Chap 11: Oan gia ngõ hẹp
Cửa biệt thự GMM. “Film, hôm nay cậu thật xinh đẹp.” Jane thấy nàng mặc một bộ quần áo màu trắng, tóc dài bay bay, không cần cách ăn mặc cầu kỳ nhưng cũng làm cho người ta kinh ngạc không thôi.
“Janeyeh, cậu đừng cười mình, cám ơn cậu đã theo giúp mình một chuyến, cậu biết không, mình cũng không biết tại sao tim lại đập nhanh như vậy, trong lòng khẩn trương không biết chính mình đang suy nghĩ cái gì? Cậu xem, trong lòng bàn tay của mình toàn là mồ hôi.” Vẻ mặt của Film ảm đạm, thật sự không biết nên làm thế nào để đối mặt với những việc sắp xảy ra.
“Film, đừng khẩn trương, dì Út đã nói qua, đối phương là một người trẻ tuổi đẹp trai, nói không chừng anh ta yêu cậu thì sao? Lúc đó cậu có thể từ chim sẻ biến thành phượng hoàng nha.” Jane cười cười nói giỡn, chỉ hy vọng nàng có thể thả lỏng bản thân một chút,nhưng chợt nhớ dì Út nói là phụ nữ,nhưng bây giờ sao nghe Jane kể là đàn ông?thật khó hiểu.
“Chuyện như thế làm sao có thể xảy ra, đừng quên, câu chuyện bạch mã hoàng tử yêu công chúa Lọ Lem chỉ là câu chuyện cổ tích mà thôi, huống chi, người mà trong lòng mình yêu là anh Nanon.” Film chưa từng nghĩ đến những chuyện này, lại càng không nghĩ đến mình sẽ yêu một người đàn ông khác, nhưng nếu, anh Nanon biết mình đã……. Anh ấy có tha thứ cho mình không? Nàng không dám nghĩ đến nữa………….
“Film, đừng nghĩ nhiều như vậy, xe đến trước núi ắt có đường (nhất định sẽ có cách vượt qua), trước mắt cứ qua được cửa ải này rồi tính tiếp.” Jane biết nổi khổ trong lòng nàng nên an ủi, liền thấy Dì Út thướt tha tao nhã đi tới.
“Dì Út.” Film vẫy tay.
“Hai đứa đến sớm vậy sao? Tại sao không đi vào bên trong mà chờ? Vào nhà rồi nói chuyện.” Dì Út nói xong thì quay sang đánh giá Film một chút, cách ăn mặc của nàng cũng không có gì đặc biệt, tuy nhiên, cũng toát lên khí chất tươi mát, bộ dạng thuần khiết, bộ dạng này cũng xem như không giống người thường.
“Được.” Jane kéo tay Film đi theo dì Út vào trong nhà.
“Woa, thật đẹp, thật lộng lẫy.” Nhìn thấy cách bài trí của biệt thự, Jane sợ hãi kêu lên, trong mắt của Film cũng là sợ hãi kêu lên.
“Đây là cuộc sống của những người có tiền, Film, từ hôm nay trở đi, trong vòng ba tháng, con phải ở nơi này, cho đến khi hợp đồng kết thúc, cho dù khách không đến, con cũng không thể rời khỏi đây, biết không?” Dì Út cố ý dặn dò.
“Con biết rồi, nhưng mà, ban ngày con phải đi học, còn phải đi làm thêm…….” Film nhìn dì, chần chờ hỏi, nàng không thể không đến trường.
“Đó là chuyện mà con phải thảo luận với khách, nếu cô ta đồng ý là tốt rồi, nhưng mà dì nghĩ chắc không có vấn đề gì, dù sao ban ngày cậu ấy cũng bề bộn nhiều công việc, phụ nữ của cậu ấy cũng rất nhiều, một tháng ghé quá vài lần là tốt lắm rồi, cho nên, con không cần lo lắng.” Dì Út nói, đến trường là chuyện rất bình thường, cậu ấy nhất định sẽ đồng ý thôi.
“Vâng.” Film thở ra nhẹ nhõm, một tháng ghé qua vài lần, vậy là tốt rồi, ba tháng hẳn là sẽ trôi qua rất nhanh.
“Được rồi, con ở lại đây đi, con có thể tự mình làm cơm tối, cũng có thể gọi bên ngoài mang tới, tối nay, khách sẽ đến đây, không cần lo lắng, qua được đêm nay là tốt rồi, làm người là vậy đó, lúc nào mở đầu cũng gian nan, nhưng sau khi quen thuộc rồi thì sẽ tốt thôi.” Dì Út lấy tay vỗ vỗ bả vai của nàng.
“Film, cậu bảo trọng, mọi chuyện sẽ nhanh chóng qua thôi.” Jane ôm nàng một lát.
“Ừ.” Film gật đầu qua loa, trong lòng rối loạn, lo âu.
“Chúng ta phải đi rồi, hôm khác sẽ đến thăm con, nhớ biểu hiện cho thật tốt.” Dì Út nói xong liền kéo tay Jane rời khỏi.
Lúc này Film mới chậm rãi bước lên lầu, trên lầu có rất nhiều phòng làm nàng ngây ngẩn cả người, nàng nên ở phòng nào? Mở cửa ra và nhìn vào từng phòng thì thấy phòng ngủ chính hình như là được cố ý trang trí rất đẹp, trên giường lớn có một tấm chăn đỏ thẫm, bên cạnh giường còn đặt hai đôi dép lê, nàng biết, hẳn là mình nên ở căn phòng này, nghĩ đến bản thân sẽ cùng một người đàn ông xa lạ không hề có cảm tình làm những chuyện thân mật trên giường, nàng nhịn không được rùng mình một cái………
[ Trước hết mình muốn giải thích ở đay là một người ân ái vs Film là một phụ nữ,nhưng Jane không hề biết điều dó nên chỉ gọi là anh ta hoặc đàn ông,không có gì khó hiểu nên mọi người đọc thảnh thơi đừng bắt lỗi,nhiều khi mình cũng nghĩ đến Film sẽ làm điều đó vs đàn ông,và cái kết thì mọi người chờ đợi thêm]
-----
Namtan đang lái xe, nghĩ đến vừa rồi nhận được điện thoại của Kapook, kêu cô đến lấy chìa khóa, rõ ràng chị đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, cô nói, cô không muốn cô gái kia, chỉ là nể mặt chị mà thôi, nhưng Kapook không đem lời nói của cô để vào trong mắt, chị nói không được, nếu cô muốn thì cô tự cho cô ấy trở về, còn chị thì chị không thể phá hủy quy tắc, cho nên cô chỉ có thể tự mình đến đó một chuyến…………Film ước vào cửa, ngồi trên ghế sô pha, cơm tối nàng hoàn toàn ăn không vô, liếc nhìn đồng hồ trên tường, đã gần tám giờ rồi. Anh ta có đến đây không? Trong lòng càng thêm khẩn trương sợ hãi, anh là dạng người như thế nào? Có thể vừa vào cửa đã cởi quần áo của nàng hay không? Sau đó………
Không được, nàng rất sợ, nàng muốn chạy trốn, trong đầu chỉ có một ý tưởng duy nhất, nàng cũng thay đổi hành động, cầm lấy túi xách, bỏ chạy xuống dưới lầu, vừa định mở cửa, chợt nghe thấy ngoài cửa có âm thanh tra chìa khóa vào ổ, trong nháy mắt cửa mở ra, theo bản năng nàng xoay người sang chỗ khác……….
Namtan vừa mở cửa ra, liền thấy một cô gái mặc một bộ quần áo màu trắng tinh tế, tóc dài tung bay, đưa lưng về phía mình, cảm thấy rất kỳ quái, cô ta làm cho cô có một loại cảm giác yên lặng, bình thản, làm cho trong lòng cô không có một tia tạp niệm, cũng không có một tia ***, khóe môi nhếch lên thành hình vòng cung, cô đối với nàng vốn sẽ không muốn ***…… (*** là mình thích lượt bớt nha ^^,tự hình dung ra đuyy).
Cảm nhận được ánh mắt ở phía sau đang đánh giá mình, tim của Film đập dồn dập trong lồng ngực, anh ta có thể bước tới hay không? Anh ta có thể đối với mình…..hay không? Phía sau lưng cô đổ đầy mồ hôi lạnh…………
“Tiểu thư, cô tính cứ đưa lưng về phía tôi như vậy hay sao?” Namtan lên tiếng, tuy rằng đối với nàng không có tà niệm, nhưng cũng rất muốn xem thử hình dáng của nàng ra sao.
Vì quá lo lắng nên Film hoàn toàn không nghe cok nói cái gì, nhưng giọng nói kia thì có vẻ quen thuộc, nàng biết có trốn cũng trốn không khỏi, cắn môi, chậm rãi di chuyển bước chân, từ từ xoay người lại, sau đó lại ngây ngẩn cả người.
“Là cô.”
“Là cô sao?.”
Namtan cũng sửng sốt, hai người đồng thời lên tiếng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn đối phương, sẽ không trùng hợp như vậy chứ.
Film nhìn thấy cô, chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ người mua mình, chính là cô ta? Làm sao có thể? Nàng không thể tin thế giới này lại nhỏ như vậy, hay là bọn họ oan gia ngõ hẹp?Rõ ràng cô ta là phụ nữ còn nàng cũng vậy?Tại sao làm được điều đó với nhau?Aiiisshhh nghĩ tới đã thấy khó chịu rồi,rõ ràng mình sẽ ân ái với đàn ông nhưng tại sao lại là?....
Ánh mắt đen sâu thẳm của Namtan cũng híp lại, cô lập tức cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra, khó trách mà nàng có một trăm năm mươi vạn, thì ra là nàng thật sự bán thân để bồi thường tiền cho mình, đi đến trước mặt Film, lấy tay vuốt ve khuôn mặt của nàng: “Chỉ mới cách nhau không lâu, cuối cùng cô vẫn nằm trong lòng bàn tay tôi, đây là ý trời hay là duyên phận?” Ánh mắt của cô lạnh như băng, chứa đầy vẻ khinh thường, vốn dĩ còn rất bội phục ý chí không chịu khuất phục của nàng, thì ra, nàng cũng là hạng người bán thân vì tiền, không có gì khác biệt so với những người phụ nữ khác.
“Bỏ tay ra.” Film lui về phía sau vài bước để tránh né cô, trừng mắt nhìn cô, bây giờ nàng cũng không hiểu được, tại sao lại là cô? Đây thật sự là ý trời sao? Dùng tiền của cô ta để trả lại cho cô ta, mà nàng lại phải dâng hiến chính mình, có phải ông trời đang trêu đùa nàng không?
“Bỏ tay ra?” Namtan hừ lạnh một tiếng, nếu nàng đã tự chà đạp chính mình, thì cô cũng không cần khách sáo nữa, giọng điệu trở nên lạnh lùng “Đừng quên, kể từ giây phút cô cầm tiền của tôi, thì cô đã trở thành người phụ nữ của tôi, bây giờ nên cố gắng hết sức để thực hiện nghĩa vụ của cô, cùng tôi lên giường đi.”
Á, mặt Film đỏ lên, nghe trong giọng nói của cô có vẻ châm chọc, trong nháy mắt tất cả tức giận đối với cô đều bùng lên , nàng hận cô ta còn không kịp, làm sao có thể lên giường với cô ta, nổi giận đùng đùng nhìn cô “Tôi phải rời khỏi đây.”
“Rời khỏi, được.” Namtan đáp ứng một cách thoải mái, lập tức vươn tay ra: “Trả lại cho tôi một trăm năm mươi vạn, là cô có thể đi rồi.”
“Coooooô……..” Film như muốn nghẹt thở, cô ta rõ ràng là muốn gây khó dễ cho mình, lập tức nói: “Một trăm vạn kia đã đưa cho cô, mười vạn là dùng để thuê biệt thự này, còn lại bốn mươi vạn tôi sẽ mau chóng trả lại cho cô.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
⪡ • || By Laris || • ➣
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro