Chap 6 : Thẹn Quá Hoá Giận
“Cô còn có việc gì sao? Nếu không có việc gì nữa thì cô có thể ra ngoài, tôi không có thời gian rãnh rỗi để tiếp chuyện với cô, thời gian của tôi thật sự rất quý giá.” Namtan Tipnaree hài lòng chuyển động ghế dựa,thưởng thức sự túng quẫn của Film.
“Tôi……..” Film cắn răng một cái, ngẩng đầu lên nhìn cô : “Ngoại trừ tiền, ngoại trừ phòng ở, còn những việc khác, chỉ cần cô nói,tôi nhất định sẽ làm được.” Nàng thật sự không còn cách nào khác, bản thân đành phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, quỳ xuống dập đầu với Namtan.
“Nhưng ngoại trừ tiền và phòng ở, tôi cũng không cần thứ gì khác cả.” Namtan cố ý làm khó dễ nàng.
“Cô……..” Film tức giận trừng mắt nhìn cô, nàng đã biết cô sẽ không đồng ý, nàng không nên đến đây để tự rước lấy nhục, thật muốn xoay người rời đi, nhưng nàng tự nói với bản thân phải bình tĩnh, bình tĩnh, nàng tới đây là để cầu xin tha thứ, cố gắng hồi phục tâm tình lại một chút, nhìn Namtan giọng điệu gần như cầu xin:“Thật sự không thể cho tôi con đường sống sao? Tôi biết cô không cần một trăm vạn kia, số tiền này đối với cô mà nói thì không đáng nhắc tới, nhưng nó lại rất quan trọng đối với cuộc sống của tôi và mẹ tôi, tôi chỉ cầu xin cô, bỏ qua cho tôi một lần, hoặc là cho tôi thời gian lâu một chút để kiếm tiền, có được không?”Nhìn thấy khóe mắt nàng hàm chứa nước mắt, nhìn thấy bộ dáng đau khổ cầu xin của nàng, Namtan có chút mềm lòng, nhưng lập tức nhớ tới bàn tay của ai kia đã tát lên mặt mình,cô quyết định phải dạy cho nàng một bài học, giọng điệu đặc biệt lãnh khốc nói:
“Không được.”
Sắc mặt Namtan không còn chút máu, cô ta máu lạnh như thế, mình còn muốn ở lại trong này để chịu đựng sự vụ nhục của cô ta hay sao ? Thân thể có chút cứng ngắc, xoay người muốn rời đi.
“Đứng lại.” Đột nhiên
Namtan gọi nàng lại, nàng dừng bước đứng ở nơi đó, cô đứng dậy đi đến trước mặt của nàng, lấy tay nâng cằm nàng lên, trong mắt đều là trêu đùa.“Nếu cô thật sự muốn tôi buông tha cho cô, cũng được, chỉ cần ngủ với tôi một đêm, thì chuyện tiền bạc coi như xí xóa hết, thế nào? Tuy rằng thân hình khô quắp không chút hấp dẫn của cô cũng không hề khơi gợi lên một chút hứng thú nào của tôi.”
“Hạ lưu, vô sỉ.” Film vừa thẹn vừa giận, không chút do dự liền gạt tay Namtan ra, mắt lạnh tức giận:“Không nghĩ tới cô lại là người đê tiện như vậy, cô yên tâm, cho dù phải bán mình, tôi cũng sẽ không bán cho cô đâu.”
Nói xong, cô cũng không quay đầu lại liền bước đi, cuối cùng hôm nay cô đã biết cái gì gọi là kẻ có tiền……..Namtan không nghĩ nàng lại phản ứng mạnh như vậy?
Trong lòng thật sự có vài phần bội phục.
“ Film………” Ciize đứng chờ ở bên ngoài vừa định hỏi nàng thế nào liền nhìn thấy vẻ mặt tức giận của nàng, không thèm nhìn mình một chút đã vội vàng chạy tới cửa thang máy.
“Namtan, rốt cuộc sao lại như vậy? Cậu đã làm cái gì? Sao cô ấy lại tức giận như vậy?” Ciize đành phải đi vào hỏi Namtan.
“Không có gì. Chỉ là do tính tình cô ta không tốt.” Namtan chỉ nói một câu.
“Vậy còn chuyện tiền bồi thường thì sao, cậu còn muốn lấy không?” Ciize quan tâm đến việc này hơn cả.
“Chuyện này hình như không phải chuyện cậu nên quan tâm,đúng rồi, tối mai chúng ta cùng đi lấy tiền.” Namtan muốn xem thử đến lúc đó nàng sẽ làm như thế nào? Đương nhiên, nàng sẽ không chuẩn bị được, nhưng Namtan cũng không có ý định muốn lấy phòng của nàng.
“Haiz, cậu thật…………” Ciize biết một khi em đã quyết định thì bất cứ ai cũng không thể lay chuyển được.Film chạy một mạch ra khỏi tòa cao ốc Tipnaree Tổng vừa đi vừa khóc, càng hận bản thân thiếu kiên nhẫn, rõ ràng là đã chuẩn bị tâm lý tốt lắm rồi, bất luận cô ta nhục nhã mình thế nào, chỉ cần đạt được mục đích là tốt rồi, nhưng tại sao nàng lại không làm được, tại sao phải quật cường như vậy? Nàng hận chết tính tình của chính mình, chính là bởi vì tính tình như vậy nên từ giây phút nàng bước chân ra khỏi nhà ba, nàng đã thề, cả đời này cũng không gặp ông,không nhìn nhận ông, mặc dù cuộc sống của nàng và mẹ cực kỳ kham khổ, nàng cũng không nghĩ đến việc đi tìm ông……..Ba, trước mắt nàng đột nhiên sáng ngời, hiện tại người duy nhất có thể giúp đỡ mình, chính là ông, chỉ là mình có muốn đi tìm ông hay không?
Trong lòng nàng đấu tranh vùng vẫy, nghĩ đến bộ dáng lưu lạc đầu đường xó chợ của mình và mẹ, nghĩ đến việc mẹ biết mình đã gây ra họa lớn như vậy, nhất định sẽ sống không bằng chết, nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định dẹp bỏ lòng tự trọng, ôm một tia hi vọng đi tìm ông……….
.
.
.
Film đứng trước cửa một căn biệt thư xa hoa không ngừng do dự, tuy rằng vài năm nay nàng không gặp ông, nhưng ông từng ghé qua trường học để thăm nàng, thỉnh thoảng còn tặng nàng vài món đồ, và để lại địa chỉ nhờ bảo vệ gác cổng trường đưa cho nàng, nhắn lại nếu nàng có việc cần thì cứ đến tìm ông. Cho dù lúc gặp khó khăn nàng cũng chưa từng đến tìm, bởi vì nàng không muốn nhìn thấy ông. Hôm nay bất đắc dĩ lắm nàng mới đến đây,nhìn thấy ánh đèn sáng rực bên trong và ánh mắt kinh ngạc của mọi
người nhìn nàng, Flim cố lấy can đảm, không do dự nữa vươn tay nhấn chuông cửa………
“Xin hỏi cô tìm ai?” Một chị người làm trẻ tuổi mở cửa ra.
“Tôi………..”
“Ai vậy ?” Film còn chưa dứt lời đã thấy một người phụ nữ đang mang thai ăn mặt rất đúng mốt từ trong phòng bước ra, hơi sửng sốt khi nhìn thấy nàng. Cô ta là ai vậy? Cẩn thận nhìn kỹ nàng một lần nữa, bà ta lập tức nhận ra, trong lòng có cảm giác không tốt. Sáu năm qua không hề liên lạc, tại sao con bé đột ngột xuất hiện ở đây? Nhất định không phải là một chuyện tốt lành. Vì nghĩ như vậy nên giọng điệu của người phụ nữ trở nên lạnh nhạt, nét mặt tỏ vẻ chán ghét hỏi “Cô đến đây làm gì?Film nhìn thấy vẻ mặt lạnh như tiền của bà, và cái bụng nhô cao, trong lòng càng sinh ra thù hận, nguyên nhân gây ra căn bệnh của mẹ nàng,chính là bà ta – View Benyapa. Sáu năm trước bà ta đã đoạt lấy cha nàng, khiến đầu óc mẹ mình trở nên thất thường, làm cho cuộc sống hạnh phúc của nàng tan vỡ chỉ trong một đêm. Lòng thù hận của nàng đối với bà ta không có từ ngữ nào có thể diễn tả được, giọng nói của nàng so với bà ta còn lạnh hơn “Tôi đến tìm ông ấy, ông ấy có ở nhà không?”
“Ông ấy?” Giọng nói của View cao vút, không cười đánh giá nàng, hừ lạnh vài tiếng “Cô đúng là có giáo dục, đây là đứa con gái Nun Racha đã dạy dỗ ra ư…..”
“Câm miệng, bà không xứng gọi tên mẹ tôi.” Film hét to, siết chặt bàn tay, hận bà ta tới cực điểm.View bị Film làm hoảng sợ, không nghĩ tới nàng tuổi còn nhỏ nhưng tính tình lại giống như người lớn, cố ý châm chọc: “Lúc trước khi cha cô và mẹ cô ly hôn, là ai đã nói, cho dù chết đói chết rét cũng sẽ không đến tìm ông ấy, càng không muốn nhìn thấy ông ấy………..” Film cắn chặt môi, đè nén sự phẫn nộ đang dâng trào trong lồng ngực, phải,Lúc trước nàng đã từng thề, chỉ cần cha rời khỏi mẹ và nàng, cả đời này nàng cũng không muốn gặp ông, nhưng chính nàng cũng không ngờ có ngày mình trở nên bất lực như thế này………
“View, ai tới vậy? Sao không mời vào?” Joong Archen bước tới, tuy rằng đã năm mươi tuổi nhưng nét mặt ông vẫn sáng sủa như trước, trông trẻ hơn so với tuổi của mình rất nhiều,
nhìn thấy người đứng trước cửa là Film, ông ngây ngẩn cả người. Sau khi sự kinh ngạc qua đi, ông vô cùng mừng rỡ, có chút không biết phải làm sao, nói: “Film, con đã đến rồi, cuối cùng con cũng chịu gặp cha, mau, mau vào nhà đi con”
Ánh mắt Film lạnh lùng phức tạp nhìn ông một cái, đi vào căn phòng vô cùng lộng lẫy , mỗi món đồ trong căn phòng này đều khiến lòng nàng đau đớn, nếu không phải vì bất đắc dĩ cô tuyệt đối sẽ không bao giờ tới nơi này cầu xin ông.
“Tiểu thư, mời dùng trà.” Chị người làm đặt chén trà trước mặt cô.
“Film, ngồi xuống đây, cùng cha……….”
“Hôm nay tôi đến đây là có chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ.” Film cắt ngang không muốn nói lời dư thừa với ông, mặc dù trước kia ông là người cha rất yêu thương nàng, nhưng cũng chính ông là người cha đã làm nàng tổn thương, từ giây phút nàng rời khỏi gia đình họ Nun, ông đã không còn là cha nàng nữa.
“Có chuyện?” Joong ngẩn người một lúc, “Con nói đi, có chuyện gì? Cha nhất định sẽ giúp con thực hiện.” Sáu năm, hiếm khi con gái tới gặp ông, mặc kệ thế nào ông cũng nhất định sẽ đáp ứng.View ngồi bên cạnh hơi nhíu mày , đã biết con bé đến đây không phải chuyện tốt lành gì rồi?
“Tôi cần một trăm vạn, ông hãy cho tôi mượn, sau này tôi nhất định trả lại cho ông.” Film nói một cách trực tiếp, nàng sẽ không nhận không tiền của ông.
“Một trăm vạn.” Joong ngây người một lần nữa, “Film, trước tiên con hãy nói cho cha biết, tại sao cần một trăm vạn?” Ông có thể cho, nhưng ông muốn biết, nàng cần một trăm vạn để làm gì?
“Ông không cần biết, ông có cho mượn không, nếu không cho thì tôi về trước.” Film biết thái độ của mình không đúng, nhưng nàng không có cách nào để không hận ông,nhìn con gái mình, quần áo trên người đã cũ mèm, trên gương mặt tươi trẻ lại vô cùng tiều tụy………..Tim lập tức đau nhói, sáu năm, ông thiếu nợ con gái nhiều lắm, mặc kệ con bé muốn làm cái gì? Ông đều đồng ý, gật đầu nói: “Được, con chờ một chút, ba lên lầu lấy chi phiếu cho con.” View ngồi ở một bên, hận đến nghiến răng nghiến lợi, một trăm vạn, nghe con bé nói liền cho ngay, không thèm thương lượng với mình một tiếng, anh xem mình là cái gì? Nói thế nào đi nữa thì tiền này một nửa cũng là của mình, cô cũng muốn để lại cho đứa con của mình. Không được, không thể để cho con bé không công lấy đi một trăm vạn, nghĩ vậy cho nên lập tức lên tiếng: “Không thể cho, tiền này là chúng ta cùng nhau kiếm được, phải để lại cho con mình, đừng quên, lúc trước, khi anh ly hôn đã đem tất cả tiền để lại cho bọn họ, hiện tại tiền này là của em.”
“ View, không cần làm ầm lên, bây giờ Film cần tiền, cho dù em có đồng ý hay không thì anh cũng sẽ cho.” Vẻ mặt Joong trở nên nghiêm túc, nói xong lập tức chạy lên lầu.
Film nhìn ông, thật sự không ngờ ông lại vui vẻ đáp ứng, ông vẫn là người cha của trước kia, thương nàng, yêu nàng sao? Nước mắt nhanh chóng tràn ra hốc mắt, nàng nên hận ông hay là nên thương ông?
Nhìn thấy chồng hoàn toàn coi rẻ mình, View tức điên lên, đem tất cả tức giận bùng phát lên người Film……..
“Có phải Nun Racha bảo cô đến xin tiền hay không? Số tiền để lại cho các người, nhanh như vậy đã tiêu hết rồi sao? Những lời nói trước kia đã quên sạch sẽ rồi à?”
“Tôi không quan tâm đến bà, bà tốt nhất nên thức thời một chút, đừng chọc giận tôi, tôi không còn là một cô bé như trước kia đâu, còn nữa, tôi đã cảnh cáo bà, đừng nhắc đến tên của mẹ tôi, bà không xứng, số tiền này, tôi cũng không lấy không, tôi sẽ hoàn trả.” Film hung hăng nhìn chằm chằm bà.
“Mẹ của cô là ai chứ? Không cho nhắc đến tên, nếu có bản lĩnh như vậy, tại sao lại bảo cô đến đây xin tiền, theo lý mà nói, lúc trước ba cô để lại cho các người không ít tiền, tại sao lại tiêu hết nhanh như vậy? Không phải là nuôi trai đó chứ.” View cố sức khiêu khích nàng, chủ yếu muốn làm cho nàng thẹn quá hóa giận mà rời đi………..
Film vừa định tức giận, đột nhiên hiểu ra được, mục đích những lời nói của bà ta, nhìn chằm chằm bà, sau đó nở nụ cười: “Không sai, chính là dùng tiền nuôi trai, bây giờ còn dùng đến tiền của bà và ông ta cùng nhau kiếm để nuôi trai, thế nào? Không phục sao?” Film hận chết người đàn bà trước mắt này, nếu như giết người mà không phải đền mạng thì nàng nhất định giết chết bà ta.
“Cô………..” View bị Film chọc giận đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng, vung tay đánh về phía trước………
“Dừng tay, bà còn muốn đánh tôi sao?” Film lập tức dùng tay ngăn cản……..
Thân mình của View lại lảo đảo, ngã vào trên ghế sô pha, đột nhiên bụng cảm thấy hơi hơi đau, trong lòng sửng sốt, chẳng lẽ sắp sinh……….
Nhìn thấy Joong vừa xuống lầu, khóe mắt chợt lóe sáng, nảy ra một kế, ôm bụng kêu to: “A, đau bụng quá, Film tại sao con lại đẩy dì? Cho dù con hận dì, nhưng đứa nhỏ này nói như thế nào cũng là em trai của con, nếu nó xảy ra chuyện, trong lòng con sẽ cảm thấy vui sao? A……..”
“Phu nhân, bà có đau lắm không?” Chị bảo mẫu lập tức chạy tới đỡ bà ta.
“ View em làm sao vậy?” View nhìn bà hô to, lập tức từ trên lầu chạy vội xuống dưới………..
“Film, con hận dì như vậy sao? Ông xã à, em đau bụng quá, nhất định phải cứu lấy đứa nhỏ, đây là đứa con mà chúng ta phải trăm cay nghìn đắng mới có được, nếu nó xảy ra chuyện gì, em cũng không muốn sống nữa……” View ủy khuất nắm lấy tay ông, nước mắt rơi lã chã, bà không phải diễn trò, mà thật sự là bởi vì đau bụng, cảm giác hạ thể trào ra một luồng nhiệt………
-------
Fic viết theo dựa trên thực tế tạo ra ý tưởng nên có gì sai mn thông cảm nhoé
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro