CHAP 49
......
- Lucy....em có thể nghe anh giải thích được không....!?-Natsu anh nhỏ nhẹ nói!
-..Giải thích...chuyện đã rành rành ra đó rồi...anh còn muốn giải thích gì nữa...anh muốn giải thích với em như thế nào đây...!-Lucy cô cũng nhỏ nhẹ trả lời anh...!
- Lucy à...anh thật sự..thật sự không hề biết chuyện này..!-Natsu vẫn cứ bảo là không biết!
- Anh nói...anh không biết chuyện...vậy...em hỏi anh..5 năm qua...anh ở bên đó như thế nào...có tốt không....có được tự do tự tại hay không...có ai làm gì anh không...và anh có khi nào nghĩ..anh sẽ về đây gặp lại em hay không...nhưng em...em thì có đấy...hàng ngày...hàng giờ từng giây từng phút...em muốn gặp lại anh...em muốn thoát khỏi nơi địa ngục đó...và rồi...kết quả thì sao...khi gặp lại anh...em vui lắm vì chúng ta có thể trở về lại với nhau...nhưng..hiện tai bây giờ là sao hả...rốt cuộc cô ta là ai..là gì của anh..kể cả đứa bé ấy...có phải là con của anh hay không Hả...mọi chuyện chấm dứt hết chưa Natsu...em quá mệt mỏi lắm anh à...anh có biết không Natsu...anh trả lời em đi chứ..Hả..Natsu...! - Lucy cô nói mà cô khóc luôn rồi!
- Lucy...anh xin lỗi...anh biết anh sai rồi...em đừng khóc có được không....anh xin em...nah sẽ giải quyết chuyện này...anh..anh sẽ không để cô ta chạm vào em đâu...nhưng Lucy à...em phải tin anh...hôm đó thực sự anh rất say...anh không nhớ và biết gì hết...nhưng..nhưng khi thức dậy thì..thì anh lại thấy cô ta nằm bên cạnh anh...và anh đã cho cô ta một số tiền...nhưng cô ta vẫn đeo bám anh...Lucy...em phải tin anh...em là người hiểu rõ anh nhất mà có phải không...!-Natsu ôm chặt Lucy vừa an ủi mà vừa giải thích cho cô nghe...!
-.....Anh thật sự không biết gì hết sao...thế đứa nhỏ thì sao...nếu như kết quả xét nghiệm là sự thật...anh giải quyết như thế nào...!?-Lucy vẫn bình tĩnh hỏi!
-...Anh...nếu đúng thật sự..thì anh sẽ bắt đứa nhỏ...còn cô ta...anh sẽ chi cho cô ta khoản tiền không nhỏ...để cô ta rời khỏi đây...!-Natsu nói như là dễ lắm á!
- Anh nghĩ là được sao...!?-Lucy nhìn Anh!
- Được..chắc chắn là được...chẳng phải em rất muốn có con hay sao...nhưng..!-Natsu đang nói thì bị cắt ngang!
- Đủ rồi...em mệt...! - Lucy nói rồi bỏ đi vào bên trong...cô liền nằm xuống giường...mà chẳng thèm nhìn anh!
- Lucy...anh xin lỗi...nhất định anh sẽ không làm em tổn thương thêm một lần nào nữa...!Nolie...cô chờ đó...dám đến đây phá rối hạnh phúc của tôi hay sao Chứ....thật là không biết liêm sỉ là gì mà...!
Natsu anh nghiến răng nghiến lợi nói..rồi cũng bỏ vào bên trong..mà nằm kế cô...anh rất thản nhiên mà ôm cô như không có chuyện gì vậy...!
.......
Sáng hôm sau....một không khí u ám đang kéo đến Hoa Viên Hắc Long Môn...!
Mọi người đang ăn sáng ngon lành...rất ư là bình thường...có chút ồn ào mà thôi!
- Lucy...mấy món này cậu ăn có được không...!? - Juvia đang ăn mà cứ để ý Lucy..nhìn cô ăn mà cứ nhăn mặt như khó chịu nên cô hỏi!
- Ừm...Được mà...không sao đâu..!-Lucy cười nhẹ!
-...Cậu đừng ăn nữa...để tớ làm món khác cho cậu ăn nhé..!-Juvia nhíu mày nói!
- Không sao đâu...mấy món này bình thường mà...cậu lo ăn đi..rồi còn đi làm nữa...đừng lo cho tớ..!-Lucy vẫn mỉm cười nhẹ...mà Juvia và Lucy đang nói gì mà mọi người ở đây không ai hiểu hết trơn...!
- Lucy...em không khỏe sao...có cần đi khám không em..!?-Natsu nghe Juvia và Lucy nói..làm anh cũng hiểu chút chút...!
-...Không cần...anh lo ăn đi...!-Lucy lạnh nhạt nói!
- Lucy....con vào phòng với mẹ..!-Layla nói rồi đứng dậy đi..!
Lucy cô không nói gì mà cũng đi theo bà...!
- Hôm nay nhìn chị dâu không được khỏe thì phải...!?-Luigi nhíu mày nói!
- Sau này em sẽ biết...giờ thì em lo ăn đi...! - Hàn Thiên đút đồ ăn cho Luigi mà kêu cô ăn!
- Hừm...tui ăn xong rồi...tôi xin phép...! - Là Nolie...cô ta nãy giờ lo tập trung ăn..không cần ai nói gì..!
- Khoan đã...cô tính đi đâu đó...chẳng phải hôm nay phải đi xét nghiệm ADN hay sao mà cô còn tính đi đâu...!?-Levy nhíu mày nói!
- Hôm nay tôi không khỏe...hôm khác tôi sẽ đi...và ở đây không có việc gì mà để cô lên tiếng với tôi...biết chưa...!-Nolie nhếch mép nói rồi bỏ đi...!
- Chết tiệt....cô ta muốn dở trò gì đây...! - Levy tức giận!
- Kệ cô ta...miễn sao cô ta đừng kiếm chuyện với ai ở đây là được...! - Gajeel nhíu mày!
- Không nghe Lucy nói gì hết hay sao...cái gì cũng phải từ từ bình tĩnh mà giải quyết...Erin Joya..hai người nhớ nhiệm vụ của mình rồi chứ...!? - Gray lên tiếng!
- Vâng...Tụi em nhớ ạ..! - Joya Erin đồng thanh...rồi đứng dậy mà đi đâu đó...!
- Nay mấy người làm sao vậy...kì lắm nha...sao không về nhà mà cứ ở nhà tôi hoài vậy..!?-Natsu nãy giờ muốn hỏi lắm mà giờ mấy lên tiếng được...!
- Bọn tôi ở đâu hay ở đây cũng không liên quan gì đến cậu!-Levy nhíu mày nói!
- Thôi thôi...mấy đứa lo ăn đi...đừng gây nhau nữa...!-Amati lên tiếng can ngăn!
Thế là không ai thèm nói gì với nhau thêm một tiếng nào cả..mà cứ liếc nhìn nhau hoài!
....
" Phòng Layla..."
- Mẹ..mẹ có chuyện gì sao...!?-Lucy thấy mẹ mình lạ lạ làm sao...!
- Lucy...có phải con có thai rồi không...!? - Layla lo lắng hỏi..làm Lucy giật mình!
- Sao...sao mẹ biết...chẳng phải con chưa nói hay sao...!?-Lucy khó hiểu!
- Mẹ là mẹ của con..mẹ không cần con nói...mấy bữa nay mẹ cứ thấy con không được khỏe..cứ thể ăn cái gì rồi là con lại muốn nôn ra...nên sáng nay mẹ mấy làm những món..mà con không thể ăn được...sao con lại như vậy..con không ăn được mà cứ ráng nuốt là sao...sao lại giấu với mọi người chuyên con mang thai..!?-Layla đúng chuẩn một người mẹ tâm lý!
-...Con muốn nói lắm....nhưng...Chuyện của Natsu và cô ta....kể cả đứa bé...nên con không thể nói! - Lucy ủ rũ nói..!
- Lucy ơi là lucy...sao con ngốc quá vậy...nếu con thấy ở đây không được thì con nói với mẹ...mẹ và con sẽ cùng đi ra khỏi nơi này...còn Nolie nếu con giải quyết được thì giải quyết...không được thì mình trả lại vị trí cho họ...mình không nên làm những chuyện không nên làm con à...!-Layla an ủi Lucy!
- Nhưng mẹ à...nếu con đi rồi..thì đứa bé này sẽ không có cha...tội nghiệp nó lắm mẹ à...con...con đã có cách giải quyết rồi..mẹ yên tâm đi...con không thể để con của con thiệt thòi được mẹ à...!-Lucy khóc rồi!
- Lucy...Bà chị đừng cố quá sức nữa...! - Là Hàn Thiên..ở đâu xuất hiện vậy trời!
- Hàn Thiên...sao con vẫn đây được vậy...!?-Layla muốn ngã ngửa!
- Sao con vào đây được hả...là vì con là con trai của mẹ mà...mẹ kỳ ghê...mẹ có coi con là con không vậy..hợp gia đình mà không thèm kêu con nữa là sao..!? - Hàn Thiên nhõng nhẽo đây!
- Mẹ chỉ muốn nói chuyện với Lucy thôi...! - Layla muốn chết tại chỗ vì Hàn Thiên mất!
- Hiezzz...Lucy...Giờ tôi không biết gọi cô là gì...nhưng mà...trước sau gì thì tôi cũng là em cô....Bây giờ nghe tôi nói này...Về Nolie...thì...cô yên tâm đi...bọn tôi luôn bên cạnh cô..sẽ thay Natsu chăm sóc cho cô và tiểu bảo bối kia...tôi sẽ không để cô ta động vào cô đâu...nếu như cô không chịu đựng nổi thì...về nhà tôi đi...dù gì chúng ta cũng là gia đình mà phải không...tôi không muốn nhìn thấy cô cứ khóc như thế...kể cả người mẹ già này...cứ mãi lo chuyện của bọn trẻ chúng ta mà rầu rồi sanh bệnh...có gì thì cô nói với tôi...tôi sẵn sàng giúp đỡ cô mọi lúc...tôi không thua kém gì với tên Natsu đó đâu...nên cô đừng lo...! - Hàn Thiên cũng ra sức an ủi!
-...Hàn Thiên...khi nãy cậu nói chúng ta là một gia đình có phải không.....vậy....tôi nhờ cậu một chuyện...là cậu đưa mẹ về nhà cậu ở một thời gian đi...khi nào...giải quyết mọi chuyện ổn thoả thì tôi sẽ về nhà cậu!-Lucy rưng rưng nước mắt nhìn Hàn Thiên!
- Oki...chuyện nhỏ thôi...Mẹ..về nhà con he...! - Hàn Thiên nghe Lucy nói mà sáng mắt ra!
- Nhưng Lucy nó đang có thai...mẹ không thể để Lucy một mình được!? - Layla lo lắng!
- Mẹ yên tâm đi...có bọn kia nó lo rồi...mẹ không cần lo đâu...mẹ mau sắp xếp đồ đi...rồi chúng ta đi...! - Hàn Thiên vừa nói vừa chạy lại tủ đồ!
- Mẹ..con không sao đâu...mẹ đừng lo...mẹ cứ yên tâm ở nhà Hàn Thiên đi...con có cách giải quyết của con...Con xin phép..!-Lucy nói rồi đứng dậy mà đi ra khỏi phòng!
Layla thở dài...còn Hàn Thiên lo say mê gôm hết đồ của bà mà bỏ vào vali...!
....
Lucy vừa bước ra khỏi phòng mà lại phòng khách cô ngồi xuống! Juvia ở trong bếp chạy ra hí hửng!
- Lucy...sữa này...cậu uống đi...sữa này rất tốt cho mẹ và bé đấy nha...tớ vừa nghe tin cậu có thai là tớ đã gọi đặt ngay và luôn...họ mới gửi tới đấy! - Juvia hí hửng nói!
- Cảm ơn cậu...mà cậu nói nhỏ nhỏ thôi...mà nè...sao cậu không đi làm mà lại ở nhà...!?-Lucy nhíu mày!
- Hihi...bọn tớ thay phiên nhau chăm sóc cho cậu...với lại...tớ nghỉ có một ngày thôi tập đoàn đâu có tới mức phá sản đâu mà cậu lo...! - Juvia cười te tét!
- Cha cha...tình bạn có vẻ tốt nhỉ...! - Là Nolie cô ta đang trên lầu đi xuống...!
- Lucy kệ cô ta...cậu mau uống nhanh đi...! - Juvia cô đang cố làm ngơ...!
- Thật chướng mắt...! - Nolie...Lại muốn kiếm chuyện!
- Hừ...nếu cô thấy chướng mắt thì cô ra khỏi đây đi..là không còn chướng mắt ai nữa...!-Juvia nói sock lại!
- Cô...Người đi ra khỏi nhà này là cô ta mấy phải...nhà này là của Natsu thì cũng có nghĩa là của tôi....! - Nolie lại ảo tưởng!
- Ha...cô là cái thứ vừa ăn cướp vừa la làng...! Nhà nào là nhà của cô chứ...! Thật là chẳng biết xấu hổ là gì...cái thứ ăn bám đàn ông mà cứ thích ra vẻ ta đây...!-Juvia nhếch mép khinh bỉ!
- Ha...cái câu đó cô nên nói với cái người tên Lucy đang ngồi kế cô đấy...cô ta là cái thứ ăn bám đàn ông....chẳng biết mình đang đứng ở đâu mà cứ thích ra vẻ ta đây...là tiểu tam mà cứ thích ra vẻ ta là người phụ nữ cao sang...cô ta chẳng thể chỉ muốn đeo bám Natsu để có cái gia tài này mà thôi...chứ có yêu thương gì Natsu...tôi nói vậy có đúng không cô Lucy...!-Nolie lại ra vẻ ta đây mà lên mặt!
- Trước khi mở miệng ra đánh giá...phê bình tôi thì cô cũng tự soi gương và nhìn lại bản thân mình như thế nào....cô khác tôi và tôi cũng không giống cô...Đừng đem kiểu cách trong bao tử...bộ não cô để phán xét tôi như cô muốn....Tiễnnn Vonggg !!!! - Lucy chẳng sợ ai mà lên tiếng nói làm cứng họng!
- Cô..cô..Hừ..cô chờ đó...tôi sẽ ghi nhớ những gì hôm nay cô nói với tôi...hừ...! - Nolie tức xanh mặt mà bỏ đi ra khỏi nhà...!
- Hứ..đúng là cái thứ hóng hách...công nhận nha..Lucy nhà ta nói ra câu nào là liền khiến cho con ả cứng hết cả họng..!-Juvia cười khoái chí..!
- Oa...Oa...oaoaoaoa....!
.....HẾT CHAP 49......!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro