Chương 3
Hôm sau trời còn chưa sáng, Mai Tử đi vệ sinh lại phát hiện ra đèn bên trái bàn học vẫn sáng.
Rèm cửa sổ không kéo ra, ký túc xá chỉ có Mai Tử và Úc Tranh, ánh sáng mờ tối, lại đang nửa mê nửa tỉnh. Dưới ánh đèn thấy tóc dài rối tung, gương mặt nhỏ trắng, phản chiếu ra cái bóng.
Mai Tử: "... F*ck!"
Mai Tử tỉnh táo lại .
Trước mặt là nữ sinh với đôi mắt thâm quầng, ngồi ở trước gương không trang điểm.
"Tranh Tranh sao cậu lại thành bộ dáng này !" Mai Tử kinh hãi nhìn cô. Vẫn là gương mặt đó, không buộc tóc, đôi mắt thâm quầng rõ ràng trang điểm còn không hết, vừa mới còn hoa mắt cho rằng nhìn thấy nữ quỷ xinh đẹp từ trong riếng chui ra.
Úc Tranh không nói gì nhìn phản ứng của Mai Tử.
Không phải chỉ là mắt thâm thôi sao T^T
"Cậu cả đêm không ngủ?" Mai Tử liếc về phía sạc điện di động, hỏi ra.
Úc Tranh: "Ừ."
Tử Mai đành ngã xuống giường bắt đầu lật quyển tiểu thuyết đọc tiếp.
Mọi người đều biết thế giới phân chia vì âm dương hai cực, nhưng lại không biết có một thế giới thứ ba tồn tại. Thế giới thứ ba bị bài xích bên ngoài âm dương, đây là nơi mà người chết không muốn đầu thai chuyển thế hoặc là có tội ác tày trời, ngay cả địa ngục cũng không muốn nhận quỷ hồn từ những chỗ này. Mà nam chính lại bị chọn làm đúng người quản lý thế giới thứ ba này.
Chuyện xưa mở đầu, nam chính từ một học sinh cấp 3 bình thường, trong lúc vô tình đi đến nơi quỷ hồn tụ tập, từ đó bị những ác linh đến ám. Sau đó bí ẩn từ từ bị vạch trần, nam chính biết được thế giới thứ ba tồn tại, cũng biết - - mình bị chọn là quản lý khu vực này.
Bút pháp của tác giả quỷ quyệt hay thay đổi, câu viết cực kỳ khéo léo, Úc Tranh vỗn dĩ đã có thể loại truyện yêu thích riêng, càng là ma quái này nọ càng làm cho cô hưng phấn, quyển sách này vừa đúng lúc là thể loại của cô.
Nửa đêm cô vốn định để điện thoại xuống để ngủ , phát hiện bên trong đầu tất cả đều là nội dung của truyện, không có cách nào chợp mắt.
Vì vậy cả đêm đều không ngủ, soi gương liền phát hiện mình thành bộ dáng này
Khó chịu.
Thời gian còn sớm, cô có thể đem quầng thâm xử lý một chút.
"Tớ nói rồi, câu văn của tác giả này rất hay đúng không!" Mai Tử sau khi nghe, nhịn cười không được, "Tớ đi ngủ đây, cậu nhanh nghỉ ngơi một chút đi, có khả năng hôm nay hơi vội đấy."
Úc Tranh cười cười, gật đầu: "Được."
Thời gian hẹn gặp cùng đạo diễn là tám giờ rưỡi. Địa điểm quay có chút xa, cho nên Úc Tranh bảy giờ rưỡi liền ra khỏi ký túc xá, đứng ở đầu đường chuẩn bị gọi taxi.
Hôm nay mặt trời mọc khá sớm, chẳng mấy khi được thời tiết tốt, Úc Tranh híp híp mắt, ánh mặt trời chiếu nghiêng lại đây, cô cầm lấy di động chụp gò má của chính mình.
Đăng nhập vào blog, hai ngày không vào lượng fan lại tăng thêm chút ít, xem tin nhắn riêng cùng bình luận đều là thúc giục cô chụp ảnh tự sướng . Úc Tranh khóe miệng nhếch lên, đem ảnh mình vừa chụp đăng vào.
Blog của cô tên là Song Trúc, lấy từ ghép "Đàn tranh".
Song Trúc : Một ngày mới, cuộc sống mới. [ hình ảnh ]
Tạm biệt Lâm Chiếu Ảnh, xin chào cuộc sống mới.
*
Lần này Nhậm San San là quay MV do ca sĩ Lục Trí biểu diễn, ca khúc tên là ( Giang Nam Vũ ), bối cảnh là một câu chuyện tình yêu buồn thời xưa. Xảy ra ở thời chiến loạn cổ. Nam chính là đại tướng, nữ chính là tiểu muội thanh mai trúc mã, hồi trẻ hai người hứa hẹn, nhưng đổi lấy là lụa trắng mười dặm, da ngựa bọc thây, người vĩnh viễn không trở về.
Bài hát mở đầu bằng sự sôi sục chiến trường , sau đó là lúc tưởng niệm thời trẻ, tướng quân tha thiết hy vọng được trở về đón cô dâu đang chờ đợi ở quê nhà, cuối cùng đổi lấy là nắm cát bụi vàng, ngay cả thi thể cũng không tìm được, bi thương phủ lên phần cuối bài hát. Đây quả thực là ca khúc ngược tâm ngược thân.
Tất cả âm nhạc đều dùng nhạc khí dân gian, Úc Tranh được mời đến khảy đàn Cổ Tranh .
Bài hát này đỏi hỏi yêu cầu rất cao, khúc nhạc dạo từ chiến trường trước chuyển sang phần nhạc buồn phải thể hiện sự mạnh mẽ, so với việc cô đàn ( Trước khi.... ) ở đại nhạc hội độ khó cũng lớn hơn một chút.
( Trước khi... ) dù sao cũng là cấp mười của bài kiểm tra đàn. Úc Tranh qua cấp mười khi tốt nghiệp tiểu học hồi lớp sáu , có thể nói thể loại bài hát này cô cũng có sự tiếp xúc qua.
Đi đến phòng thu âm, ban nhạc đã sẵn sàng. Toàn khuôn mặt trẻ trung, cô nghĩ lần này đạo diễn mời phần lớn đều là sinh viên đại học khoa âm nhạc.
Hành động lần này của đạo diễn có phần hơi mạo hiểm, sinh viên còn chưa bước vào xã hội, cho dù từ khi còn bé bắt đầu luyện âm nhạc, tính ra vẫn còn kém so với những người biểu diễn lão luyện.
Nhưng chính vì bài hát này đối với điều khiển biến tấu yêu cầu cao, cần khảo nghiệm độ linh hoạt của ngón tay. Thành ra mời sinh viên đến hiệu quả chưa chắc đã kém so với người có kinh nghiệm.
Sân thượng xếp một cái Cổ Tranh, còn có tỳ bà, nhị hồ toàn nhạc cụ dân tộc truyền thống. Lúc ở trong xe taxi, Úc Tranh đã trang điểm tốt, chuẩn bị sẵn sàng .
Đạo diễn lần này là một người nổi tiếng trong giới, Lục Trí đã phải bỏ ra một số tiền lớn để mời ông đến. Nghe nói ban đầu đại diện còn chuẩn bị đi mời rất nhiều người chuyên nghiệp, nhưng đạo diễn lại đi đường vòng tìm kiếm toàn sinh viên, nghĩ cũng biết ông khiến người đại diện khiếp sợ
Trước khi đến Úc Tranh đã lên trên mạng điều tra về vị đạo diễn được đồn đại này, đều nói hắn nghiêm khắc cứng nhắc, yêu cầu cực cao, đặc biệt là không thích người lười biếng, có khi còn trực tiếp mở miệng chỉ trích.
Úc Tranh nhìn đồng hồ, hiện là tám giờ ba mươi ba. Ban đầu cô còn cho rằng đã đến sớm, không nghĩ tới trừ cô vừa đến, tròng phòng luyện tập đã có không ít người . Nhạc âm hỗn hợp, đều là người đang luyện tập.
Không ngờ có rất nhiều người có chung ý tưởng giống cô.
Cô cũng không có lúng túng, thả túi xuống, đi về phía Cổ Tranh. Người trong ban nhạc liền đưa nhạc khí cho cô luyện, đạo diễn ở một bên xem cũng không nói, đoán chừng cho phép .
Vén lên tấm vải trên đàn, Úc Tranh nhìn một cái cũng biết Cổ Tranh này có giá trị rất lớn. Thân được chế tạo từ loại gỗ thượng hạng, còn mang hơi thở đặc biệt, đủ để chứng minh giá trị của nó.
Đầu tiên cô thử âm của Cổ Tranh, mặc dù đàn là loại tốt, nhưng có thể thấy dây đàn hơi bị gỉ, không những thế ngay cả mặt đàn cũng là bụi. Xem hết lần này đến lần khác, Úc Tranh duỗi tay, đi lấy khăn bên trong túi ra lau mặt đàn
Úc Tranh tiếc đàn cầm, trước kia làm qua không ít chuyện này, cho nên động tác của cô rất nhanh. Thân đàn sau khi lau trơn bóng như mới, cô lại lần nữa điều chỉnh âm, chỉnh về trạng thái bình thường.
Như vậy mới không lãng phí chiếc đàn tốt như này.
Tranh thủ nốt thời gian, Úc Tranh vội vàng đánh vài điệu cơ bản để luyện tập, xong đó đem bài hát phía trước đánh một lần.
"Cô tên là gì?"
Vừa nhìn đồng hồ đã chín giờ, Úc Tranh mới vừa dừng lại xoa cổ tay đau nhức, lại thấy đạo diễn nhíu lông mày đi tới.
Trên sống mũi đeo kính đen, nhìn giống một vị giáo sư trẻ tuổi dạy đại học, cùng với hơi thở không giống người thời này, tỏ ra lạnh như băng .
"Úc Tranh."
Giọng của Úc Tranh mang âm sắc trung, không giống Nhậm San San ngọt ngào, dùng lời nói của Mai Tử chính là công khí mười phần.
Trong lòng cô kỳ thật cũng có chút căng thẳng, vừa rồi mình đàn có phải bị đạo diễn nhìn thấy?
Không nghĩ tới đạo diễn cũng không có nhiều lời, gật đầu một cái liền xoay người đi .
... Quả nhiên nghĩ nhiều.
Úc Tranh tự cười chính mình. Đây là lần đầu tiên cô đến phong thu âm, giống như cô gái nhỏ đến đàn vậy, lòng tràn đầy thấp thỏm bất an.
Quá trình ghi âm tiến hành rất thuận lợi, Úc Tranh tự cho là phát huy không tồi, so với thời điểm luyện tập bình thường tốt hơn hẳn. Đạo diễn quả thật như lời đồn rất nghiêm khắc, cô gái đánh đàn tỳ bà thiếu chút nữa bị hắn nói đến khóc .
Úc Tranh cầm túi xách muốn rời đi, lại thấy đạo diễn sắc mặt không vui đứng lên đi về phía trước.
Trong phòng nghỉ của Lục Trí, các nhân viên khác đã chuẩn bị sẵn sàng , nhưng nữ chính Nhậm San San lại không thấy tới.
Úc Tranh nhướn mày, nghe nói vị đạo diễn này đặc biệt không thích người chậm trễ, Nhậm San San này là đổ dầu vào lửa?
Đạo diễn bỏ bình nước xuống, thần sắc lãnh đạm: "Không đợi nữa, quay trước ."
Hắn nói rồi hướng ngón tay về Úc Tranh: "Thợ trang điểm, làm cho cô gái này."
Úc Tranh: "? ? ?"
Thợ trang điểm cũng là vẻ mặt mờ mịt, cô gái không phải chỉ là người thu BMG hay sao?
Trên mặt đạo diễn khó được xuất hiện một tia vui mừng, "Tôi nhìn cô ấy sau đó chợt nghĩ đến nội dung quay mới. Cô gọi là Úc Tranh đúng không, cô có đồng ý tham gia quay mv không? Không cần diễn, ngồi một chỗ đàn là được, giống như vừa nãy vậy."
Đạo diễn đã nói như thế, Úc Tranh nào dám cự tuyệt. Lại trông thấy đạo diễn cùng nhà tạo hình và thợ trang điểm nói vài câu, ngay sau đó hai người lại cùng nhau mang Úc Tranh đẩy vào phòng thay quần áo.
Trước khi đi mấy người trong ban nhạc đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía bóng lưng Úc Tranh. Cô gái này quả thực rất xinh đẹp nên đạo diễn vừa ý là phải, về tình có thể tha thứ. Không nữa thế lớn lên lại đàn hay như vậy, xác thực là được ông trời ủng hộ.
Nửa giờ sau, Úc Tranh bị hai người đẩy ra khỏi phòng, cơ hồ có thể nghe thấy âm thanh hút khí của mọi người.
Cô gái này quả thực rất xinh đẹp.
Mắt xếch hẹp dài, đuôi lông mày mị hoặc lại mê người. Nhất là chu sa giữa chán, hồng diễm lệ, lại thêm một chút dễ thương xinh đẹp. Đôi môi đóng mở, sắc mặt bình thản, nhiều hơn một chút yêu khí, giống như rơi vào thế giới của yêu tinh .
Cô một thân trường bào đỏ thẫm như máu, càng làm nổi bật làn da, cùng nốt ruồi lệ tương xứng, nhiều thêm chút sự bất đồng bi thương. Cô căn bản không cần nói gì, đã khiến vẻ ngoài giống như tràn đầy tình cảm, nhạt lại lưu luyến.
Thợ trang điểm mặt đầy tán thưởng: "Em gái này thật xinh đẹp!"
"Đạo diễn nói không sai, tạo hình này quả nhiên hợp với cô ấy." Nhà tạo hình là cô gái tóc ngắn, giờ phút này đang đứng khoanh tay, tâm tình rất tốt nói.
Hơi thở lảnh đạm của cô thay đổi, phảng phất như thay da đổi thịt, hiển nhiên giống như một yêu tinh.
Úc Tranh đưa camera lên nhìn thật lâu, vẫn là gương mặt của mình, chỉ là được trang điểm mới hoàn toàn, có chút gì đó không giống cũ.
Cô chụp lại ảnh tự sướng.
Ừ, có thể cấp cho fan ít phúc lợi.
Lục Trí có gương mặt mà các cô gái rất thích, nước da trắng có thể so với Úc Tranh, khác hẳn người đàn ông bình thường. Giọng nói hắn trong suốt sạch sẽ, bên trong mỗi một ca khúc đều truyền đạt tình cảm rõ ràng, khiến không ít người rung động.
Nhưng khi hắn trông thấy cô đi tới, cơ thể liền cứng đờ .
Dù nữ chính Nhậm San San không tới, nhưng cô gái xa lạ này lại làm cho hắn thực ngạc nhiên.
Căn cứ lời đạo diễn đã nói, Úc Tranh xác thực quay rất đơn giản. Cô diễn vai hoa khôi vọng quốc, quốc gia bị hủy trên tay tướng quân, nhưng cuối cùng cô lại yêu vị tướng quân này.
Nhưng lúc này, tướng quân trong mắt chỉ có thanh mai trúc mã ở quê .
Vì vậy vào ngày tướng quân phá thành, cô đứng phía trên cao cửa thành, dùng máu đánh ra bài ( Giang Nam Vũ ).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro