Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 36: Tình cảm bộc lộ

[Như tui đã nói chap trước chap này hứa có H,nhưng trong phim hôm qua cứ vờn nhau nên tui viết vờn nhau cho readers đau khổ chơi :))]

Thấy cô nói chuyện trắng trợn như vậy, mặt Film lập tức đỏ lên, lấy chăn che đầu lại, dưới tình thế cấp bách tìm đại một lí do, "Tôi sợ đau, đừng làm có được không?"

"Yên tâm, giao bản thân cho chị,chị cam đoan sẽ không đau." Tay Namtan chậm rãi xốc cái kén của Film lên, tay bắt đầu vuốt ve.

Cơ thể nàng ngay đơ cứng ngắc không phản ứng, như cô đã nói, qua hết ba tháng nàng sẽ vĩnh viễn bỏ đi kí ức dơ bẩn này bắt đầu một cuộc sống mới, chỉ là nàng có thể bắt đầu lại sao?

Namtan nhẹ nhàng đè lên người Film, bắt đầu hôn môi, đầu lưỡi khéo léo vươn vào miệng nàng đùa nghịch,Film lại luôn tránh né, nhưng mỗi một nụ hôn của cô hay nơi bàn tay cô chạm đến đều khiến nàng run rẩy.

Nhưng nàng cảm thấy cơ thể mình từ cứng đờ từng chút trở nên mềm mại vô lực, toàn bộ ý chí đều dần dần tan rã dưới bàn tay kì diệu của Namtan.

Cô tham lam mút mát da thịt mềm mịn trắng ngần của Film, làn da nàng rất trơn mịn, rất đàn hồi.

Sờ vào cảm giác thật dễ chịu, tựa như vuốt ve da thịt trẻ con khiến cô muốn ngừng mà không được.

Thân thể trở nên nóng rực thậm chí còn hơi mong đợi vuốt ve của cô,Film vô lực nhắm mắt lại, lẽ nào nàng đã bị trầm luân rồi.

Trong phòng, lửa tình đã cháy....

———————————
Trong quán cà phê.

Jane cùng một người phụ nữ nói chuyện vui vẻ với nhau, thỉnh thoảng nhìn ra cửa sổ xem Film sao còn chưa đến.

Film vội vàng từ trên xe taxi chạy vào, chưa kịp ngồi xuống liền vội vàng giải thích: "Xin lỗi, xin lỗi, để hai người đợi lâu, đi đường bị kẹt xe."

"Không có gì đâu Film, mình giới thiệu với cậu, đây là Janhae." Janeeyeh cười cười, giới thiệu với Film.

"Chào chị."Film vội vàng giơ tay ra.

"Chào em, Rachanun."Chị ta lễ độ đứng lên sau đó cười nói: "Tôi nghĩ chúng ta không nên khách sáo,em là bạn thân của Jane, chúng ta nên gọi tên là được rồi, tiện cho mọi người."

"Được." Film cười đáp, ngầm đánh giá chị ta, tuy rằng không phải quá sắc sảo, không quá cao, nhưng rất rạng rỡ, tạo cho người ta một cảm giác rất chân thành, rất xứng đôi với Jane.

Janeeyeh dùng tay chạm nhẹ vào Film, nhỏ giọng hỏi: "Thế nào?"

Film giơ ngón cái lên khen cô thật tinh mắt.

"Lần đầu gặp mặt, có chút quà mọn xin em nhận lấy." Janhae cầm thỏi son xinh đẹp để trước mặt Film.

"Tặng tôi sao?Chị khách sáo quá rồi, hay là tặng cho Janeeyeh đi." Film cầm thỏi son trước mặt lên, bản thân cảm thấy dù sao son môi là thứ nên tặng cho người thân thiết với mình nhất, không thể tặng tùy tiện.

"Film, cậu nhận đi, mình có nhiều lắm rồi, đúng rồi, mình quên nói với cậu, Janhae là đại diện bên công ty mỹ phẩm chủ yếu sản xuất son." Janeeyeh biết nàng hiểu lầm.

"À, thì ra là vậy, vậy cám ơn nhiều." Film hơi ngượng ngùng nói, coi bộ nàng nghĩ nhiều quá.

"Không sao, sau này có gì cần cứ đến tìm tôi bất cứ lúc nào."Janhae cười nói.

"Có giảm giá không? Tôi sẽ giới thiệu bạn bè đến mua." Film bắt đầu nói đùa.

"Đương nhiên, miễn phí cũng được." Jan cười nói.

Ba người nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ.

Ngày trôi qua rất nhanh, đảo mắt mười mấy ngày đã qua.

Film ngồi trên ghế salon ôm gối,nàng phát hiện mình và Namtan ở chung ngày càng tự nhiên, thậm chí đến trên giường cũng không xa lạ, không còn trốn tránh, đối với vuốt ve của cô,nàng cũng không kìm được mà đáp lại, còn lúc gặp mặt anh Nanon,nàng rất bị áp lực, anh càng tốt với nàng,nàng càng thấy có lỗi với anh, nên càng không thể nói gì, bản thân thay đổi thế này khiến nàng hơi sợ hãi,nàng cũng không biết tại sao lại thế.

Điều duy nhất làm nàng vui vẻ chính là tình cảm giữa Janeeyeh và Janhae lại đột nhiên thắm thiết, cô ấy đã đến nhà Janhae,chị ta nói chờ Janeeyeh tốt nghiệp sẽ kết hôn, trên mặt Jane mỗi ngày đều tràn đầy hạnh phúc làm nàng có phần hâm mộ.

Một tuần sau.

Film thờ ơ bước vào sân trường thì thấy đằng trước có bạn học chạy đến nói với cô: "Film, có người chờ cậu ngoài cổng."

"Có người chờ mình, ai vậy?"Nàng lấy làm lạ hỏi ai đợi nàng ngoài cổng.

"Không biết, là một chiếc xe Sedan màu đen."Người bạn nói xong liền bỏ đi.

Xe Sedan màu đen? Film biến sắc, không phải Namtan chứ? Chẳng lẽ chị ta muốn mình thành đề tài bàn tán cho toàn trường ư?Film lập tức chạy đi gặp người đó, lại ngây ngẩn cả người, vẻ mặt trở nên hờ hững, "Ông tới làm gì?"

"Film, ba tới thăm con, con khỏe không?" Joong nhìn nàng, vẻ mặt áy náy.

"Ông yên tâm, tôi rất khỏe. Giờ ông xem xong có thể đi được rồi." Film định đi lướt qua.

Joong Archen giữ chặt cánh tay nàng, nhìn nàng, giọng nói đầy hối hận: "Film, con không thể tha thứ cho ba sao? Hôm đó là ba quá xúc động, ba không nên đối xử với con như vậy. Ba mang tiền đến cho con đây."

"Ha ha."Film cười lạnh mấy tiếng, quay đầu nhìn ông, "Một câu quá xúc động có thể khiến tôi tha thứ cho ông sao? Còn nữa, ông đem tiền về đi, tôi đã không cần nữa, để cho vợ con ông đi, giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ nào, tôi dựa vào cái gì lấy tiền của ông? Tôi sợ tôi sẽ không trả nổi." Từ lúc bị ông đuổi đi, nàng đã thề,nàng tuyệt đối sẽ không tha thứ, cả đời cũng không.

"Film. Ba biết con bị uất ức. Con muốn ba làm sao con mới tha thứ cho ba, con nói đi." Joong biết ông đã gây tổn thương nàng

. "Thật ra, từ đầu ba đã định đến đây, chỉ là không có thời gian nên mới chậm trễ."

"Ông đương nhiên không có thời gian rồi, tôi còn chưa chúc mừng ông mà. Chúc mừng ông sinh được một đứa con trai, chúc mừng ông được làm cha."Trên mặt Film đau xót, lời chúc mừng nói ra thật đáng mỉa mai.

"Film, con đừng nói ba như vậy, con cũng là con gái của ba." Mặt Joong mang vẻ thương tâm, ông không biết hiện giờ phải làm sao để bù đắp.

"Không cần. Hơn nữa tôi không có ba. Ông không xứng làm ba tôi." Film kích động giằng tay ra, khóc lóc bỏ chạy.

"Film ." Tay Joong với theo, quan hệ giữa ông và con gái đã càng ngày càng xấu hơn mất rồi.

Đợi ở cách đó không xa, Namtan hôm nay chợt có ý muốn đón Film tan học, vừa lúc nhìn thấy, còn nghe được bọn họ nói chuyện, nhưng thật không ngờ nàng lại có thể đối với ba mình lạnh lùng như vậy, oán hận đến vậy.

Film vừa lau nước mắt vừa chạy, đột nhiên cảm thấy có người từ phía sau túm lại, lập tức quát:"Ông không nghe rõ sao? Tôi với ông không quan hệ..."

Tiếng nói vừa dứt lại ngẩn người, sao lại thế này,chị ta,chị ta sao lại ở đây? Film rút tay ra, tức giận hỏi: "Sao chị lại ở đây?"

"Hận ba em đến vậy sao?" Namtan nhìn Film,nàng hỏi một đằng,cô trả lời một nẻo.

"Cái gì?"Film ngây người một lúc mới hiểu ra cô đã nghe hết cuộc trò chuyện của Film. Khuôn mặt hờ hững quay đi "Đừng có nhắc đến với tôi, tôi không có cha." Sao nàng lại có người cha như vậy.

"Không có cha? Em cần gì kích động như thế chứ?" Namtan nói, xem ra nàng hận ba mình rất sâu sắc.

"Đúng là tôi kích động, liên quan gì đến chị, buông ra,chị đi đi." Film trút hết giận dữ lên người cô, ai bảo chị ta xui xẻo chạy đến đúng lúc làm chi.

"Em cố ý gây sự." Namtan trừng Film.

"Tôi gây sự đó, ai bảo chị..." Film chưa dứt lời chợt cảm thấy không ổn, ở đây là cổng trường, lỡ bị người khác phát hiện là tiêu đời, nên kéo cô lên xe, giục giã: "Chạy nhanh lên!"

Namtan vừa lái xe vừa nhìn sắc mặt Film, dường như tốt hơn khi nãy mới lên tiếng: "Thật ra chị thấy ba em thật lòng muốn giải thích, em nên tha thứ cho ông ta, làm người phải có lòng khoan dung mà, huống hồ ông ta còn là ba em."Namtan vốn không muốn nhiều chuyện thế này, nhưng không biết sao cô không thích thấy dáng vẻ nàng oán hận ai đó.

Film quay đầu hung hăng nhìn cô, không nói câu nào.

"Chị nói không đúng à?"Namtan phớt lờ dáng vẻ muốn đánh người của Film.

"Chị thành mấy bà tám từ khi nào vậy? Mặc kệ tôi, tôi không muốn nói đến ông ta." Film trừng cô.

"Em dám nói chị là bà tám, em thật cứng đầu, được thôi, em không nói chứ gì? Hôm nay chị càng phải nói rõ ràng với em." Namtan cũng phát cáu, dừng xe trước cửa nhà, lôi nàng vào phòng, bắt nàng ngồi lên salon.

Film bị kéo đau nhìn cô, "Chị điên hả, tự dưng xen vào chuyện của tôi làm gì."

"Em nghĩ chị ăn no không có gì làm nên đi xen vào chuyện của em à?Chị chỉ muốn cho em biết, đa số đàn ông đều phạm lỗi lầm, ông ta dù tội ác tày trời cũng là ba em, trong em vẫn chảy dòng máu của ông ấy." Namtan nói từng từ từng chữ châm chọc Film.

"Chị..." Film trừng mắt nhìn cô, nước mắt tuôn ra không ngăn nổi, đúng vậy, chuyện này nàng không thay đổi được.

Thấy nàng khóc, Namtan cảm thấy mình nói hơi nặng lời bèn rút khăn lau nước mắt cho nàng, hạ giọng: "Được rồi, chúng ta không nói về ông ấy nữa, cãi nhau vì ông ấy chẳng đáng chút nào."

"Thật ra,chị không biết gì hết." Film khóc một hồi mới lên tiếng, giọng nói cũng khá hơn nhiều.

"Có ý gì?" Namtan nhìn nàng, chẳng lẽ còn có nguyên nhân gì khác?

"Chị muốn biết à? Được, tôi cho chị biết, nhớ lúc tôi đến công ty cầu xin chị, rồi chị từ chối không. Tôi đường cùng chỉ biết đi xin ông ta, đó là hi vọng duy nhất của tôi, chỉ vì ông ta là ba tôi, ông ta sẽ không thấy tôi chết mà không cứu..."Film nức nở nói, ngừng lời một chút, giọng nói trở nên thù hận

."Nhưng mà kết quả thì sao? Người đàn bà kia lại diễn trò cũ, nói tôi muốn hại chết con bà ta, ông ta lại đi tin bà ta mà không tin con gái ruột của mình, bảo tôi cút đi..." Nước mắt lại ràn rụa rơi xuống

"Ông ta sao lại không tin tôi? Sao lại từ chối con gái của mình? Sao lại ngay lúc con mình cùng đường còn bảo nó cút đi?"

Từng câu hỏi khiến Namtan đau lòng, mới biết lúc ấy nàng uất ức rất nhiều, mà dường như còn liên quan trực tiếp đến mình, vươn tay ôm nàng vào ngực, cúi đầu hỏi: "Em hận chị lắm có phải không?"

"Hận, đương nhiên là hận. Hận không thể giết chết chị." Film nghiến răng nói.

"Vậy bây giờ thì sao?" Namtan chợt mỉm cười nhìn Film.Cô thích nàng thẳng thắn thế này đây.

"Bây giờ cũng hận." Film liếc cô một cái.

"Xin lỗi." Namtan đột nhiên nhìn nàng xin lỗi

"Chịđã gây cho em quá nhiều đau khổ."

"Hả..." Film ngây ngẩn cả người,nàng thật không ngờ cô lại giải thích với mình. "Chuyện đã xảy ra rồi, xin lỗi thì được gì, xin lỗi có thể bù đắp đau khổ ư?"

"Ừ, xin lỗi chẳng được gì, xin lỗi cũng không bù đắp nổi. Vậy em muốn chị đền bù thế nào cho em? Yêu em thật nhiều nhé?" Namtan ôm chặt nàng, nhưng khi tiếng "yêu" vừa ra khỏi miệng, cả cô cũng thấy hoảng sợ.

Film nhìn cô, thời gian như ngừng trôi, hơn nửa ngày mới vùng khỏi cô, tự giễu, "Đừng đùa, tôi không dám trèo cao."Film nói xong bèn chạy lên lầu...

Dựa vào cửa, tim đập thình thịch, sao nàng phải trốn? Sao không phản ứng lại lời nói của cô. Không,nàng yêu anh Nanon, chắc chắn là vậy.

Namtan ngồi trên salon hút thuốc. Yêu, sao cô lại nói ra chữ đó, chẳng lẽ cô đã yêu nàng rồi sao?Cô không biết, đàn bà quanh cô nhiều như vậy, tim cũng chưa từng rung động, sao lại rung động trước nàng.Film không phải người đẹp nhất, không phải khiêu gợi nhất, cũng không dịu dàng nhất, lại càng rất không biết chiều lòng cô, tính tình còn rất xấu xa, chẳng lẽ vì thế cô mới thích nàng sao?Cô nhất định là điên rồi. Xem ra cô nên giao thiệp với những phụ nữ khác một chút.

————-
Công viên thế kỷ

Film khoác tay vào tay anh, đầu dựa lên vai anh, hai người ngồi trên ghế,nàng muốn gần anh nhiều một chút,nàng không thể dao động,nàng cần xác thực người nàng yêu là anh.

"Film, gần đây học hành sao rồi?" Nanon nhìn nàng, trong mắt tràn đầy tình yêu nồng nàn.

"Tốt lắm, công việc của anh thì sao?"

"Cũng rất tốt. Ban giám đốc công ty rất coi trọng anh. Anh vừa rồi còn đàm phán thành công một số giao dịch, sắp lên chức trưởng phòng rồi..."Nanon nói hết từng việc với nàng, cuối cùng đột nhiên nhìn nàng quanh co nói: "Film, anh..."

"Sao vậy? Có chuyện khó khăn gì sao?" Film ngước lên.

"Không phải, anh... anh muốn..." Nanon dường như có vẻ rất khó nói ra.

"Rốt cuộc là gì vậy? Anh Nanon, anh nói mau đi." Thấy anh ngập ngừng ấp úng làm nàng sốt ruột.

"Anh... anh muốn ở cùng em." Nanon cuối cùng cũng nói ra được.

"À...." Film nhìn anh, sao anh tự nhiên đưa ra yêu cầu này? Nhưng nàng phải đồng ý thế nào, hay từ chối ra sao đây?

"Film, em đừng hiểu lầm. Anh không có ý đó. Ý anh là hai đứa mình mướn một phòng ở chung, như vậy có thể chăm sóc lẫn nhau." Thấy nàng không nói tiếng nào, Nanon vội vàng giải thích, sợ cô hiểu lầm.

"Anh không cần giải thích."Film để tay lên môi anh. Hiện nay những người yêu nhau ở chung ở chuyện hết sức bình thường, nếu là mọi khi, nàng chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng mà,nàng còn hai tháng hợp đồng, làm sao bây giờ?

———————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro