Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27

Tịch Nguyệt vừa điều khiển xe thỉnh thoáng nhìn sang bên cạnh ngắm nhìn người yêu. Hầu Tiểu Muội đang dán mắt vào điện thoại châm chú xem cái gì đấy, thỉnh thoảng lại đưa tay che miệng ngáp .




" Em mệt à.?"



Tịch Nguyệt quan tâm hỏi, ngày hôm qua Tiểu Muội trực đêm vốn đả không được ngủ tử tế . Sáng nay phãi dậy sớm cùng Tịch Nguyệt đến sở cảnh sát nên bây giờ em ấy mệt mỏi củng là lẽ dĩ nhiên.




" Tôi vẫn khỏe. Bây giờ đến siêu thị lựa thực phẩm chúng ta sẻ ăn sáng ở nhà của chị ."






Tiểu Muội lắc đầu đáp. Vừa rồi cô có nhắn tin hỏi chị hai về việc lô thuốc mới nhập về Thế Gia sáng nay, còn hỏi xem hôm nay Thiệu Phong có theo lệnh của Quân Ngạo Triết đến tìm chị không, chẳng qua còn chưa thấy Kim Huyền hồi đáp .






"Nếu trong người không khỏe phãi nói ra không được phép giấu diếm. "



Nhìn thấy Tiểu Muội thoải mái thế làm cho Tịch Nguyệt chẳng giảm bớt phần nào lo lắng, trái lại vẫn như củ dặn dò em ấy.



" Dĩ nhiên rồi, tôi rất thích mè nheo với chị đấy "



Cô cười nói. Còn không quên nhấc người sang phía bên cạnh hôn lên má của Tịch Nguyệt.



"Em có biết nếu em làm thế sẻ khiến tôi choạng tay lái, tuy nhiên tôi không ngại nếu em lại hôn tôi lần nửa "




Tịch Nguyệt không một tia ngại ngùng nào, ngược lại vành môi còn cong lên thích thú. Tịch Nguyệt rất vui sướng khi Tiểu Muội chủ động gần gũi mình .



" Tôi không nên chiều hư chị . Lần sau cần xem tâm trạng của tôi đã. "



Tiểu Muội cười khoái chí chọc .




" Sao tôi lại yêu em chứ ? Em rỏ ràng là yêu tinh ."





Tiểu Muội nghe Tịch Nguyệt nói thế liền nâng tay vò càm.




"Còn chị lại bị người khác nói là hồ li, chẳng qua tôi chưa từng nghe hồ li và yêu tinh sẽ kết hợp cùng một chổ."




Tiểu Muội lần nửa xoa càm nghỉ ngợi.




" Thế gian này không phải điều gì cũng hoàn toàn nằm trong khuôn mẫu. Giống như tôi và em vốn không phãi nên là một đôi củng đã ở bên nhau nảy sinh luyến ái."





Lâm Tịch Nguyệt nở nụ cười ôn nhu, tuy không nhìn vào Tiểu Muội nhưng thông qua lời nói và biểu cảm trên gương mặt cũng đủ khiến Hầu Tiểu Muội nhận ra chị đang hạnh phúc . Yêu và được người mình yêu đáp lại đó chẳng phãi là điều may mắn nhất sao.





"Đúng là không thể đoán trước được điều gì"





Tiểu Muội nói với Tịch Nguyệt củng là đang nói với chính bản thân, quả thật cô không ngờ rằng lần xuyên thư xui xẻo này , trong rủi có may, nhờ điều đó đả vô tình đưa đường dẫn lối cho Cô tìm đến Lâm Tịch Nguyệt, cùng với chị một đời bên nhau.





Cả hai nói chuyên một hồi, thì cô ngồi trong xe đợi Tịch Nguyệt mua một bó hoa bách hợp trắng . Sau đó Lâm Tịch Nguyệt đưa cô đến một nơi mà Tịch Nguyệt luôn muốn đến cùng với Tiểu Muội .





Tiểu Muội mở cửa xe bước ra ngoài. Đấy là một nghĩa trang lớn nằm gần trung tâm thành phố.





" Sao thế ..?"





Tiểu Muội vẫn còn ngây ngây ngốc ngốc đứng bần thần thì bị Lâm Tịch Nguyệt kéo đi một đường băng qua hàng loạt ngôi mộ gần đấy.



" Chị muốn tôi gặp mặt ba chị."




Cho đến khi cả hai đứng trước một ngôi mộ Tiểu Muội nhìn vào di ảnh khắc trên bia mang dòng chữ Lâm Hoàng thì cô đã biết đây chính là Ba của Lâm Tịch Nguyệt . Nhìn trung niên nam nhân trong ảnh Tiểu Muội phãi cảm thán trong lòng.






Xuyên không rồi mới nhận thức rõ những chi tiết dù rất nhỏ bé nhưng khi tận mắt chứng kiến cho dù là thế giới do cô tưởng tưởng ra cũng trở nên vô cùng sinh động chân thật .






" Người đàn ông trong ảnh chính là ba chị "







Bắt gặp ánh mắt xúc động của Hầu Tiểu Muội . Lâm Tich Nguyệt mĩm cười dịu dàng nói.







"Ba và mẹ đã li hôn khi chị và Tâm Bình còn rất nhỏ, Chị ở với ba còn mẹ thì tái hôn ngay sau đó lúc ấy bà mang theo Tâm Bình về Hầu Gia đổi tên em ấy từ Lâm Thanh Ái thành Hầu Tâm Bình . Nguyên nhân tại sao bà ấy lại thay đổi tên họ của em gái đến tận bây giờ chị củng không đoán được, nhưng trong lòng luôn tự suy diễn có lẽ bà không muốn dính liếu gì đến chị và Ba, ngay cả đứa con gái lớn bà ta cũng không muốn thừa nhận rồi"







Lâm Tịch Nguyệt kể cho cô nghe về kí ức buồn bã trong cuộc sống của chị ấy . Lời nói thốt ra từ môi chị kì thật không có vấn đề gì ngoài việc Tiểu Muội nhìn thấy vai chị thỉnh thoảng thoáng run lên khi nhắc về mẹ hai và chị Ba .



.

Một đứa trẻ còn rất bé đã tiếp nhận sự thật ba mẹ rời xa nhau, mẹ và em gái trở thành một gia đình của người khác, chỉ còn lại Lâm Tịch Nguyệt lẽ loi cùng với ba, họ căn bản không thể là một gia đình hoàn mỹ như xưa rồi





Tiểu Muội biết lúc đó hẳn chị rất nhớ mẹ, cô đơn bất lực.Hiện tại đứng cạnh bên chị cô nhưng lại không biết phải an ủi chị ra sao.




Lần đầu trong đời cô ão não nhận ra một người miệng lưỡi gião hoạt như cô cũng có lúc vụng về giao tiếp vậy



" Em đang khóc vì tôi sao?"





Tịch Nguyệt đột nhiên nhận ra Hầu Tiểu Muội đang ôm lấy mình. Cái ôm thật sâu và ấm áp nó làm trái tim nhàm chán của Tịch Nguyệt như tìm thấy được gió xuân dịu mát, nhẹ nhàng như cách mà em ấy quan tâm Tịch Nguyệt .







" Từ nay về sau chị còn có tôi. Tuy tôi không thể là họ mang lại cho chị tình cảm người thân ấm áp, nhưng tôi biết bản thân sẻ trao cho chị tất cả những gì cần nhất của một gia đình."







Tiểu Muội rời khỏi người Tịch Nguyệt nhẹ nhàng nói, lời cô nói đại biểu trong tâm quyết định một lời hứa hẹn cả đời này cô chỉ chọn ở bên cạnh Lâm Tịch Nguyệt, cùng chị một chỗ tạo thành gia đình về sau chỉ có sự ấm áp, yêu thương và tràn đầy tiếng cười .







Lâm Tịch Nguyệt nhìn người yêu trước mắt, rỏ ràng nơi khóe mắt đã đọng nước , nhưng vẫn quật cường không đễ nước mắt rơi xuống liền có xúc động muốn dành cả đời mình phụng bồi em ấy .





" Tuy chị không thế là một nam nhân có thể mang đến cho em sự vững trãi, càng không để em được mọi người thật lòng chúc phúc, nhưng trái tim, linh hồn kể cả thể xác này ở trước mặt ba tôi mà thề rằng vì yêu em hoàn toàn trao ra, để em tùy ý giữ lấy ."




Tịch Nguyệt cúi đầu đặt lên môi Tiểu Muội, lần này không phải là nụ hôn nồng nàn, đơn giản chỉ là cái hôn phớt qua như chuồn chuồn lướt nhẹ trên vành môi anh đào nhỏ nhắn .




"Ân..."




Trời cũng vừa lên nắng. Những tia nắng sớm mai đầu tiên nhẹ phũ lên từng tán cây trãi dài trên nền đường, ánh lên khuôn mặt đỏ hồng ngại ngùng của Hầu Tiểu Muội, đôi mắt ôn nhu, lời nói dịu dàng như kẹo ngọt của Lâm Tịch Nguyệt làm cho tim cô lần nửa đập lên liên hồi





Lâm Tịch Nguyệt ôm siết người yêu thương vào trong lòng . Tiểu Muội vòng tay ôm lại chị . Đối với cô như vậy là quá đủ, cuộc sống có Baba yêu thương, hai chị quan tâm, quan trong là có một người yêu thương cô






Cho dù chỉ là thế giới của một cuốn sách thì đã sao, dù mọi nhân vật chỉ là hư ảo do cô tạo ra thì cũng có làm sao?. Tình cảm miễn là thật , vòng tay này trao cho nhau còn là hơi ấm, như vậy đối với cô tất cả đả trở thành sự thật, vấn đề bên ngoài chẳng còn quan trọng.




Chăng qua khi cả hai đang đắm chìm trong ái tình căn bản không màng đến mọi thứ xung quanh.


Cho dù có người xuất hiện ở đằng sau, trên tay còn cầm một bó hoa bách hợp, người nọ đầu tiên là kinh ngạc nhìn hai nữ trước mắt , về sau chỉ đành thở dài tiếp tục chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro