Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15: Vạch trần

"A............." Film thét lên một tiếng chói tai, không phải bởi vì cửa mở ra, mà là bởi vì toàn thân cô từ trên xuống dưới chỉ mặc duy nhất chiếc quần tam giác nhỏ xíu và bra quấn che chỗ cần che thêm áo khoác ngủ bên ngoài che chắn nhưng không cài nút lại, làm cho nàng lập tức vùi mặt vào chăn, buồn bực thét lên: "Tại sao chị không mặc quần áo? Mau đi ra."

"Tôi thích." Namtan nói xong liền trực tiếp kéo chăn ra, nằm xuống giường............

Nàng lập tức từ trong chăn nhảy xuống giường " Chị muốn làm gì? chị không phải cũng có giường sao? Tại sao nhất định phải chạy tới chỗ này?"

"Hình như em đã quên, bây giờ em là người phụ nữ của tôi, tốt nhất em nên ngậm miệng lại, ngoan ngoãn nằm xuống ngủ đi, nếu em còn muốn giở trò gì thì ngay lúc này tôi sẽ ăn em, lên giường ngủ ." Sắc mặt Namtan căng thẳng, cô gái này đúng là còn chưa bị trừng phạt đủ, phải để cho cô uy hiếp mới chịu khuất phục.

Film đột nhiên thông minh ra, bọn họ ở đây chỉ có nữ vs nữ, nếu có xảy ra chuyện gì, bản thân khẳng định không phải là đối thủ của chị ta, nhất định sẽ bị chị ta ăn không còn một mảnh, lúc này chỉ có thể áp dụng phương châm kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tuy rằng bị chị ta chiếm một chút tiện nghi, nhưng ít ra còn có thể bản vệ trinh tiết của mình, nghĩ vậy nên nàng mới chậm rãi đi đến bên giường.........

Cả người căng thẳng nằm sát mép giường, hồi hộp trộm đánh giá cô thì phát hiện cô đang nhìn mình chằm chằm, dọa mình suýt chút nữa rơi xuống giường...........

"Tôi đáng sợ như vậy sao?" Namtan hừ lạnh một tiếng, những người phụ nữ khác đều bổ nhào về phía cô, chỉ có em là không như vậy, chỉ ước gì trốn tránh thật xa, trong lòng đột nhiên nảy sinh nghi vấn, chẳng lẽ em ấy không biết mình là ai? Có tài sản trị giá bao nhiêu sao? Nghĩ vậy, nhịn không được liền hỏi: "Em có biết tôi là ai không?"

Film khó hiểu nhìn chị, tại sao chị lại hỏi một vấn đề ngu ngốc mà ai cũng biết như vậy? Giọng điệu có chút khinh miệt nói: " Chị không phải là người phụ nữ mà theo như lời đồn là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tiên tử xinh đẹp nhiều tiền, tổng tài Tipnaree sao?" Tuy nói vậy nhưng thật ra trong lòng Film lại thầm mắng, chị là một gã đê tiện, một tên máu lạnh vô tình.

"Thì ra em có biết, vậy tại sao em không nghĩ tới việc quấn lấy tôi, có lẽ em có thể từ chim sẻ biến thành phượng hoàng?" Namtan nhìn chằm chằm em, nàng cũng đừng ra vẻ đạo đức giả là chính mình không nghĩ như vậy.

"Đã từng nghĩ tới, có cô gái nào mà không muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng chứ, có điều, tôi tự hiểu bản thân mình không có tiềm chất để trở thành phượng hoàng, không muốn trước khi trở thành phượng hoàng, ngay cả chết lúc nào cũng không biết? Hơn nữa đối phương lại là chị, người mà một chút hứng thú tôi cũng không có, huống chi, tôi còn có..........." Film lập tức ngậm miệng lại, nghĩ đến anh Nanon, lòng của nàng liền cảm thấy ấm áp.

Nhìn thấy trong mắt Film tản ra ánh sáng khác thường, khóe môi không tự chủ nở nụ cười, Namtan đột nhiên có chút không thoải mái, nghiêm mặt lạnh lùng hỏi: "Còn có cái gì?"

"Còn có mẹ tôi, người giàu có như các người, làm sao nhận cưu mang người mẹ điên của tôi." Film thuận miệng thốt ra một lời nói dối.

"Thật không?" Giọng điệu của Namtan vút lên, trong lời nói mang theo hoài nghi, rõ rang là em đang nói dối.

"Đương nhiên là thật, được rồi, tôi muốn ngủ, ngày mai còn phải đến trường nữa, ngủ ngon." Film ngáp một hơi dài, xoay người qua, đưa lưng về phía cô, muốn ngủ.

Namtan nhìn chăm chú em một hồi, em nghĩ muốn giấu diếm thì có thể giấu diếm được sao? Nếu cô muốn biết, thì còn có cái gì cô không thể biết.........

Film nằm ở nơi đó, khần trương dùng tay nắm lấy vạt áo, trong lòng đều nghĩ đến việc cô có thể phát hiện ra mình nói dối hay không? Có điều qua một lúc lâu sau cũng không thấy cô có động tĩnh gì, bỗng nhiên nghe được tiếng hít thở đều đều của cô.

Lúc này Film mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra khi ngủ say, thân thể cũng chầm chậm thả lỏng ra.........

Nhận thấy Film đã ngủ say, lúc này Namtan mới mở to mắt, nhìn thấy nàng đề phòng mình như đề phòng kẻ cướp liền không nhịn được muốn bật cười, có người phụ nữ nào không sử dụng tất cả kỹ năng và thủ đoạn để tiếp cận cô, quyến rũ cô, chỉ có nàng là la ó, mặc áo ngủ kín cổng cao tường, bao vây thân thể mình không chừa một phân, nàng cũng không nghĩ lại, nàng có điểm nào có thể làm cho cô cảm thấy hứng thú với nàng chứ.............

Mặc dù không có quan tâm đến thân thể của nàng, nhưng đối với tính cách của nàng thì lại cảm thấy rất có hứng thú, dù sao gần đây cuộc sống thật nhàm chán, vậy thì cùng nàng đùa một chút cũng tốt lắm............

[ Mê người ta rồi chứ gì Mẹ Đường ơi =)) ]

-------------

Sáu giờ sáng hôm sau. Film thức dậy rất đúng giờ, theo bản năng nhìn xem người ở bên cạnh, trống rỗng........., nhất định là đã đi rồi, tâm tình đột nhiên vui vẻ hẳn lên, mặc áo ngủ chạy xuống phòng bếp dưới lầu, nhanh chóng nấu những món ăn rất quen thuộc, trong khi nấu cháo thì nàng rang một đĩa đậu phộng nhỏ và luộc hai cái trứng, nấu xong mọi thứ rồi đặt chúng ở trên bàn, lúc này mới chạy lên lầu rửa mặt, đây là thói quen của nàng, nấu cơm trước, sau đó mới đánh răng rửa mặt, bởi vì trước kia nàng phải chăm sóc mẹ nên đã sớm hình thành thói quen này.

Lại thấy Namtan tinh thần sảng khoái, tay cầm công văn từ trên lầu đi xuống, nàng trừng lớn ánh mắt nhìn cô " Chị.......chị không đi làm?" Vậy vừa rồi chị ta đã ở đâu?

"Bây giờ còn chưa tới giờ đi làm." Namtan nói, lúc trời vừa sáng, chẳng qua là cô trở về phòng ngủ chính để tắm rửa một chút, đột nhiên ngửi được một cỗ mùi thơm "Mùi gì mà thơm vậy?" Theo bản năng cô đi tìm kiếm.

"Không có gì. Chị đi làm đi." Film che dấu, nàng cũng không muốn chị ăn hết điểm tâm của mình,lại càng không muốn cho chị ăn.

"Tôi đi làm còn cần em tới quản sao?" Namtan liếc nhìn nàng một cái, lập tức đi về phía phòng ăn, cũng không khách sáo bưng bát cháo đang đặt trên bàn lên............

"Đây là tôi............." Film tiến lên, vừa định lấy lại, lại nhìn thấy ánh mắt chị đang nhìn mình chằm chằm, trong nháy mắt Film thay đổi chủ ý, nàng biết bản thân ngăn cản không được, vậy thì không bằng biến bữa sáng này trở nên có ý nghĩa một chút.

" Tôi cái gì?" Namtan lột cái trứng bỏ vào trong miệng, nhíu mi nhìn Film.

"Đây là bữa sáng tôi cố ý làm cho chị." Film ngồi vào chỗ đối diện cô, giọng điệu trở nên lễ độ, còn có vẻ muốn lấy lòng.

Hả, Namtan sửng sốt một chút, nhìn thấy vẻ gian trá trong ánh mắt của nàng, cô cười nhạo một chút: "Cố ý làm cho tôi? Vừa rồi có người nhìn thấy tôi vẫn chưa đi làm thì rất kinh ngạc nha."

"Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng tôi vẫn chuẩn bị tốt bữa sáng, tôi nghĩ chẳng may nếu chị đi tập thể dục thì sao?" Film có chút xấu hổ, nhưng vẫn trợn tròn mắt nói dối, trong lòng lại thầm mắng, chết tiệt, không nên vạch trần tôi như vậy chứ?

"À, chỉ là tôi cảm thấy thật kỳ quái, tại sao em lại đột nhiên thay đổi thái độ, còn làm bữa sáng cho tôi nữa?" Namtan nhìn nàng, nếu trong lòng nàng đã có ý đồ xấu xa, vậy thì cô sẽ phối hợp với em một chút.

"Lúc trước là thái độ của tôi không tốt, mặc kệ thế nào, dù sao chị cũng đã cho tôi tiền, để tôi có thể chữa bệnh cho mẹ, thật ra tôi còn phải rất cám ơn chị..........." Film bắt đầu tìm lời tốt đẹp để nói tiếp.

"Vậy thì sao?" Namtan nhìn em, cô mới không bị hai câu lời hay ý đẹp này của em mê hoặc, cô chỉ muốn biết mục đích của em.

" chị cũng biết, theo hợp đồng, từ ngày hôm qua tôi đã phải hầu hạ chị, có điều thật là không may, cơ thể của tôi lại không tiện trong khoảng một tuần, chị cũng đã rất thông cảm, nhưng trong lòng tôi lại cảm thấy băn khoăn, cho nên, tôi quyết định mỗi ngày đều chuẩn bị bữa sáng cho chị, coi như là bồi thường." Film cúi đầu, nhỏ giọng nói, nói loại chuyện này với một người phụ nữ máu lạnh như này, nàng vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Lúc này Namtan mới hiểu được chủ ý của nàng, rõ ràng là trong vòng bảy ngày, chính mình không thể cùng nàng phát sinh quan hệ, chỉ là, nàng cũng lo lắng quá mức, cô chưa từng nghĩ đến sẽ phát sinh quan hệ gì với nàng, cô muốn phụ nữ thì dạng gì mà không có, cần gì phải tìm nàng? Nhưng mà có thể khiến cho nàng mỗi ngày chuẩn bị bữa sáng thì cũng không tệ, ăn hết cháo trong bát, cô nói: "Vậy thì mỗi ngày em hãy chuẩn bị bữa sáng cho tôi."

Chị ta đồng ý rồi! Trong lòng Film vui vẻ "Được, mỗi ngày tôi sẽ chuẩn bị tốt." Tuần sau là thân thể của nàng thật sự không tiện rồi, như vậy nữa tháng liền trôi qua êm đẹp, thật tốt nha!



°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

P/s: Hiện tại mình rất nhiều dealine lịch ra truyện sẽ ra trễ hơn trước hoặc là 3-4 ngày có 1 chap,mình cũng đang bí ý tưởng hi vọng mọi người không quên mình,mình sẽ cố gắng ra chap sớm nhất có thể nhưng mà không drop đâu mọi người đừng lo =)))) mình chỉ thắc mắc sao view cao nhiều hơn lượt vote là sao í nhỉ,do truyện mình tệ hay sao thấy view và lượt vote mỗi chap cứ chênh lệch nhau í.

⪡ • || By Laris || • ➣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro