...
10 năm
Có lẽ là đủ
10 năm sau đó, mong sau khi gặp lại cậu
Cậu còn nhu nhược chứ?
Cậu nghĩ sao về tôi?
Cậu đã có tình cảm gì với tôi không?
Những năm tháng ròng rã, tôi vì cậu mà thay đổi
Liệu cậu cũng vì ai đó mà đổi thay?
Lúc đó, cậu vẫn còn là cậu chứ?
Vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy sao?
10 năm sau, khi chúng ta gặp lại nhau
Chúng ta sẽ đều là những con người khác
Sự hồn nhiên không vướng mạng trên mỗi khuôn mặt
Có lẽ lúc đó,
Chúng ta nghĩ
Chúng ta đã già dần rồi
Sắp ngưỡng cửa 30
Sắp ế
Sắp còn nhiều dự định
Sắp bận bịu với nhiều thứ
Rồi đến một ngày,
Khi chúng ta kịp tỉnh giấc và nhận ra:
" Hôm nay họp lớp".
Tôi và cậu gặp nhau
Cảm giác thì vẫn như ngày nào
Nhưng sự thức tỉnh thì ngày càng . mờ nhạt
Này cậu,
Cậu nghĩ sao về tôi?
Câu hỏi đó vẫn luôn hiện hữu.
Tôi lại thấy,
Mọi thứ mơ hồ
Hoa phượng lại nở, nhưng...
Những tiếng nói cười của những năm tháng đấy
Đã trôi vào dĩ vãng.
Tôi thì,...
Đã nhiều mối tình ngang qua
Những mối tình vài tháng.
Tôi từng nghe nói,
Cảm giác ban đầu thường khó quên và nó sẽ khiến chúng ta lưu luyến mãi
Gió thổi lên làm bay từng lọn tóc
Nắng nhẹ,
Điều tôi nhìn thấy bây giờ là
Chàng trai áo trắng năm ấy
Cũng đã trưởng thành rồi.
Chúng ta gặp nhau khi còn là những cô cậu áo trắng
Và chia tay nhau bằng những lời chưa nó trong tim.
Cậu đã bao giờ để ý đến những mùa hoa phượng nở?
Khi hoa phương nở,
Là ngày áo trắng chia tay
Ngày ấy, tôi từng nghĩ sẽ rất hận cậu
Nhưng...
Càng hận thì...
Những cảm xúc trong tôi càng trở lên rối bời
Cho đến hôm nay
Khi tôi gặp cậu,
Chàng trai chỉ là gió thoảng qua thanh xuân của tôi
Lại khiến tôi lưu luyến vậy?
Này cậu,
Lúc đó vì sao cậu lại nghĩ tôi như thế?
Có lúc, cậu có biết tôi chửi rủa cậu rất nhiều không?
Tôi chửi rủa cậu,
Tôi chửi rủa cả trái tim ngu xuẩn này.
Khi chúng ta trưởng thành
Chúng ta đã học được cách cấp nhận
Chúng ta phải biết tự hi sinh và nâng niu chính bản thân chúng ta.
Nếu này ấy
Quá tam ba bận
Tôi tỏ tình với cậu thêm lần nữa
Có lẽ,
Tôi sẽ cảm thấy mất mặt khi gặp cậu
Đối với cậu,
Những lời tôi nói có lẽ là đùa
Nhưng với tôi,
Nó là thật lòng.
Tháng 6 ve sầu kêu rộn ràng
Nhìn kìa, hoa phượng lại nở.
Cậu đã ghé mắt nhìn một lần chưa?
Hoa phượng đỏ như máu trong tim,
Ngập ngừng, khắc khoảng đầy nỗi nhớ
Có bao giờ...
Nỗi nhớ ấy cậu dành cho tôi?
Lẽ nào,
Năm tháng ấy cậu dành cho người khác?
Người khác ấy liệu có bên cậu,
Khi mưa xuống rụng cánh hoa phượng nở?
Này cậu,
Sao với tôi lại chỉ là cậu?
Sao nhiều sự dại dột của tôi chỉ bộc phát vì cậu?
Sự chấp nhận ư?
-" Đúng! "
Con người ta lớn lên đều phải chấp nhận
Nụ cười ấy,
Giọng nói ấy,
Bàn tay ấy,...
Sao vẫn như ngày nào
Riêng chỉ một màu hoa phượng nở,
Cậu dành cho ai?
Ngày ấy,
Hoa phượng cậu cài lên tóc cô gái ấy
Ngày ấy,
Trái tim tôi vụn vỡ rồi
Giờ đây, hai người đã là một gia đình
Chấp nhận thôi...
Đến sau hay trước đều không quan trọng nữa rồi
Ngày ấy,
Trong tim tôi vụn vỡ rồi.
Hoa phượng đỏ chỉ dành cho cô ấy thôi
Nhưng năm ấy,
Hoa phượng đỏ nở
Tôi đành bỏ lỡ, rời xa cậu...
By: Chu Dương Ngọc San
14/2/2019 (10:25 am)
----------------------------------------The end---------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro