Tuổi 17
Tuổi 17, tuổi của sự ngang bướng, độ tuổi khó dạy dỗ nhất bởi sự suy nghĩ bồng bột và ngộ nhận.
Tôi bước vào đời, vào cuộc sống đầy rẫy những khó khăn và chông gai chờ tôi ở phía trước.
Bản thân là một Bisexua, tôi không được mọi người yêu quý và tôn trọng. Họ coi tôi là cái dơ bẩn của xã hội, là một cái gì đó khó chịu trong mắt của họ và họ xa lánh tôi, bàn tán về tôi và lấy đó làm chủ đề cho các câu truyện cười của riêng họ.
Với tôi, tôi thấy đó là chuyện bth. Tôi vẫn sống, vẫn vui tươi và vẫn cười với câu chuyện của chính mình do họ xây dựng. Họ ghét tôi, tôi không cấm. Họ xa lánh tôi, cứ việc. Nhưng tình yêu và cuộc sống của tôi, làm ơn tránh xa và bớt lời =)
Có lẽ ước mơ lớn nhất của cuộc đời tôi chính là sự tôn trọng của người khác. Tôi mong điều đó. Tôi muốn nhận được sự tôn trọng, yêu mến từ người khác. Nhưng điều đó là không thể. Ngoại hình, tôi không có. Tài năng, 1 chút cũng không. Tôi tự ti về bản thân của mình. Rất tự ti và mặc cảm. Nhiều khi nghe những lời đồn đại, nói xấu thì chỉ biết về thu mình lại 1 góc phòng rồi khóc thầm trong tim.
Tôi yếu đuối, không có người bao bọc và che chở, ở bên mỗi khi buồn.
Tuổi 17 đến với tôi, đến thầm lặng. Tôi nhận ra mình cần thay đổi, thay đổi trong cách sống và cách giao tiếp và tôi muốn khẳng định tôi không như họ nghĩ. Nhưng tôi không làm được vì sự tự ti mặc cảm lớn.
Quyết định đầu tiên của tôi là thay đổi về ngoại hình bên ngoài, một quyết định lớn nhất trong cđoi mà tôi mơ ước mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro