Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Rogue và Sting

Tại tầng cao nhất của khách sạn, phòng tổng thống.

Hai người con trai vận Âu phục đen và trắng vừa ngồi xuống sofa liền có người cung kính rót rượu cho họ. Người mặc đồ đen cầm lấy ly rượu đứng dậy đi tới gần cửa sổ đứng.

Thành phố về đêm với ngọn đèn cao áp, dòng xe cộ nối đuôi nhau lao nhanh trên đường cao tốc. Anh lắc lắc ly rượu, sóng nước màu đỏ của rượu vang trong ly thuỷ tinh khẽ cuộn trào như con sóng vỗ. Anh nhấp một ngụm, chất lỏng màu đỏ chảy qua khoang miệng xuống yết hầu làm cho anh cảm thấy thật cay. Anh nghĩ lần đầu tiên uống rượu mình cũng đã có cảm giác khó nuốt như thế này.

Có điều đã vài năm trôi qua, anh lăn lộn trên thương giới cũng không phải là ít nên cũng đã tạo cho mình thói quen uống rượu mỗi khi công việc căng thẳng.

Nhưng anh không hiểu rốt cuộc mình căng thẳng vì điều gì cơ chứ. Công việc? Không phải, gần đây công việc của anh rất suông sẻ. Căn bản không có gì phải khiến anh căng thẳng cả. Buổi lễ đính hôn sao? Nếu nói không căng thẳng đó chính là nói dối. Vì sao? Chắc là vì hôm nay anh phải đính hôn với người mà anh không yêu, người mà anh xem như em gái.

Vài ngày trước khi nghe tin này anh cũng đã chết sững người giống cô. Nhưng anh là con trai nên không cho phép mình từ chối. Đối với những người như anh mà nói, lợi ích công việc mới là hàng đầu còn những việc khác chỉ là phù phiếm mà thôi. Anh đã đồng ý vô điều kiện với cha mình. Nhưng....

Rogue nhíu mày, kỳ thực trong lòng anh đối với chuyện đính hôn ngày hôm nay kỳ thực là không có hứng thú gì.

"Anh đang khó chịu sao, anh cả?" Giọng nam trầm thấp mang theo ý cười bỡn cợt vang lên.

Rogue quay đầu lại nhìn em trai của mình, khuôn mặt hiện đầy vẻ khó xử. Anh hỏi. "Anh thật không hiểu tại sao cha lại làm ra chuyện này?"

Sting nhún nhún hai vai ý bảo không biết, anh cười nói. "Thì có sao đâu, dù sao cũng là đôi bên tự nguyện mà. Huống chi chỉ mới đính hôn thôi, cũng đâu có ép anh đi kết hôn với em ấy. Nếu muốn sau này anh cũng có thể giải trừ hôn ước mà. Với lại em cũng rất thích Lucy."

Rogue bước tới sofa vỗ vai em trai mình, nhếch môi cười. "Nếu thích em ấy như vậy, anh cũng có thể xin cha cho em đính hôn cùng Lucy. Yên tâm đi, người làm anh như anh đây sẽ chúc phúc cho em trai mình được hạnh phúc."

Nghe anh mình nói như vậy, sắc mặt Sting méo xẹo. Tha cho anh đi, anh còn trẻ như vậy, còn chưa có muốn dấn thân vào nấm mồ hôn nhân đó đâu.

Hơn nữa, anh và Lucy mặc dù quan hệ rất tốt nhưng tình cảm đó căn bản không phải là tình cảm nam nữ, mà là tình cảm anh trai em gái. Đúng anh đối với Lucy chính là loại tình cảm như vậy.

Sting cười huề với anh mình. "Hắc hắc, anh à thích ở đây chính là thích hợp làm chị dâu của em đó."

Rogue lắc đâu thở dài với em trai mình. Kỳ thật trong lòng cả hai từ lâu đã luôn xem Lucy là em gái mìmh rồi.

Đang nói chuyện Sting bỗng nghiêm mặt nói với Rogue. "Nghe nói tập đoàn Dragneel hôm nay sẽ cử người đại diện đi tham dự.'

Rogue gật đầu :"Ừ, có thể cậu chủ Natsu của Dragneel cũng tới dự."

Sting nhướng mắt nhìn Rogue. "Lần trước tình cờ gặp anh ta cùng đám bạn ở quán bar The Night không biết anh ta có nhận ra chúng ta không?"

Rogue suy nghĩ một chút rồi trả lời. "Sẽ không. Lúc đó chúng ta đứng ngược sáng, anh ta sẽ không nhận ra được."

Sting nhấp ngụm rượu, anh cười bảo :"Đúng vậy. Mà cho dù có nhận ra thì cũng chẳng sao? Chúng ta là đi công tác một cách quang minh chính đại mà."

"Đúng vậy."

Cộc! Cộc! Cộc! Đúng lúc này tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, từ tốn vang lên cho thấy người bên ngoài là một người rất dịu dàng, kiên nhẫn.

"Vào đi." Sting lười biếng ra lệch mời vị khách bên ngoài vào.

Cạch! Cánh cửa mở ra, Lucy từ bên ngoài bước vào. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh và chiếc đầm ca rô màu đen kẻ sọc. Chân mang một đôi giày cao gót cao ba phân, bộ dáng xinh đẹp đáng yêu của các tiểu thư nhà giàu.

Lucy mỉm cười với Sting và Rogue, cô hỏi :" Em không làm phiền hai anh trò chuyện với nhau chứ?"

Rogue nhìn cô trả lời, khoé mắt ánh lên tia cưng chìu hiếm thấy. "Không sao, cũng không phảu chuyện gì quan trọng. Em tìm bọn anh có chuyện sao?"

Lucy cười cười nhìn anh, giọng nói có vài phần trách cứ :"Có việc mới được tìm hai anh ư? Bình thường không có việc gì là không được tìm à?"

Sting thấy cô giận có vài phần lo lắng, cũng tại cái tính "trong nóng ngoài lạnh" này của anh trai mình mà không biết đã làm Lucy tức giận không biết bao nhiêu lần. Sting kéo cô ngồi xuống đối diện mình, anh cười nói với cô.

"Em đừng để ý đến anh ấy, em biết mà xưa nay anh Rogue là vậy, luôn là người không biết cách ăn nói càng không biết lấy lòng con gái cho nên mới hay nói sai làm em giận."

Lucy cười tít mắt khi nghe Sting "ca ngợi" về thói xấu của anh trai mình. "Em không để ý đâu." Nói xong quay đầu nhìn về phía Rogue cười hắc hắc.

Rogue nhìn hai người đang nói xấu mình đang hả hê cười cũng không thèm để ý, mặc kệ hai người.

"Lâu quá không gặp hai anh, không ngờ lần gặp này lại phải diễn ra tình huống như thế này." Lucy nói, giọng cô lộ ra vài phần bất đắc dĩ cùng khó nói nên lời.

Rogue cũng thở dài buồn bã. "Ừ, tất cả đều là vì lợi ích thôi."

Lucy nhíu mày hỏi :"Đánh đổi như vậy, anh thấy đáng sao?"

Rogue và Sting nhìn nhau cười khổ lắc đầu. Cả ba đều biết câu trả lời : Tất cả thật ra là không đáng. Nhưng vì lợi ích cả hai chỉ có thể miễn cưỡng thực hiện việc đính hôn này.

Lucy lắc đầu bất lực. Cô nghĩ điều bất hạnh nhất trong cuộc đời của những người sinh ra trong gia đình giàu có như cô, có lẽ là những cuộc hôn nhân sắp đặc của hào môn, là mãi mãi không thể lựa chọn người mình yêu, chọn con đường hạnh phúc cho riêng mình.

Căn phòng rơi vào khoảng không im lặng, bên ngoài bữa tiệc lại ồn ào, náo nhiệt lạ thường.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro