Chương 2:
Người đối diện trước sau vẫn vẻ mặt dịu dàng lạnh nhạt, hấp dẫn người ta nhất là gương mặt, đôi mắt xếch dài nhỏ như đang nói.
Hiện tại, bên trong không có gợn sóng
"Là anh không tốt sao?" Lâm Chiếu Ảnh hỏi
Úc Tranh không trả lời trực tiếp, chỉ nói ra cái tên: "Nhậm San San."
Lâm Chiếu Ảnh sắc mặt liền thay đổi .
Tâm trạng phức tạp hiện lên mắt hắn.
Úc Tranh nhìn thấy liền hiểu rõ.
Quả nhiên.
"Anh cùng cô ý...."
"Chắc anh không quên tôi và cô ý là bạn cùng phòng?" Úc Tranh chỉ mỉm cười, "Cái gì tôi cũng nói với cô ấy."
Nhậm San San có vẻ ngoài ngọt ngào, bố mẹ đều là diễn viên từng nổi danh. Còn nhỏ tuổi đã bắt đầu làm ngôi sao, hiện nay là diễn viễn nổi tiếng thế hệ mới, được gọi là nữ thần, tiền đồ vô lượng. Bất quá bởi vì muốn quay phim, nên không hay ở ký túc xá. Cũng thường xuyên không xuất hiện.
"Bọn anh đã chia tay từ lâu rồi. Chuyện này bắt đầu từ hồi cấp ba, hiện nay anh cũng không còn nghĩ tới nữa..." Lâm Chiếu Ảnh giải thích, thanh âm ôn nhu, tỉ mỉ, giống như dụ dỗ cô bạn gái không ngoan.
Úc Tranh chỉ mở album di động, trên điện thoại xuất hiện ảnh chụp màn hình Nhậm San San gửi cho cô.
Trên ảnh là vi tính của Lâm Chiếu Ảnh, ảnh đại diện cũng không đổi, hai người nói chuyện phiếm thân mật anh anh em em, chỉ thiếu mỗi việc công khai . Cho đến nửa năm trước hai người cãi nhau, Nhậm San San ra nước ngoài quay phim, Lâm Chiếu Ảnh liền quay sang theo đuổi Úc Tranh.
"Chiếu Ảnh và tôi là thanh mai trúc mã, thời điểm cấp 3 đã hẹn hò, theo đuổi cô chẳng qua vì giận tôi thôi!"
"Đừng nghĩ nhiều quá Úc Tranh, cô cho rằng cô rất tốt sao? Chẳng qua chỉ là vật hi sinh cho tôi!"
"Cô nhìn cho rõ vào!"
Một đống tin nhắn gửi cho cô, kèm theo các loại ảnh chụp, cô gái ôn nhu ngày xưa bây giờ thay bằng một người ác độc chửi bới.
"Úc Tranh, " Lâm Chiếu Ảnh khắc chế tâm trạng, "Em nghe anh giải thích, anh cùng cô ấy đã không còn quan hệ , em đừng quan tâm tới người phụ nữ điên này..."
Úc Tranh cười lạnh: "Anh không nhìn thấy tin nhắn sau à? Mấy ngày hôm trước hai người còn mới đi du lịch, tôi nhớ lúc ấy anh nói với tôi là đi theo công ty làm hoạt động. Lâm Chiếu Ảnh, anh coi tôi là cái gì? Vỏ xe phòng hờ?"
Điều này cũng là điều làm cô giận nhất. Nếu còn lưu luyến mối tình đầu có thể trực tiếp nói với cô, dù sao hai người bọn cô cũng không phải là quan hệ đến mức thề non hẹn biển, chia tay cũng không phải việc gì khó. Nhưng kiếm cớ giấu giếm sự thật, khiến cô thực sự thất vọng.
Nhất là bên Nhậm San San.
Hai năm nay Nhậm San San dựa vào bạn cùng phòng để duy trì biệt hiệu mối tình đầu quốc dân, nhưng tính tình thật sự như thế nào cũng chỉ có các bạn cùng phòng biết rõ chân tướng .
Úc Tranh không khéo lại có ân oán với cô ấy.
Lâm Chiếu Ảnh mặt trắng bệch, nói năng lộn xộn .
Đúng là anh một mình đi du lịch cùng Nhậm San San, người bạn gái thời tình đầu mới đi nước ngoại nửa năm dù là vẻ ngoài hay khí chất đều thay đổi, hắn chợt bừng tỉnh đây mới là tình yêu của mình, nhưng lại nghĩ không muốn buông tha cho việc hắn vất vả mới theo đuổi được Úc Tranh.
Úc Tranh là một mỹ nữ! Từ khí chất, lời nói đến việc làm, bề ngoài, trừ gia thế bình thường, cái nào so với Nhậm San San cũng không kém. Hẹn hò một tháng, cô có ưu nhã có giáo dục, lại có kiến thức rộng, nói năng hài hước biết điều, nói chuyện mấy ngày qua cũng không thấy lúng túng. Có đại mỹ nhân làm bạn gái, coi như là làm bình hoa cũng rất thích.
Lâm Chiếu Ảnh nghĩ cách vãn hồi: "Thực xin lỗi..."
"Chúng ta không còn chuyện gì để nói ." Úc Tranh nói, "Nếu đã quen được thì chia tay được."
Nói xong, để một tờ tiền mặt trên bàn, không quan tâm đến sắc mặt của Lâm Chiếu Ảnh, đứng dậy đi về .
Là tiền trả bánh sữa.
Thực sự cô rất đau lòng, vì nói chia tay ngay cả đồ ngọt mình thích cũng không động đến, lần sau nhất định phải bù thêm thật nhiều bánh cho tổn thất hôm này
Tiếp đến còn nhiệm vụ -- tìm phòng trọ
Cô đã quyết định không ở lại kí túc xá nữa.
*
Đi ra tiệm bánh ngọt, cách vách là phòng đại lý cho thuê nhà, Úc Tranh không khỏi đem ánh mắt dừng lại một lát. Nhưng ở thành phố S này, giá cho thuê nhà rất cao, tiền gửi ngân hàng cộng thêm tiền diễn tại đại nhạc hội cũng chỉ đủ cho cô tiêu trong vòng mấy tháng.
Cô hiện tại không có công việc, muốn thuê phòng sợ không đủ. Cô cũng không muốn phiền toái bố mẹ ở quê
Úc Tranh cúi đầu nhìn hai tay. Ngón dài nhỏ, cùng nhạc cụ dân gian kết hợp lại thấy quyến rũ lòng người. Nhưng đẹp mắt có ích lợi gì, cứ cho là đạo diễn thích hoặc là tự tiến cử sau đó một bước lên trời, nhưng hết lần này tới lần khác cô đều không thích, sau đó đều bỏ qua.
"Úc tiểu thư." Thanh âm trêu chọc lọt vào tai, Úc Tranh quay đầu lại, lại là người đàn ông xin chữ kí lúc trước.
Dắt cô bé kia đi, chắc là dự định về nhà .
Hai chữ "Úc Tranh" còn ở trên ống tay áo của anh.
"Này, thật là trùng hợp." Úc Tranh thu hồi tâm tình rồi nở nụ cười tươi tắn.
"Xin lỗi tôi hỏi một chút, cô là tìm... phòng cho thuê?" Anh nhíu lông mày.
Úc Tranh tương đối là buồn rầu gật đầu, "Tôi đang có ý định." Nhưng lại không có tiền _ (:з" ∠ )_
Vẻ tươi cười nở rộ trên mặt của anh: "Bạn tôi đúng lúc có phòng ở muốn cho thuê, có lẽ giúp được cô."
Úc Tranh kinh ngạc: "Này, phiền anh quá ."
Hai người chỉ vừa mới gặp mặt....
Cô bé đi cùng nghiêng đầu nhìn, giống như nghe hiểu điều anh nói.
"Tôi là fan của cô." Anh nhẹ giọng cười cười, màu sắc của đôi mắt cùng màn đêm tương tự nhau, "Làm fan, tôi không muốn nhìn thấy thần tượng của mình lưu lạc đầu đường."
Trong lời nói mang một ít hài hước, Úc Tranh mỉm cười, "Không nói gạt anh, lần đầu tiên tôi gặp một người nhiệt tình như vậy."
Dưới ánh mắt khinh bỉ của Nhạc Nhạc, Tạ Minh cùng Úc Tranh trao đổi số điện thoại.
Lúc anh rời đi tâm tình thật tốt, dắt Nhạc Nhạc đi cũng nhiệt tình hơn.
Úc Tranh nhìn anh đi xa, lưu lại với cái tên đơn giản.
Tạ Minh.
Một người đàn ông kỳ quái.
Trở lại ký túc xá đã mười một giờ, vừa bước vào thấy tóc của Mai Tử ( bạn cùng giường ) rủ xuống. Trong túc xá không có bật đèn, cũng không có âm thanh, lúc đi vào khiến Úc Tranh sợ hết hồn.
Mai Tử cười ma quái: "Ha ha ha ha ha cậu vẫn nhát gan như vậy."
"Ha ha." Úc Tranh cười khác lạ, tiện tay đem túi đặt lên giường. Nhậm San San lại quay phim không về, cô bạn cùng khác phòng thì không biết đi phóng túng ở chỗ nào, trong kí túc xá chỉ có hai người Mai Tử và cô.
"Nhạc hội tiến hành như thế nào? Lâm oppa có đến đón cậu không ~" Mai Tử duỗi tay đong đưa bả vai Úc Tranh, bị cô nghiêng người tránh đi .
Úc Tranh ghét bỏ nhìn người đang cắn hạt dưa vuốt móng tay, giọng nói bình đạm: "Chia tay rồi"
"F*ck? ? ?" hạt dưa trong tay Mai Tử rớt hết xuống , vẻ mặt không thể tin nhìn cô."Lâm Chiếu Ảnh nói ? Tỷ giúp cậu tìm hắn hỏi rõ ràng!"
Tranh Tranh người đẹp, tính cách lại tốt, chủ động nói chia tay khẳng định không phải là cô. Nhưng Lâm Chiếu Ảnh kia lúc theo đuổi cô đuổi đến oanh oanh liệt liệt, nay mới không có nguyên nhân liền chia tay, khó hiểu quá
"Không phải anh ấy." Úc Tranh thản nhiên nói, "Là tớ nói ."
Lần này Mai Tử lại kinh ngạc đến ngây người .
"Hạt dưa đã không cách nào cứu vãn trái tim nhỏ của tớ , tớ cần một liều thuốc trừ sâu."
Nói xong Mai Tử liền mò di động dưới gối, nhưng chỉ mò được túi đồ ăn vặt, nhếch miệng rồi an tĩnh lại .
"Còn nhớ mấy ngày hôm trước Nhậm San San trở về không." Úc Tranh hời hợt nói, "Cô ấy nói với tớ. Lâm Chiếu Ảnh là bạn trai thời mối tình đầu của cô ấy, tuần trước hai người vừa quay lại . Hôm nay tớ đi hỏi Lâm Chiếu Ảnh, anh ấy thừa nhận , tớ liền chia tay."
Mai Tử trừng mắt: "Thực sự không biết xấu hổ?"
Vốn cho rằng Nhậm San San là cố tình gây sự với Úc Tranh, không nghĩ tới Lâm Chiếu Ảnh cũng là loại cặn bã như thế!
Mai Tử an ủi vỗ vào bả vai cô: "Chia tay thì chia tay, loại đàn ông cặn bã như vậy chia tay sớm một chút càng tốt, chúc đôi cẩu nam nữ bọn họ hạnh phúc đến chết"
Cô liếc Mai Tử một cái, cởi áo khoác đi vào phòng vệ sinh
Mai Tử: "Đừng đi, cậu khóc ở đây tớ không để ý đâu !"
"Bẩn, tớ đi tắm rửa." Úc Tranh mặt lạnh lùng.
Mai Tử: "..."
Mệt mỏi một ngày Úc Tranh đương nhiên không có tâm tình tắm rửa. Cô chỉ đơn giản tắm qua nước lạnh rồi khoác khăn tắm đi ra .
Ngày mai còn phải dậy sớm, đi thu BMG cho một MV. Người hát chính là một nam ca sĩ đang nổi tiếng, cũng là một tiểu thịt tươi, đồng thời Nhậm San San là vai nữ chính.
Cô được đi làm phối nhạc cũng là Nhậm San San mời mọc .
Bây giờ suy nghĩ một chút, lúc Nhậm San San tìm đến cô nói câu kia với bố thí không khác là mấy.
Nhưng lúc nói là một tháng trước, cái gì cần chuẩn bị đều chuẩn bị cả rồi, có cơ hội kiếm tiền, Úc Tranh đương nhiên không vì ân oán cá nhân mà bỏ qua.
Chủ yếu là bởi vì hiện tại... cô đang nghèo .
"Tranh Tranh này, " Mai Tử thò đầu ra: "Cậu thật sự không buồn chút nào à, ít nhất cũng phải tức giận chứ!"
Úc Tranh nằm thẳng thoa mặt nạ, mơ hồ không rõ hỏi: "Vì cái gì?"
Mai Tử: "Người cậu chia tay là một nam nhân cặn bã!"
"À" Úc Tranh giọng điệu nhạt nhẽo.
"..." Mai Tử cảm thấy đầu hơi mệt, "Ai tớ nói cậu..."
"Cậu có quyển tiểu thuyết nào hay không?" Úc Tranh đột nhiên nói, cô suy nghĩ một chút, hỏi Mai Tử , "Đề cử cho tớ mấy quyển, đại loại giống cảm giác bây giờ của tớ."
Chuyện xảy ra với cô có thể so với mấy bộ phim cẩu huyết.
Cô cảm thấy hiện tại thực tế quá thảm, cần tìm vài quyển tiểu thuyết an ủi tâm tình
Mai Tử luôn tự xưng bản thân là biết mọi loại truyện trong giới văn học, ngược lại muốn nhìn xem cô ấy có bao nhiêu tác dụng.
"Cậu quả nhiên vẫn có ít vấn đề!" Mai Tử chụp mép giường.
Úc Tranh rất muốn khiến Mai Tử trợn trắng mắt.
"Tốt lắm tốt lắm đừng trừng tớ , cậu hỏi đúng người rồi đấy . Gần đây tớ thích một tác giả, gọi là Đề Đao Dạ Hành, câu văn của hắn rất đẹp mắt! ! Mặc dù không có nhiều tình tiết ngôn tình, nhưng nội dung truyện hay đến phát khóc!"
"Đàn ông?" Úc Tranh nhíu mày. Cô căn bản không có ý định đọc ngôn tình, lần đầu tiên nói chuyện yêu đương liền gặp được Lâm Chiếu Ảnh , khiến cho cô có chút không dám tin tưởng tình yêu .
Mai Tử gật đầu như trống gõ : "Người viết là nam, nhưng toàn truyện đã xuất bản rồi. Có một bộ được sửa thành phim điện ảnh , nghe nói cũng bán cả bản quyền cho truyền hình, đang chuẩn bị mở máy rồi."
Đề Đao Dạ Hành.
Bốn chữ này không khó đọc, Úc Tranh cầm điện thoại di động mở ứng dụng, tiện tay vừa tìm, quả nhiên hiện ra rất nhiều tin tức liên quan.
Nàng tìm truyện hay nhất.
Được gọi là ( đệ tam giới ), bìa mặt là một cái tay màu đỏ tươi, thể loại là kiểu huyền bí kì dị, khiến cho người ta nhìn thấy sợ hãi. Giới thiệu vắn tắt là một hàng chữ đơn giản thô bạo, căn bản không hiểu tác giả biểu đạt thứ gì, nhưng phía dưới lại có bình luận tới sáu chứ số cũng đủ chứng mình quyển sách này hot như nào.
Vì thể loại tâm lí kì dị như này, Úc Tranh quyết định đọc truyện này .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro