H (2)
Đã rất lâu rồi Nam Tuấn không được quan hệ, cho nên phân thân vừa được vách tường thịt mềm mại ẩm ướt bao quanh, anh liền bắt đầu kéo ra rồi đâm mạnh vào. Anh quấn lấy đầu lưỡi cô, hút hết tất cả hương vị ngọt ngào của cô vào trong miệng. Cho dù cậu có kêu khóc cũng không mảy may đả động tới anh, tiếng nức nở bị anh chặn lại, lỗ nhỏ bên dưới càng co rút thì anh càng hưng phấn, tốc độ ra vào cũng nhanh hơn ba phần.
Một tay anh ôm lấy eo Thạc Trấn, tay còn lại đè chặt mông , mạnh mẽ dùng dị vật đỉnh sâu vào trong hoa huyệt.
Ngoài cảm giác đau rát đáng sợ ra, cậu chẳng còn biết gì nữa. Cô đưa tay bám lấy vai anh, mỗi lần bị anh đưa đẩy quá mạnh liền vô tình cào ra mấy dấu đỏ hồng.
Anh nheo lại đôi mắt nguy hiểm, đột nhiên buông tha môi cô, cũng kéo toàn bộ phân thân ra ngoài rồi dừng lại một chút. Ngay khoảnh khắc cậu tưởng mình được nghỉ xả hơi thì người nọ cư nhiên đẩy mông tới trước, lực đạo rất mạnh, dị vật sớm được bôi trơn hung hăng va chạm đến sâu bên trong. Đỉnh đầu ẩn ẩn chạm đến cổ tử cung, Thạc Trấn kêu lên bị bất ngờ kêu to một tiếng, hoa huyệt nhỏ bé bị nhồi đầy khiến cơ thể cậu run rẩy, hai bên vách tường ép chặt lấy phân thân của anh.
"A, đừng... đau quá! Anh điên rồi sao?"
Cô nghẹn ngào ôm chặt cổ Nam Tuấn với hi vọng cản trở động tác của anh, không ngờ lại bị anh cười nhạo.
"Hút chặt như vậy, đúng là không uổng tiền."
Lời nói tàn nhẫn này khiến cô thoáng chốc tổn thương, rồi nhận ra mình bị khinh thường. Thạc Trấn yên lặng rơi nước mắt, không muốn đáp trả anh, kết quả lại chọc giận ác thú này. Tốc độ đâm chọc của anh mỗi lúc một nhanh, còn chuyên chọn điểm mẫn cảm nhất của cậu mà đỉnh mạnh. Âm thanh da thịt ma sát vang lên vô cùng rõ ràng trong căn phòng mờ mờ tối, tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ của hai thân ảnh trên giường hòa vào nhau, dâm mĩ đến cực điểm.
Thạc Trấn không biết mình đã kêu khóc nhiều đến mức nào, bên dưới liên tục truyền tới cảm giác nóng rát. Cô đau lòng nghĩ, mới ngày hôm qua còn ở một nơi vô cùng yên tĩnh, sống một cuộc sống hết sức bình thường, không ngờ lúc này lại bị người ta cưỡng ép lên giường.
Nam Tuấn phát tiết toàn bộ sức lực lên người cô , giống như muốn bao nhiêu lần cũng không đủ. Thời gian trôi qua mỗi phút mỗi giây đối với cậu đều rất đáng sợ. Thạc Trấn mệt mỏi nhắm mắt lại, cảm giác được dưới thân ướt át nhầy nhụa mà không khỏi tủi thân.
Đợi đến lúc người cô đã muốn chết lặng, Nam Tuấn chợt tăng nhanh tốc độ trừu cắm rồi khẽ gầm lên một tiếng, rút ra ngoài. Bạch dịch nóng ấm liên tục phun lên bụng cô , mùi vị nam tính phút chốc ngập tràn mũi cậu.
Đây là không muốn cậu, mang thai nên mới bắn ra bên ngoài, Cậu cũng thầm thấy may mắn vì anh ta làm vậy. Chỉ là quan hệ tình dục mà thôi, trên danh nghĩa thì anh ta cũng là chồng cô , không sao cả. Thạc Trấn tự an ủi chính mình, cơ thể vô lực không cách nào nhúc nhích. Cô ngả đầu sang một bên, cố gắng kéo chăn che người rồi cuộn tròn lại. Mắt có chút rát, cổ họng cũng vô cùng khó chịu, nhưng cậu chẳng còn sức để tẩy rửa thân thể.
Nam Tuấn xong việc, không nói gì, cứ thế đi vào nhà tắm. Thời điểm anh rời khỏi biệt thự là lúc Thạc Trấn đang ngủ say. Đến cuối cùng, cậu vẫn chưa có cơ hội nhìn mặt người đàn ông đầu tiên của mình.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cậu phát hiện đã có sẵn người hầu đứng chờ bên cạnh giường. Họ giúp cậu thu dọn những thứ dơ bẩn và thay mới toàn bộ. Cậu dùng chăn quấn lấy thân thể rã rời, tập tễnh đi vào phòng tắm, cẩn thận ngâm mình trong bồn tắm lớn suốt mười lăm phút đồng hồ mới xua đi được mùi vị tình dục khó ngửi kia.
Khắp người cậu phủ kín dấu hôn xanh tím, đặc biệt là phần ngực, bị anh ta cắn khá mạnh, đến giờ chạm vào vẫn còn thấy đau.
Ăn qua loa bữa sáng, cậu ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ. Xuyên qua cửa kính trong suốt có thể thấy được một vườn hoa cực kì rộng lớn, ánh nắng nhàn nhạt phủ xuống bồn phun nước tinh xảo, tản ra chút màu sắc tươi sáng.
Cậu thở dài, hiện tại cậu rất muốn đi thăm vài người bạn cũ, bởi vì ngày hôm qua quay về đã nhận được kha khá tin nhắn hỏi thăm của họ. Nhưng người đàn ông kia đặt ra quy tắc, nếu không có sự cho phép của anh ta thì cậu không được rời khỏi nơi này...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro