Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Lucy nghe xong bỗng nhiên cảm thấy khó chịu trong người. Gì chứ...

Hắn quay sang. Thấy cô gái bé bỏng đang ngồi thẩn thờ nhìn hắn. Hắn liền đưa tay lên, quơ quơ trước mặt cô:"Ê. Bị gì vậy?"

Lucy hoàn hồn lại, cười trừ:"Không gì."

Natsu nghe vậy thì mới đứng dậy nói:"Vậy thay đồ đi. Rồi đi ra sân bay với tôi."

Lucy nghe vậy thì chau mày:"Gì chứ!? Tại sao tôi phải đi với anh? Tôi không đi đâu! Muốn thì tự đi."

"Không đi cũng phải đi."Hắn nói.

"Không bao giờ!"

"Không nói nhiều. Mau thay đồ. Tôi đợi cô ở dưới."Hắn lạnh lùng nói rồi bỏ đi.

Cánh cửa đóng cái rầm. Lucy khó chịu, cằm gối lên đập đập.

"Tên khốn kiếp! Nếu muốn đi rước bạn gái thì tự đi. Tại sao phải kéo mình theo chứ..."Bỗng mặt cô thoáng buồn.

Một lát sau, Lucy đi xuống. Cô mặc một chiếc đầm màu xanh ngọc, ở đằng trước của chiếc váy là một con bướm rất đẹp. Mái tóc cô búi cao. Lucy không thèm nhìn hắn mà đi thẳng vào xe Mercedes-Benz màu đen. Natsu lên xe.

"Lucy, lại đây."Hắn nói.

"Làm gì?"Lucy hơi nghi ngờ.

"Thì cứ lại đây."

Lucy đi lại chỗ hắn ngồi:"Sao?"

"Ngồi lên đây."Hắn vỗ vỗ vào đùi.

Lucy đỏ mặt:"Anh điên à?"

"Mau lên."

"Tôi ngồi vậy thì anh lái xe kiểu gì?"

"Tôi có cách."

"Nhưng.."

"Mau."Lucy chưa kịp nói hết thì đã bị hắn cướp lời.

Lucy bèn ngồi lên đùi hắn. Hai chân ở hai bên, tay cô đặt ở lòng ngực săn chắc của hắn. Cô lúc này ngượng chín cả mặt. Hắn tính làm gì..? Chẳng lẽ muốn vào bệnh viện chơi?

Hắn đạp phanh, xe lập tức phóng đi. Lucy vì vậy mà mặt úp vào ngực hắn, cô có thể nghe rõ tim của hắn đang đập mạnh.

Một lát sau thì tới sân bay. Natsu bế Lucy ra khỏi xe mới thả xuống. Hắn nhìn ra đằng trước, cô cũng nhìn theo. Kết quả là thấy một cô gái nhỏ đang tươi cười, vẫy tay về phía hai người. Cô bé có mái tóc xanh mượt được buộc hai chùm, trên người là bộ đồ anh quốc màu trắng.

"Natsu-nii!!!"Cô chạy lại, ôm chầm lấy cổ hắn.

Hắn mỉm cười ôn nhu, xoa đầu cô bé:"Chào Wendy."

"Em nhớ anh lắm đó!"Cô cười tươi nói.

Rồi cô nhìn sang Lucy thì liền ngẩn ngơ hỏi:"Natsu-nii, chị ấy là ai vậy?"

"À..."Hắn khẽ nhếch mép:"Là vợ anh đó."

Rắc, rắc. Vâng! Đó chính là tiếng đá nứt đấy ạ!

"Chị dâu?"Cô bé ngây thơ ngước đôi mắt to tròn, trong sáng của mình nhìn cô.

Lucy lườm hắn. Hắn muốn làm gì?

"Chào. Chị là Lucy Heartfilia, rất vui được gặp em!"Cô mỉm cười với cô bé.

Wendy bỗng nhiên đỏ mặt, ôm lấy Natsu, che đi mặt mình. Chị ấy đẹp quá!

Natsu liền đi cô đến bệnh viện. Wendy nhìn theo bóng cô bước vào.

"Natsu-nii, em thích chị ấy!"

Nghe như sét đánh ngang tai!

"Em..."Khoé miệng hắn giựt giựt.

"Chị ấy..đẹp..tốt bụng..còn rất thơm nữa...dễ chịu lắm...Wendy thích.."

"Em! Không được giành với anh!"Nói rồi hắn chạy đi.

Mặt hắn đúng khó chịu. Lucy còn có thể mê hoặc cả người cùng giới đấy! Nhất định phải cẩn thận mới được!

-------------------------------------------

Đến giờ ra về, bỗng Lucy nhận được tin nhắn từ hắn là Wendy mất tích..là bị hội Sabertooth bắt. Cô liền liên lạc với Erza, Lisana, Mirajane, Gray với Laxus để giúp.

Natsu tới đón Lucy. Nhanh chóng phóng xe chạy tới trụ sở của bọn chúng. Gần tới, Lucy lên tiếng.

"Khoan đã!"

Natsu liền dừng lại:"Có chuyện gì sao?"

"Dừng ở đây. Nếu tiến vào, chúng sẽ phát hiện."

Natsu nghe vậy thì liền cùng cô đi xuống. Những người bạn khác cũng đã tới. Lucy bắt đầu nói kế hoạch.

-------------------------------------------

"Ầm!"Một tiếng động lớn làm ai cũng ngạc nhiên.

Cánh cửa văng ra. Ba người đàn ông bước vào.

"Cuối cùng cũng tới."Một tên tóc vàng nói.

-------------------------------------------

Lisana hoá trang thành Yukino, một thành viên của Sabertooth. Hm...đúng thật là chả khác tí nào.

"Cô bé chúng ta bắt đâu?"Cô hỏi một tên lính.

"Cô bé ấy...Sting-sama nói không cho ai biết.."

Lisana nghe vậy thì cười tà mị, trông rất quyến rũ:"Không cho sao?"

Tên lính đó thấy vậy lập tức đỏ mặt:"Tất nhiên là cho!"

"Tốt lắm."Cô đưa tay lên mặt hắn vuốt ve:"Vậy nói cho ta biết."Lisana thì thầm vào tai hắn.

"Ở trong phòng cấm."Hắn nhanh chóng nói.

Lisana nghe xong liền đưa môi lại gần môi hắn, phả ra khói hồng khiến hắn lập tức ngã xuống. Cô dùng thần giao cách cảm với những người kia để nói.

Tại phòng cấm, Wendy bé nhỏ đang bị sợi dây ma thuật trói lại, khiến cô không thể thi triển pháp luật.

Tạch!

Nước mắt của cô bỗng rơi xuống. Người cô run rẫy. Cô sợ...căn phòng này..lạnh lẽo và cô đơn lắm!

Đột nhiên trước mặt cô hiện ra ánh sáng màu xanh. Từ giọt nước mắt của cô, một thiếu nữ xuất hiện.

"Chị Lucy?"

Lucy mỉm cười, đưa tay lau giọt nước mắt của cô:"Đừng khóc, chị ở đây!"

Wendy sụt sịt:"Em sợ lắm!"

Lucy mỉm cười trấn an:"Không sao đâu. Chị nhất định sẽ cứu em!"

Lucy nhìn xuống dây trói rồi cô chạm vào nó. Như chạm vào pha lê, dây trói ấy đã tan biến. Wendy lập tức nhào vào lòng cô.

Đột nhiên cửa bị đánh bay. Erza, Mirajane, Lisana và Natsu, Gray, Laxus bước tới.

"An toàn rồi nhỉ!"Erza mỉm cười.

"Thật may quá!"Mirajane nói.

"Hơi bị khổ."Cô ói ra hết thứ phấn mà Lucy cho.

"Nhóc không sao là được."Gray nói.

"Hn."Laxus nhìn chỗ khác.

Lucy xoa xoa lưng đứa trẻ đang khóc như mẹ dỗ con. Chẳng lẽ mỗi lần con khóc đều phải làm vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro