Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

MiniMon [ Hứa yêu ]

Đó là năm Jimin 5 tuổi , cậu nhóc trông bé tí xíu , nhỏ con hơn các bạn cùng trang lứa khác nên thường xuyên bị gọi là gà bông hay chim lùn . Chimin tức lắm nhưng mà hong làm gì được cơ !

Rồi một hôm khi đang trượt cầu tuột ở sân trường cậu để ý thấy gần chỗ bóng cây anh đào có một thân ảnh nhỏ nhỏ xinh xinh , người đó đang nghiêm túc đọc sách đôi lông mày nhíu chặt hình như đang suy ngẫm gì đó . Jimin bị hấp dẫn bởi hình ảnh đó nên lon ton đi lại gần

- Hiii , xin chào ! Cho mình làm quen cậu nha .

- Ơ....hmm....xin...xin chào !

Bé con kia có vẻ khá ngại ngùng , trông lúng túng khi có người đến gần

- Tớ là Jimin học lớp Mầm , bạn tên gì ?

- Ô...tên Namjoon , anh lớn hơn em , anh học lớp Lá .

- Ui , thế Jimin kêu anh là Joonie hyung được không ? Anh làm bạn với Jimin nhá !

- Được...Jimin !

Thế là kể từ hôm đó Jimin cứ thích đeo bám lon ton đi theo anh Joonie thôi , anh Joonie trông ngầu ngầu đẹp đẹp , anh cười làm em nhìn muốn xĩu luôn ! Da anh hơi đen hơn em mụt xíu nè nhưng mà trông khoẻ khoắn lắm . Anh cao cao hơn em một cái đầu cơ nhưng mà anh dễ ngại lắm , anh còn học siu giỏi làm Jimin phái anh lắm á ! Jimin thích anh lắm lắm lắm siu lắm luôn .

- Joonie hyung !

- Ơi , anh đây ? Jimin kêu anh gì sao ?

- Jimin thích anh lắm , anh làm bé yêu của Jimin đi !

- Sao em lại muốn như thế ? Anh làm hyung của em cũng được mà .

- Khồngggg , em muốn anh làm bé yêuu của em cơ ! Nha anh nha anh !

- Rồi rồi , anh làm bé yêu của em !

- Hí hí anh nhớ rồi nhé ! Mai mốt lớn em sẽ cưng cưng bé yêu của em ?

- Sao lại nói thế chứ !!

ππππ

20 năm sau .

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng , 20 năm qua đã có nhiều thứ xảy ra , Namjoon đã đi du học vào 5 năm trước còn Jimin mở một quán cà phê để kinh doanh .

- Alo ? Mẹ hả , dạo này mẹ có khoẻ không ?

- Vâng , con đang cố sắp xếp để về với mẹ đây !

- Dạ , mẹ đừng gắng sức quá , khoảng chừng 2 ngày nữa là con sẽ về đấy , yêu mẹ !

Namjoon hiện tại đã tốt nghiệp và có mức thu nhập khá ổn , anh thật sự nôn nóng muốn về Hàn Quốc , nơi có nhiều kỉ niệm tuổi thơ , có mẹ có cha và...cậu !

Chuyến bay cất cánh từ Pháp sang Hàn Quốc mất khoảng 1 ngày sau khi xuống máy bay anh hít một hơi thật sâu cảm nhận cái lạnh của tháng 12 . Thành phố sáng đèn xe và người tấp nập vui vẻ đi chơi cuối năm , bài hát Rain với giai điệu da diết trầm lắng vang lên từ tai nghe .

Căn nhà đã được phết lên một lớp sơn mới trông sáng hơn , anh kéo Vali lại nhìn ngắm thật kĩ căn nhà đã cách xa 5 năm trời . Đôi môi khẽ mỉm cười nhẹ rồi thích thú thở ra một lạnh .

- Về nhà rồi...

- Namjoon ?

Anh bất ngờ bởi giọng nói kia , đó không ai khác chính là bóng hình vẫn luôn tồn đọng nơi trái tim anh , Park Jimin !

- Jimin , anh về rồi...! Chào e..

Một cái ôm bất ngờ , lực siết rất mạnh , như muốn kìm hãm giữ chặt lấy trái tim anh vậy . Ấm áp lắm !

- Em ghét anh....

- Anh xin lỗi

- Em hận anh...

- Anh có lỗi

- Em yêu anh !

- Anh....

- Đừng bỏ em nữa được không ?
- Anh có biết em nhớ anh đến nỗi nơi này nó như rỉ máu không ?
- Có biết em mong chờ anh về để có thể gào lên rằng em yêu anh cỡ nào không hả !!!!

- Được rồi...đừng khóc nữa , anh về rồi này ! Anh thật sự xin lỗi

Đôi bàn tay ấm áp nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt nóng hổi của Jimin . Namjoon khẽ hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại kia...

- Anh cái đồ quá đáng này ! Có biết em nhớ anh cỡ nào không hả , còn cưỡng hôn người ta nữa ? Dỗi thật sự .

- Thôi thôi , anh thương Jiminie nhất , nào vào nhà với anh đi , trời lạnh lắm đứng ở ngoài hoài không tốt đâu .

- Đi thôi !

- Ớ ? Em đi đâu vậy ? Vào nhà anh đi , sẵn chào ba mẹ anh luôn .

- Ai nói em sẽ vào nhà với anh ?

- Thế em muốn đi đâu ?

Namjoon với gương mặt ngây ra khó hiểu nhìn cậu trai nhỏ con hơn mình .

- Về nhà em đi .

- Vậy để anh cất Vali cái đã...ah

- Vali để sau , ta còn nhiều việc lắm...bé yêu của em !

Jimin lôi Namjoon đi xềnh xệch không để ai kia kịp hình dung phản kháng .

~~~Badum badum ~~~

Sớm mai hồng hôm sau

- Khoan đã , giờ nghĩ lại mới thấy lạ , tại sao hôm qua em lại xuất hiện trước nhà anh đúng lúc thế hả ?

- Khì ! Hôm anh điện thoại em có ghé sang , mẹ anh kể cho em nghe luôn nên em biết em canh , canh lúc đó mới có cơ hội ăn vạ mè nheo anh chứ !

- Ừ thì cũng có thể chấp nhận đi nhưng mà quái nào anh lại nằm dưới ?? Không thể chấp nhận được , đáng lẽ em phải nằm dưới anh chứ em nhỏ con thế mà !

- Ái chà chà ~~~ nhỏ con thì đâu có nghĩa là nằm dưới đâu nhỉ ? Con hàng này ban tối làm anh khóc thét cả đêm đấy anh nhớ không ?

- Nhưng....nhưng mà anh không phục ! Em nhỏ con nên phải nằm dưới anh !

- Chà mạnh miệng nhỉ ? Với cả trông anh khoẻ khoắn lắm chắc không có việc gì cả nhỉ ? Được rồi em nằm dưới anh nằm trên đi .

- Thật sao ? Hihi .

~~~~~

- Ahhh...ưm-um...em cái đồ....agh-uh...tinh..trùng thượng..não...ư-ưmm..áh em bảo nằm dưới mà...

- Nằm dưới..grr..không có nghĩa là sẽ bị đâm đâu Namjoon ạ !



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro