Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6

Lúc Nako mở mắt ra, bản thân đã nằm ở trên giường, trước mặt là trần nhà màu hoa lan quen thuộc.

Sao mình li trong phòng ? Trước đó rõ ràng còn trong phòng hi ngh vi Hitomi mà! Phòng hi ngh... Phòng hi ngh !

"Aaaaaaaaaaaa! Hitomi!" Trừng lớn hai mắt, ý thức vừa mới lấy lại, Nako liền hô lên cái tên này.

"Tiểu thư, Hitomi tiểu thư vừa về, ngài muốn gặp cô ấy ạ?" Ngoài cửa lập tức có tiếng người hầu đáp lại.

"Không cần!" Quát xong câu, Nako lập tức kiểm tra quần áo của mình, hoàn hảo, không có vấn đề gì, còn mặc trên người.

"Nako, t thích cu! Nako, t thích cu!"

Trong đầu lặp lại tiếng vang nàng nghe được trước khi ngã xuống, quay đầu lơ đãng nhìn thấy bản thân mình trong gương, liền thấy có gì đó hơi kỳ. Bò đến trước gương nhìn trái nhìn phải, sau đó, cởi nút áo ra nhìn lại một lần nữa.

"A a a a a a a a a a a... sao lại có thể như vậy?!" Nhng cái du này là sao? Rt cuc Hitomi đã làm cái gì a a a a a a a a a!

"Nako-chan? Nako-chan con làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?" Giọng điệu có chút lo lắng của Tachi truyền vào từ ngoài cửa.

"Không... không có việc gì papa."

Oa a a a a a a a a a! Nako nổi giận! Sau đó, mất ngủ 3 ngày.

...

Chẳng biết từ lúc nào tiếng ve lại kêu vang, bầu không khí hừng hực nóng của mùa hè đã đến, tâm tình Nako vẫn bị phiền muộn quay quanh, ban ngày uể oải, tối lại mất ngủ. Sau đó, lúc sự việc xảy ra là một ngày trước khi công chúa về nước. Hôm đó, Nako vẫn bị chôn giữa một đống văn kiện, uể oải xử lý đống tài liệu làm mãi cũng chẳng xong.

Quản gia vội vã vọt đến. "Yabuki tiểu thư, tài liệu lần trước ngài cùng Honda tiểu thư hợp tác đã xảy ra vấn đề rồi."

"Cái gì?!"

"Yabuki tiên sinh bây giờ có ở nhà hay không, các trưởng lão của Kang gia phải lập tức đến phòng hội nghị." Quản gia không đáp, chỉ báo cho Nako đến phòng hội nghị ngay lập tức.

"Tôi biết rồi." Buông xấp tài liệu trên tay, Nako dùng tốc độ nhanh nhất đời mình chạy đến phòng hội nghị, ngay lúc này trong đầu chỉ còn 'chy nhanh lên'. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mỗi một xấp tài liệu nàng và Hitomi đều chăm chú kiểm tra qua a! Xảy ra chuyện gì cơ chứ? Công chúa bảo rất hài lòng cơ mà?? Tại sao lại như vậy? Thiệt hại có lớn không? Vậy Hitomi sẽ thế nào? Cũng sẽ như mình chứ? Sẽ bị xử phạt sao?

Vừa vào phòng hội nghị liền thấy Hitomi đã đứng ở giữa phòng, dùng một giọng điệu bình ổn như trước, nói: "Chuyện này là do Honda gia tôi tiếp nhận, bây giờ nếu xảy ra vấn đề, đương nhiên là do một mình Hitomi tôi gánh chịu, không liên quan đến trách nhiệm của Yabuki gia, xin đừng làm Nako khó xử."

"Hitomi!? Cô làm cái gì thế hả?!" Nako vội vã kéo Hitomi lại, kêu to.

Đây là lần đầu tiên Nako có cảm giác được người khác bảo vệ, ngoại trừ cha nàng ra thì không còn ai khác. Bá vương long Nako, luôn là một người khiến người gặp người tránh, luôn một mình gánh chịu bất cứ việc gì, cho đến bây giờ vẫn không rõ cảm giác có người bảo vệ sẽ ra sao.

Cha tht s có bo v mình, thế nhưng, nó không ging như vy, cha là người thân, không ging như người khác, bn thân rt mun, rt mun có người bo v, thế nhưng... Vn... vn không có... Vn chưa tng có, dn dà cũng s hc được cách sng đc lp, hc được cách không mơ tưởng có người đ da vào...

Li không ng, người đu tiên tht tình bo v mình li là Hitomi, cái tên khiến mình ni gin vô s ln.

"Hitomi, cô hiểu rõ rồi phải không? Nếu như toàn bộ do cô phụ trách, không chỉ phần tài sản của cô bị tịch thu toàn bộ, ngay cả vị trí đã có ở Kang gia cũng sẽ bị bãi bỏ..."

Hitomi cười, liền tháo chiếc nhẫn màu hoa anh đào trên tay xuống. "Đây là huy chương đổng sự đệ nhất của Honda gia, nếu như công chúa muốn xử phạt, Hitomi tự nguyện rời khỏi Kang gia." Cha mình là gia tc đng th hai ca Kang gia, cho dù mình b tch thu toàn b tài sn, cũng không nh hưởng gì ln.

"ĐỪNG!" Như nghe phải một chuyện vô cùng kinh khủng, Nako đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng. "Chuyện này tại sao có thể do một mình Hitomi gánh chịu chứ? Chuyện này là do tôi và Hitomi cùng nhau phụ trách. Muốn xử phạt đương nhiên phải xử phạt cả hai." Nói xong, Nako cũng gỡ chiếc bông tai màu lam sậm đại diện cho đổng sự đệ nhị của  gia, đặt lên bàn hội nghị cùng chiếc nhẫn của Hitomi.

Nếu như không có Hitomi, mình ở Kang gia... Mình ở Kang gia... Nako đột nhiên phát hiện vì sao nàng lại luôn so đo với Hitomi, chỉ là vì không muốn bị Hitomi xem thường. Khi còn bé đã bị người khác xem thường, luôn bị người khác xem thường, nhưng mà, chỉ có một lần, lần đầu tiên nhìn thấy Hitomi, thái độ Hitomi xem thường mình, mới thực sự khiến mình cảm thấy khó chịu, cho nên, vẫn luôn... Vẫn luôn muốn mạnh hơn nàng, nếu như vậy, nàng sẽ để ý đến mình, chỉ là... Theo thời gian, mình đã dần quên mất, nguyên nhân mà bản thân muốn trở nên mạnh mẽ...

Rt cuc cũng nh đến, thì ra là do mình thích Hitomi, s dĩ ghét cu y là vì mình dùng cách thc vô cùng cc đoan, không mun đ cu y xem thường. Vy, nếu như mt Hitomi, mình li Kang gia có ý nghĩa gì na?

"Xin trưởng lão xử phạt chúng tôi." Cảm giác có người nắm lấy tay mình, Nako quay đầu, nhìn thấy nụ cười thản nhiên của Hitomi, tay cũng vô thức nắm chặt tay đối phương, Nako nhẹ nhõm cười: "Cha của tôi và cha của Hitomi đều như nhau, đều là gia tộc đứng thứ hai của Kang gia, nếu chúng tôi bị mất đi tài sản, cũng không có tổn thất gì quá lớn... Nhưng mà... Về phần thích hay không... Tôi nghĩ trước đây tôi chưa từng nghĩ đến, tôi nghĩ, tôi trước đây có lẽ cũng chỉ muốn làm bạn với cậu mà thôi, chỉ không muốn bị cậu xem thường mà thôi, không có thích. Nhưng mà, bây giờ tôi bắt đầu thích cậu rồi, còn kịp chứ? Chí ít, tôi cũng muốn thử xem, cái gì gọi là thích. Hitomi."

"Nako..." Hitomi muốn nói gì đó thì lại bị một vị trưởng lão cắt ngang. "Đã như vậy, xin hai vị tự động giao huy chương của mình ra, sau đó rời khỏi Kang gia."

Nở lên một nụ cười khó hiểu.

"Chờ một chút, tôi chịu toàn bộ hậu quả là vì muốn đặt bẫy khiến chuột lòi đuôi ra."

"Honda tiểu thư, cô đang nói đùa à? Lẽ nào Honda tiểu thư cho rằng chuyện này còn chưa rõ ràng?"

Gương mặt bình tĩnh của Hitomi đột nhiên nở lên một nụ cười. "Rõ hay chưa tôi nghĩ công chúa là người hiểu rõ nhất."

...

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro