Chương 1: Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Một Ngày Định Mệnh
Chương 1: Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Một Ngày Định Mệnh
Trình Kỳ đã từng nghĩ mình là một Alpha mạnh mẽ, không ai có thể làm cậu phải thay đổi. Sinh ra trong một gia đình giàu có và quyền lực, cậu đã quen với sự tự do và mọi sự kỳ vọng đều như một bóng đen mờ nhạt trong cuộc sống. Là con trai duy nhất của gia đình, cậu không phải lo nghĩ gì về tương lai, chỉ cần sống sao cho vui vẻ là đủ.
Nhưng một ngày định mệnh đã thay đổi tất cả.
Khi Hàn Dật Thần chuyển đến lớp, Trình Kỳ không để ý lắm. Cậu biết Hàn Dật Thần là người thừa kế gia tộc Hàn Thị, giàu có và quyền lực, nhưng trong mắt Trình Kỳ, chẳng có gì đặc biệt. Cậu ta giống như bao người khác – có gia đình giàu có, ngoại hình đẹp, nhưng vẫn chỉ là một người xa lạ. Trình Kỳ vốn không quan tâm đến những người như vậy, nhưng sự xuất hiện của Hàn Dật Thần lại khiến cậu cảm nhận được một cảm giác khác lạ.
Lần đầu tiên hai người làm việc chung trong phòng thí nghiệm, Trình Kỳ đã cảm nhận được một sự căng thẳng kỳ lạ. Khi cả hai đứng gần nhau, pheromone của Hàn Dật Thần mạnh mẽ đến mức làm Trình Kỳ không thể thở nổi. Cậu không hiểu tại sao lại có cảm giác như vậy, cậu luôn tự hào mình là một Alpha, nhưng tại sao lại cảm thấy... ngột ngạt như vậy khi đứng gần Hàn Dật Thần?
Khi Trình Kỳ không chịu nổi nữa, cậu bước vội ra ngoài, chỉ hy vọng thoát khỏi cái không gian ngột ngạt ấy. Nhưng Hàn Dật Thần lại đuổi theo. Cậu ta dừng lại ngay trước mặt Trình Kỳ, ánh mắt sắc bén như thể đang soi mói từng cử động của cậu.
"Cậu có cảm thấy gì không?" – Hàn Dật Thần hỏi, giọng nói không hề có chút cảm xúc.
Trình Kỳ không thể nói gì. Cậu cảm thấy cơ thể mình rối loạn, như thể có điều gì đó không đúng. Cậu muốn phản kháng, nhưng lại không thể mở miệng. Điều gì đang xảy ra với mình?
Hàn Dật Thần bước lại gần, và Trình Kỳ nhận thấy pheromone của mình đang lan tỏa ra ngoài, nhưng đó không phải pheromone của Alpha. Thay vào đó, nó yếu ớt, ngọt ngào và lạ lùng. Cảm giác đó khiến Trình Kỳ không thể đứng vững.
"Cậu... cậu không phải Alpha." – Hàn Dật Thần nhìn cậu với ánh mắt như thể đang khám phá ra một điều gì đó thú vị. –" Cậu đang phân hóa."
Trình Kỳ không thể tin được vào tai mình. Phân hóa? Sao có thể? Cậu đã từng tự hào là một Alpha mạnh mẽ, sao có thể thay đổi như thế này được?
"Không... không thể nào." – Trình Kỳ lắc đầu, giọng nói nghẹn lại vì sợ hãi. – "Tôi là Alpha."
"Không phải nữa." – Hàn Dật Thần khẳng định, đôi mắt sáng rực một cách đáng sợ. – "Cậu đang trở thành Omega."
Trình Kỳ cảm thấy như có một cú sốc điện chạy dọc cơ thể. Không thể nào! Cậu không thể chấp nhận điều này. Mọi thứ đang đảo lộn, và cảm giác đau đớn trong cơ thể càng khiến cậu hoang mang hơn bao giờ hết.
Hàn Dật Thần không vội rời đi, mà đứng yên đó, quan sát Trình Kỳ như thể đang chờ đợi phản ứng của cậu. Trình Kỳ không biết mình phải làm gì, không thể hiểu nổi lý do vì sao cậu lại rơi vào tình trạng này.
"Cậu sẽ phải đối mặt với sự thay đổi này." – Hàn Dật Thần nói một cách lạnh lùng, rồi quay người bước đi. – "Và tôi sẽ giúp cậu, dù cậu có muốn hay không."
Trình Kỳ đứng đó, cảm giác như mình vừa bị vứt bỏ trong một thế giới không còn thuộc về mình. Omega. Cậu không thể chấp nhận sự thay đổi này, nhưng sâu trong lòng, một phần cậu biết rằng Hàn Dật Thần có lý khi nói vậy.
Khi Hàn Dật Thần rời đi, Trình Kỳ vẫn đứng ngây ra, mắt vẫn dõi theo bóng dáng cậu ta. Cậu không hiểu vì sao, nhưng một phần trong cậu lại cảm thấy mình thật sự cần sự giúp đỡ đó. Nhưng liệu đó có phải là điều cậu muốn?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro