Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Namtan nghiêng đầu nhìn nàng với ánh mắt không thể nào kỳ lạ hơn được nữa, cô nhìn cục u trên đầu của Film cũng cảm thấy có chút tội lỗi nhưng nhớ lại tại sao người này lại đứng trước cửa nhà mình? Lại rình rập có vẻ rất mờ ám nhưng nhìn thoáng qua thì không giống như mấy kẻ trộm chút nào, trái lại gương mặt còn rất ưa nhìn nhưng tại sao lại đứng ở đây? Và nhất là vào giờ này.

Film ngờ nghệch nhìn cô, nàng bối rối đến nổi không biết phải làm cái gì tiếp theo, đôi môi mấp máy như muốn nói gì đó, thật ra chuyện này cũng không có gì quá nghiêm trọng, chỉ cần nàng bình tĩnh nói mình là người thuê trọ thì mọi chuyện sẽ được giải đáp rất mau nhưng do bản thân từ nãy đến giờ rình rập nên mới khiến chuyện này trở nên khó xử.

Nàng thấy người đối diện cứ kiên quyết nhìn mình mãi cho đến khi cánh cửa mở rộng ra. Dì Weerawatnodom từ bên trong bước ra ngoài như một vị cứu tinh của nàng, dì khi nhìn thấy Film cũng không quá bất ngờ hay nghi hoặc mà trái lại còn rất nhiệt tình.

“ Film? Giờ này con còn chưa ngủ sao? “

Film mừng rỡ nhìn bà, ít ra bây giờ đã có một người mà nàng quen biết, nàng đưa trái dưa lưới trên tay ra, gương mặt tươi cười.

“ Lúc nãy con thấy người ta bán ở ngoài, nhớ tới dì nên con mua nó đó. “

Dì Weerawatnodom cười rồi nhận lấy trái dưa lưới, Film lâu lâu lại mua sang vài thứ như thế này, tuy không nhiều nhưng thật sự phải quan tâm người khác mới biết sở thích khi ăn uống của họ là gì, đối với một người như vậy, khó lòng mà ác cảm. Thường vào giờ này thì Film đã chui rúc ở trong phòng trọ của mình ngủ mất rồi, nhưng hôm nay là ngày lễ, thức khuya một chút cũng không có gì là lạ.

Nhìn một hồi, bà thấy trên trán Film có gì đó đo đỏ, còn giống như đang bị sưng lên vậy liền lo lắng.

“ Film, đầu con bị làm sao vậy? “

Nàng dùng tay xoa xoa lấy chổ đang sưng lên, môi nở một nụ cười gượng, bây giờ phải nói làm sao đây, thật ra đây cũng là lỗi do nàng, không ai có thể nghĩ là trước nhà mình lại có một người đang lấp ló mà đề phòng. Namtan cũng như nàng, gương mặt gượng gạo hơn bao giờ hết.

“ Lúc nãy con không biết có người đứng ngoài đây nên mở cửa có hơi mạnh tay... “

“ Con bé này! Làm sưng trán người ta rồi. “

Dì Weerawatnodom gằn giọng, nàng cũng thật muốn lên tiếng thanh minh cho cô ấy, một phần lỗi cũng là do nàng, coi như phải trả giá thích đáng đi nhưng còn chưa kịp nói thì Namtan đã bị la một cách oan mạng. Nhưng bây giờ nàng mới để ý kĩ, hai người họ rất giống nhau, nàng nhìn chăm chăm vào Namtan, quan sát những đường nét trên gương mặt cô ấy, trên người cô bây giờ quần áo cũng rất tươm tất vì cũng chỉ vừa mới từ sân bay trở về đây vài tiếng.

Cô ấy đẹp quá, nàng đã từng nghe dì Weerawatnodom kể về con gái của dì ấy rồi, nhờ vậy nên mới biết Namtan rất tài giỏi, bây giờ khi gặp mặt lại thêm một ưu điểm là rất xinh đẹp, một người có thể toàn diện đến mức này không?

“ À, đây là con gái của cô, là Namtan mà cô hay kể với con đó, hôm nay con bé về nước rồi, sẽ không phải đi đâu nữa. “ – Dì Weerawatnodom vui vẻ nói, trong nhà chỉ có mỗi cô con gái, bây giờ khi Namtan quay trở về nước đương nhiên sẽ cảm thấy rất vui.
                       
“ Ra vậy, chào chị, em Film, là... là người thuê trọ thôi. “

“ Chào em. “

“ Film, dì đang tổ chức tiệc đón con bé trở về, con muốn vào không? “

Film mở to mắt, có tiệc sao? Nàng cũng rất muốn vào trong cùng với mọi người nhưng nghĩ lại, hôm nay là ngày đầu tiên Namtan về nước, vẫn nên để gia đình họ thoải mái ở bên nhau thì hơn, nàng vào sáng ngày mai cũng cần phải đến trường nên liền từ chối. Nãy đến giờ Namtan cứ nhìn chằm chằm vào nàng mãi khiến Film dường như rất gượng, nàng không biết hôm nay nhà của họ lại có chuyện vui như vậy, quần áo của mình cũng không có gì đặc sắc hay không muốn nói chỉ là một bộ quần áo ngủ, nếu cứ bị nhìn như vậy, nàng sẽ gượng chết cho xem.

Sau khi nàng từ chối với lý do phải dậy sớm vào sáng ngày mai, dì Weerawatnodom lộ rõ gương mặt tiếc nuối, bà xem Film như con nên như vậy cũng rất dễ hiểu nhưng cũng không thể ép nàng được. Bà quay trở vào trong để sắp xếp một số thứ, Film cũng muốn phá đi sự gượng gạo không đáng có này nên cũng nhanh chóng cúi đầu chào cô gái nàng vừa mới gặp, có lẽ trong đầu cô ấy bây giờ nàng là một người rất kì quái.

Nàng vừa đi được mấy bước liền bị người ta kéo lại, Namtan nhìn vào chổ bị thương của nàng rồi lại nhẹ nhàng xoa.

“ Xin lỗi nha, tôi thật sự không cố ý. “

Film trân người ra, bàn tay ở trên trán nàng rất mềm mại, hai bên má thoáng chút đỏ. – “ Không sao đâu, lát nữa sẽ hết thôi mà, đó là lỗi của em. “

“ Lúc nãy tôi mở cửa mạnh lắm đó... “

Nói một lát nữa sẽ khỏi cho chị không trách mình thôi chứ cái này... có khi bầm cho xem...

“ Có thật là không sao không vậy? “

“ Thật mà, chị vào trong với mọi người đi. “

Film cười, cô nghe nàng nói như vậy cũng thấy yên tâm hơn một chút mà đi vào trong nhà, lần đầu gặp nhau, xem ra ấn tượng cũng chẳng tốt mấy nhỉ. Nàng quay về phòng trọ của mình, một ngày mệt mỏi khiến nàng chìm vào giấc ngủ rất mau, một phòng trò đủ cho hai người ở được nàng trang trí rất đẹp mắt, một tấm đệm lớn được đặt trên gác xếp, xung quanh là những bức ảnh nhỏ của nàng và những người nàng yêu quý, ở xa gia đình, những người bạn và dì Weerawatnodom là tất cả những người nàng có thể trông cậy, và cả Love nữa.

Nàng chìm vào giấc ngủ, hôm nay lại được gặp gỡ thêm một người, Namtan xinh đẹp như vậy, lại rất tài năng, làm nàng tò mò về những trãi nghiệm của cô ấy khi ở nước ngoài, có thể nào làm quen được với người đó không? Nàng không đủ kiên nhẫn để nghĩ về những chuyện đó, sáng mai lại phải đến trường, sau khi tan học lại chạy sang chổ làm thêm, nghe thì tất bật nhưng nàng cũng đã quen với nhịp sống hiện tại của mình rồi.

_ _ _

“ Là cậu bị con cái của chủ nhà đẩy cửa vào đầu xong rồi hôm nay vác cái đầu máu lên đây kể chuyện cho mình nghe sao? “

Love bình thản nói, cô lau mấy chiếc ly sạch sẽ rồi để lên trên kệ, hôm qua Film vẫn còn rất bình thường nhưng hôm nay lại xuất hiện trước mặt cô với chiếc băng cá nhân trên trán, cũng may là không có gì nghiêm trọng, người này chỉ giỏi làm cho cô lo lắng thôi. Nàng ngồi trên quầy thu nhân, tranh thủ lúc quán đang thưa người, mở laptop của mình lên để làm một số việc.

Nàng nghe Love nói theo kiểu thách thức như vậy liền bĩu môi nhìn sang cô ấy. – “ Đầu máu gì chứ, người ta chỉ bị thương có một chút xíu. “

“ Chút xíu? Cậu soi gương không? “

Love cười hắc một tiếng, không biết người mà Film kể đã mở cửa ra kiểu gì mà lại bị sưng lâu đến như vậy, nhưng hình như là bị va vào ngay chốt cửa, như vậy thì không có gì quá bất ngờ.

“ Love!! “

“ Được rồi, không chọc nữa. “

“ ... “

“ Đầu cậu như con cá la hán vậy. “

“ Yah!!! “ – Film bậm môi, nàng bật khỏi ghế chạy tới chổ Love đang đứng, một tay ôm một tay cù vào bên hông cô ấy vì tội dám chọc nàng, cho dù nó có sưng cũng không đến nổi giống con cá đó được, người ta trắng trẻo như vậy, có lý nào lại đem ra so sánh với nó chứ.

“ Haha đừng cù mình nữa... a rớt ly bây giờ... aaaa Milk cứu mình. “

“ Không có Milk nào cứu cậu đâu đồ đáng ghét!! “

Film vừa cười vừa khiến cho Love không ngừng giảy nãy, đây là trừng trị tội cô dám đem nàng ra so sánh với con cá đó. Hai người đùa giỡn một chút, cửa quán mở ra, một người con gái từ bên ngoài bước vào, nếu chỉ là một vị khách bình thường thì sẽ không có chuyện gì để nói nhưng đây là người mà Film quen biết, cũng không hẳn là như vậy vì nàng chỉ mới gặp cô ấy vào tối hôm qua.

Hai người tách nhau, Film quay trở về với vị trí của mình, dù cô ấy chỉ mới về nước vào hôm qua nhưng nàng vẫn không quên người này là con gái của chủ quán, ít nhiều gì cũng sẽ có tiếng nói, nàng chỉ sợ ban nãy mình đùa giỡn làm người ta thấy không hợp tình hợp ý thì lại khổ thân mình thôi. Love thấy biểu hiện có chút khác lạ của nàng cũng chỉ biết nghiêng đầu nhìn vị khách đặc biệt đang bước về phía quầy của bọn họ, người này là ai mà khiến cho Film hớt hải quá vậy?

Namtan nhìn xung quanh một vòng, nơi này đã thay đổi rất nhiều từ khi cô đi du học, nói đúng hơn là khang trang hơn rất nhiều. Cô tiến đến quầy lễ tân, nhìn nữ nhân viên đang đứng ở đó, cô phì cười vì nhanh chóng nhận ra đó là ai nhưng trên trán lại có thêm một chiếc băng cá nhân nho nhỏ, hình như hôm qua mình thật sự xô cửa rất mạnh tay thì phải. Film thấy cô cười cũng nhẹ nhõm đi phần nào, ít ra cô không bắt bẻ nàng như nàng nghĩ.

“ Film, em cũng làm ở đây sao? “

“ Dạ? V- vâng, em làm ở đây hai năm rồi. “ – Film cười, nàng làm ở đây lâu như vậy chứng tỏ là có kinh nghiệm, không thể đuổi việc nàng đâu.

“ Cho chị một sữa chua việt quất, cảm ơn em. “

Namtan nói rồi cũng vui vẻ bước vào bên trong, nàng thì lại rơi vào một mâu thuẫn khác, cô ấy là con của bà chủ nơi này, vậy... nàng có cần xuất biên lai không?

Love đi đến bên cạnh nàng, chạm nhẹ bả vai nàng một cái.

“ Đó là người mà cậu kể đó hả? Sao nhìn chăm chú quá vậy? “ – Cô hỏi rồi cũng rất mau nhận được cái gật đầu của nàng, cô xoay người lại nhìn Namtan một lần nữa, quần áo tươm tất, tóc tai gọn gàng, gương mặt thật sự có chút ấn tượng, trong đầu bỗng loé một ý gì đó. – “ Mình đi pha nước, một lát nữa cậu đem đến cho chị ta đi. “

“ Gì chứ!? Mình là thu ngân đó. “

“ Thu ngân mạng hoả khắc nước sao mà không bưng được? “

“ Yah!! “

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro