nang am mua dong_hot
NANG AM MUA DONG (hồi 1-hồi 2)
<.>HOT.................CHUYEN TUOI TEEN.............SUC CAM MOI......0_0 hjhj
tac gia:congtu_mauhong
(01692358386)
**************************************************************************
Nếu em đi xa thi anh còn yêu em nữa không?...
***
Anh thì lúc nào cũng vậy! anh chỉ cười không thôi à!anh hư lắm anh biết không?
*$*
Đáng nghét!....
Lại cười à.....
chết...chết anh này....
ui..
Em xin lỗi anh có sao không?
anh à!
anh có cảm thấy lạnh không?em lạnh lắm...
hihi....
có anh ở đây thì em không sợ gì nữa!....
anh yên tâm nếu một mai trái đất đóng băng thì em sẽ là tia nắng rọi nơi anh ở,là người làm ấm trái tim anh,mùa đông anh sẽ không thấy lạnh không buồn nữa đâu,anh hãy luôn luôn cười tươi vì em sẽ luôn bên cạnh anh nhé....^^
NẮNG ẤM MÙA ĐÔNG
Hồi 1: TUỔI THẦN TIÊN
i'm so sorry but i love you it's all lies
I didn't know, but now I do, I need you
i'm so sorry but i love you sharp words on a whim
I didn't even know, I sent you off
i'm so sorry but i love you it's sorry(sorry) but i love you(I love you more more
i'm so sorry but i love you leave me and could you forget me slowly so I can hurt..
MÀY CÓ TẮT NHẠC ĐI KHÔNG ĐẤY...
không mau đi học đi!
vâng!đợi con tý....
Mẹ ơi!bố đi làm chưa ạ?
bố mày á....
vâng!
bố mày đi rồi đấy,mày làm cái gì mà ầm ầm ở trên phòng thế?mày định phá nát cái nhà này à?
vâng!...
vâng!cái gì...
ơ......
hix...
mẹ ơi,con đi học đây...
ơ cái thằng này!mày không tắt nhạc à...
mẹ tắt hộ con với!con đi học đây không thì muộn mất.
hixx...
con với chả là cái...
cuôc sống tốt đẹp với tôi luôn là thế tôi luôn muốn sống cuôc sống tự do thoải mái mà có được đâu.tất cả là sự gò bó của bố mẹ nhưng dù sao minh cũng phải tiếp tục con đường dài này mà...
AM...
Tôi giắc con xe SH tàn của tôi ra thế rồi phóng một mạch đến trường! Trường tôi cách đó cũng không xa lắm nếu tính ra thì cũng chỉ một cây số là cùng.tính theo đường chim bay cò lượn thì đừng hỏi...
vèo..vèo...
Tôi phi thẳng xe vào cổng bố bảo vệ to mồm quát!
Thằng ranh kia!
Mày có xuống xe không thì bảo?
Tôi vẫn cắm cúi đạp thần tốc phi vào, tiếng bố bảo vệ vẫn cứ oang oang bên tai!
Tôi kệ...
Mà mồm tôi vẫn toe toét cười có vẻ sảng khoái.có lẽ niềm vui của tôi là trêu chọc người khác dù biết những trò đó rất nguy hiểm.rất dễ 'mất mạng' ấy thế mà tôi vẫn hứng thú lao vào như một trò tiêu khiển...
hục..hục vẫn kịp may wé...hihi
cô giáo chưa vào...
***********************************************************
Hôm nay trời xe lạnh! chắc là nhờ cơn mưa của tháng 3 mang những cơn gió lạ, nó làm lạnh mỗi tâm hồn, sự ồn ào của lớp làm tôi choáng đầu, suy tư ngồi nghĩ lan man về những điều mà mình dự định tiến tới, lòng tôi cũng cảm thấy nao nao, vừa vui lại vừa buồn, cũng chẳng còn mấy chốc nữa mà lại hết năm cấp 2 rồi lại phải xa bố mẹ, xa thầy cô lên Thị Trấn để học.
Tôi giật thót mình.
Thằng Thanh vỗ vai tôi nói!
Làm gì mà đăm chiêu thế ku! Đang ngồi nhớ đến em nào à?
Mày làm bố hết cả hồn!
Có em nào đâu mà nghĩ, chẳng là tao nghĩ mình sắp xa mái trường, xa bạn bè, mỗi đứa một nơi.....
Nó ngắt ngang giọng tôi rồi nói.
Ú xì! Mày cứ nghĩ linh tinh, lên cấp 3 chứ phải đi làm đâu mà mày bảo vậy! mày cứ yên tâm dù mày có đi đến đâu tao cũng sẽ tìm mày! Hihi...
Tao nghĩ vậy thôi! à Mà mày nghĩ là mày thi trường gì vậy, Cẩm Thuỷ 1 hay Cẩm Thuỷ 2.
Úi! Tao cũng chẳng biết thôi bỏ đi ông nội, nói đến con lại đau đầu,mà tao cũng không thíck nghĩ nhiều về những chuyện như vậy!
bỗng dưng nó nhăn nhở như tìm được môt thú vui mới
Nó nhìn bọn con gái rồi lẩn đi vào chuyện khác!
..ê.ku..
Mày thấy con ngần càng ngày càng ngon không?
tôi???
Nhìn mà tao phát thèm, nó xít miệng một cái rồi 2 mắt rít lại giống như thăng hút thuốc lào bị say thuốc! nó tủm tỉm một mình rồi lại cười cợt nói!
Ở trên thị trấn chắc nhiều em ngon lắm nhỉ? Tôi ngập ngừng ngọng lưỡi.
Uh! chắc là ngon hơn ở đây.
Tôi nói vậy nhưng tôi cũng chẳng biết nghĩa sâu xa chữ"ngon" mà thằng thanh nó nói!
Nó có vẻ máu gái nhưng trông nó nhát lắm, lúc nào đi chơi nó cũng dụ tôi sập bẫy mà nó tạo ra, nó chỉ đợi thời cơ là rĩa cắt! trông thế mà mất dạy nghê.
Tôi trở lại mặt nghiêm nghị và nói..
Lúc nào mày cũng gái gú! Không lo mà học ông già mày khoét mắt, chặt chân nó, nó lè lưỡi ra ngoài.
kệ tao có cần mày phải lo không?
nó nháy mắt ám hiệu như đính chính lại lời nó nói.
Không thèm nói chuyện với mày nữa.Hix.chán bỏ mẹ đi...
nó vỗ vai tôi rồi chạy sang nghịch đùa với mấy thằng chỗ khác.
Thằng thanh nó gần nhà tôi cũng chỉ cách khoảng 100m là đến. Mẹ nó bán vải may, còn Bố nó thì đi làm suốt, tôi cũng không để ý lắm, tôi coi nó như là bạn thân của mình à không! chắc là cũng hơn bạn thân ấy chứ.
Ba tháng trôi qua nhanh chóng, cái nắng gắt mùa hè oi ả, chị ve kêu rộn rã làm cho các cô cậu nao núng lo âu thêm cho kỳ thi tốt nghiệp sắp tới.
TUẤN...
Cái linh gọi tôi có vẻ ngạc nhiên hỏi!
Tao không ngờ mày thi trường Cẩm Thuỷ 1 đấy nha!
Tôi quay lại trả lời.
Không thi trường này thì thi trường gì,Cẩm Thuỷ 2, Cẩm Thuỷ 3 à, thi ở đó xa lắm với lại tao cũng không thích.
Uh!
Thế mày đăng ký tự nhiên hay xã hội! tôi trở lại khuôn mặt kiêu căng đáp.
Nhìn tao đẹp trai cứng cáp thế này mà mày bảo tao thi xã hội à.
Nó gắt tôi!vẽ khó chịu.
Tao nói với mày lúc nào,là mày thi xã hội hả.
Tôi toe toét cười trừ, hihi đùa vậy thôi sao bà chị nóng tính thế.
Nó hích mép cười nói rủa tôi.
Tao học xã hội thôi vì tao học kém mà, mà tao cũng không chắc không biết có đậu được không! Đâu có giống như một số người tự tin về mình đâu.
Tôi nghệt mặt vẽ xấu hổ, uh thì phải cố gắng thôi.hihi
Nói chuyện một lúc thì cái linh chào tôi bằng giọng gấp gáp,
thôi tao phải ra với mẹ đây, mày thi tốt nhé.
Tôi bần thần lượn quanh sân trường Cẩm Thuỷ 1, trường này không rộng lắm nhưng cũng đủ để cho chúng tôi chơi chốn tìm suốt cả ngày, xung quanh trường là bức tường lớn rào thép,kèm theo ngôi trường kiểu kiến trúc xưa, xây bằng gạch đá mạt, nhìn sơ qua thì cũng chẳng khác gì cái nhà tù cả.hix.hihi
Lòng tôi hồi hộp đợi kết quả thi của mình,
hàng về...hàng về
kết quả đề ...
lòng tôi rộ lên vừa hồi hộp vừa lo lắng, có đứa nhận được kết quả vui vẻ sung sướng, cũng có đứa vẻ mặt rất buồn vì không hài lòng với kết quả của mình.
thằng thanh gọi lớn vẽ gấp gáp
TUẤN...
Tới mày kìa!
tôi hồi hộp cầm Kết quả trên tay! mồm hét lớn đậu rồi haha, sướng wa''''....
mấy cô nàng lạ hoắc nhìn tôi, vẻ khó chịu,
câu đầu tiên tôi nghe được của mây nàng....
đồ điên...hix
nhưng tôi vẫn không quan tâm, kệ chúng nó, tôi vêng mặt lên làm kiêu, kiểu vẽ dê cụ...
mấy thằng lạ hoác nhìn tôi mà vẽ mặt nghen tỵ.
tôi đạp xe thật nhanh về nhà để khoe với mẹ,như một đứa trẻ con lớp 1 được điểm 10 học kỳ vậy...
Hồi 2:Bạn mới
<>.<>.<>.<>.<>.<>.<>.<><>.<>.<>.<>.<>.<>.<>
Mẹ tôi vui lắm!khi tôi đã đạt đươc hệ công lập,tôi ngồi nghĩ một lúc,rồi cất giọng hỏi.
Mẹ ơi!
Trường xa như vậy thì con ở trọ à?
Mẹ tôi cười và nói.
Không ở trọ thì mày định đạp xe hai mấy cây về nhà à!
tôi cười hét toáng lên thế là phải ở trọ ạ.
mẹ tôi nhìn và nói lun...
Đi học xa lo mà học tao ma nghe gì về là ở nhà luôn đó.
Vâng!yes mẹ!hihi
bỗng dưng bố tôi cất giọng hỏi.
Thế thăng thanh có đậu không ku,tôi trả lời nhanh nhẩu.
Có,nó đậu nhưng nó học khác lớp con!ưh thế là tốt rồi còn gì.
nói đến thằng thanh..
Tôi nữa vui nữa buồn vì,lên cấp 3 rồi mà tôi vân phải đi con xe đạp nghẻ,thằng thanh nó ăn chơi được được bố mẹ đầu tư cho hẳn con cào cào nâu thống nhất mới thật là hoành tráng.tôi nghĩ cũng đem lòng nghen tỵ.
Tôi nghĩ thầm nếu giá như bố mẹ đầu tư cho tôi con xe mới thì lắm cô còn phải điêu đứng về mình.
Nhìn tôi trên gương tôi tự sướng,trông mình cũng bảnh trai đấy chứ.hihi,tôi cao 1m 68 đối với hồi lớp 10 thế là very tốt rồi,lầm thầm trong đầu một lúc,chưa được lâu thì,
mẹ tôi gọi lớn!
Tuấn ơi!xuống đây mẹ bảo!
Tôi chạy ù vào...
Hỏi to viêc gì thế mẹ?
Me tôi đạt cái cốc xuống rôi hỏi tôi.
Tí nữa mày có đi đâu ko?
Tôi gọn lõn trả lời.
Chiều con ở nhà dọn dẹp thôi!
Thế thì chiều đi với mẹ,ta đi lên thị trấn,một là:sắm cho mi con xe đạp mới,hai là:mua cho mày mấy bộ quần áo nữa mà đi học,lên cấp 3 rồi thì phải an măc sao cho chững chạc lên chứ.
Tôi nhảy cẩng lên như một đúa trẻ được kẹo!
Mồm hét lớn...Mẹ là số một haha...
Mẹ tôi gàu mặt!
Tôi chạy lên lòng tôi vẫn chưa hết bồi hồi sung sướng,thế là "ngon" lại "càng ngon thêm"rồi không biết từ đâu tôi bị nhiễm cái từ "ngon"đến tận gốc.
Cũng như mọi hôm mẹ tôi gọi dậy,vẫn cái cảm giác khó chịu ấy,tôi trả lời.
Hôm nay có học đâu,cho con ngủ chút nữa đi mẹ,mẹ tôi kéo chăn ra,tét vào mông tôi một cái thật đau.
ứ ừ..tôi mò dậy,mẹ nói!
Dậy đi!tao với mày lên thị trấn tìm phòng trọ để bữa kia còn nhập học nữa chứ.tôi vệ sinh mình xong,ra bàn khách ,hum nay lạ thật,mẹ mua cả bánh để ở nhà,nhưng tôi không thích kiểu này,tôi chỉ thích nhận money của mẹ thôi.hehe
Loay hoay một lúc tôi với mẹ sắm sửa đồ đạc rồi đi xe "Jupiter new"cùng tiến thẳng về đồng bằng tiến thăng vê tương lai của tôi.
Mẹ tôi thật tuyệt vời ..
Không mất mấy thời gian nhờ sự giao tiếp tuyệt vời của mẹ mà tôi đã tìm được nhà trọ một cách dễ dàng,ở cùng tôi là 2 ông cẩm yên,và 2 ông thạch thành,rất may là trong bốn ông có hai ông học cùng lớp với tôi,lúc đầu còn bỡ ngỡ lạ lùng tôi còn hơi e dè,nhưng dần dần"lủa gần rơm lâu ngày củng bén"mẹ tôi lên rồi gửi,giao phó tôi lại cho ông chủ nhà.hix
Nói chuyện một lúc rồi mẹ củng nhác nhở vài câu với tụi bon tôi!
Chúng tôi cúi đầu có vẻ nghe lời..
Vâng!chúng cháu biết rồi ạ,con biết rôi mẹ ạ.
Lần đàu tiên xa nhà,tôi cũng cảm thấy trống vắng,nhiều lúc nước mắt rơi chỉ muốn mau hết tuần mà về với mama yêu dấu.
::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::#########::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC:
Lớp thật ồn,vài cô bé tỏ vẽ kiêu căng,nhưng tôi cũng không thèm để ý.
BỘP....
Tiếng âm thanh vang lên,lam tôi giật bắn cả mình.
TRẬT TỰ...
Một thằng con trai có vẻ ngổ ngáo,nó đứng trên bục giảng thét lớn.làm như vẻ ra oai dọa tinh thần.
Tôi vẫn ngồi im,như không có việc gì,nhưng công nhận trông thằng này thật ngứa mắt .
Thoáng qua thì tôi cũng biết nhà nó gần đây,nên ra oai một tí cho hầm hổ ý mà.
Không biết ông nội bà ngoại nó khiến điều gì,mà cứ nhin tôi,cái vẽ muốn khiêu chiến..
Tôi nghĩ thầm chắc nó nghen tỵ với "sắc đẹp" của mình ý mà.nhìn hình dáng nó nhỏ con,mai tóc để dài "nhuộm xanh,nhuộm đỏ" nhìn mà có vẻ bực tức nghê.
Nó chỉ thẳng tay vào mặt tôi gọi..
Mày!lên đây.
Ý nghĩ tôi mách chuyện chẳng lành.
Tôi thấy hoang mang sợ sệt,tuy to cây hơn nó,nhưng đồng bọn của nó đông quá,"không đợ nỗi". :D
Bất giác.
Vù...
Tôi né sang bên!
Trời!
Tôi gân giọng nói,mẹ mày!ý định gì đấy?
Nó phồng mang trợn mắt nói
Ý định gì à.trông ra mày cũng to gan lắm nhỉ?
Giờ tao cho mày biết ý định của tao là gì.
Hai ba thằng chạy xuống ôm tôi.lần này thì không tránh được nữa.
Cả lũ bọn chúng lao lại.
Chết này!
Chết mẹ mày này...ý định gì à.
Giờ thi biết chưa con..
Tôi cư sầm mặt lại chả để ý gì nữa!
Lát sau khi chúng liên hoan con mồi béo xong,nó lại hếch mõm lên nạt lớn!
Nhơ lấy ông nhé!
Tôi thần người ra,thăng quý thằng hải lao lại hỏi.
Sao không mày?
Mày coi bộ tao ổn lắm à.
Ai bả mày cũng oai kia,cho mày chừa đi.
Tôi ú xì!ai mà chả phải làm như vậy chứ.hix
Chúng nó xơi vào mặt tôi,sưng húp lên,đôi má thân thương giơ đã bị bầm dập,lòng tôi tức tối lầm bầm thầm nghĩ....
THẰNG CHÓ...
Ở nhà mẹ tao nâng như trứng như hoa,lên cho chúng mày bầm dập à.
Tao sẽ trả thù,mồm nói oai vậy chứ tôi đâu giám.
Lòng ngậm ngùi ấm ức đành phải chịu.
Thằng hải,thằng quý là hai đứa ở trọ cùng tôi,thằng hải cao gầy như "pitercrao" ạ,với chiếc mắt kính "dày cộm",trông như là giáo sư!
tội thân từ nhỏ đã phai đeo hai cái đít chén dày cộp khó chịu như vậy.
Còn thằng quý thì ngươc lại,với mái tóc bò liếm,thân hình to rắn chắc nhưng được cái lùn tịt,nhưng trời bù đắp cho cái "sắc" nói như ai là như bình minh ạ,nó có điệu cười mê hồn "răng khểnh".
Buổi đầu đi học với tôi chả tốt đẹp gì,chỉ toàn là sự viêc đen đủi,ở lớp ở trường thì chúng đồn ngược đồn xuôi,làm như là nghê gớm lắm
Thăng quý cười cợt nói!
Đâm ra mày lại nổi tiếng ý nhỉ?
Nó haha!rồi cố nói thêm một câu nữa.
Mày ngu lắm!im đi cho nó tát một cái chắc giờ chả bầm dập như thế này..
Tôi cười và nói.
Để nó tát thì còn là tao nữa không?
Thằng hải nghiêm nghị nói.
Rồi đó may không để nó tát nên giờ mày giống như thằng bệnh rồi đó,còn là mày nữa không?đúng là đồ con lừa..
Tôi gân giọng cãi nó liệu tao để nó tát thì nó có tha cho tao không,ai mà giám chắc được..
tôi định nhảy lên!cho nó một phát.
Nhưng đau người không đủ sức để bật lại nó được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro