Nam nữ song tu
Nam nữ song tu
Trong giới tu luyện có một loại phương pháp tu luyện, gọi là
'nam nữ song tu'. Mọi người đã có thể nhìn thấy trong phương
pháp tu luyện Mật tông Tây Tạng, ở các hình tượng Phật điêu
khắc hoặc hình hoạ, thấy một [thân] thể nam ôm một [thân] thể
nữ đang tu luyện. Có những lúc hình thức biểu hiện của [thân]
thể nam là Phật, đang ôm một người nữ không mặc gì cả; cũng
có [lúc là] thân biến hoá của Phật, biến thành hình tượng kim
cương đầu bò mặt ngựa, ôm một [thân] thể nữ cũng không mặc
chút gì. Tại sao lại như thế? Trước hết chúng tôi nói rõ vấn đề
này cho chư vị. Trên trái đất chúng ta, không chỉ Trung Quốc
chịu ảnh hưởng của Nho gia, [mà] toàn thể nhân loại chúng ta,
vào thời cổ đại mấy thế kỷ trước, [thì] quan niệm đạo đức của
nhân loại không khác [nhau] nhiều. Do đó loại phương pháp tu
luyện ấy thực ra không bắt nguồn từ trái đất này của chúng ta,
nó truyền từ tinh cầu khác đến; nhưng loại phương pháp ấy
thật sự có khả năng tu luyện. Thời ấy khi loại phương pháp này truyền nhập vào Trung Quốc nước ta, thì chính vì nó có bộ
phận nam nữ song tu và tu luyện bí mật, [nên] không được
người Trung Quốc tiếp thụ; do đó vào những năm Hội Xương
[triều] đại nhà Đường đã bị hoàng đế đất người Hán tiêu diệt.
Không cho phép nó lưu truyền tại Hán địa; thời ấy gọi là
Đường Mật. Nhưng nó ở hoàn cảnh đặc thù nơi Tây Tạng, ở
vùng đất đặc thù ấy, nó đã được lưu truyền về sau. Tu luyện
kiểu như thế là vì sao? Mục đích của nam nữ song tu là cần lấy
âm bổ dương, lấy dương bổ âm, bổ trợ cho nhau cùng tu, đạt
đến mục đích âm dương cân bằng.
Mọi người đã biết, dẫu là Phật gia hay Đạo gia cũng vậy, đặc
biệt là học thuyết âm dương của Đạo gia giảng rằng, [thân] thể
người tự đã có âm dương tồn tại. Vì [thân] thể người có âm
dương tồn tại, [thân] thể người mới có thể tu luyện xuất ra các
loại công năng, nguyên anh, anh hài, Pháp thân cũng như các
thể sinh mệnh. Vì có âm dương tồn tại, nên có thể luyện xuất ra
được rất nhiều thể sinh mệnh. Bất luận là người nam hay nữ,
đều như nhau cả, từ khối điền của đan điền ấy đều có thể sinh
thành [những sinh mệnh nói trên]; thuyết này rất có đạo lý.
Đạo gia vẫn thường coi nửa trên thân là dương, nửa dưới thân
là âm; cũng có [người] coi mặt lưng là dương, mặt trước thân là
âm; lại cũng có [người] coi thân thể người bên trái là dương,
bên phải là âm. Trung Quốc chúng ta có cách nói rằng 'nam tả
nữ hữu', cũng chính từ đây mà ra, rất có đạo lý. Vì thân người
đã tự có âm dương tồn tại, [nên] dưới tác dụng âm dương
tương hỗ, tự thân sẽ có thể đạt đến âm dương cân bằng, cũng sẽ
có thể sản sinh ra rất nhiều các thể sinh mệnh.
Điều này đã nói rõ một vấn đề, chúng ta không cần dùng đến
phương pháp tu luyện nam nữ song tu, cũng có thể tu lên đến
tầng rất cao như thế. Nếu như dùng đến phương pháp tu luyện
nam nữ song tu, nếu như giữ [tâm tính] không vững, thì sẽ
nhập ma, sẽ thành tà pháp. Tại tầng rất cao [trong] Mật tông
nếu muốn dùng đến nam nữ song tu, thì hoà thượng [hoặc] lạt-
ma ấy cần phải tu luyện lên đến tầng rất cao rồi. Tới lúc đó sư
phụ của họ sẽ [hướng] dẫn họ tiến hành loại tu luyện này; vì
tâm tính của họ rất cao, họ có thể giữ [mình] được vững, [nên]
không lạc sang những điều tà. Còn đối với những người tâm
tính rất thấp thì tuyệt đối không thể dùng đến [phương pháp này]; dùng đến thì sẽ nhập tà pháp, bảo đảm là vậy. Vì tâm tính
có hạn, các tâm dục vọng ở cảnh giới người thường chưa bỏ,
tâm sắc [dục] chưa bỏ, xích độ của tâm tính chỉ ở đó thôi, đảm
bảo rằng hễ dùng một cái là tà ngay. Do đó chúng tôi giảng
rằng, tuỳ tiện truyền [nó] ở tầng thấp, thì chính là truyền tà
pháp.
Vài năm nay có không ít khí công sư truyền giảng nam nữ
song tu. Kỳ lạ ở chỗ nào? Đạo gia cũng xuất hiện phương pháp
tu luyện nam nữ song tu; hơn nữa [nó] không phải xuất hiện
bây giờ, [mà] bắt đầu từ [triều] đại nhà Đường. Đạo gia xuất
hiện nam nữ song tu là sao? [Trong] học thuyết thái cực của
Đạo gia, thân thể là tiểu vũ trụ, tự đã có âm dương. Các đại
pháp chính truyền chân chính đều lưu truyền từ những niên đại
xa xưa; tự ý thay đổi, tự ý cho thêm vào bất kể thứ gì đều chính
là làm loạn những điều trong pháp môn ấy, làm cho nó không
thể đạt mục đích tu luyện viên mãn được. Do đó [nếu] trong
công pháp ấy không có những điều nam nữ song tu, thì nhất
định không thể [thực hành nam nữ song] tu; nếu dùng, thì sẽ
sai lệch, sẽ xuất hiện vấn đề. Đặc biệt pháp môn Pháp Luân Đại
Pháp chúng tôi, không có nam nữ song tu, cũng không giảng về
nó. Vấn đề này, chúng tôi có nhìn nhận như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro