Nguy hiểm sau bức màn giàu sang
Và kể từ sự kiện đó, Nim trong mắt của tất cả học sinh ở trường là một "nữ thần bất khả xâm phạm" vì họ đều tin rằng sau lưng Nim có một thế lực bí ẩn nào đó bảo vệ và che chở...có thể là Vũ một người bạn của Zin lầm tưởng cô là Zin ? hoặc cũng có thể là Angle
Hôm nay Nim phải ở lại trực lớp nên về khá trễ. Lúc bước ra khỏi trường chỉ có một mình cô bé, mấy ngày nay cô bạn Lệ Lệ bị ốm nên không thể đi học, Zin thì không còn gì để nói, con bé nói qua khu phố lớn để sắm vài thứ. Vậy là Nim chỉ có một mình...
Nim định bụng về nhà, nhưng nghĩ lại trong nhà giờ cũng không còn gì để ăn, mà ăn mì gói thì chán lắm rồi, Nim nghĩ mình sẽ ghé vào một quán ăn nào đó trên đường ăn tối rồi về nhà cũng được.
Thế là cô bé chuyển hướng quay sang con đường lớn, nơi mà ở đó, cuộc sống con người vô cùng thịnh vượng và cao cấp, khác hẳn với khu phố của Nim, yên tĩnh và trầm lặng. Zin nói rằng nơi nào càng đông đúc giàu sang thì nơi đó có càng nhiều cạm bẫy.
Nim ghé vào một quán ăn nhỏ nhỏ gần với siêu thị lớn nhất tỉnh.
Nhưng hình như có ai đó đang theo dõi cô bé, Nim nghe được tiếng bước chân sau lưng mình. Cô bé cố gắng đi thật nhanh.
Và đùng một cái, 2 chiếc xe ô tô từ đâu tiến lại chận đường Nim khiến cô bé hoảng hốt nhìn quanh.
Từ trong xe ô tô, một dáng người bước ra, Nim nhíu mày nhìn.
Và người ấy mỉm cười với cô bé.
- Chào bạn! Lâu ngày ta không gặp nhau! – Angle hay đúng hơn là Nhật Phụng vẫy tay mỉm cười.
Nim trố mắt ngạc nhiên.
- Lên xe thôi! Tôi dẫn bạn đến một nơi!
Nim do dự.
- Chẳng nhẽ mới mấy tuần không gặp nhau mà bạn đã mất niềm tin vào tôi thế ư? – Angle tỏ vẻ giận dỗi.
Nim vội vã lắc đầu.
- Thế thì lên xe với tôi! – Angle mỉm cười ... nhưng không phải là nụ cười hiền lúc trước.
Lại một lần nữa, y như hôm trước Zin lại kịp thời xuất hiện gỡ rối cho Nim. Lần này, Zin đã nhẹ nhàng kéo áo Angle
- Oi đừng bắt cóc chị tôi như thế chứ !
- Hả ?
Angle bất ngờ quay lại nhìn lại, rồi cười nói
- Haha cậu đúng lúc ghê !
- Hả ?
- Đi thôi !
Zin chưa kịp phản ứng đã bị Angle kéo vào trong ô tô và đóng cửa lại. Cậu nháy mắt ra hiệu Nim vào xe.
Và chiếc xe dừng lại trước một khách sạn lớn nằm giữa trung tâm thành phố.
Nim bắt đầu thấy hốt hoảng.
- Ồ không! Bạn đừng nghĩ lung tung! Đây là khách sạn của gia đình tôi! Bạn ngồi đây đợi tôi vào trong thay áo quần! – Angle lắc đầu cười, xoa xoa đầu Nim rồi mở cửa xe bước ra.
Nim lại đỏ mặt.
- Chị ngây thơ thật đấy ! - Zin ngồi đó chóng tay nhìn ra cửa sổ nói với Nim
- Chị ước chị có thể mạnh mẽ như em vậy đó - Nim cười nhạt một cái
Một lúc sau, Angle bước ra trong trang phục của một teenboy thứ thiệt, không còn áo sơ mi quần tây và cà vạt nghiêm túc như lúc đầu.
- Anh xuống đi! Đưa xe cho tôi! – Angle vỗ vỗ kính xe nói với anh tài xế.
- Bạn lên ghế trước ngồi với tôi! – Angle lại mỉm cười.
- Tôi hả ? - Nim giật mình chỉ tay vào chính mình
- U...ùm - Angle miễn cưỡng. Người cậu muốn là Zin, không lẽ cậu yêu cô bé rồi sao ?
Thế là chỉ còn ba người trên chiếc xe đó. Ô tô lướt nhanh ra quốc lộ.
- Hai người đói rồi chứ ! Tôi đưa hai bạn đi ăn nhé
Nim chỉ biết ngồi yên và cười. Zin thì chẳng phản ứng gì, cô chỉ ngồi chống tay vào cằm rồi nhìn ra ngoài cửa kính
Chiếc xe dừng lại ở một nhà hàng lớn có cả bar và sàn. Angle mở cửa xe bước ra rồi chạy sang mở cửa cho Nim, và cậu đang định mở cửa cho Zin nhưng không kịp, cô bé đã đứng nhìn cái quán ăn đó trong khi cậu mở cửa cho Nim
Nim bước ra, ngước nhìn nơi sa hoa hào nhoáng trước mặt. Đó là lần đầu tiên Nim được nhìn thấy một nhà hàng lớn như thế. Lời nói của Zin trước đây lại văng vẳng: " Chị nên nhớ! Những nơi nào càng sa hoa hào nhoáng thì nơi đó càng nhiều nguy hiểm". Thoáng chốc Nim rùng mình.
- Ta đi thôi! – Angle giục
Cả ba ngồi ở một bàn ăn gần cửa sổ và sát với quầy bar. Phục vụ đem ra toàn những món ăn ngon. Zin nhìn thức ăn bày trên bàn cô lại nhớ đến cái bữa cô đi ăn cùng Devil, nói là đi ăn chứ thực ra chẳng ăn được cái gì cả, suýt chết thì đúng hơn. Và Zin lại nhớ đến Devil, nhớ đến con quỷ không bao giờ biết khóc.
- Ăn đi, đừng khách sáo! Đáng lẽ ra tôi không nên cho bạn biết thân phận thật, lúc đó chắc chúng ta sẽ tự nhiên hơn bây giờ! – Angle thở dài.
Giọng nói của Angle phá tan cái ý nghĩ của Zin. Nim lúc nào cũng vui vẻ và cười với Angle, Zin thì chẳng biết nói gì, chỉ lặng lẽ gắp thức ăn
Đúng là khi biết được Nhật Phụng là ai thì Nim thấy có một khoảng cách rất lớn giữa cô bé và cậu bạn lang thang cơ nhỡ ngày nào. Không còn tự nhiên như trước nữa.
- Tôi xin lỗi vì đã giả vờ không quen biết bạn khi ở trường, nhưng cũng là vì tôi muốn tốt cho bạn thôi! Nếu người ta biết bạn quen với tôi, thì bạn sẽ không được yên ổn đâu. Bởi vậy tôi mới chờ mọi chuyện ổn thỏa mới tới tìm bạn đó. Thật ra tôi cũng nhớ bạn lắm! – Angle nói với giọng đầy tâm trạng.
- Giả dối ! - Zin lên tiếng
- Zin ơi sao lúc nào cậu cũng như vậy với mình thế ! ít ra cậu cũng phải cảm thấy thương mình một chút chứ - Angle tỏ vẻ giận dỗi
- Vớ vẩn !
- Nim coi kìa, em gái cậu đang ghét mình kìa - Angle nhìn Nim
Nim chăm chú lắng nghe rồi cười phì. Tự dưng cô bé thấy vui vui, vì ít ra mình cũng không mất đi một người bạn tốt.
- À mà quên! Mấy bữa nay bạn không ở nhà à? Tối nào tôi cũng tới nhà bạn đợi mà chẳng thấy bạn về!
Nim ngạc nhiên bỏ chiếc thìa xuống.
- À, mấy hôm đó chỉ có Zin ở nhà thôi ! Mình qua nhà bạn để làm tài liệu đâu có nhà đâu
Nim xua xua tay rồi cười tươi.
- Thấy bạn cười như thế tôi rất vui! – Angle cũng cười theo, khuôn mặt thánh thiện đúng như biệt danh của mình.
Angle quay ngoắt sang nhìn Zin
- Oi Zin ! sao cậu ra nói cho mình biết điều đó chứ
Zin bỗng ngồi đơ ra đó .Đang ăn tối ngon lành, chợt Zin nhìn thấy một nhóm người đang bước vào nhà hàng, tên đi đầu trong rất quen, và Zin nghẹn họng khi thấy đó là lũ người tới tìm Devil ở bệnh viện lúc trước.
Bọn chúng đang tiến gần đến phía Zin, nhưng có lẽ vì trông thấy Angle đang ngồi đó nên chúng phải tránh đi chỗ khác. Nhưng Zin cũng kịp nghe được những gì mà chúng nói:
- Đại ca! Tên Devil chắc chắn ở đâu trong quán này thôi! Thông tin chính xác lắm! Hắn còn đi một mình nữa! Cơ hội ngàn năm có một đó
- Mày im đi! Lo mà tìm xem hắn ngồi ở cái xó xỉnh nào trong này rồi báo cho tao! Mày mà rườm rà là tao cho ăn giấy vệ sinh đó!
Zin bần thần nhìn xung quanh. Devil đang ngồi ở trong này sao??? Lại đi một mình nữa! Cô bé đảo mắt nhìn quanh.
- Oi Zin...Zin... cậu nghe mình nói gì không thế
- Hể ? Gì cơ...a mình đi vệ sinh một lát, chị và Angle cứ ngồi đây nhé
Zin xuống ghế rồi chạy nhanh đến phía cửa của phòng vệ sinh rồi nhanh chóng chạy ra phía khác để tìm Devil, vừa đi vừa ngó quanh. Chợt Zin trông thấy một người mặc áo sơ mi đen đang ngồi ở góc trái của quán bar. Nhìn rất giống Devil. Lũ người đó cũng đang vờn vờn ở khu vực xung quanh. Những tên du côn cũng đang gần tiến lại quầy bar, Zin hốt hoảng chạy thật nhanh.
Và đúng là Devil thật!
Cô bé chạy tới vỗ mạnh vai cậu nhóc khiến Devil giật mình quay lại, trên tay vẫn còn cầm ly rượu.
- Bạn bị điên à? – Devil tức giận.
- Tụi nó đang tìm bạn đó, tụi nó biết bạn đang ở trong này và lại đi một mình nữa!
- Tụi nào cơ???
- Cái tụi hôm bữa ở bệnh viện....
Mới nói ngang đó Zin đã bị Devil cầm tay lôi đi thật nhanh.
- Không thể ra ngoài bẳng cửa chính của nhà hàng được! Tụi nó chắc chắn đã chận sẵn ở đó! – Devil vừa chạy vừa nói, khuôn mặt đăm chiêu.
Thế là Devil cầm tay Zin dẫn ra cửa sau. Nhưng mới đên ngang cầu thang đã thấy 2 thằng ở đó.
Vậy là đành quay lại.
- Mẹ kiếp! Chỗ nào cũng thấy tụi nó! – Devil lầm rầm.
- Vậy chỉ còn cách này thôi !
Zin đứng đó bẻ ngón tay. Devil túm tay cô lôi đi
- Cậu điên thật rồi ! Ở đây đông như vậy mà định đánh nhau sao ? Não cậu được bình thường không thế
Bống Devil thấy một cái bàn còn trống với hàng ghế sofa dài ở góc khuất bên phải của nhà hàng, cậu nhóc lôi Zin tới đó và ngồi xuống.
Tiếng lũ côn đồ càng lúc càng gần:
- Đại ca ơi! Em tìm mờ mắt rồi mà không thấy hắn đâu hết!
- Đồ ngu! Hắn là Devil mà, làm sao có thể để chúng ta dễ dàng tìm thấy được! Cứ tìm đi, tìm ở cái chỗ nào khuất khuất ấy!
Và Zin hốt hoảng khi nhìn thấy 3 thằng trong lũ côn đồ đang tiến lại phía mình, ánh mắt chúng nhìn quanh, việc phát hiện ra Devil chỉ còn là chuyện thời gian mà thôi.
Zin nhìn sang Devil, khuôn mặt cậu nhóc tuy bình tĩnh nhưng vẫn thoáng vẻ lo lắng. Đầu óc Zin rối bời.
- Bực mình thật! Nước này thì chỉ có đánh nhau như ý của bạn mới mong thoát nổi thôi! – Devil đưa tay vuốt mặt.
Nhưng Zin vẫn còn nhìn thấy miếng băng cộm lên sau lưng Devil, vết thương sâu như thế chưa có thể lành ngay được. Nếu đánh nhau lúc này người chịu thiệt sẽ chỉ có Devil mà thôi.
Lũ côn đồ đang tiến ngày một gần, một trong số chúng hình như đã nhìn thấy Nim, cô bé hoảng hốt quay đầu lại.
- Chúng tới rồi à? Thế này thì... - Devil nghiến răng rồi chuẩn bị đứng lên.
Nhưng Zin đã cầm tay Devil níu lại, trong cái khoảnh khắc nguy hiểm ấy, cô bé đã có một hành động táo bạo mà chẳng bao giờ Zin nghĩ mình có thể làm, nhất là đối với Devil...
Đó là...Zin đã ôm Devil và đẩy cậu nhóc ngã xuống ghế, mặt cô bé và mặt cậu nhóc chỉ còn cách nhau chưa đầy 2cm. Devil ngạc nhiên nhưng rồi cũng nằm im lặng.
Vì Zin đã hành động một cách rất thông minh. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng đây là một cặp tình nhân đang hôn nhau, khuôn mặt cùng mái tóc dài của Nim đã che gần hết khuôn mặt của Devil. Nếu không nhìn kĩ sẽ không phát hiện được.
Và lũ côn đồ đã bước tới...
- Ê chúng mày! Nhìn cái cặp này kìa! Bạo dạn gớm! Dám hôn nhau giữa cái chốn đông đúc như thế này! – một thằng trong số chúng vừa chỉ tay về phía Zin và Devil, vừa cười như điên như dại.
- A cái thằng điên này! Kệ chúng nó, lo mà tìm Devil đi! Mày muốn tao bảo đại ca cho mày ăn giấy vệ sinh không?
- Rồi rồi! Mày làm gì ghê thế!
- Máy thằng vô dụng này! Tụi bây rảnh lắm hả? Sao mà đứng một cục cãi nhau thế kia? – Tên cầm đầu không biết từ đâu cũng xuất hiện.
Zin nhìn Devil, mồ hôi chảy ròng ròng. Cả thở mà 2 người cũng không dám thở mạnh...
- Dạ đại ca! Không có gì đâu! Ở đây không có thằng nhãi!
- Không có thì đi chỗ khác tìm! – tên cầm đầu la lớn.
Vậy là chúng nó từ từ bỏ đi.
Zin thấy nhẹ cả người, vội vã ngồi dậy. Nhưng Devil đã dùng tay đè cô bé xuống! Zin ngạc nhiên!
- Nhưng đại ca ơi! – một tên tự dưng đứng lại.
- Gì?
- Em thấy tóc của cái thằng đang ôm con nhỏ kia giống giống tóc của thằng Devil!
Tên đại ca không nói gì, nhưng quay đầu nhìn chằm chằm về phía Nim và Devil...
Cũng may Devil níu Zin lại kịp thời, không thì bị phát hiện mất!
Một lúc sau, hắn lấy tay đập vào đầu tên đàn em cái CỐP rõ đau.
- Mày ngu! Thằng Devil có tóc thì thằng khác cũng có tóc chứ? Thế cái nhúm lông lổm nhổm trên đầu mày không phải là tóc thì là cái gì hả? Tóc thì thằng nào chả có! Không giống mới là lạ đó! Tao phải cho mày ăn giấy vệ sinh để bớt ngu đi mới được! – những lời "thuyết giáo" của tên đại ca khiến những người ngồi xung quanh không thể không bật cười.
Và rồi chúng bỏ đi. Lần này chắc sẽ không quay trở lại.
Zin hú hồn ngồi dậy. Nhưng không may là cái huy hiệu của trường trên áo Zin bị mắc vào cúc áo của Devil, nếu giật mạnh có lẽ sẽ rách áo Zin mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro