiểu..." Sau khi ra ngoài Mai Tử bĩu môi, "Lão bà này, có điều không bình thường. Người lớn tuổi đều như vậy à?"

Ánh mắt nghiêm khắc giống như dao. Còn đề ra một đống yêu cầu khác lạ. Hay là đừng thuê nữa, bày ra nhiều điều như vậy làm gì?

"Thuê được là tốt rồi, điều kiện ở đây không tồi, còn gần trạm xe lửa, tớ không cần yêu cầu quá cao." Cô an ủi Mai Tử, lại cảm thấy dở khóc dở cười. Rõ ràng là cô thuê phòng mà.

Mai Tử ôm cô một cái, buồn bã mất mát: "Haiz, cậu không được ở với tớ nữa rồi, buồn không? Thất vọng không?"

Úc Tranh: "Thật vui vẻ."

Mai Tử: "..."

Tình bạn hai năm.....

*

Úc Tranh vừa đi, Tạ Minh lạnh lùng lúc trước liền thay đổi, cười: "Như thế nào bà nội? Cháu còn có video cô ấy đánh đàn, rất hay!"

"Thôi thôi, tiểu tử cháu vừa ý là được rồi ." bà nội Trương không khách khí chút nào trắng mắt liếc anh một cái, cháu trai không thể giữ được trong nhà, "Cô gái kia tính cách không tệ, có thể qua lại."

Tạ Minh cực kỳ tự hào: "Đương nhiên! Có thể kém sao?"

Bà Trương lời nói xoay chuyển, lại nói: "Ta thấy cô gái đó đối với cháu không có ý gì."

"Mới quen một vài ngày thôi..." Tạ Minh ngoắc ngoắc khóe miệng, "Thời gian lâu ngày, bà sẽ thấy."

Bà Trương trừng hắn: "Cháu tưởng một bà lão như ta không biết. Muốn theo đuổi thì nhanh lên, trước khi chết ta còn muốn nhìn cháu kết hôn sinh con..."

"Bà nói gì vậy, thân thể bà vẫn còn tốt lắm." Tạ Minh nhíu mày.

Bà Trương mỉm cười: "Thân thể ta rất tốt, chỉ sợ cháu..."

Tạ Minh tức giận.

Bà nội rất thích trêu ghẹo anh!

Ra cửa, anh không nhanh không chậm đi về phía trước, lấy điện thoại ra vào QQ của mình.

Chỉ có khoảng hai mươi người, đều là tác giả, hắn là chủ nhóm chat, nhắn lên một câu.

( Đao ca đoạn lại đừng có ngừng ): Hôm nay tôi được cầm tay nữ thần ha ha, tôi dự định hôm nay không rửa tay ! !

( Thiên Khải ): Bằng chứng đâu?

( Đao ca đoạn lại đừng có ngừng ): Trên tay trái! Tôi đây thèm nói dối à, không cần chứng cứ, hơn nữa tôi còn đèo cô ấy!

( Đại thần bạch kim tương lai ): Chậc chậc chậc, cậu cứ tiếp túc yy nữ thần của cậu đi lão độc thân, cô ấy làm sao sẽ coi trọng cậu?

( Đao ca đoạn lại đừng có ngừng ): ... Tôi mới tốt nghiệp đại học được hai năm thôi, tại sao lại gọi bằng lão? Cô ấy và tôi chỉ cách nhau có ba tuổi thôi! Tôi ưu tú như thế cô ấy sao lại chướng mắt được!

( ít ngày nữa ): Ưu tú không thấy đâu, chỉ là thấy cậu rất tự kỉ.

( Thiên Khải ): Đao ca, anh cũng chỉ có ưu điểm là tự kỷ, còn tốt nghiệp đại học chưa tới hai năm, dù anh đứng trước mặt, em cũng không tin!

Nhìn hắn bình thường nói chuyện trên mạng, vừa nhìn sao có thể là thanh niên bỉ ổi? Còn không tính việc nếu không có kinh nghiệm sao có thể viết ra được truyện như vậy? Khẳng định là không còn nhỏ .

( Đại thần bạch kim tương lai ): Không tin

( Đao ca đoạn lại đừng có ngừng ): Vốn là định phát hồng bao , nhìn các cậu như vậy thì thôi, 88

*88 : bên Trung ầm vần với từ tạm biệt

( ít ngày nữa ): F*ck Đao ca trở về!

( Thiên Khải ): Thật ra hôm nay em vừa mới bị trộm nick...

Tạ Minh hừ hừ vài tiếng, tắt điện thoại di động lên xe.

Mấy tên xử nam này làm sao biết yêu đương tuyệt vời như nào?

*

Thời điểm Úc Tranh chuẩn bị dọn dẹp chuyển nhà, MV ( Giang Nam Vũ ) phát hành.

Lục Trí đem video đăng lên blog của hắn, không lâu sau lượt xem liền nổ tung. Vị ca sĩ người giang nam này, dùng giọng hát trong suốt đặc biệt hát ra bài mới, chỉ là lượt xem trên blog thôi đã mấy ngàn vạn.

Bất quá, sau khi mọi người xem MV, phát hiện có điểm không giống lần trước.

Tình đầu quốc dân Nhậm San San xuất hiện được khen là điều hiển nhiên. Dù sao cũng xuất thân từ ngôi sao nhỏ tuổi, dù dựa vào cha mẹ mà nổi tiếng cũng tích lũy được không ít diễn xuất.

Theo nội dung MV quay, cảnh đầu tiên là cành chia tay của tướng quân và thanh mai trúc mã.

Tiếp theo là cảnh tàn cờ tung bay trên tường thành, phía sau tường đổ, huyết nhục mơ hồ. Vị tướng thủ thành chạy trối chết, dân chúng trôi giạt khắp nơi, còn sót lại lão binh cố gắng chiến đấu, tòa thành lúc này cơ hồ thành thành không.

Thân ảnh màu đỏ vừa xuất hiện, liền hấp dẫn tầm mắt mọi người.

Vẻ đẹp không thể bắt bẻ làm người ta kinh diễm, lại nhìn thấy bàn tay trắng nõn thon dài đang đàn Cầm Huyền, âm sắc bắt đầu vang lên, ngắn ngủi vài chục giây, một mình độc tấu.

Tiếng đàn buồn bã xuất hiện, nốt ruồi lệ nơi khóe mắt như máu, cô đàn như khóc như kể, thủy chung không ngẩng đầu nhìn cửa thành bị phá bởi tướng quân, càng không để ý chút nào ánh mắt của hắn có dừng trên người cô hay không.

Hình ảnh dừng lại.

Lục Trí diễn vai tướng quân cầm kiếm trong tay, bối cảnh âm nhạc yên lặng, chỉ nghe được hắn kêu:

"Công - - "

Khúc nhạc vẫn chưa hết.

Cô tiếp tục đàn.

Mặc cho dưới chân cửa thành bị phá, binh lính hung ác tiến đến, mặc cho mưa tên đem thân thể cô đâm thủng - -

Cuối cùng, cô ngẩng đầu, nhìn về phía tướng quân.

Ống kính kết thúc, huyết sắc phủ lên màn hình, nhưng không nhìn thấy thân thể của cô.

Lục Trí hát: "Đã từng trước hoa dưới trăng

Đã từng hào hoa phong nhã, đạp biến cát vàng

Cuối cùng vẫn như cũ, cô độc, không bận tâm..."

Một màn rung động thật sâu vào lòng tất cả fan.

Vì vậy trên blog của Lục Trí, bình luận từ # Lục Trí # Nhậm San San biến thành # đẹp nhất hồng y tiểu tỷ tỷ.

( ta mời tiểu bạn học uống trà): # đẹp nhất hồng y tiểu tỷ tỷ # thỉnh cầu hỏi cô gái kia là ai, đẹp thật, khóc ta f*ck! !

( muối bỏ biển ): # đẹp nhất hồng y tiểu tỷ tỷ ## Lục Trí Giang Nam Vũ Hình như bài này là do chính cô gái kia tự tay đạn , dễ nghe đến khóc, người cũng đẹp đến bạo phát!

(snx chỗ yêu anh chị em cùng cha khác mẹ ): # đẹp nhất hồng y tiểu tỷ tỷ # thật sự là nữ thần! Nữ thần!

Một cái nháy mắt đề tài # đẹp nhất hồng y tiểu tỷ tỷ , trở thành từ khóa nhắc đến nhiều nhất, tìm kiếm về Lục Trí cùng Nhậm San San bị kéo xuống phía dưới, rất có ý tứ muốn vượt qua.

Ngay sau đó có người tay mắt lanh lẹ, tìm ra Úc Tranh .

( thoáng thoáng ): @ Song Trúc # đẹp nhất hồng y tiểu tỷ tỷ # đây là blog của cô gái kia! Đã tìm được!

( cá voi rơi ) : Bên trong blog có ảnh chụp, tôi thấy tên này phía cuối có ghi là ban nhạc...Vừa có tài vừa có sắc, thật muốn liếm liếm liếm QAQ @ Song Trúc 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro