Mẹ chồng cũ muốn tôi tái hôn - Nhân Trí page
Năm thứ ba kết hôn với Tống Từ, bạch nguyệt quang của hắn về nước.
Tôi lôi kéo Tống Từ khóc rống lên, cuồng loạn, cũng không thể giữ được hắn.
Ngày thứ hai sau khi ly hôn, tôi cợt nhả tìm đến mẹ chồng cũ:
"Cảnh khiếp sợ bi phẫn đan xen khi biết mình là thế thân ngày hôm qua khó diễn quá, phải trả thêm tiền cho con đấy!"
Mẹ chồng cũ khen ngợi: "Mẹ thích cái tính tham tiền trắng trợn này của con!"
Rồi bà chuyển đề tài: "Nhưng con... chồng trước, hình như không thích lắm!"
Tôi quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc, phẫn nộ đan xen của Tống Từ phía sau.
1
Bạch nguyệt quang của Tống Từ đã quay về Trung Quốc. Sau khi nghe tin, tôi biết rằng bộ phim mà tôi làm nữ chính kéo dài ba năm nay sắp kết thúc rồi!
Tin tức giải trí vừa tiết lộ rằng Hà Thấm và người đàn ông đẹp trai bí ẩn đã hẹn hò ăn tối cùng nhau. Vì vậy, Tống Từ không thể không thẳng thắn với tôi.
Anh ta nói: "Có thể em không biết lý do ly hôn nhưng anh không muốn lừa dối em nữa, cũng không muốn lừa dối bản thân mình nữa. Anh cưới em là bởi vì em quá giống Hà Thấm. Anh đã luôn xem em như là người thay thế của cô ấy."
Sao tôi lại không biết chứ, mẹ anh ta đã chọn tôi giữa rừng diễn viên tuyến 18 chỉ bởi vì tôi trông giống Hà Thấm thôi mà. Bà ấy góp tiền, tôi góp sức, vất vả ba năm làm cô vợ nhỏ ngọt ngào ng..ốc ngh..ếch của anh ta.
Bây giờ sắp kết thúc hợp đồng, tôi phải diễn thật tốt cảnh cuối cùng.
Nghĩ là làm, trong nháy mắt nước mắt giàn giụa, tôi thất thần, trong lòng tràn đầy bi thương và phẫn nộ, đôi môi run rẩy, nghẹn ngào: "Ba năm nay em dành trọn tình yêu cho anh. Chẳng lẽ là em đã yêu sai người rồi sao? !"
Tống Từ không thích xem TV, anh ta chỉ thỉnh thoảng lén xem những bộ phim truyền hình m//áu c//hó của Hà Thấm, vì vậy anh ta chắc chắn sẽ không biết câu thoại nổi tiếng này của tôi từ đâu ra.
Anh ta cụp mắt xuống tránh ánh nhìn tôi, thều thào nói: "Anh xin lỗi, anh sẽ cố gắng đền bù vật chất nhiều nhất có thể cho em!".
Được rồi! Đó chính xác là những gì tôi muốn! Nhưng bây giờ kịch chưa diễn đủ, cảm xúc chưa đến cao trào, là một diễn viên cho dù là vở kịch cuối tôi cũng phải thể hiện thái độ chuyên nghiệp.
"Chồng ơi! Em không quan tâm chuyện em làm thế thân cho cô ấy, cũng không quan tâm trong lòng anh yêu ai, em chỉ xin anh, dù anh không cần em cũng đừng đuổi em đi!"
Tôi nắm chặt tay áo của Tống Từ mà khóc, để tăng thêm tính cách yếu đuối cho nhân vật, tôi thậm chí còn thực hiện hiệu ứng khóc mà không giữ được bình tĩnh nhiều lần.
Oài, tôi tưởng chắc tôi là Nữ hoàng Oscar Đường Thi! !
Thấy Tống Từ không biết xử sự như thế nào cho phải, mấy lần do dự không nói, tôi sợ anh ta hối hận nói tôi đừng rời đi! Tôi giật giật, vươn một ngón tay: "Ly hôn cũng được, em muốn những thứ này. Một trăm triệu em không dám lấy nhưng năm mươi triệu anh có thể cho em không??"
Cơ thể mỏng manh của tôi run lên, và tôi mừng vì mình đã không nói nhầm thành một triệu!
Tống Từ rất giữ lời hứa, vào ngày rời Cục Dân chính, anh ta đã đưa cho tôi thẻ ngân hàng của mình. Mật mã là ngày sinh nhật của tôi.
Tôi cố gắng hết sức để che giấu niềm vui trong lòng, giả vờ không muốn chia tay, và từ từ lái xe rời đi!
Không giống tâm trạng ở trong xe vui mừng đến không tìm thấy phương Bắc của tôi, ở ngoài xe, tôi nhìn thấy Tống Từ đứng trên bậc thềm của Cục Dân chính, cảm thấy có chút lạc lõng.
Đúng vậy, dù sao tôi và anh ta cũng ở bên nhau ba năm rồi! Nhưng tôi thật sự không nỡ. À mà ngoại trừ tiền Tống Từ đưa cho tôi, tôi còn có một khoản phí dịch vụ cho phi vụ làm ăn này nữa đấy!
2
Sáng sớm hôm sau, tôi đến nhà mẹ chồng cũ, bà ấy buồn bã thở dài.
Tuy tôi đã đã nhận được một số tiền bồi thường lớn sau ly hôn nhưng tôi thực sự không thể đồng cảm với bà ấy được.
"Hay là chúng ta gia hạn hợp đồng và tái hôn đi? Con muốn bao nhiêu thì nói cho dì biết! Chỉ cần con có thể giành lại Tống Từ từ tay Hà Thấm là được!"
Tôi xua tay lần nữa: "Dì à, dì phải giữ lời hứa chứ! Sao dì coi thường xuất thân của Hà Thấm như vậy, con cũng đâu hơn gì cô ta?"
"Cô nàng Hà Thấm này là trà xanh, là bạch liên hoa, dì nhìn ra được!"
"Vừa mới trở về đã lộ đuôi cáo, Tống Từ mắt mù không thấy chứ dì mà nhìn không ra sao? Phóng viên chụp được ảnh hẹn hò của bọn nó là do chính cô ta tự tung ra, chứ diễn viên hạng ba, hạng bốn như cô ta thì tay săn ảnh nào thèm để mắt mà theo dõi!"
Chà, tôi và mẹ chồng cũ đúng kiểu mẹ chồng nàng dâu chân chính bảo vệ lẫn nhau, chứ không sao tôi và Hà Thấm cùng xuất thân như nhau, bà ấy lại chỉ chán ghét mỗi Hà Thấm.
Tôi lơ đễnh nói: "Vâng, dì nói đúng. Nhưng hôm qua con mới biết mình là người thế thân nên khá sốc, con buồn và rất tức giận, dì phải đền bù cho con tiền hơn!"
Mẹ chồng cũ kinh ngạc nhìn tôi chuyển đề tài, gật đầu nói: "Dì là dì thích tính cách thẳng thắn và ham tiền của con như vậy thôi".
"Nhưng anh... chồng cũ của con, hình như không thích dì ạ!"
Tôi quay lại và nhìn thấy Tống Từ phía sau tôi, khuôn mặt anh ta đầy kinh ngạc và tức giận vì biết sự thật.
Trước sự tức giận của Tống Từ, mẹ chồng cũ hết đau lưng rồi chóng mặt, sau đó bà gọi tài xế nói muốn đến bệnh viện.
Tôi cũng muốn trốn, nhưng Tống Từ đã kéo gáy áo đè tôi vào góc tường.
"Mấy năm nay đều là em diễn kịch sao? Em nói yêu tôi, không thể không có tôi, tất cả đều là giả sao?!" Tống Từ vẫn không thể tin được.
Tôi yếu ớt gật đầu, thực xin lỗi, là lỗi do tôi diễn xuất quá tốt!
Tống Từ hít sâu một hơi hỏi: "Ba năm qua... em... em cũng ở trên giường làm nũng? !"
Đúng là đàn ông! Lúc này còn có thể nhớ chuyện giường chiếu.
Tôi vò góc áo, ấp úng nói: "Nửa thật nửa giả."
Thật kỳ lạ khi phải thừa nhận rằng phương diện này anh ta thật tuyệt!
Tống Từ không giữ được vẻ điềm tĩnh nữa, cao giọng tức giận nói: "Đường Thi! Đừng nói với tôi là tên của em cũng là giả!"
"Ông chủ à! Tôi thề, đây thật sự là trùng hợp!" Tôi vội vàng giơ tay thề.
Tống Từ nhíu mày: "Ông chủ?!"
"Bây giờ gọi 'chồng' cũng không thích hợp mà." Tôi rụt rè ngước mắt nhìn Tống Từ, lắp bắp nói: "Thẻ ngân hàng đó... anh sẽ không lấy lại chứ?"
3
Thẻ ngân hàng không bị Tống Từ lấy đi, tiền công lao động cho mẹ chồng cũ cũng được giải quyết xong. Bây giờ chị tôi có cả chục triệu và vẫn khiến chồng cũ tức điên lên, nghĩ đến thôi cũng thấy vui.
Tôi cầm được tiền liền hẹn với cô bạn thân, rong ruổi khắp thế giới vài tháng, Tống Từ cũng dần biến mất khỏi cuộc đời tôi. Vốn tưởng rằng cả đời này sẽ không có duyên gặp lại Tống Từ, không ngờ ba tháng sau, tôi nhận được tin nhắn của anh ta.
[ Hà Thấm muốn mời em ăn tối, tám giờ tối mai hẹn em ở chỗ cũ.]
[Tối mai tôi có hẹn, cám ơn anh Tống và cô Hà đã thơm thảo, cơm này tôi xin phép không ăn.]
Tôi trả lời một cách lịch sự và tôn trọng, dù sao đó cũng là ông chủ cũ của tôi, vì vậy tôi nên có phép lịch sự cơ bản nhất.
Nhưng Tống Từ không để ý lắm, anh ta trả lời tôi: [Tối mai đến đúng giờ, nếu không tôi kiện em tội tống tiền!]
Thành thật mà nói, tôi có chút lo lắng vì đã lấy cả hai phần tiền nhưng cũng may là mẹ chồng cũ và Tống Từ không so đo với tôi.
Sau nhiều cân nhắc, tôi vẫn đến cuộc hẹn vào ngày hôm sau.
Tôi trang điểm nhẹ nhàng, diện áo phông trắng và quần jeans, buộc tóc đuôi ngựa tươi tắn. Tôi ăn mặc quá mức tùy ý còn Hà Thấm thì ngược lại trang điểm và làm tóc cầu kỳ, mặc chiếc váy cao cấp xa xỉ thì lại hơi sang trọng quá mức.
Ngoài cái đó ra thì cả hai chúng tôi trông từa tựa nhau, đứng cạnh nhau, tựa như em gái sinh viên đại học cùng chị gái đã công thành danh toại.
Lúc ấy vẻ mặt Hà Thấm không nhịn được, đáng tiếc Tống Từ không chú ý, ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, cứ như lần đầu gặp tôi.
Quả thực, tôi đã từng ăn mặc theo phong cách của Hà Thấm, Tôi hiếm khi mặc những bộ quần áo như hôm nay, nó trông thật lạc lõng trong một khách sạn cao cấp.
Ngay khi vừa ngồi xuống, Hà Thấm đã thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình, nắm lấy tay tôi mà rơm rớm nước mắt.
"Đường Thi, tôi đã nghe A Từ nói. Những năm qua cô đã chăm chỉ giúp tôi chăm sóc Tống Từ thật tốt."
Xem cô nàng trà xanh này nói gì này!
Chăm sóc A Từ? Tôi là một người giữ trẻ hay gì, còn chăm sóc A Từ cho cô ta!
Tôi rút tay về, thành thật nói: "Không! Tay chân tôi thực sự không biết làm, mấy năm nay là Tống Từ đã chăm sóc tôi!"
Ngay khi những lời này vừa thốt ra, Hà Thấm suýt nữa đã biến mình thành trò hề trước mặt Tống Từ.
"Hẳn là như vậy." Hà Thấm gượng cười: "Tôi ở nước ngoài, cô ở bên cạnh anh, A Từ cũng có chỗ dựa."
Tôi chỉ là thế thân, may mà tôi không yêu Tống Từ, nếu không sẽ bị ả trà xanh này làm cho tức hộc m//áu!
"Ừm, chỗ dựa rất tốt, cả tình cảm lẫn thể xác!"
"Tôi đi vệ sinh!"
Tống Từ cảm nhận được ngọn lửa bừng bừng giữa hai chúng tôi, không biết là cố ý hay không, lúc đứng lên, miệng anh ta khẽ mỉm cười.
Có vẻ anh ta khá thích cảnh hai người phụ nữ chiến đấu vì mình! Đồ cặn bã! !
4
Ngay khi Tống Từ rời đi, Hà Thấm ngay lập tức lộ nguyên hình.
"Đường Thi! Cô chỉ là thế thân của tôi. Cô có thể kết hôn với Tống Từ chỉ vì cô trông giống tôi. Nếu cô đã nhận ra thân phận của mình, tốt nhất đừng quấy rầy A Từ nữa! Điều này sẽ chỉ làm cô khó xử!"
Khóe mắt cô ta nhìn tôi có chút châm chọc, cô ta mà là bạch nguyệt quang sao! Tống Từ thực sự m//ù quáng!
A, nhưng mà từ sau khi ly hôn, tôi không hề liên lạc lại với Tống Từ, tại sao cô ta lại nói tôi quấy rầy Tống Từ?
"Thật xin lỗi, chẳng những tôi chưa từng quấy rầy anh ta, ngay cả cuộc hẹn tối nay cũng là do Tống Từ ép buộc tôi."
Tôi nhấc điện thoại, mở SMS và đưa cho Hà Thấm xem. Không hiểu sao cô ta vẫn im lặng, mặt tái xanh:
"Ba năm giữa cô và anh ấy, tôi cho rằng A Từ bỏ tiền mua vui! Cô đừng lấy nó ra làm kiêu. Với tôi mà nói, cô chẳng khác gì kẻ ngồi trên sân khấu! Sau này dù có hẹn hò với ai đi chăng nữa! Cô tốt nhất không nên xuất hiện trước mặt A Từ, chọc tức anh ấy!"
Sự tức giận vô cớ và những lời khó nghe của Hà Thấm thực sự khiến tôi bực mình!
Tôi chưa kịp phản công, Hà Thấm đã quay lại nhìn Tống Từ vừa mới từ phòng vệ sinh đi ra, liền cầm ly rượu vang đỏ hất thẳng vào mặt mình.
Vết rượu đỏ trượt dài trên đôi má trắng trẻo của Hà Thấm, cô ta nhìn Tống Từ một cách đáng thương đang nhanh chóng đến gần.
"A Từ! Đừng trách Đường Thi, em biết là do em mà anh mới ly hôn với cô ấy, cô ấy ghét em! Em hiểu!"
Đôi mắt đẹp của cô ta rưng rưng, giọng điệu yếu ớt ủy khuất, nếu không phải cô ta động đến tôi chắc là tôi cũng đã hét lên: Tôi tin cô ta vô tội!
Nhưng bây giờ! Thật là không thể chịu nổi cô dì chú bác ạ! Tôi nhanh chóng cầm ly rượu đỏ tạt thẳng vào mặt cô ta!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai người họ, tôi đặt ly rượu trống rỗng xuống.
"Vừa rồi cô ta tạt ly kia, còn bây giờ tôi tạt ly này!"
"Tống Từ! Tốt hơn anh nên giải thích với bạn gái mình lý do tại sao chúng ta ly hôn. Có lẽ Hà Thấm yêu anh, nhưng anh từ đầu đến cuối chỉ yêu tiền, cho nên anh hãy nói cho bạn gái của mình biết, để cô ta đừng tưởng tượng tôi là kẻ thù nữa! "
Nói xong những lời này, tôi cảm thấy khá ổn, chán ghét người khác cũng khiến mình vui vẻ, đây đúng là một câu nói sáng suốt!
Khi tôi quay người rời đi, tôi không nhìn lại vẻ mặt của hai người bọn họ, chỉ nghe thấy tiếng khóc lóc của Hà Thấm và sự tức giận đang kìm nén của Tống Từ:
"Anh đã nói với em là không được khiêu khích cô ấy!"
Sau khi lên xe, tôi gửi tin nhắn WeChat cho mẹ chồng cũ.
[Cuối cùng, con biết vì sao dì ghét Hà Thấm rồi!]
Mẹ chồng cũ đã gửi một biểu tượng cảm xúc có hình một người phụ nữ đang cầm ly rượu vang đỏ cho tôi với nội dung: Dì ủng hộ con!
5
Một tháng sau, trong buổi đọc kịch bản lần đầu tiên khi gia nhập đoàn phim mới, tôi gặp lại Hà Thấm.
Cô ta là nữ chính, một tiểu thư ngoan cường, còn tôi vào vai chị song sinh của cô ta! Nữ phụ ác độc cướp chồng!
Tôi nhìn vị đạo diễn tự xưng là Cố Hoài, anh nói rằng anh rất xem trọng kỹ năng diễn xuất của tôi, nhân vật này được viết dành riêng cho tôi!
Nó thực sự được viết riêng cho tôi?!!
Không hổ danh là nữ diễn viên hạng bốn đã xem qua những cảnh quay lớn, Hà Thấm bình tĩnh cầm kịch bản đi tìm đạo diễn.
"Đạo diễn, cảnh này nữ chính phát hiện ra bộ mặt hung ác của người chị em song sinh. Tôi nghĩ chỉ xô đẩy thôi thì chưa đủ kịch tính, phải tát vào mặt mới thú vị!"
Cố Hoài gật đầu: "Có lý!"
Chứng nghẽn mạch não của tôi suốt hai mươi năm qua giờ phút này đã bị cơn giận dữ làm cho tiêu tan!
Cố Hoài, một đạo diễn mới nổi trong lĩnh vực điện ảnh, so với anh, Tống Từ chẳng là gì cả.
Cố Hoài từng xuất hiện trong đám cưới của tôi với Tống Từ, tôi tin vào nhận định của anh về kỹ năng diễn xuất của mình và cảm động trước những lời nói "chân thành" đó.
Anh nói rằng tôi tuy là diễn viên tuyến 18 nhưng kỹ năng diễn xuất của tôi tốt hơn nhiều diễn viên chuyên nghiệp, chỉ cần tôi trau dồi nó, tôi sẽ trở thành một ngôi sao lớn trong tương lai!
Tôi thực sự tin vào nhận định đó! Tôi đang chuẩn bị cầm kịch bản để chiến đấu với cô nàng trà xanh chết tiệt này.
Nhưng Cố Hoài lại nghiêm túc nói: "Bị đánh hay không bị đánh chưa thể hiện được tính cách hung ác của nữ phụ, hay là thế này, đổi cảnh này thành hai người tát nhau đi!"
"Biên kịch, đổi cảnh này."
Cố Hoài trực tiếp ra hiệu cho biên kịch thay đổi kịch bản ngay tại chỗ, Hà Thấm đứng bên cạnh Cố Hoài, vẻ mặt ủ rũ không dám lên tiếng, điều này khiến tôi cảm thấy phấn chấn cả về thể xác lẫn tinh thần.
Haha ~ Cố Hoài được đấy.
Mặc dù tôi sẽ bị Hà Thấm tát, nhưng cô ta đã giả vờ yếu đuối suốt những năm qua, nếu cô ta dám tát tôi, tôi sẽ tát coi mặt cô ta như một cái đầu lợn mà tát lại!
6
Sau khi chính thức gia nhập đoàn phim, không biết Cố Hoài có cố ý sắp đặt hay không, cảnh đầu tiên giữa tôi và Hà Thấm là tát vào mặt nhau!
Action!
Theo lệnh của đạo diễn, Hà Thấm ngay lập tức bật khóc.
"Tôi thật sự không ngờ chị lại dùng thủ đoạn đê hèn như vậy, sao chị lại đánh thuốc mê để cướp đi vị hôn phu của tôi!"
"Chị thật đê tiện, không biết xấu hổ!"
Sau khi lời thoại kết thúc, Hà Thấm tát tôi một cái thật mạnh.
Cái gì vậy trời! Cô ta đã tập ném đĩa ở nước ngoài trong ba năm qua phải không? Sao lực tay mạnh thế! Tôi choáng váng gần như không thể đứng vững.
"Thì sao? Bây giờ anh ấy là của tôi..."
Tôi khăng khăng muốn ngước mắt lên để nói lời thoại của mình, nhưng Hà Thấm đột nhiên nũng nịu kêu ngừng:
"Đạo diễn, vừa rồi trạng thái của tôi không tốt, cho tôi diễn lại cảnh vừa rồi."
"Chúng tôi đều là diễn viên chuyên nghiệp, Đường Thi, cô ấy không phiền đâu~"
Cô ta nói nhỏ nhẹ, quay mặt về phía tôi, khóe miệng cong lên. Chỉ có tôi mới nhìn ra nụ cười đầy khiêu khích của cô ta
"Vậy thì nhờ cô Hà, là một diễn viên chuyên nghiệp điều chỉnh tình trạng của mình cho tốt. Nếu không, quay thêm vài cảnh nữa, mặt tôi sẽ sưng lên sẽ khó lên hình."
Tôi cố tình tự tát thêm vào mặt mình, xông về phía đạo diễn và người đại diện đang vây xem. Nhìn thấy vết ngón tay đỏ rõ ràng trên mặt tôi, cả đám thở dài xì xào:
"Hà Thấm trông khá yếu ớt mà lại ra tay lại tàn nhẫn như vậy?"
"Có thù oán gì với Đường Thi sao?"
Hiệu quả bán thảm đạt được, Hà Thấm vừa giận vừa xấu hổ không dám ra tay, vừa cười vừa nói:
"Xin lỗi, tôi quá nhập tâm, nếu cô Đường chuyên nghiệp hơn, lần này một lần sẽ qua."
Cô ta đúng thực sự là trà xanh, còn không quên bóng gió rằng tôi không chuyên nghiệp!
7
"Chát"
Cái tát lại đến! Lực còn mạnh hơn lần trước, và tôi lờ mờ cảm nhận được mùi m//áu tanh trong miệng.
Tôi che đi khuôn mặt sưng vù và đau đớn, nói mấy câu: "Thì sao? Dù sao anh ấy cũng là chồng tôi rồi! Anh ấy là cha của con tôi, nếu cô tán tỉnh anh ấy lần nữa, cô sẽ là một con đ//ĩ bị mọi người khinh bỉ!"
Sau khi hoàn thành lời thoại của mình, tôi không cho Hà Thấm cơ hội dừng lại! Giơ lòng bàn tay lên, tôi tát thật mạnh. Trên, dưới, trái, phải, tát năm sáu cái, Hà Thấm loạng choạng đứng không vững.
"Được! Qua!" Cố Hoài hài lòng gật đầu.
"Đạo diễn, tôi cảm thấy với tính cách của nữ chính thứ hai, bị đánh trả mấy lần cũng hợp lý hơn!"
Thấy Hà Thấm đang che mặt và chuẩn bị phàn nàn, tôi đã ngăn cô ta lại trước khi cô ta có thể nói.
"Ừm, rất tốt. Rất phù hợp với tính cách của nhân vật. Cô Hà diễn tốt, hẳn là cô hiểu được."
Cố Hoài nhìn Hà Thấm, cái miệng đang mở của cô ta vô thức khép lại. Cảm xúc trong mắt cô ta đảo lộn, xen lẫn giữa phẫn nộ, không cam lòng và bất bình.
Cuối cùng, cô ta nhướng mày giả vờ hào hiệp gật đầu, vẻ mặt này còn kích động hơn cả diễn xuất của cô ta.
Cô ta được trợ lý quản lý vây quanh rồi rời đi, ngay khi tôi chuẩn bị rời đi, Cố Hoài hơi nhướng mày nhìn tôi:
"Làm sao vậy? Là cô bị đuổi ra ngoài, nên mới tức giận sao?"
Tôi sửng sốt: "Đuổi ra ngoài? Xem ra quan hệ của anh với Tống Từ không đủ thân thiết!"
"Vậy thì là như thế nào?" Cố Hoài rất có hứng thú, trên mặt lộ ra vẻ lồi lê đôi mách.
Tôi nhìn quanh, hạ giọng: "Không chỉ bị đuổi ra ngoài, tôi còn mang thai con của Tống Từ."
"Tôi sẽ trải nghiệm niềm vui khi ra đi với cái bụng bự."
Tôi vừa dứt lời, giọng nói của Tống Từ từ phía sau vang lên: "Em nói gì?!"
8
Tôi quay lại và nhìn thấy đôi mắt của Tống Từ đang hy vọng nhìn vào cái bụng phẳng lì của tôi.
"Em có thai với anh? "
So với Cố Hoài, tôi biết rằng tính tình nghiêm khắc của Tống Từ thực sự không thích hợp để nói đùa.
"Anh này! Chúng ta ly hôn đã gần năm tháng rồi. Tôi có mà mang thai với Na Tra. Anh còn không rõ sao?!"
Giữa nụ cười không thể kiểm soát của Cố Hoài, vẻ mặt của Tống Từ đột nhiên trầm xuống.
Anh ta ít khi chịu thiệt thòi trước tôi, dù sao tôi cũng đã kết hôn được ba năm, tình cảm cũng rất viên mãn. Tất cả những gì tôi đã làm là đóng vai là người cô vợ nhỏ ngọt ngào ngưỡng mộ anh ta.
Tống Từ không bỏ cuộc, anh ta bước tới và nắm lấy cổ tay tôi.
"Hiện giờ tôi không phân biệt được lời nào của em là thật, lời nào là giả, đi bệnh viện đi!"
Tôi vội vàng buột miệng: "Tôi không cần đi bệnh viện, tôi không thể mang thai con của anh được!"
Tống Từ dừng lại, nhìn tôi chằm chằm.
"Ý em là gì?"
Tôi không trả lời, Tống Từ nhìn thấu lương tâm cắn rứt của tôi, chắc anh ta cũng đoán được một chút. Lực nắm tay của anh ta dần dần tăng lên, tôi nhăn mặt đau đớn định giằng ra.
Cố Hoài đột nhiên đứng giữa chúng tôi và kéo tay Tống Từ đi.
"Ở trên trường quay, đừng có cùng diễn viên của tôi và vợ cũ của anh dây dưa."
Cố Hoài cố tình nhấn mạnh từ "vợ cũ".
Tống Từ cuối cùng cũng nhận ra rằng mình đã mất bình tĩnh, sau vài giây chậm lại, anh tỏ vẻ xa cách và thờ ơ.
"Cảm thấy có lỗi?" ánh mắt lướt qua Cố Hoài rồi rơi vào người tôi, cất giọng lạnh lùng.
"Hà Thấm đâu? Hôm nay là ngày đầu tiên cô ấy đi làm, tôi đến đây để xem cô ấy thế nào."
Ba năm ngủ chung giường, cố gắng tìm hiểu xem Tống Từ thích gì, nhưng lại không nhìn ra được những suy nghĩ nhỏ nhặt của anh ta.
Anh ta muốn thấy tôi và Hà Thấm tranh giành và ghen tuông vì anh ta. Tôi không tốt như anh ta muốn đâu!
9
Tôi thò đầu ra từ phía sau Cố Hoài, trêu chọc:
"Ồ ~ thầy Tống đến thăm lớp, về tay không..."
Trước khi âm thanh phát ra, một số xe đồ ăn thức uống đã chạy vào phim trường.
Xe dừng lại, toa đồ ăn được dọn lên, các đầu bếp đã được đào tạo bài bản bày ra các suất ăn bắt mắt.
Có những phần lẩu nhỏ, sushi, bít tết và tiệc tự phục vụ với cả đồ ăn Trung Quốc và phương Tây.
Trợ lý của Tống Từ cao giọng chào nhân viên:
"Mọi người đều vất vả rồi. Hôm nay cô Hà Thấm đãi khách. Bữa trưa và bữa tối là tiệc tự chọn kiểu Trung Quốc và kiểu Châu Âu, muốn ăn gì cũng được."
Có những tiếng reo hò không ngớt trên trường quay, ca ngợi Hà Thấm là người tốt bụng và hào phóng.
Rốt cuộc, những thực phẩm này hấp dẫn hơn nhiều so với những hộp cơm khô khan. Mùi thơm ập đến, tôi không cầm được nước miếng.
"Ha ha, tôi không keo kiệt, hôm nay tôi mời cô một bữa ăn thịnh soạn đi!" Cố Hoài ngữ khí thân mật nói.
Gì cơ? Tôi ngơ ngác nhìn Cố Hoài, cố tìm hiểu xem anh đang giở trò gì!
Cố Hoài bình tĩnh chớp mắt nhìn tôi, ghé sát tai tôi thì thầm: "Lấy lại chút mặt mũi cho cô."
Ngay khi Cố Hoài nói điều này, ánh mắt dò xét của Tống Từ đã đảo qua đảo lại giữa hai chúng tôi.
Anh ta không nói nhưng tôi đã có thể cảm nhận được cảm xúc dâng trào trong mắt anh ta. Người vợ cũ vẫn chưa thể quên đã ngoại tình với người bạn thân nhất của mình
Thực sự là... rất cay!
Tôi thừa dịp nắm lấy cánh tay Cố Hoài, có chút dịu dàng: "Em không muốn ăn bất kỳ bữa ăn thịnh soạn nào, chỉ muốn ăn những bữa ăn do anh nấu."
10
Tôi đã dùng kỹ thuật khen ngợi này nhiều lần lên Tống Từ dù anh ta luôn làm tôi khó chịu. Chẳng hạn như khi làm bếp, anh ta hỏi ý kiến tôi nhưng lại gọi tôi là Hà Thấm. Tôi cũng chẳng quan tâm, vỗ tay khen cho anh ta sung sướng:
"Chồng em thật tuyệt vời~"
"Chồng em là người quyết đoán trong kinh doanh, chồng em cũng rất giỏi nấu ăn nữa."
"Còn có cái gì chồng em không biết sao?"
"Em phải làm sao bây giờ? Chồng à, em thật sự càng ngày càng yêu anh, thiếu anh em sống không nổi!"
Mỗi khi được khen, Tống Từ luôn giữ vẻ mặt bình tĩnh. Nhưng hai vành tai đỏ lên nói với tôi rằng anh ta muốn được tôi khen ngợi.
Bây giờ thủ thuật tương tự được sử dụng với người anh em tốt của anh ta là Cố Hoài.
Tống Từ vốn luôn tỏ ra bình tĩnh thờ ơ, giờ phút này đã vô cùng tức giận, lồng ngực phập phồng.
"Thật quá đáng, sao lại chọc giận Tống Từ?" Cố Hoài hạ giọng, vừa nói vừa đưa tay ôm eo tôi.
Không khí lập tức đông cứng lại, ánh mắt của Tống Từ rơi vào tay Cố Hoài, ước gì có thể đào một cái lỗ ra khỏi người anh ta.
Nhận thấy một cuộc chiến giữa hai người đàn ông bắt đầu, tôi hét lên:
"Dừng lại!"
"Đừng đánh nữa!"
"Đừng đánh nữa~"
Tôi còn đang đắm chìm trong mộng tưởng thì giọng nói của Tiêu Địch Địch đột nhiên vang lên sau lưng:
"Ôi chao~"
Ba người chúng tôi đi theo âm thanh và tất cả đều bị sốc.
Hai má của Hà Thấm đỏ bừng và sưng tấy, đầu tóc rối bù và vẻ mặt buồn bã.
Trông không giống như cô ta đã bị tôi tát một vài cái mà giống như bị mấy tay xã hội đen đánh tơi bời.
Trông Hà Thấm khá là thương tâm
11
Tống Từ vội vàng đến đỡ Hà Thấm đang gục xuống. Dựa vào vòng tay của Tống Từ, Hà Thấm lại tỏ cái vẻ trà xanh: "Mọi người đừng trách cô Đường, cô ấy chỉ nhập vai quá thôi. Cô ta có oán hận trong lòng, tôi hiểu, tôi không trách cô ấy!"
Tôi khoanh tay, nhếch môi xem cô ta diễn kịch.
Cố Hoài có chút đáng tiếc: "Hà Thấm, cô đem kỹ năng diễn xuất này vào nhân vật, nhất định sẽ thành công!"
Tôi kinh ngạc nhìn Cố Hoài, người này có con mắt thẩm định trà xanh quá tốt!
Vẻ ngoài đáng thương của Hà Thấm đã khơi dậy mong muốn bảo vệ của Tống Từ: "Đường Thi! Nếu cô có bất kỳ điều gì không hài lòng, hãy đến tìm tôi! Đừng làm phiền Hà Thấm!"
Tống Từ tỏ ra hung hăng, như thể muốn ủng hộ Hà Thấm.
"Không ngờ cô lại là loại người này!"
"Tôi cảm thấy tôi đối xử với cô cũng không tệ, lúc ly hôn bồi thường cho cô một số tiền lớn, đã giải quyết ổn thỏa rồi!"
"Cô dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy đối phó Hà Thấm, còn qua lại vào Cố Hoài, thật khiến tôi buồn nôn!"
Giọng nói của Tống Từ không hề nhỏ, thu hút sự chú ý của các nhân viên đoàn phim.
Tôi không phải là người yếu đuối nhưng bị chồng cũ mắng trước mặt mọi người như vậy tôi đành nhịn xuống.
"Tống Từ, nói chuyện cẩn thận!" Cố Hoài nói một cách nghiêm túc, hiếm thấy anh nghiêm túc như thế này.
Cố Hoài rời đi và lấy bộ đàm ra lệnh cho nhân viên chuyển cảnh. Hà Thấm rúc vào lòng Tống Từ và nhếch môi khiêu khích tôi. Tôi lạnh lùng nhìn Hà Thấm và nghĩ cô ta thật lố bịch.
Sau khi ăn cùng nhau bữa ăn lần trước, tôi lờ mờ nhận ra Hà Thấm cảm thấy vị trí của mình trong lòng Tống Từ bị đe dọa nên đã nhiều lần gây sự với tôi.
Bây giờ suy đoán của tôi đã được xác nhận, cô ta lo lắng vì Tống Từ vẫn còn lưu luyến tôi. Tôi càng chắc chắn rằng một tên khốn đung đưa từ bên này sang bên kia không đáng để tôi giao phó!
"Chính cô Hà yêu cầu đánh thật nhưng cô lại khóc lóc, đau khổ khi bị đánh thật. Không chuyên nghiệp lắm đâu."
"Anh Tống à, nếu anh thấy thương xót cho bạn gái mình, anh có thể đưa cô ta về nhà làm vợ nhà giàu luôn đi chứ làm diễn viên khổ lắm!"
12
Sau khi tôi nói xong, Hà Thấm chưa kịp đáp trả thì người quản lý đã đưa hai túi nước đá tới, Cố Hoài lấy nó đưa cho tôi và Hà Thấm.
"Mau chườm túi nước đá đi, má trái em bị hai cái tát, sưng lên không tốt đâu."
Cố Hoài vừa nói xong, Tống Từ nhận thấy những vết ngón tay đỏ mờ trên mặt tôi. Mặt anh ta đanh lại vì tức giận, anh ta nhìn Hà Thấm với vẻ mặt nghiêm túc. Cô ta nhỏ giọng biện hộ: "A Từ, là cô ấy tự ý thay đổi kịch bản, tát em mấy cái, rõ ràng là muốn công khai trả thù em."
Tôi hừ lạnh một tiếng: "Cô cố ý NG, có chắc là cô không muốn tát tôi vài cái không?"
"Nếu cô nhận lỗi, tôi chắc sẽ không đánh lại."
"Hơn nữa..."
Tôi dừng lại, nhân lúc cô ta không đề phòng tôi lấy ngón tay quẹt lên lớp hóa trang hồng hồng đỏ đỏ trên mặt cô ta, giơ nó lên cho Tống Từ xem: "Tôi đã nói với cô, đừng tưởng tượng tôi là kẻ thù nữa."
"Vì đã ly hôn rồi nên tôi không còn lưu luyến gì với anh Tống đâu!"
"Cô lo lắng không đúng chỗ rồi!"
Sau khi bị tôi vạch trần ngay tại chỗ, mặt Hà Thấm hết đỏ bừng rồi tái nhợt, nghẹn ngào: "Là... hóa trang cho phim." Giọng nói của Hà Thấm càng lúc càng yếu ớt.
Sắc mặt của Tống Từ càng thêm ảm đạm. Bầu không khí thật khó xử. Cố Hoài vỗ vỗ vai Tống Từ, chuyển đề tài: "Khi nào thì lại uống rượu mừng đây? Lần trước tôi không được thưởng thức!"
"Nói sau đi!" Tâm trạng của Tống Từ không thoải mái, khuôn mặt của Hà Thấm tối sầm lại.
Cô ta nhìn tôi chằm chằm và thay đổi nét mặt khi nhìn Tống Từ: "A Từ, chúng ta đi bệnh viện đi, hình như em có chút không thoải mái." Hà Thấm xoa xoa thái dương, giọng điệu quyến rũ.
Tống Từ cúi đầu nhìn cô ta, không trả lời, sắc mặt lạnh lùng. Anh ta buông Hà Thấm ra, xoay người rời đi, Hà Thấm lênh khênh giày cao gót lẽo đẽo theo sau với vẻ mặt đau khổ.
13
Nhìn vào bóng lưng của hai người họ, tôi cảm thấy vấn đề khá nghiêm trọng. Tống Từ tức giận như vậy, tôi có nên trả tiền lại không? Nhưng tôi và anh ta có đăng ký kết hôn, tôi đã hoàn thành vai trò một người vợ nhỏ ngọt ngào của anh ta trong ba năm.
Nếu ra tòa kiện, tôi có thể không thua. Nghĩ như vậy, tôi vuốt ngực tự trấn an mình.
Bỗng nhiên, phía sau bị bàn tay to lớn của Cố Hoài đỡ lấy, tôi không tự chủ được nhào trong lòng anh. Mặt tôi dụi vào cơ ngực cường tráng của anh.
Ồ~ Có chuyện rồi đây!
"Đừng buồn, anh ta không đáng!" Cố Hoài trầm giọng nói.
Tôi muốn ngẩng đầu lên, nhưng anh càng siết chặt tay hơn, ép tôi vào ngực.
"Muốn khóc thì khóc đi! Em không cần phải tỏ ra mạnh mẽ với anh!"
Con khóc con khỉ khô ấy, Cố Hoài ôm chặt quá tôi không thở được, tôi giãy giụa đẩy ra: "Trông tôi buồn lắm hả?!"
Cố Hoài trong mắt tràn đầy đau khổ: "Đừng gượng cười."
Là diễn viên nên tôi nương theo Cố Hoài luôn: "Đạo diễn Cố, hiện tại em rất buồn, ngoại trừ khóc trong vòng tay anh, em còn có thể yêu cầu cái gì không?"
"Muốn gì cứ nói với tôi." Cố Hoài vuốt thẳng cổ áo, vẻ mặt mong đợi.
"Em có thể nghỉ một ngày không? Em sẽ điều chỉnh tâm trạng của mình."
Ngôi nhà tôi mua vừa được sửa sang lại, cuối cùng tôi cũng có một ngôi nhà, nếu không có việc gì làm, tôi muốn quay về nghỉ ngơi.
"Không được!" Cố Hoài kiên quyết cự tuyệt.
"Tiền thuê nhân viên, thuê địa điểm và thiết bị đều rất đắt, không nên lãng phí tiền của các nhà đầu tư."
Tôi lẩm bẩm: "Nữ chính chạy rồi."
"Người đầu tư chính là mẹ chồng tương lai của cô ta, cô ta kiếm được tiền của mình và làm mất tiền mẹ chồng mình, chúng tôi không cần quan tâm đến cô ta. "
...
Mẹ chồng cũ, dì chơi tốt thật đấy!
14
Sau khi kết thúc công việc tối hôm đó, tôi muốn gọi điện cho mẹ chồng cũ nhưng sau một ngày quay phim, tôi thực sự mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi trên chiếc giường trong khách sạn.
Sáng sớm hôm sau, tôi bị đánh thức bởi cuộc điện thoại của người bạn thân nhất: "Đường Thi, xem tin tức giải trí đi, hot search toàn là cậu, đắc tội với ai sao? !"
Sau khi cúp điện thoại, tôi cố gắng hết sức để mở đôi mắt ngái ngủ của mình. Sau khi nhìn thấy mười từ khóa hot search trong danh sách giải trí của một blog nào đó, tôi đã sốc đến mức tỉnh cả buồn ngủ.
diễn viên tuyến 18 bắt nạt bạn diễn trên phim trường#
giường đổi lấy tài nguyên, đánh bạn diễn nữ trên phim trường#
Tất cả các lượt hot search khó coi đều đi kèm với các video quay cảnh tôi nhiệt tình tát Hà Thấm.
Trong phần bình luận có hàng nghìn ý kiến, tất cả đều mắng mỏ tôi.
Người ta đó đã tung tin đồn rằng tôi đã chen chân vào chuyện tình của Hà Thấm ba năm trước.
Họ cũng tiết lộ rằng sau khi tôi kết hôn bằng những thủ đoạn đê hèn, tình yêu đích thực của Tống Từ đã trở về Trung Quốc và tôi bị đuổi ra khỏi nhà.
Vàng thau lẫn lộn và tôi bị gán cho là tiểu tam.
Một số cư dân mạng suy đoán rằng liệu đó có phải tình tiết của một bộ phim hay không, bình luận này ngay lập tức gặp phản ứng trái chiều.
Sự kết hợp của những hashtag "Tiểu tam" và "bắt nạt" đã thành công khơi dậy sự tức giận của cư dân mạng.
Thông tin về người nhà hơn chục năm không liên lạc của tôi cũng bị lộ ra ngoài. Gia cảnh nghèo khó càng khiến cư dân mạng thêm tin tưởng.
Vừa mới ngủ dậy, Bố mẹ tôi, những người muốn hút m//áu tôi không biết lấy từ đâu ra thông tin liên lạc của tôi ở đâu đã há mồm đòi tôi 80 triệu nhân dân tệ, nếu tôi không đáp ứng, họ sẽ nhận phỏng vấn và sẽ tiết lộ rằng tôi đã bỏ rơi cha mẹ già và em trai của mình.
Tôi đã hai mươi bảy tuổi rồi, tôi không còn là đứa con nít nữa!
"Đừng nói 80 triệu, một xu tôi cũng không đưa cho mấy người!"
"Muốn phỏng vấn thì cứ phỏng vấn! Muốn tiền của tôi, tôi sẽ không đốt cho mấy người!"
Tôi cúp điện thoại, run lên vì tức giận. Họ thậm chí có thể biết chính xác tôi có bao nhiêu tiền.
Dư luận chỉ dậy sóng chỉ trong một đêm, chỉ riêng Hà Thấm và tôi chiếm trọn 10 cái hot search.
Nói không có người đứng đằng sau đẩy, ngón chân cũng không tin!
Ngoại trừ Hà Thấm, ai sẽ dành thời gian để chơi tôi đây?
15
Có tiếng gõ cửa phòng, tôi nhìn qua mắt mèo thấy Cố Hoài đứng ngoài cửa trong bộ đồ ngủ ngáp láy ngáp để.
Sau khi vào cửa, anh hất dép, ngã xuống giường rồi ôm lấy gối của tôi.
"Đạo diễn Cố, chúng ta còn chưa thân thiết đến mức mặt mộc cũng có thể gặp nhau đúng không?"
Anh quay đầu lại, thản nhiên nói: "Chà, em không trang điểm trông xấu lắm.
"Lần tới anh sẽ làm phim kinh dị, nhất định sẽ tìm em làm nữ chính."
Tôi nhặt chiếc dép ném qua, nhưng anh đã bắt được nó.
"Vẫn còn sức đánh người, xem ra không bị ảnh hưởng nhiều".
Cố Hoài ngồi dậy, cười với tôi: "Vậy là yên tâm rồi"
"Cho em mấy ngày nghỉ ngơi, điều chỉnh tâm trạng, những hot search này, anh giúp em xử lý."
Một cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng, tôi cảm thấy hơi xấu hổ. Anh đối xử tốt với tôi vì tôi là chính tôi
"Đạo diễn Cố, anh không muốn áp dụng luật bất thành văn với tôi sao?" Tôi nói đùa để giảm bớt sự lo lắng do lòng tốt của Cố Hoài gây ra.
Anh thu lại nụ cười không nói, ánh mắt trong veo rơi trên mặt tôi khiến tôi cảm thấy nóng ran. Bầu không khí trở nên kỳ lạ không thể giải thích được, đây là lần đầu tiên tim tôi đập nhanh hơn vì một người đàn ông.
Lần cuối cùng tim tôi đạp nhanh là khi tôi nhìn thấy số dư trên thẻ ngân hàng mà Tống Từ đưa cho tôi.
"Nghỉ vì dịp lễ gì? Chúng ta không thể lãng phí tiền của nhà đầu tư."
Tôi quay lưng đi, không nhìn Cố Hoài, thu dọn đồ đạc cần thiết để đến phim trường.
"Từ nhỏ tôi đã thường xuyên bị mắng, không phải chưa từng nghe qua lời nói ác ý nào."
"Những điều cư dân mạng mắng mỏ tôi không có gì mới, chúng không thể làm tổn thương tôi."
Cảm thấy Cố Hoài đến gần, lòng bàn tay tôi đổ mồ hôi hột.
"Bây giờ cổng trường quay đều bị người hâm mộ của Hà Thấm vây kín, em tùy tiện đi vào có thể sẽ bị thương." Cố Hoài chặn đường tôi, sự quan tâm trong giọng nói rõ ràng đã vượt quá mức bạn bè hoặc đồng nghiệp bình thường.
"Chà, tôi hiểu rồi, dạo diễn Cố!"
"Cảm ơn anh đã quan tâm. Tôi đã sẵn sàng làm việc." Với một giọng lạnh lùng, tôi lướt qua anh và đi thẳng vào phòng tắm.
"Đạo diễn Cố, tôi đi tắm, anh muốn làm gì thì làm." Cố Hoài không ng//ốc nên có thể cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của tôi.
Anh nhìn tôi khẽ thở dài, còn chưa quay người đi ra ngoài, quay đầu lại nói: "Anh cho người đặt xe khách sạn, em tới phim trường bằng cổng phụ sẽ an toàn hơn."
Tôi sửng sốt và quên nói lời cảm ơn.
16
Khi tôi ra khỏi khách sạn, tôi mới nhận ra rằng rằng tình hình tồi tệ hơn mình nghĩ. Đại sảnh khách sạn chật ních các phóng viên giải trí, họ đang quan sát từng người ra vào khách sạn.
Tôi đã liên lạc với người quản lý giúp tôi thay quần áo của nhân viên để tôi có thể ra ngoài mà không bị phát hiện.
Tôi đã đoán đúng, hôm nay Hà Thấm thực sự đến phim trường sớm. Cô ta đã phải chịu đựng tôi nhiều như vậy nên chắc giờ này không muốn bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy tôi trong một mớ hỗn độn kia.
Thật đáng tiếc khi mọi thứ không phát triển như cô ta mong đợi. An ninh trên trường quay được tăng cường và không có "fan" nào muốn bênh vực cô ta.
Cô ta cảm thấy không vui nên chủ động đến phòng thay đồ của tôi:
"Đường Thi, cô xem hot search chưa?"
"Đừng cảm thấy quá tệ. Cư dân mạng cũng nhanh quên thôi, hôm nay họ chửi cô nhưng ngày mai có tin tức khác, họ sẽ lại đi chửi người khác thôi."
"Chúng ta là người của công chúng, muốn ngồi ở một vị trí không ai ngồi được thì phải chịu những cảm giác không ai chịu được."
Hà Thấm nói nhỏ nhẹ và an ủi tôi với vẻ mặt lo lắng.
Tôi biết có người ngoài trong phòng thay đồ nên không tiện chơi với cô ta. Với lý do không thoải mái, nhân viên trang điểm và hóa trang được tôi yêu cầu ra ngoài trước.
Bây giờ chỉ còn lại hai chúng tôi, Hà Thấm cuối cùng cũng nở một nụ cười vì diễn kịch thành công. Cô ta tựa người vào bàn trang điểm, dùng những ngón tay thon thả búng vào chiếc điện thoại của tôi trên bàn.
Màn hình tắt đi bật lại, sau khi thấy điện thoại không có ghi âm, cô liền cười rạng rỡ.
"Đường Thi, cô thật có bản lĩnh, tôi còn tưởng rằng cô có chỗ dựa vững chắc nữa cơ!"
"Sao vậy? Tôi đã giúp cô giành lại tình thương của bố mẹ mình, cô có nên cảm ơn tôi một tiếng không?"
Tôi ngước mắt nhìn cô ta, bực tức nói: "Cô liên lạc với bố mẹ tôi hả?!"
"Hot search cùng những bình luận xấu nhằm vào tôi kia cũng là do cô thực hiện, phải không?"
Thấy tôi như vậy, vẻ mặt cô ta giãn ra: "Thì sao?!"
"Nơi này không có giám sát cùng ghi âm, ngay cả nhân viên cũng đều bị cô đuổi ra ngoài rồi."
"Không có chứng cứ, cho dù hiện tại tôi thừa nhận, cô có thể làm gì tôi?"
Cô ta cúi xuống nhìn kỹ vào đôi mắt đỏ hoe vì tức giận và bất lực của tôi.
"Ồ, cô đang khóc, Đường Thi, cô khóc sớm quá."
"Nếu tôi đoán không nhầm thì bố mẹ cô hiện đang được phỏng vấn, họ buộc tội cô là đứa con gái bất hiếu đã bỏ rơi bố mẹ nuôi của mình."
"Chi bằng cô giữ lại những giọt nước mắt này, tới khóc ở trước mặt phóng viên, không chừng có thể chiếm được chút đồng cảm."
Cô ta vuốt tóc đứng dậy rồi vỗ vai tôi:
"Cô có thể sẽ không thể tiếp tục trong ngành giải trí. Cô còn trẻ, cô có thể tìm một người đàn ông giàu có mới nổi để kiếm một số tiền."
Tôi chưa bao giờ thấy cô ta ra cái vẻ người tốt như vậy. Đáng tiếc, tôi xem đủ kịch rồi, không muốn cùng cô ta diễn nữa!
17
Tôi đứng dậy, cử động cổ tay, lắc cổ và vươn vai.
Hà Thấm không biết tại sao, từ đáy mắt cô ta lộ ra chút hoảng sợ.
"Đường Thi! Cô điên à?"
Cô ta muốn chuồn đi, nhưng tôi đã chặn cô ta lại.
"Cô Hà, cô cũng biết trong phòng này không có giám sát sao?" Khóe miệng tôi hơi nhếch lên, giọng điệu giễu cợt.
Ngay khi cô ta định mở miệng với vẻ mặt khó hiểu, tôi đã giơ tay và tát thật mạnh.
Hà Thấm bị tát có chút choáng váng, sau một hồi loạng choạng ngã xuống, cô ta mới đứng vững được.
Một lúc sau, cô ta từ từ đưa tay lên che đi khuôn mặt có dấu ngón tay rõ ràng. Không thể tin nhìn chằm chằm tôi.
"Cô. . . "
Tôi không cho cô ta cơ hội để nói và tiếp túc tát một cái nữa vào má bên kia của cô ta.
Khuôn mặt trắng trẻo của Hà Thấm ngay lập tức trở nên đỏ bừng, sưng tấy.
"Tôi chỉ cho cô một cơ hội này để giải quyết các hot search, làm rõ sự thật và đuổi cặp đôi ma cà rồng đó đi." (ý chỉ bố mẹ nữ chính)
"Làm được không?" Tôi vén tóc sau gáy cô ta, ngắt từng chữ.
"Nghĩ cũng đừng nghĩ nữa! Tôi tố cáo cô vì đã làm tổn thương người khác, hãy chuẩn bị đi tù!" Hà Thấm trừng mắt nhìn tôi với vẻ mặt hung dữ.
Cô ta vùng vẫy muốn chống trả, lại bị tôi đẩy ra, nặng nề ngã xuống đất, hồi lâu không đứng dậy được.
"Cô có thể đi báo cảnh sát, tôi cũng có thể kiện cô tội tung tin đồn ác ý vu khống tôi."
Tôi ngồi xổm xuống, tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống và vẫy vẫy nó trước mắt Hà Thấm. Mặt dây chuyền không phải khảm đá quý mà là một camera tí hon.
Sau khi nhìn rõ ràng, cô ta vẫn cố chấp nói: "Cô thật đê hèn không biết xấu hổ! Muốn kiện thì cứ kiện, để xem ai sợ ai!"
Sau khi cất chiếc vòng cổ đi, tôi giả vờ giác ngộ: "Cô nên cho Tống Từ xem video, để anh ta nhìn xem, đóa hoa nhài thuần khiết trong mắt anh ta có bộ mặt thật như thế nào!"
Nhắc đến Tống Từ, Hà Thấm cuối cùng cũng suy sụp. Cô ta quỳ sụp dưới chân tôi, nước mắt giàn giụa cầu xin: " Đường Thi, tôi sai rồi, tôi lập tức gọi điện thoại cho quản lý của mình, yêu cầu chị ta gỡ bỏ hot search!"
"Tôi cũng sẽ đăng lên Weibo giúp cô nói rõ mọi chuyện!"
"Phía bố mẹ của cô, tôi cũng nhất định sẽ giúp cô giải quyết ổn thỏa, sẽ không để bọn họ quấy rầy cô nữa!"
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta, chậm rãi nói: "Tôi đã cho cô một cơ hội rồi, nhưng cô lại không muốn!"
Mẹ của Tống Từ rất tốt với tôi, và tôi thấy rõ tính cách của Hà Thấm. Dù không yêu Tống Từ, tôi cũng không thể chỉ ngồi nhìn Hà Thấm hủy hoại con trai của ân nhân mình.
Trước mặt Hà Thấm, tôi đã gọi cho mẹ chồng cũ của mình.
18
"Dì à, vừa rồi con vô ý đụng trúng nữ chính do dì tự tay chọn, con nên chuộc lỗi với cô ta như thế nào đây?"
Tôi bật loa ngoài, và tiếng cười sảng khoái của mẹ chồng cũ lập tức vang lên từ điện thoại.
"Ha ha ha! Tiểu Đường, kể cho dì biết, con sẽ không bị phạt ba chén!"
Tôi quay lại và nhìn Hà Thấm, người quỳ sụp trên mặt đất với vẻ mặt bối rối.
"Con lại ngoài ý muốn ghi lại một ít video, sợ Tống Từ xem xong sẽ chia tay, sẽ ảnh hưởng đến cháu của dì!"
Có tiếng rè rè bị bóp nghẹt từ điện thoại, và dường như tôi đã nhìn thấy hình ảnh mẹ chồng cũ của tôi đang vỗ vào đùi mình.
"Con đừng quan tâm đến chuyện đó nữa! Nếu dì muốn bế cháu, dì đã không đầu tư cho con diễn kịch ba năm, mệt c//hết con!"
Mẹ chồng cũ không nói rất lớn giọng, giọng nói khàn khàn của bà khiến màng nhĩ tôi tê tái.
Với khuôn mặt nhăn nhó, Hà Thấm bất ngờ lao tới giật điện thoại của tôi. Hét vào điện thoại: "Bà già kia! Ba năm trước bà đã hứa như thế nào với tôi!"
"Bà nói, chỉ cần tôi yên lặng rời đi ba năm, ba năm sau nếu Tống Từ vẫn kiên quyết chọn tôi, bà tuyệt đối sẽ không can thiệp nữa!"
"Bây giờ bà có ý gì! Bà già! Làm mẹ mà trêu chọc tình cảm của con trai, người làm kinh doanh mà không giữ lời hứa!"
Vừa nghe, mẹ chồng cũ đã bình tĩnh trả lời: "Tôi không hề can thiệp chuyện của cô và Tống Từ, tôi có cản trở cô sao?"
"Bà cho rằng tôi không biết sao! Bà chính là người hết lần này đến lần khác xúi giục Đường Thi phá hỏng quan hệ của tôi và Tống Từ!"
Hà Thấm còn cuồng loạn, thậm chí còn đ//iên cuồng hơn cả khi tôi "cố níu giữ" Tống Từ.
"Vậy cô thật sự trách tôi, mặc dù tôi rất muốn cùng Đường Thi tái ký hợp đồng!"
Mẹ chồng cũ giọng điệu sảng khoái nói: "Dù sao cô cũng không được, cô cút đi!"
"Các người âm thầm quay phim, hãm hại tôi!"
Hà Thấm cười như hóa dại, cô ta nhìn tôi đầy khiêu khích.
"Cô ngủ với Tống Từ ba năm, tôi trở về Trung Quốc chỉ cù ngón tay, anh ấy liền ném cô như giẻ rách."
"Nếu như không giở những thủ đoạn này, cô vẫn là bị tôi đánh bại!"
"Có gan thì xóa bỏ video đi. Chúng ta sẽ cạnh tranh công khai."
Tất nhiên tôi biết rằng Hà Thấm đang sử dụng chiến thuật khiêu khích tôi mà tôi thì đâu có muốn tranh giành tình yêu của Tống Từ với cô ta.
Nhưng đầu dây bên kia, mẹ chồng cũ lại hớn hở: "Đường Thi! Thua thì thua! Xóa cái video đi rồi cạnh tranh công bằng với cô ta!"
19
"Cô ta ngồi trên đầu trên cổ con, con chịu nổi sao?"
"Có yêu cầu gì cứ việc nói, chỉ cần có thể đánh bại ả hồ ly tình này là được!"
Thật khó tưởng tượng rằng sau 3 năm, tôi lại bị mẹ chồng cũ thuyết phục.
Khi đó, tôi đã thề sống thề c//hết rằng tôi sẽ không bán linh hồn và thể xác của mình vì tiền.
Bà ấy vẫn thuyết phục tôi: "Tiền dì cho con, con làm cả đời cũng không kiếm được đâu".
"Con không có mối quan hệ hay nền tảng nào. Nếu con muốn kiếm tiền và trở nên nổi tiếng, con phải chấp nhận những quy tắc bất thành văn."
"Con nhìn mà xem, mấy lão già biến thái kia có ai đẹp trai như con trai dì sao? Con trai dì có phải tốt hơn không?"
"Con có quyền lấy tiền của dì, dành thời gian với con trai dì và trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình."
Tôi không biết mẹ chồng cũ, liệu có hành vi CPU không. Nhưng tôi thực sự bị thuyết phục.
Gạt đi những kỷ niệm, đã đến lúc nói về công việc.
"Tục ngữ nói, thà phá cầu còn hơn phá một cuộc hôn nhân, dì, nói cho con biết..."
Mẹ chồng cũ trầm mặc chốc lát, khen: "Đường Thi! Nhất định phải là con!"
"Cần gì thì nhắn tin cho dì, địa điểm giao cho con tự quyết!"
Sau khi cúp điện thoại và nhìn lại Hà Thấm, tôi nghĩ đến chuyện cô ta rơi vào bẫy của tôi nên tràn đầy tự tin.
Tôi giữ lời, nhúng sợi dây chuyền vào cốc nước trước mặt cô ta.
Cô ta nghiêm túc nhìn chằm chằm vào ly nước sủi bọt, và sau khi xác nhận rằng máy quay đã bị hỏng, cô ta mỉm cười.
Tất nhiên Hà Thấm không biết rằng tôi có một dự phòng, nhưng tôi quyết định để cô ta thua một cách đau lòng.
Cô ta tránh mặt tôi và call video cho Tống Từ, sau khi kết nối, cô ta cau mày và tỏ vẻ đau khổ.
"A Từ, em ... em dạ dày hơi khó chịu. Anh đến đón em được không?" Giọng cô ta yếu ớt.
Tôi nghĩ kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng được mài giũa nhiều khi áp dụng cho Tống Từ.
Trong một khoảnh khắc, tôi cảm thấy hơi tiếc cho tên n//gốc này.
"Tại sao dạ dày của em lại khó chịu? Có phải ăn uống bừa bãi không?" Tuy lời nói của Tống Từ có vẻ quan tâm nhưng giọng điệu của anh ta lại chiếu lệ và xa lánh.
"Tối hôm qua em ngủ không ngon, buổi sáng uống một ly cà phê." Hà Thấm kiều mị nói: "Hôm qua đều là lỗi do anh không để ý tới em."
"Được rồi, hiểu rồi."
Tống Từ cúp điện thoại, Hà Thấm lập tức nhướng mày tự hào nhìn tôi.
Rõ ràng là cô ta và Tống Từ đã xa nhau ba năm, cô ta cũng không biết rõ về anh ta lắm.
Anh ta nói "hiểu rồi" nghĩa là anh ta sẽ giải quyết, rất có thể sẽ cử trợ lý thay anh ta đích thân đến đón.
Vài phút sau, tôi gọi cho Tống Từ, sau vài hồi chuông, tôi cúp máy.
Hà Thấm cười nhạo: "Cái gì? Không dám chiến đấu nữa? Sợ A Từ không trả lời sao?"
Cô ta vừa nói xong thì có điện thoại của Tống Từ gọi tới. Tôi không trả lời và để chuông reo, nụ cười của Hà Thấm đông cứng trên mặt.
Sau khi chuông đổ lần thứ ba, tôi nhàn nhã nhấn nút trả lời.
"Em muốn gặp anh, có được không?"
20
Giọng điệu của tôi bình tĩnh, nhưng với một giọng nói đang khóc.
Tống Từ sửng sốt một giây, lập tức hỏi: "Em ở phim trường sao?"
"Vâng." Dưới ánh mắt kinh ngạc và khó chịu của Hà Thấm, tôi trả lời.
"Được! Anh sẽ tới ngay!"
Cuộc gọi vừa kết thúc, Hà Thấm hét lên: "Không thể nào! Không thể nào!"
"A Từ! Anh ấy yêu tôi!"
Cô ta điên cuồng bấm số điện thoại của Tống Từ, nhưng anh ta không bắt máy, cô ta liên tiếp gọi cho đến khi Tống Từ gửi một tin nhắn WeChat:
[Anh nói tài xế đưa em đến bệnh viện.]
Hà Thấm vô cảm buông tay xuống, điện thoại rơi xuống đất với một tiếng nổ vang, màn hình bị vỡ lốm đốm, giống như lỗ thủng trái tim cô ta.
Tôi trang điểm, làm tóc, vẫy tay chào cô ta rồi rời khỏi phòng thay đồ.
Tống Từ là nhà đầu tư của bộ phim nên xe của anh ta được lái thẳng vào phim trường.
Khi tôi ngồi vào ghế lái phụ, có những ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm vào tôi từ phía sau. Tôi nghĩ đó là Hà Thấm nhưng khi quay lại, tôi thấy Cố Hoài ở đằng xa. Anh ngồi sau phía màn hình, dù ở rất xa nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi buồn trong mắt anh.
Tôi và Cố Hoài không gặp nhau quá nhiều lần, sao lại có tình cảm sâu sắc như vậy? Chẳng lẽ... Người anh thích là Tống Từ!
Từ khóe mắt, tôi liếc nhìn khuôn mặt điển trai của Tống Từ, anh ta quả nhiên rất đẹp trai! Không có gì ngạc nhiên khi mọi người đều thích anh ta.
"Chúng ta đi đâu vậy?" Tống Từ không nheo mắt cầm vô lăng.
"Đi... về nhà đi!" Tôi lập tức bước vào hiện trường, với đôi mắt cụp xuống và khuôn mặt buồn bã.
Yết hầu của Tống Từ đang cuộn lên cuộn xuống, anh ta không nói gì, chỉ đạp ga, chiếc xe lao về hướng nhà tân hôn của chúng tôi với tốc độ cao.
Tôi đã sống ở đó với Tống Từ trong ba năm, ngóc ngách nào cũng chứa đựng vô số kỷ niệm.
Nếu ai đó muốn tìm hiểu Tống Từ, tôi nghĩ phòng cưới là hoàn hảo nhất.
Trở lại nhà tân hôn, tôi ngạc nhiên thấy rằng dù là phòng nào trên lầu hay dưới lầu, mọi thứ vẫn như cũ.
Ngay cả đồ vệ sinh cá nhân và các sản phẩm chăm sóc da mà tôi không có thời gian lấy đi cũng được đặt gọn gàng trên bàn trang điểm và phòng tắm của phòng ngủ chính.
Đã gần năm tháng rồi! Hà Thấm thực sự có thể chịu đựng những thứ của tôi trong nhà của Tống Từ sao?!
Tôi thẫn thờ đứng trước bàn trang điểm, ánh mắt đầy nghi hoặc và sửng sốt.
"Anh hối hận!" Tống Từ đứng phía sau tôi, giọng có vẻ cô đơn.
21
"Thực ra, anh đã hối hận ngay từ lúc ly hôn!"
"Anh không yêu Hà Thấm như anh tưởng tượng, anh đã xem nhẹ tầm quan trọng của em đối với anh."
"Ba năm, một nghìn chín mươi lăm ngày, anh đã quen có em bên cạnh, quen được em ôm, cuộn tròn trong vòng tay."
"Đường Thi." Với đôi mắt anh rực lửa anh ta tiến lại gần tôi.
"Chúng ta có thể bắt đầu lại không?"
Khóe môi tôi nhếch lên, chiến thắng đã gần trong tầm tay, nhưng tôi không đành lòng lừa dối anh ta, cũng không muốn lừa dối chính mình thêm một lần nữa.
Đêm tân hôn, Tống Từ ôm tôi, nhưng trong lúc xúc động, anh ta lại gọi tên Hà Thấm.
Kể từ giây phút đó, tôi biết rằng cho dù sau ba năm tôi có yêu người đàn ông này tôi cũng sẽ không bao giờ ở bên anh ta.
"Anh không yêu tôi, anh cũng không yêu Hà Thấm, thứ anh yêu chỉ là người phụ nữ hoàn mỹ trong tưởng tượng của anh mà thôi."
"Nhưng trên thực tế không tồn tại loại phụ nữ này, mỗi người đều là một cá thể độc lập, không thể nào suốt đời phục tùng người khác."
Tôi vươn tay ôm Tống Từ, cái ôm này không liên quan gì đến tình yêu.
"Ba năm qua, tôi chưa từng hối hận, anh cho tôi cảm nhận rằng chồng của tôi rất ôn nhu, vợ chồng cũng có thể hòa thuận."
Do ám ảnh về cuộc hôn nhân của bố mẹ, tôi đã từng nghĩ rằng hôn nhân là địa ngục của trần gian.
Kể từ khi tôi được sinh ra, vì giới tính của mình, sự tức giận của cha tôi biến thành nắm đấm và giáng xuống người mẹ tôi.
Và bà ấy lại trút hết mọi bất bình lên tôi.
Cho đến khi em trai tôi ra đời, cuộc sống của tôi càng tưởng sẽ được dễ dàng hơn nhưng bà ấy thậm chí còn ghét tôi hơn. Mẹ tôi nghĩ rằng nếu tôi sinh ra là con trai, bà ấy sẽ không bị đánh nhiều như vậy.
Tôi đã rất quyết tâm để được nhận vào một trường trung học trung tâm của tỉnh với điểm số xuất sắc. Kể từ đó, tôi không tiêu của họ một xu nào.
Sau khi trúng tuyển đại học, tôi chuyển hộ khẩu về trường. Ra trường không lâu, tình cờ tôi kết hôn với Tống Từ nên hộ khẩu của tôi không cần phải chuyển về địa chỉ cũ.
Ở một mức độ nào đó, cả mẹ của Tống Từ và Tống Từ đều là ân nhân của tôi.
Tôi đẩy tay anh ta ra, ngước nhìn anh ta mỉm cười rồi nói:
"Anh có thể là một người chồng tốt!"
"Chỉ là Hà Thấm..." Tôi ngập ngừng nói.
Tống Từ thở dài nhẹ nhõm một hơi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khổ.
"Tôi cũng thử nghiệm qua rồi, cũng coi như không có tiếc nuối!"
"Hà Thấm..." Giọng anh trở nên lạnh lùng hơn: "Anh biết mấy ngày nay cô ta làm gì, thực ra anh cũng biết được chuyện của cô ta ở nước ngoài ba năm nay."
Sự ghê tởm chảy ra từ đáy mắt của Tống Từ khiến tôi đoán được.
"Anh đã chuẩn bị nói chia tay cô ta, nếu như không phải mẹ anh bảo phối hợp với em, anh thật sự không muốn diễn tiếp!"
...
Gừng càng già càng cay!
Hóa ra sân khấu này là do bà ấy sắp đặt, nhưng đáng tiếc là bà ấy lại không đạt được điều mình muốn.
Tất nhiên, tôi không phải là người con dâu, người vợ hoàn hảo như họ tưởng tượng.
Tôi có thể diễn trong ba năm, nhưng không thể diễn cả đời.
22
Trở lại khách sạn vào buổi tối, tôi thấy rằng tất cả các hot search về tôi đã bị gỡ.
Đoàn làm phim cũng giúp tôi làm sáng tỏ những tin đồn, và tung ra một đoạn video quay cảnh tôi và Hà Thấm đối diễn với nhau và cô ta cố ý NG.
Kể cả chuyện bố mẹ tôi tung tin về tôi, tôi đã thử tìm kiếm nhiều lần nhưng không thấy.
Bắt bố mẹ tôi phải nói rõ sự việc là điều kiện duy nhất tôi đưa ra với mẹ chồng cũ. Không ngờ bà ấy vừa nhanh vừa tàn nhẫn, trong vòng một ngày sẽ giải quyết xong.
Vừa định hỏi bà ấy là bà ấy đã giải quyết chuyện bố mẹ tôi như thế nào thì cửa phòng bị đóng sầm lại.
"Ai đó!" Tôi mở cửa, mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi.
Cố Hoài, người đang say khướt, vừa nhìn thấy tôi đã chạy đến khóc. Tôi sợ bị những tay săn ảnh bắt gặp nên vội đóng cửa lại.
Cố Hoài, cao khoảng 1,8 mét, nằm trên người tôi như một con lừa
"Đường Thi! Em thật xấu xa, tôi đã chờ em ba năm!"
"Nhưng Tại sao em lại quay trở lại với tên cặn bã đó!"
Cố Hoài trông có vẻ đau khổ, giống như một con c//hó con bị thương ở đầu.
Tôi đẩy anh ra không được, nhìn bộ dạng dễ thương của anh, tôi thực sự vừa tức vừa buồn cười.
Chờ tôi ba năm? ! !
Ngoại trừ tôi thấy ở đám cưới, trongtrí nhớ tôi cũng không biết đã gặp Cố Hoài ở đâu? Chẳng lẽ tên này là Tào tặc? Chỉ thích vợ người khác?
Ồ, vậy mới vui sao?
"Rõ ràng là anh gặp em trước! Rõ ràng là anh thích em trước!"
Anh ta dùng hai bàn tay to lớn ôm mặt tôi, bóp má tôi phồng lên, không khó để tưởng tượng được mặt tôi lúc này xấu xí đến mức nào.
Cố Hoài trong nước mắt cười ra tiếng: "Thật đáng yêu!"
Vẻ đẹp nằm trong mắt kẻ si tình là đây phải không?
Cố Hoài bất ngờ hôn tôi, khoảnh khắc môi anh chạm vào tôi, như có một luồng điện đánh vào người tôi.
Tôi không có phản ứng, sửng sốt hồi lâu, Cố Hoài lấy tay che mặt, cực kỳ xấu hổ. "Em hôn anh! Em phải chịu trách nhiệm với anh!"
Anh lén nhìn tôi qua những ngón tay, tai anh rất đỏ. Tôi lấy điện thoại ra và bật máy ảnh, nhắm vào Cố Hoài đang nằm trên giường với tư thế quyến rũ.
"Anh vừa mới nói cái gì? Nói lại lần nữa?"
Cố Hoài thu tay về, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng: "Em hôn anh, em phải chịu trách nhiệm!"
Nói xong, anh kéo chăn che mặt, kích động đạp đạp đôi chân dài của mình.
Được rồi! Với video này, tôi sẽ trở nên giàu có hơn!
23
Ngày hôm sau, Cố Hoài từ dưới đất tỉnh dậy. Anh lợi dụng chuyện đêm qua say khướt để đòi ôm tôi và giơ tôi lên lên.
Cho dù tôi khỏe đến đâu, tôi cũng không thể nâng một người đàn ông trưởng thành cao 1,85 mét được. Tôi đá anh xuống đất, anh khóc một lúc rồi tự ngủ thiếp đi.
Cố Hoài cũng rất hoảng hốt khi phát hiện mình đang ở trong phòng của tôi.
Đêm qua uống rượu, nhưng không sao, tôi giúp Cố Hoài nhớ lại!
Sau khi xem đoạn video tôi ghi lại, nước da của Cố Hoài còn tệ hơn cả hơi thở hổn hển.
"Nói cho em biết, anh sẽ bỏ ra bao nhiêu để đổi lấy video mà em đã quay?" Tôi rất thoải mái khi cầm điện thoại di động và bắt chéo chân.
"Như vậy là tối qua anh đã cưỡng hôn em?" Anh nghiêng người nhích lại gần. Tôi rất gần anh, mũi của chúng tôi gần như chạm vào nhau.
Tôi có thể cảm thấy hơi thở nóng hổi của anh phả trên da mình.
"Anh biết không? Hiện giờ mắt anh bị lác!" Tôi che miệng cười.
Cố Hoài giật mình, sau đó bực bội đứng thẳng người.
Anh ngồi bên cạnh tôi, chậm rãi nói: "Nếu em thực sự thích Tống Từ. Trong tay anh có bằng chứng cô ta được bao nuôi."
Tôi kinh ngạc: "Anh biết Hà Thấm như vậy mà anh vẫn chỉ trơ mắt nhìn người bạn từ nhỏ của mình yêu đương với cô ta?"
Cố Hoài mỉm cười, nhưng trong mắt lại không có ý cười.
"Nếu bọn họ thực sự yêu nhau, chuyện đó đã là quá khứ, có quan trọng gì."
Tôi gật đầu: "Anh đánh giá cao Tống Từ quá rồi!"
Cố Hoài đứng dậy với vẻ mặt bình tĩnh.
"Anh đi đây. Tối hôm qua say rượu đã quấy rầy em rồi."
Tôi lắc điện thoại: "Tối qua anh nói đã biết tôi từ trước là có ý gì? Nếu không thì gửi cái video này đi!"
"Vậy... Anh cũng sẽ nói cho em biết bí mật của anh."
Giọng điệu của tôi ngày càng yếu đi, tôi thực sự không quen với việc kể bí mật mà không lấy tiền.
Cố Hoài dừng bước, quay đầu nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt lấp lánh: "Em có còn nhớ bộ phim Nữ Anh hùng không?"
Tất nhiên là tôi nhớ, lúc đó tôi vừa mới bước vào nghề, nhận được một vai nhỏ, tại phim trường Hoành Điếm, tôi có lời thoại và cảnh quay.
Tôi nghĩ rằng tôi sắp ra mắt, nhưng nữ chính của đoàn phim đã cố tình nhắm vào tôi mà không có lý do.
Trong một cảnh quay cô ta bị đẩy xuống nước, cảnh quay chỉ dài vài giây mà cô ta NG hơn chục lần.
Khi quay cảnh đó, tôi đang kỳ rơi dâu, dù đau bụng không chịu nổi nhưng tôi vẫn cố nghiến răng chịu đựng.
Nhưng cô ta quay đầu lại và nói với đạo diễn rằng tôi không chuyên nghiệp và đề nghị đạo diễn đổi vai.
Cơn giận của tôi nhảy từ lòng bàn chân lên đỉnh đầu.
Tôi kéo bộ đồ ướt của mình và bước đến gần cô ta, chống nạnh, chửi rủa đ//iên cuồng, không lặp lại một từ nào.
Sau đó, tôi bị đuổi khỏi đoàn phim, tôi nghĩ rằng sự nghiệp diễn xuất của mình đi tong rồi.
Không ngờ, tối đó đạo diễn gọi điện cho tôi nói rằng khí chất của tôi phù hợp hơn với nhân vật và để tôi đóng vai nữ chính.
Vì sự thay đổi thay đổi này, khoản đầu tư vào bộ phim đã bị cắt giảm.
Đạo diễn đưa tôi và một nhóm diễn viên đến gặp nhà đầu tư trong một bữa tối. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia vào hoạt hoạt kiểu này, vì vậy tất nhiên tôi không biết nguyên tắc ngầm.
Ngồi cạnh tôi là một ông chủ bụng phệ, tóc kiểu Địa Trung Hải, hắn mời tôi nâng ly vài ly rượu. Bàn tay mập mạp của hắn luồn dưới gầm bàn vào trong váy tôi.
Tôi làm sao có thể chịu được điều này? !
Ức chế vì chịu đựng bạo lực từ gia đình bao năm qua lại bị kích động vào lúc này.
24
Tôi lấy đĩa thịt kho úp lên đầu anh ta, những tiếng cười trong phòng bỗng dưng im bặt. Chỉ có mẹ chồng cũ của tôi, người có mặt trong bữa tiệc tối, nhìn tôi rạng rỡ.
Sau đó, có lẽ bà ấy đã giúp tôi giải quyết vấn đề và thuyết phục tôi ký hợp đồng. Vì vậy nên tôi mới bắt đầu mối quan hệ rắc rối với Tống Từ và Hà Thấm.
"Em chỉ biết một chuyện mà không biết chuyện khác." Khóe miệng Cố Hoài nhếch lên, khoanh tay, dáng vẻ rất khách sáo.
"Đạo diễn bộ phim là đàn anh của anh, hôm đó anh tình cờ đến phim trường."
Quả nhiên là cùng chí hướng, đều thích làm phim truyền hình c//ẩu huyết.
Cố Hoài nói rằng anh thấy tôi mắng nữ diễn viên kia nên đã thích tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên và cảm thấy rằng tôi phù hợp với vai diễn hơn.? ? ? !
Chẳng lẽ Cố Hoài là bị tiếng sét ái tình đánh trúng?
Tôi không hiểu, nhưng tôi khá sốc!
Anh thuyết phục đàn anh mình đổi vai, rồi tổ chức một trò chơi để thu hút đầu tư.
Nhưng đến bữa tối, mẹ anh tổ chức sinh nhật nên anh đến muộn.
Sau đó, anh phát hiện ra tôi bắt đầu điên cuồng theo đuổi Tống Từ, anh cảm thấy không nên dính líu đến tôi nên cũng không quấy rầy tôi nữa.
Về phần nhà đầu tư, ban đầu hắn đe dọa sẽ làm cho tôi đẹp mắt, nhưng Cố Hoài đã sử dụng các mối quan hệ của mình để giải quyết vấn đề.
Có quá nhiều thông tin và tôi rất khó để tiêu hóa nó cùng lúc. Cố Hoài tỏ vẻ mong đợi và hỏi tôi bí mật của tôi là gì.
Tôi nói thật với anh rằng tôi đã theo đuổi Tống Từ và kết hôn với anh ta ba năm là vì tôi đã ký hợp đồng với dì Tống để chia cắt anh ta và Hà Thấm.
"Tốt lắm!" Cố Hoài hưng phấn nắm chặt nắm đấm.
"Cho nên em và anh ta là một cặp đôi giả? !" Ánh mắt Cố Hoài lộ ra vẻ ngây thơ trong sáng.
Có phải tất cả các đạo diễn thích quay những bộ phim truyền hình ng//ốc nghếch đều ngây thơ như vậy không?
Tôi không nói gì và nhìn anh chằm chằm như nhìn một kẻ ng//ốc.
Chẳng mấy chốc, sự trong sáng trong mắt anh mờ đi: "Không sao, tất cả đã là quá khứ!"
Cố Hoài tự an ủi mình và hạ quyết tâm.
25
Tôi cảm động vì Cố Hoài đã đợi tôi ba năm, và tôi cũng rất biết ơn vì tất cả những gì anh đã làm cho tôi.
Nhưng sau khi cân nhắc kỹ càng, tôi thấy mình mê kiếm tiền hơn yêu đương. Huống chi, hiện tại hào quang của tôi đang bắt đầu, sau khi dư luận được làm sáng tỏ, cư dân mạng khen tôi như tát nước, rất mong bộ phim này ở rạp.
Và sau khi Hà Thấm và Tống Từ chia tay, Hà Thấm rơi vào tình trạng tồi tệ và chán nản. Ngoài ra, rất nhiều người đã thoát fan, cô ta gần như suy sụp nên đã rút lui trước khi bộ phim hoàn thành. Sau đó, cô ta hoàn toàn giải nghệ vì không còn phim để đóng.
Tôi không biết rõ cái này là do Tống Từ hay của mẹ anh ta làm.
Tôi lại nhận được tin tức của của Hà Thấm, cô ta tìm một tên nhà giàu mới nổi, kiếm được tiền bằng cách bán da thịt của mình như cách mà cô ta từng đề nghị tôi làm.
Bản chất của nhà giàu mới nổi, tất nhiên, sẽ không nương tay như tôi. Cô ta hẳn đã có một khoảng thời gian khó khăn.
Biên kịch bộ phim của chúng tôi đã thay đổi kịch bản rất xuất sắc, tính cách trong sáng và tốt bụng của nhân vật do Hà Thấm đảm nhiệm đã thay đổi thành một trà xanh đầy mưu mô.
Nhân vật của tôi được biên kịch viết lại thành nhân vật có chiều sâu hơn, một nhân vật vừa thiện vừa ác, có thù tất báo, được khán giả yêu thích sau khi ra mắt.
Mặc dù bộ phim này không giành được bất kỳ giải thưởng nào nhưng cốt truyện thú vị, diễn viên đủ bắt mắt nên được khán giả đón nhận nồng nhiệt.
Tôi và Cố Hoài lần lượt hợp tác trong nhiều bộ phim nữa, càng ngày chúng tôi càng ăn ý với nhau.
Doanh thu phòng vé ngày lúc càng tăng, theo sau là những lời chỉ trích.
Cư dân mạng mắng Cố Hoài chuyên quay phim c//ẩu huyết, mắng tôi diễn xuất theo bản năng, một chút kỹ năng diễn xuất cũng không có.
Tôi hỏi Cố Hoài, nếu anh có tiền và tài nguyên, tại sao anh không đầu tư làm bộ phim nghệ thuật của riêng mình.
Anh hồi đáp một câu: "Nghệ thuật cần đau khổ, mà anh thì quá sung sướng! Không làm được!"
"Tối nay em qua nhà anh được không?" Nhìn quanh không có ai, Cố Hoài níu góc áo của tôi, làm nũng như một đứa trẻ hư.
Vâng, người lớn không cần tình cảm, nhưng họ có nhu cầu. Cố Hoài là một đối tác giường chiếu rất tuyệt! Sạch sẽ và kỷ luật, sống tình cảm và chuyên tâm là của thứ đáng quý nhất của Cố Hòa.
Tôi đã ở bên cạnh anh gần ba năm, so với việc cố tình theo đuổi Tống Từ trước đây, tôi và Cố Hoài là phát triển một cách tự nhiên, tôi thậm chí còn quên mất lần đầu tiên giữa chúng tôi ai là người chủ động.
Tôi đã thẳng thắn nói với Cố Hoài rằng tôi không có ý định kết hôn và trước khi kết hôn với Tống Từ, tôi đã triệt sản.
Anh cũng nói là không kết hôn cũng được, không có con cũng không sao, anh thích nhất tình trạng hiện tại. Tôi thầm hạnh phúc vì vẫn còn tìm được một người thích hợp cả về tâm hồn và thể xác trong cuộc đời này.
26
Tôi biết tôi không lo lắng, nhưng Cố Hoài thì không như vậy. Anh có một gia đình trọn vẹn, tuy không sinh con cái nhưng họ cũng mong mỏi đời sống tình cảm của anh được ổn định .
Vào một buổi chiều, ánh hoàng hôn dịu dàng và gió say lòng người tôi đột nhiên nói: "Cố Hoài, chúng ta kết hôn đi."
Cố Hoài không lộ ra phản ứng gì cả, anh chỉ lặng lẽ quay người trở về phòng. Một lúc sau, anh lấy chiếc nhẫn đã chuẩn bị sẵn ra và từ từ đeo vào ngón tay tôi: "Có vẻ hợp với em đấy!"
"Kịch bản c//ẩu huyết cũng kết thúc rồi, chúng ta ăn mừng nào!" Khóe môi Cố Hoài cong lên.
Chúng tôi nhìn nhau cười hạnh phúc.
Tôi cho rằng mẹ chồng hiện tại của tôi chắc chắn sẽ sẽ rất quan tâm đến chuyện hôn nhân trước đây của tôi với con trai của người bạn thân nhất của bà. Không ngờ, lần đầu gặp mặt, bà ấy đã vỗ về khen Cố Hoài:
"Con trai có thể làm được à! đem con dâu yêu quý của Tống Dung tới đây sao!"
"Thật là sảng khoái, thật làm cho mẹ mát mặt!"
"Con dâu, con có thể biểu diễn lại cảnh úp đĩa thịt lên đầu tên mập kia cho mẹ xem được không??"
"Cố Hoài, tới đây làm nam chính đi!"
Thì ra mắt nhìn người của Cố Hoài là có gen di truyền!
Sau đó, trong đám cưới của tôi với Cố Hoài, Tống Từ cũng xuất hiện. Bạn nữ đồng hành bên cạnh anh ta có phần giống tôi.
Anh ta đúng là vẫn giữ đến cùng chấp niệm về kẻ thế thân.
27
Một buổi chiều sau đám cưới, tôi nhận được cuộc gọi từ mẹ ruột.
Bà ấy khóc và cầu xin lòng thương xót của tôi: "Con gái à! Chúng ta một hào nào của con cũng không cần!"
"Con mau gọi những người đó đi đi! Bố con mỗi ngày bị nhìn chằm chằm đến mức tim rối loạn tim, em trai con bị dọa đi đái ra quần suốt!"
Tôi quên hỏi về điều này, hóa ra mẹ chồng cũ không chỉ chào hỏi báo chí mà còn sắp xếp một nhóm đại ca xã hội đen mỗi ngày như hình với bóng, bất kể ăn uống, ngủ hay đi vệ sinh đều ở bên cạnh họ.
Bà ấy không yêu cầu đánh mắng gì chỉ cho mấy tên xã hội đen chia nhau 24/24 giờ nhìn chằm chằm mấy người nhà tôi.
Dù bắt nạt tôi nhưng bọn họ khá nhát gan, sau khi bị nhìn chằm chằm hơn ba năm, họ bị kiệt quệ về thể chất lẫn tinh thần. Lúc đó mẹ tôi mới từ bỏ kế hoạch đòi tiền tôi.
Sau khi cúp điện thoại, tôi gửi một tin nhắn WeChat cho mẹ chồng cũ. Bà ấy đáp lại bằng cử chỉ OK. Tôi đã gửi cho bà ấy gói biểu tượng cảm xúc cổ vũ mà tôi đã lưu trước đó.
Bà ấy trả lời: [Chúng ta không còn là bạn thân nữa! Người bạn tốt nhất trên thế giới với tôi bây giờ là bạn gái hiện tại của con trai tôi!]
Có vẻ như họ rất hợp nhau!
"Ồ, Tống Dung, dì là số một thế giới !"
Mẹ chồng tôi đang nhìn chằm chằm vào điện thoại của tôi, cảm thấy kỳ lạ.
Bà ném ra một thẻ đen không giới hạn, nhướng cằm nhướng mày hỏi: "Hiện tại người đứng số một thế giới là ai?"
"Là mẹ! Là mẹ" Tôi cười nịnh nọt.
Cố Hoài từ trong đi ra: "Hôm qua lúc nhận thẻ của anh, không phải em đã nói anh như vậy sao?"
Nắng chiều vừa phải, ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào mọi ngóc ngách trong phòng, tràn ngập ánh sáng hạnh phúc.
Tôi ngồi trên sô pha nhìn hai mẹ con họ đang đối mặt cười với nhau, khóe mắt dần dần ươn ướt.
Hóa ra đó là những yêu thương chưa bao giờ tôi có được.
Sẽ có người tranh giành để bù đắp cho tôi.
(--END--)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro