Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: ai cho cậu thân với người khác

Chiếc xe lặng lẽ lăn bánh trên con đường về phía nội thành. Không gian trong xe chìm vào tĩnh lặng, chỉ có tiếng động cơ trầm thấp cùng ánh đèn đường chập chờn lướt qua cửa kính.

Hạ An Vy quay sang nhìn Thượng Quan Minh Viễn, ánh mắt mang theo chút khó hiểu.

"Tại sao cậu lại hỏi chuyện đó?"

Thượng Quan Minh Viễn không trả lời ngay. Một tay anh giữ vô lăng, tay còn lại gõ nhẹ lên cửa sổ, vẻ mặt hờ hững. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể thấy ngón tay anh hơi siết lại, như thể đang kiềm chế điều gì đó.
 
"Không có gì." Anh đáp lạnh nhạt.

Cô khẽ nhíu mày. "Vậy thì đừng hỏi mấy chuyện kỳ lạ nữa."

Câu trả lời của cô khiến Thượng Quan Minh Viễn có chút không hài lòng. Hình ảnh cô đứng cùng Minh Khang, hai người chăm chú bàn bạc về tờ báo tường, rồi cô mỉm cười với cậu ta—tất cả cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh.

Cô chưa từng cười như vậy với anh.

Anh không thích điều đó.

Dừng xe trước một ngã tư, anh nghiêng đầu nhìn cô. Giọng nói trầm thấp vang lên trong không gian nhỏ hẹp:

"Cậu với cậu ta... có quan hệ gì?"

Cô ngớ người, có chút buồn cười.

"Quan hệ gì là quan hệ gì? Cậu ấy là lớp phó, tôi là người được phân công làm báo tường chung. Hợp tác thôi."

Anh vẫn nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm như muốn dò xét điều gì đó.

"Tôi thấy cậu rất vui vẻ khi nói chuyện với cậu ta."

Cô bật cười. "Tất nhiên rồi, cậu ấy dễ nói chuyện mà."

Vừa dứt lời, cô bỗng cảm thấy nhiệt độ trong xe hạ xuống vài độ.

Thượng Quan Minh Viễn mím môi, tay siết chặt vô lăng hơn nữa.

Dễ nói chuyện?

Cô cảm thấy tên lớp phó đó dễ nói chuyện sao?

Còn anh thì sao?

Xe tiếp tục chạy, nhưng tốc độ đã nhanh hơn trước một chút. Hạ An Vy nhận ra sự khác thường của anh, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Chẳng bao lâu sau, xe dừng trước một khu biệt thự cao cấp.

Hạ An Vy tháo dây an toàn, mở cửa bước xuống. Nhưng ngay khi cô chuẩn bị đóng cửa xe lại, giọng nói trầm thấp của anh vang lên:

"Đây là địa chỉ cậu nói à?"

Cô hơi khựng lại.

Một cơn gió đêm lướt qua, mang theo chút lạnh lẽo.

Cô cười nhẹ, đôi mắt cong lên đầy vô tội. "Ừ, cảm ơn cậu đã đưa tôi về."

Nói rồi, cô không chần chừ mà xoay người bước đi.

Thượng Quan Minh Viễn ngồi trong xe, ánh mắt tối lại.

Đây không phải địa chỉ thật.

Bằng trực giác của mình, anh chắc chắn Hạ An Vy đang giấu điều gì đó.

Anh không lái xe rời đi ngay. Qua kính chiếu hậu, anh thấy cô bước vào con đường nhỏ, sau đó nhanh chóng rẽ sang hướng khác rồi biến mất.

Một cơn gió lạnh lùa qua.

Anh tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại, ngón tay gõ nhẹ lên vô lăng.

Hạ An Vy...

Rốt cuộc cậu là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro