Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 6 :

- Ta không biết thật mà

Mấy người môn sinh kia nghe xong liền muốn tá hỏa

- Huynh thật là , nếu để cho chưởng môn biết chuyện , xem ngài ấy có đánh cho huynh tàn đời không .

- Thật ra Khương tiên sinh chính là cha ruột của mẫu thân của huynh đó .

( tức là ông ngoại của Thụy An)

- Ý là ông ngoại của ta

- huynh đừng có gào lên kiểu như lần đầu nghe thấy như vậy chứ

- hóa ra vì vậy Khương tiên sinh mới cho ta kiếm .

- Chứ sao nữa , dẫu sao cũng là ông của huynh .

- Những môn phái kia phần lớn đến đây rèn kiếm thì cũng phải tốn rất rất nhiều tiền .

- Huynh nhìn kĩ đi , mấy người môn sinh mặc áo màu trắng viền áo được thêu màu hồng kia . Đó đó huynh thấy không.

Vừa nói vừa hướng tay chỉ cho Thụy An có thể nhìn 

- A thấy rồi

- Đó , đó là môn phái Bạch Túc , môn phái của họ và môn phái của ta rất thân .

- Rất thân ?

- Phải a , đừng nói huynh lại không biết . Thôi tốt nhất là để ta nói cho huynh nghe.

Thụy An này đối với mấy môn sinh trong suy nghĩ của họ , trước kia là một người không có tiền đồ , lại luôn gây họa , nhưng thấy bây giờ lại muốn học hỏi , thì thập phần vui vẻ . Vì vậy Thụy An muốn biết gì , họ nều vui vẻ giải thích . Tuy có hơi cằn nhằn .

- là như vầy

Một tên vừa ra giọng giải thích, tay liền bốc hạt hướng dương ở trên bàn cắn ăn . Nhìn thập phần ra dáng đàn anh nói chuyện với đàn em không biết gì .

- mẫu thân của huynh chính là muội muội ruột của chưởng môn của môn phái Bạch Túc.

- Vậy có phải gọi vị chưởng môn kia cũng là con gái ruột của Khương tiên sinh . Là tỷ tỷ của mẫu thân ta .

- Đúng vậy

- Oa không ngờ gia đình ta lại có nhiều mối quan hệ như vậy .

-Chưa hết , vị chưởng môn của phái Bạch Túc , cũng có một người con .  người đó được gọi là Nguyệt Thất  . Đều gần tuổi của Thụy An huynh đấy .

- A vậy không phải người đó  rất tài giỏi

- Còn phải nói , cả phái ta chỉ có một mình huynh là yếu kém nhất thôi.

- Nói như vậy thì ta phải rèn luyện thêm rồi .

- Uhmm tất nhiên rồi , mấy môn phái ở đây đi luyện kiếm đều có lí do hết .

- lí do?

- Chắc huynh lại không biết nữa đúng không , dỏng tai lên mà nghe nè .

- Còn 3 tháng nữa là đến lễ chiêu  sinh , chính là lễ chiêu mộ môn sinh . Các môn sinh của các môn phái sẻ đến đó để nhận sư phụ .

- Nhận sư phụ ?

- đó ta biết ngay huynh lại không biết .

- chính là huynh sẻ đi bái sư để theo học . Đi theo họ để họ chỉ dạy

- Ta cũng có thể bái sư ?

- Tất nhiên rồi , sau khi huynh bái xong sư rồi , thì đi theo họ để được chỉ dạy , cuối cùng khi được chính quả rồi thì liền trở về giáo phái chính của mình , để dốc sức đi hoàn thành các ủy thác của người dân .

- Chưởng môn các phái cũng sẻ nhận đồ đệ .

- Vậy sư huynh ta cũng sẻ nhận

- haizzz cái này thì ta không biết . Mấy  năm rồi ngài ấy đều chính là không nhận đồ đệ .

Vừa nói chuyện vừa ăn uống , chính là thời gian trôi qua rất nhanh . Sau khi dùng bữa song thì có mấy người hầu hướng dẫn , nào là đường đi đến nhà tắm , nào là phòng giặt , phòng bếp , nơi luyện thiền , nơi tập kiếm  .

Cuối cùng cũng đã tối , các môn sinh của các phái liền ai về phòng nấy . Lúc này Thụy  An cũng chính là trở về phòng , đi trên dãy hành lang thì hắn trố mắt lên nhìn người đối diện , đi ngược hướng với hắn .

- Thượng ...Thanh... Anh

Thấy Thụy An lên tiếng lắp bắp , hắn hơi nhíu mày . Sau đó liền hành lễ.

Thụy An chính là né  hắn còn hơn né tà .liền quay đầu bỏ chạy . Để lại khuôn mặt khó hiểu của Thượng Thanh Anh .

- Không đúng a , làm sao ta phải bỏ chạy , ta có làm gì hắn đâu chứ .

Liền lầm bầm một mình hắn liền quay về phòng . Bước đến trước cửa , đang tính mở cửa hắn liền nhìn thấy bóng dáng của Thanh Anh.

Đù móa ,không phải chứ , ta mới chạy xa hắn rồi mà . Sao lại gặp nữa chứ .

Thanh Anh nhíu mày hành lễ với hắn , rồi đi qua bước thẳng vô căn phòng bên cạnh.

Thấy vậy Thụy An cũng bước nhanh vô phòng

- Hắn ở ngay cách vách phòng của ta , như vậy không phải ngày nào cũng nhìn thấy nhau à

Từ bữa đó mỗi lần hắn bước ra phòng mà chạm mặt với Thượng Thanh Anh , hắn liền một ngoặt quay lại trở về phòng .

Đang đi thẳng mà thấy y , hắn cũng vòng đi đường khác .

Ăn cơm ở chính sãnh mà chạm mặt y , hắn cũng buông đũa , rồi chạy về phòng khóa trái cửa .

- Aaaaaaaaaaaa không phải chứ , ta là muốn né xa nam chính ra ,vì cớ gì đi đâu cũng gặp hắn . Cứ đà này thì không được .

Thế là hôm sau nữa hắn chính là quyết định mặt đối mặt với y . Hắn ngẫm lại , dẫu sao hắn và y mâu thuẫn cũng đã dứt . Chắc chắn y sẻ không gim mình đâu .

Nói thì nói vậy thôi . Cứ mỗi lần chạm mặt nhau , y chính là chân nhanh hơn não , không chạy thì cũng núp sau lưng mấy môn sinh kia .

Cuối cùng thì 2 tuần tu sửa kiếm linh cũng xong đi . Hai bên tiễn biệt nhau rồi cáo từ .

Nhưng lại có 1 sự việc , không ai ngờ . Chính là Thụy An hắn không biết sài kiếm linh , đứng trên kiếm cũng mặt sẫm chân run . Không thể giữ thăng bằng được .

- huynh thật là hết thuốc chữa , ngay cả cưỡi trên kiếm linh cũng không được , huynh xem mấy môn phái kia đánh giá ta như thế nào chứ .

- Thật nha , Thụy nhị công tử của phái Mộng Khoải ngay cả kiếm linh cũng không đứng vững  được . Việc này thật là ô nhục nha .

Người vừa lên tiếng là một nam nhân , y phục của hắn được thêu bằng chỉ vàng ,ở các đường viền áo còn thêu phượng hoàng rũ cánh bay lượn , khí chất cao ngút . Đây là môn  phái Kim Khê .

Hắn ta là đại công tử của môn phái ấy , tên là Thượng Văn Lâm .

- Xin lỗi Thượng công tử , môn phái chúng tôi chính là còn nhiều việc , không tiện đôi co với công tử . Hẹn dịp khác .

Người vừa lên tiếng giải vây chính là Thụy Vân  người của môn phái Mộng Khoải cũng là người mấy bữa nay Thụy An không biết gì , hắn cũng giải thích , cũng coi như là một cánh tay đắc lực của môn chủ .

Hắn chính là ghét đôi co với mấy tên công tử hạ lưu như tên kia . Còn muốn á hả , hắn sẻ chấp hết 100 cái lưỡi của bọn nó .

Mệnh danh là môn sinh tâm đắc của Mộng Khoải , tính làm khó hắn . Mơ đi

Sau khi nói xong chính là kéo Thụy An lên kiếm linh của mình . Rồi nhanh chóng thúc dục mọi người quay trở về .

Để lại mấy phần bất ngờ của đại công tử Kim Khê kia .

- Vân huynh , huynh làm vậy không phải bị đắc tội với bọn người kia chứ .

- Kệ bọn chúng , chúng ta nếu còn dây dưa sợ còn phiền hơn .

- Không phải ta chê ngươi , cơ mà ngay cả kiếm linh cũng không sài được , thì thật rất mất mặt .

- Ta biết rồi , về phủ ta luyền luyện tập .

Lúc về đến phủ , thì lại bắt gặp tươi roi rói của Liên huynh kia .

- nhị công tử chính là đi xa như vậy mà không rủ ta a . Làm mấy ngày nay ta rất chán

- Ta chính là cũng không biết . Đây là ta đột xuất có việc .

Đối với Thụy An hắn chính là xem vị Liên huynh này có chút không thích đi . Tao nhã , lịch thiệp ,ăn nói rất chuẩn mực , lại còn là một hình mẫu lí tưởng với các cô nương .

Hắn chính là không thích như vậy . Hắn có chút ghen tỵ với vị này . Lại nhớ ra vị này trước đó chính là rất thân với Thụy An gốc kia . Nên coi như là huynh đệ với nhau mà đối đãi .

Đang miên man suy nghĩ , thì hắn được giọng nói của Liên huynh kia kéo ra .

- sao rồi kiếm linh được sửa chưa , lần này nhớ cẩn thận .

- Ta biết rồi , đa tạ đã nhắc nhở .

- sao huynh lại tỏ ra xa cách như vậy .

- A không có , là do đi đường xa , ta cảm thấy có chút mệt .

- uhmm vậy ngươi nghĩ ngơi đi , tối ta tìm ngươi nói chuyện .

Nói dăm ba câu xả dao vs tên đẹp người đẹp nết kia . Thụy An tức tốc quay về ổ ngủ của mình .

Chính là phòng của hắn . Nói ra nguyên căn phòng hắn thích  nhất  chính là cái giường nha . Rất lớn , còn êm nữa . Lăn qua lăn lại rất đã .

Ngoài ra , không biết hắn có ghi nhân vật Thụy An kia là người mê tiền tài hay không . Chứ phòng tên này có cất rất nhiều tiền , mấy cái trang sức bằng vàng nạm cẩm thạch . Được chất như núi .

Đến tối , sư huynh của hắn thông báo .

- ngươi chuẩn bị đi , ba ngày nữa đến lễ nhận sư . Chuẩn bị cho tốt mà bái một vị sư phụ cho đàng hoàng .

Sau khi nghe xong thì hắn cũng rất chi là suy tính .

- nói ra ta đi sửa kiếm linh để chuẩn bị đi nhận sư phụ . Nhưng không phải đi nhận sư phụ thì cơ hội gặp tên nam chính kia rất rất cao sao ?

-không được , ta chính là còn muốn sống về lâu về dài , làm nhân vật lót đường cũng được . Giữ mạng mới quan trọng .

- nơi đây nhiều tiền bạc , ta cứ gom đi rồi bỏ trốn ở nơi nào xa thiệt xa , sống qua ngày , từ đây đến già là ổn . Đéo tu tiên cl gì hết .

Nghĩ là làm , hắn chính là lấy hết sức lực , vơ vét tiền bạc , của cải vô một cái tay nãi . Rồi lén lút ,trèo tường trốn đi .

- Aiyo dăm ba cái tường này , tưởng làm khó được ông đây à . Không hề nhé

Dẫu sau ngày trước làm tên tác giả nghèo , bao lần leo tường trốn tiền  chủ nhà , coi như cũng có chút kĩ năng ưng phó .

Leo được ra phủ , hắn chính là mặt mày háo hức , tâm trạng vô vùng vui vẻ . Thầm nghĩ lễ tổ chức chiêu sinh là nằm ở hướng đông , hắn đây chính là đi ngược .Một mạch chạy thẳng hướng tây.

- trời đất cái thân thể này cũng quá công tử bột rồi . Mới chạy có tí tẹo đã mệt rã rời đi .

Vì mệt quá hắn chính là tìm một nơi để tá túc qua đêm . Thật may sao , gần đó có một quán trọ . Hắn liền một mạch chạy vô quán , đặt phòng rồi leo lên giường an giấc ngủ .

Sáng hôm sau , sau bao nhiêu suy tính , hắn cũng suy nghĩ kĩ càng . Mục tiêu của hắn là né xa nam chính , thứ hai là phải sống cho sung sướng . Dẫu có là nhân vật lót đường thì cũng phải có chút hào quang .

Hắn liền đến quầy thu ngân quán trọ hỏi

- không biết gần đây có thị trấn nào bình yên mà giàu có hay không

- công tử muốn đi tá túc hay ở lâu dài ?

- ta chính là đến nơi nó nếu hợp liền ở lâu dài nha

- vậy công tử đi đến trấn Tương Lưu xem thử đi . Nơi đó vô cùng đẹp đẽ , lại thập phần náo nhiệt . Nếu đi từ hôm nay , có lẽ cũng mất 8 ngày đi .

- vậy ngươi chỉ đường đi

- công tử chỉ cần đi theo hướng tây bắc , đến chân núi Bạch Vĩ là đến nơi rồi

- thật đa tạ

Tám xong .Hắn liền mua một con ngựa , sau đó một người một ngựa liền lên đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro