Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Tôi mơ màng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài . Tôi nhìn thấy anh vẫn đang ngủ . Nhìn anh ngủ thật yên bình , đôi mắt anh nhắm lại . Đôi môi chúm chím nhìn thật dễ thương làm sao . Trong khi tôi đang mải ngắm anh thì....
- Cậu định cứ nhìn tôi vậy sao ?
Tôi giật mình , mắt anh vẫn nhắm . Vậy sao anh biết tôi nhìn anh ? Tôi bối rối , rồi giải quyết bằng cách ôm anh vào lòng . Nói :
- Em yêu anh , rất nhiều !
Tôi nói với anh câu này như thể đây như là câu cửa miệng của tôi . Anh khẽ cười , ôm lại tôi , anh vùi mặt vào ngực tôi , nói :
- Tôi biết !
Tôi vui mừng khôn siết , tôi ôm chặt anh hơn . Tôi hôn lên mái tóc đen mượt của anh , nói :
- Đừng rời xa em , nhé ?
Anh không nói gì , chỉ gật nhẹ . Dù anh không nói nhưng như thế thôi tôi cũng mãn nguyện rồi . Và tôi nghĩ , mọi chuyện đến thật nhanh , tôi dường như không thể định hình kịp . Không như trong phim hay trong những cuốn sách tình yêu . Tôi và anh đến với nhau chỉ trong tích tắc . Trong phút chốc , tôi tự hỏi " liệu anh có hối hận không ? " . Nhưng tôi vội bỏ suy nghĩ ấy và nhìn anh . Thật vui khi anh cũng đang nhìn tôi . Anh nói :
- Sắp muộn rồi !
Anh đứng dậy . Và đúng như tôi nghĩ , anh đã ngã . Tôi vội đi đến chỗ anh rồi bế anh lên . Tôi nói :
- Để em tắm rồi rửa cho anh luôn !
Anh ấy đỏ mặt . Tôi cười nhẹ . Sau 15 phút tắm rửa . Cả tôi và anh cùng xuống nhà . Như hôm qua . Cả ba và anh hai đều đang chờ tôi và anh Jin . Ba tôi nói :
- Hai đứa xuống ăn sáng đi !
Hai người chúng tôi xuống nhà . Vừa ngồi vào bàn ăn , tôi thấy anh khẽ nhăn mặt . Anh YoonGi bên cạnh nói :
- Anh Jin ! Anh có sao không ?
Anh lắc đầu , nói :
- Không sao !
Không gian lại trở nên yên tĩnh . Tôi cắm cúi ăn , thỉnh thoảng nhìn anh . Rồi thấy anh YoonGi nhìn tôi....bằng ánh mắt tra khảo . Thế là tôi không dám nhìn anh nữa .
Khi cả nhà tôi ăn xong . Mọi người đi làm , chỉ còn tôi và anh YoonGi ở nhà . Hôm nay thằng bạn JungKook sang nhà tôi chơi . Một tuần nó sang 6 buổi , nó bảo rất thích sang nhà tôi . Kể cả nó đi học rất mệt , nó vẫn sang nhà tôi . Thật không thể hiểu nổi nó . Và hôm nay , nó vẫn đến như thường lệ .
Tiếng chuông cửa vang lên , tôi đi tới mở cửa . Vừa mở , đập vào mắt tôi là khuôn mặt thằng JungKook tươi như hoa . Nó nói :
- Yo mày ! Có ai ở nhà không ?
Tôi thấy nó muốn vào nhà lắm rồi nhưng vẫn cố hỏi cho có lệ đây mà . Tôi nói
- Có tao và anh....
Tôi chưa kịp nói hết câu thì nó đã xông thẳng vào nhà . Không quên hỏi tôi :
- Anh YoonGi đâu mày ?
Tôi nhìn nó , tôi không biết nó hôm nay ăn phải cái gì mà náo nức đến như vậy . Tôi không nói gì mà chỉ tay lên nhà . Vừa nhìn thấy động tác của tôi là nó phóng nhanh lên tầng . Tôi mặc nó muốn làm gì thì làm , miễn sao không đốt hay phá hỏng nhà và đồ . Tôi cũng lên nhà để làm nốt bài luận văn tuần sau nộp . Nhưng , chưa kịp mở sách vở thì....
- Anh cấm em 2 tuần rồi đấy ! Em không chịu đựng được nữa đâu !
- Tránh ra ! Không....d....dừng lại !
Tôi vẫn kệ , mở sách vở và làm bài . Dù vậy , cái gọi là thực tế không buông tha cho tôi :
- A....ư....a !
- Ngh....!
Bao nhiêu tiếng rên phát ra . Giờ tôi biết vì sao thằng JungKook nó lại như vậy rồi . Ví ra là như vậy ! Anh tôi và nó có gian tình với nhau mà tôi không biết . Cứ tưởng anh tôi yêu con gái . Ấy vậy mà nằm dưới thân thằng Kook mà rên . Tôi lấy tai nghe đeo . Nhưng không hiểu sao cái tiếng ấy cứ đập vào tai tôi . Thật khó chịu cho người như tôi . Nhưng không sao , hỏi qua tôi nghe anh Jin rên đủ rồi . Giờ là đến anh hai tôi . Thôi thôi ! Để thằng JungKook nó nghe là được rồi . Sau khi suy nghĩ lan màn , bây giờ tôi biết mình nên làm gì . Tôi ra khỏi phòng và xuống nhà làm bài luận . Chẳng mấy chốc thời gian đã trôi qua 2 tiếng , vừa đúng lúc tôi làm bài luận xong thì JungKook đi xuống . Trông mặt nó còn tươi hơn trước nữa kìa . Ngay theo sau nó là anh YoonGi , anh ấy đang đi rất chật vật và phải nắm vai JungKook cho đỡ ngã . Tôi phớt lờ họ , cuối cùng việc làm đó của tôi đã là sai lầm . Nhờ việc tôi phớt lờ mà JungKook hôn anh YoonGi tới tấp ngay trong phòng khách . Tôi không chịu được nữa ! Tôi nói :
- Hai người muốn làm nữa thì có thể lên phòng !
Anh YoonGi nghe xong mặt đỏ bừng , JungKook thì mắt sáng lên , chuẩn bị nắm tay YoonGi lên phòng làm tiếp . Anh YoonGi nhanh chóng lắc đầu . Chắc hẳn anh ấy rất nhức . Cũng vì vậy mà JungKook ôn nhu thơm nhẹ lên trán anh rồi thì thầm gì đó . Tôi mong cho thời gian nhanh nhanh một chút để qua cái đoạn sến súa này . Ha ! Mày mà thời gian nghe được điều ước của tôi . JungKook đi về , ngay sau đó là anh YoonGi đi tới chỗ tôi , ngồi xuống ghế một cách rất chi là khó khăn . Anh làm vẻ mặt đe dọa tôi , nói :
- Câm họng lại cho việc này ! Đừng nói cho ai , kể cả bạn thân !
Tôi nhìn anh , mấy cái viết đỏ đỏ , hồng hồng mập mờ trên cổ , làm tôi tưởng tượng ra cổ của anh Jin sẽ gợi tình thế nào khi bị đánh dấu như vậy . Tôi cười , nói :
- Anh Jin thì được chứ ?
Anh YoonGi gật đầu rồi uống nước . Cuộc hội thoại kết thúc , tôi ngồi xem TV chờ anh yêu của tôi về .
Quá trưa , anh về . Làm tôi ngủ gật chờ anh , sợ anh chưa ăn cơm nên tôi cũng nhịn để chờ anh về ăn cùng . Nào ngờ , khi tôi đang ngủ trên sofa thì bị anh trêu cho hồn bay phách lạc :
- NamJoon ! Ba...ba biết chuyện rồi !
Lời trêu chọc của anh Jin cũng là cách đánh thức tôi dậy nhanh và hiệu quả nhất . Tôi mở to mắt , ai da ! May mà anh nói bé . Tôi kéo anh xuống sofa , nói thầm :
- Dám trêu em ! Cứ chờ đấy !
Anh Jin khẽ đỏ mặt rồi đẩy tôi ra . Anh cười đểu , nói :
- Cậu không làm gì được tôi đâu !
Tôi đứng dậy , đi theo anh ra bàn ăn cơm . Nhưng , tôi quên mất rằng anh YoonGi đang ngồi ở phía bàn ăn vừa đang nhìn tôi !!!!
__________
KookGa ra khơi !
Góp ý cho Kem nha ! Mới chap 2 nên vẫn còn non và xanh lắm ! 😄😄😄😄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro